The Hidden Strongest Knight Executed in the Kingdom as a Traitor

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đối thoại

(Hoàn thành)

Đối thoại

メトロノーム

Rồi một chuyện xảy ra. Một điều tự nhiên tất yếu phải tới.

1 4

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

143 1299

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

189 1479

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

85 1189

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

9 61

Web Novel - Arc 4 - Chương 47: Kết thúc và Hành quân

“Hộc... hộc...”

“!”

Kết cục của trận chiến với gã đàn ông to lớn. Máu đỏ nhỏ giọt. Vũng máu đỏ tươi phủ kín mặt đất, không cẩn thận chắc chắn sẽ trượt chân.

“...Ugh...!”

Cây gậy mà hắn vung lên――

“Grừ!”

Bị chân trước của Kỵ long nắm chặt. Thời gian như ngừng lại. Trong khoảnh khắc đó, tôi thì thầm.

“Kết thúc rồi, tên điên kia. Trận chiến của ngươi đến đây là kết thúc. Hãy yên nghỉ...”

Thương của Liziarete xuyên qua tim gã đàn ông, còn kiếm của tôi cắm sâu đến nửa cổ hắn. Cái chết là điều không thể tránh khỏi.

“...Gah...!?”

Liziarete thở phào nhẹ nhõm. Tôi cũng theo đó từ từ thả lỏng đôi vai.

Đây không phải chiến thắng của riêng tôi, mà là chiến thắng mà tôi và Liziarete đã cùng nhau giành được.

Khi kiếm và thương được rút ra, gã đàn ông ngã gục xuống từ đầu gối. Cùng với tiếng động lớn, Hắn ngã sấp xuống, vũng máu bắn tung toé, co giật một chút rồi... hoàn toàn bất động.

―― Cuối cùng cũng kết thúc rồi.

“Ngài vất vả rồi, thưa ngài Aldia.”

Tôi lắc đầu.

“Không, nếu không có sự hỗ trợ của Tướng quân Liziarete, tôi đã không thể hạ gục hắn nhanh như vậy. Cảm ơn cô.”

“Hừm, ngài không nói rằng... không thể đánh bại hắn nhỉ?”

“――――!”

“Ngài Aldia thật mạnh mẽ. Quả là người mà tôi nên lấy làm mục tiêu để phấn đấu.”

Chỉ một câu nói đó cũng khiến tôi phấn khích hơn. Liziarete có vẻ rất quý mến tôi. Cô ấy không phải tuýp người hay nói chuyện, vì thế, tôi khá bất ngờ khi cô ấy nói chuyện với tôi nhiều như vậy.

“Liziarete, có vẻ cánh quân trung tâm cũng đang khá vất vả. Tôi nghĩ chúng ta nên đến dinh thự nơi có thể Hầu tước Rigel đang ở trước.”

“Vâng. Có vẻ sắp đến hồi kết rồi nhỉ. Thành tích không tồi cho trận chiến đầu tiên của chúng ta! Hãy cùng tiếp tục cố gắng nhé.”

Công việc còn lại là bắt sống Hầu tước Rigel và đưa ông ta đến trước mặt Công chúa Valtrune. Tôi chỉ hy vọng sẽ không còn những kẻ mạnh như thế này nữa, và chỉ khi Công chúa trừng phạt ông ta, cuộc chiến này mới thực sự kết thúc.

―― Đúng như Tướng quân Liziarete nói, đây là hồi kết rồi.

“Ngài Aldia, ngài vất vả rồi. Chúng tôi đã tiêu diệt quân địch quanh đây.”

“Cảm ơn anh đã báo cáo. Kỵ binh tiếp tục bảo vệ quảng trường trung tâm này. Trong khi chờ đạo quân chính đến, hãy hợp tác với quân cánh tả để chăm sóc người bị thương.”

“Rõ!”

Sau khi ra chỉ thị, tôi và Liziarete cùng hướng mắt về một phía. Phía bên kia quảng trường trung tâm ―― Hầu tước Rigel đang ở ngay trước mắt.

“Chúng ta đi chứ?”

“Rõ. Tôi sẽ hỗ trợ ngài.”

Bước đầu tiên để thực hiện mong ước bấy lâu, giờ đây chỉ còn một chút nữa là hoàn thành.

Tôi sẽ không giết Hầu tước Rigel. Người phán xét tội lỗi của ông ta không phải là tôi.

―― Mà là Công chúa Valtrune.

Tiến về phía trước. Quân địch chắn trước mặt cũng không giảm tốc độ tiến công của chúng tôi.

Chỉ độc hai người, tôi và Liziarete.

Tuy rằng đây cũng là một đội quân tinh nhuệ nhỏ thôi, nhưng với cô ấy bên cạnh, chắc chắn không thể thua đám quân lính tầm thường.

“Địch chỉ có hai người, mau giết chúng đi!”

―― Đừng coi thường. Ta sẽ khiến các ngươi hối hận vì sự chủ quan đó.

Liếc nhìn Liziarete, tôi giảm tốc độ một chút để cho cô ấy đi trước. Kỵ long của cô ấy dừng lại trước mặt quân địch, nâng cơ thể to lớn của nó lên như thể khoe khoang và gầm lên.

“GAAAAA!”

―― Dù biết trước nhưng vẫn sợ nhỉ.

Trên chiến trường, khi đối mặt với một con Kỵ long hung dữ, ai ai cũng sẽ cảm thấy sợ hãi ít nhiều. Nhưng chính sự do dự đó sẽ khiến các ngươi mất mạng đấy. Tôi lao ra từ bóng của con rồng.

“――!”

Đầu của tên lính địch bị chém bay lên không trung. Những tên lính gần đó cũng bị hạ gục theo cách tương tự. Quân địch bị thương nặng ở nhiều nơi - tay chân, sườn, ngực, đỉnh đầu - ngã xuống, rên rỉ trong đau đớn.

“Ahhhhh, cánh tay của ta...!!!”

“Mắt ta... ta không thấy gì cả. Cứu... ughh!”

Tôi không bỏ lỡ khoảnh khắc khuôn mặt quân địch tái xanh trước những tiếng kêu la đau đớn. Tạo ra kẽ hở để tấn công. Con người là sinh vật luôn thể hiện sự dao động khi còn có cảm xúc.

“Haa!”

Vung kiếm thêm lần nữa. Máu tươi bắn tung tóe, dính cả lên mặt, nhưng tôi không có thời gian để chú ý. Vung kiếm càng nhanh càng tốt, dù chỉ một giây. Loại bỏ triệt để những động tác thừa, để tiêu diệt kẻ địch trong thời gian ngắn nhất.

Tôi đã tạo ra cơ hội. Nắm bắt thời cơ đó, Liziarete cũng bắt đầu vung thương đánh bay kẻ địch.

“Cái quái gì vậy...? Hai kẻ đó. Thứ đó... không phải con người!”

Bị coi là không phải con người cũng không tệ. Đối với những chiến binh như chúng tôi, đó là một lời khen đấy chứ.

“Tướng quân Liziarete, chúng ta sẽ đột kích thẳng qua như thế này.”

“Rõ, quân tiếp viện từ hai cánh cũng đang tới. Cánh quân trung tâm cũng sắp đến rồi.”

Chỉ với hai người, tôi và Liziarete đã hạ gục hàng loạt quân địch để mở đường.

Nào, trận chiến cuối cùng đây rồi. Chỉ còn một chút nữa là đến nơi ở của Hầu tước Rigel!

“Chúng ta sẽ quét sạch tất cả!”

Kiếm và thương vung xuống tạo ra vô số vệt máu và tiếng kêu thống thiết, vẽ lên một tấm thảm máu đỏ tươi. Tiếng kim loại va chạm vào nhau vẫn tiếp tục vang vọng.

...Và rồi, không biết từ lúc nào, ngay cả thanh âm đó cũng im bặt――