◇
Tôi đã được quay trở lại buổi sáng ngày mà tôi tốt nghiệp Học viện quân sự.
Bầu trời tỏa ánh nắng chói chang.
Kèm theo một chút cảm giác se se lạnh được truyền đến một cách rõ nét.
— Là ngày hôm nay sao.
Nếu tôi nhớ không lầm, thì ngày hôm nay cũng chính là ngày xảy ra vụ hỏa hoạn kinh hoàng giữa Vương quốc Leshfield và Đế quốc Vulcan.
Thật sự là một ngày đen đủi.
Đối với người bình thường thì có lẽ là như vậy, nhưng đối với tôi, đây là một cơ hội để cho tôi có thể bắt đầu mọi thứ lại từ đầu.
Tôi không hề bi quan.
Cảm xúc của tôi trái lại, vẫn còn hy vọng rằng mọi thứ sẽ được giải quyết tốt đẹp.
“Haa… tốt nghiệp rồi sao…? Khó tin thật, chẳng biết sao mà tôi thật sự vẫn chưa cảm nhận được gì từ thời học sinh này cả”
“Vậy à…”
Tôi vừa đi bộ cùng Steano về phía Học viện quân sự, vừa nghĩ về những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
Cậu ấy dường như cũng suy nghĩ về tương lai như tôi vậy, nhưng ý nghĩ của cậu ấy và tôi lại hoàn toàn khác nhau. Cậu ấy thì mơ mộng về tương lai, với hy vọng được trào dâng trong lòng.
… Nhưng với tôi thì lại không thể tưởng tượng ra một viễn cảnh đẹp như vậy.
Kết cục tương lai đó chỉ chứa đầy sự tuyệt vọng, tôi chỉ suy nghĩ về việc làm sao để sống sót trong tương lai u tối đó, hoặc là làm sao để tôi có thể thay đổi được nó.
“Này, Al. Sau khi tốt nghiệp, ông có định gia nhập Hiệp sĩ đoàn không?”
Steano đã nói như vậy.
Đúng… vậy.
Tôi đã quyết định gia lập Hiệp sĩ đoàn từ lâu rồi.
Tôi đã có một lời mời vào đó.
Kỳ thi đầu vào đã đạt, và chỉ tháng sau thì tôi sẽ phục vụ cho Hiệp sĩ đoàn. Đó là một con đường vô cùng thuận lợi mà tôi đã trải qua ở tiền kiếp.
Nhưng nếu đi theo con đường đó như trước, phải chăng tương lai u tối đó sẽ lại xảy ra.
Tuy nhiên, tôi —
“.............Steano, tôi đã quyết định từ bỏ việc gia nhập vào Kị sĩ đoàn của Vương quốc”
Tôi không có ý định bước lại trên vết xe đổ của mình.
Con đường đó chỉ khiến tôi nhớ về tương lai đầy hối tiếc kia.
Một tương lai mà tôi trở thành kẻ thù với công chúa Valtrune, và tiếp tục chiến đấu với Đế quốc một cách vô ích mặc cho lòng tốt của cô ấy.
Chính vì biết như vậy, tôi cần phải lựa chọn khác so với quyết định của mình ở trong quá khứ.
“Này này, ông không định tham gia vào Hiệp sĩ đoàn nữa sao….!?”
Với những gì mà trước đó tôi với Steano, dường như cậu ấy vẫn nghĩ là tôi đang nói dối.
“Tôi đang nghiêm túc đây, hoàn toàn không đùa đâu”
Đó là một quyết định vô cùng đột ngột.
Dù sao, ngay từ đầu, tôi có mặt ở đây đã là một sự bất thường rồi.
“Thật không giống ông chút nào, Al. Tôi luôn nghĩ ông là kiểu người luôn suy nghĩ kĩ trước khi hành động”
“Tôi… cũng đã từng nghĩ như vậy”
Nó làm tôi nhớ lại khoảng thời gian tôi còn ở Học viện. Luôn tính toán lập kế hoạch trong việc học tập, cố gắng để trở nên bình thường. Tôi gần như chỉ vừa đủ điểm để gia nhập vào Hiệp sĩ đoàn của Vương Quốc.
“Đây có lẽ cơ hội duy nhất cho ông rồi đấy…”
“Có lẽ vậy, với thành tích của tôi, được chọn vào Hiệp sĩ đoàn quả là một phép màu”
Steano tỏ ra vô cùng buồn bã.
Cậu ấy đã từng mong chờ ngày mà được gia nhập Hiệp sĩ đoàn cùng với tôi.
Trong tiền kiếp, chúng tôi thậm chí còn được phân vào cùng một đơn vị và gặp nhau gần như mỗi ngày giống như khi còn ở Học viện.
Tôi— đã không thể cứu được cậu ấy.
Vì vậy, tại thời điểm hiện tại tôi đã quyết định từ bỏ việc gia nhập Hiệp sĩ đoàn.
Tôi muốn cứu cậu ấy, người đàn ông đứng ngay trước mắt tôi đây.
— Tôi đã chỉ có thể đứng nhìn khi cậu ấy ra đi, có lẽ tôi sẽ thay đổi được tương lai đó.
“Này, Steano… Tôi có một vấn đề cá nhân cần ông tư vấn đây”
Tôi đứng lại và túm lấy tay cậu ta.
Cậu ta dần nhận ra bầu không khí khác thường từ tôi và dần trở nên nghiêm túc hơn.
“...Ông nói đi?”
“Tôi biết đây là một yêu cầu rất vô lý, nhưng nếu có thể, ngay sau khi tốt nghiệp, ông có thể cân nhắc cùng tôi đến Đế quốc được không?”
“Tại sao?”
— Hẳn là cậu ta đã nghĩ như vậy.
Vì tại thời điểm đó tôi chưa có hứng thú với Đế quốc Vulcan.
Ngay cả sau khi tốt nghiệp, tôi chỉ vô thức chọn Vương quốc Leshfield là nơi để bắt đầu sự nghiệp.
Lý do tôi nói những điều này là bởi vì đây là cuộc sống thứ hai của tôi.
Tôi đã không còn là người như trước đây nữa rồi.