Arc 3. Trở thành hiệp sĩ riêng của Công chúa
TL: Tún
Edit: Sakuya
◇
Cuộc đàm thoại với Hoàng tử Ixion đã diễn ra suôn sẻ.
Đúng như kế hoạch của Công chúa Valtrune, Hoàng tử Ixion đã hứa rằng sẽ đứng về phía Đế quốc Valugan.
Chà, cũng không chắc chắn lắm về mức độ tin cậy khi anh ta chỉ hứa miệng.
Rời khỏi lâu đài cùng Công chúa Valtrune, chúng tôi lên chiếc xe ngựa đã được chuẩn bị sẵn.
Theo kế hoạch, tôi và Công chúa Valtrune sẽ tiếp tục di chuyển tới đế đô Aldan của Đế quốc Valugan.
“Xin thứ lỗi, thưa Điện hạ.”
“Có chuyện gì vậy anh?”
“Về Hoàng tử Ixion, người thật sự chắc chắn sao?”
Trên đường đi, tôi đã hỏi Công chúa Valtrune về chuyện đó.
Tôi ngồi đối diện với cô trên xe ngựa, còn cô hơi nghiêng đầu lắng nghe những lời tôi nói.
Đó là câu chuyện về lời hứa mà Công chúa Valtrune đã đưa ra làm điều kiện với Hoàng tử Ixion, về việc để anh ta trở thành vị vua kế tiếp của Vương quốc Reshfeld.
“Hoàng tử Ixion thật sự toả ra khí chất của một người thông minh. Giống như những gì Điện hạ nói, ngài ấy có vẻ chân thành, và tôi cũng có thể cảm nhận được tài năng của anh ấy.”
Tuy nhiên, anh ta là hoàng tử của Vương quốc Reshfeld.
Mặc dù không liên quan đến việc thừa kế ngai vàng, tôi cảm thấy không tự nhiên chút nào khi mọi chuyển diễn ra suôn sẻ như vậy.
Hoàng tử Ixion đã rất bình tĩnh khi chấp nhận yêu cầu của chúng tôi, đến mức tôi đã nghĩ nó sẽ hợp lý hơn nếu anh ta tỏ ra bối rối hay kì kèo thêm chút.
Đây chính là yếu tố làm tôi lo lắng.
“Ý anh là sao, Aldia?”
“Thần chỉ cảm thấy mọi chuyện đang diễn ra quá suôn sẻ, và không khỏi lo lắng về khả năng rằng Hoàng tử sẽ phản bội chúng ta.”
Nghe tôi nói vậy, Công chúa Valtrune gật đầu đồng tình, “Em hiểu rồi.”.
Dường như lời hứa của cô ấy về việc giúp anh ta trở thành vị vua kế tiếp chắc hẳn một lời đề nghị vô cùng hấp dẫn với Hoàng tử Ixion. Tuy nhiên, liệu anh ta có dễ dàng tin tưởng vào lời hứa đến từ một quốc gia khác hay không?
“Không có gì phải lo lắng đâu anh.”
Công chúa Valtrune tiến tới ngồi bên cạnh tôi.
Tôi tự hỏi sao cô ấy bỗng nhiên chuyển chỗ ngồi như vậy,
Và, với một cử chỉ nhẹ nhàng, cô ấy đặt tay mình lên mu bàn tay của tôi.
Tôi không thể bình tĩnh được.
Trong sự bối rối do không hiểu được ý đồ của cô ấy, tôi cứng đờ, và Công chúa Valtrune nhỏ nhẹ nói.
“Em đã tính đến trường hợp mà Hoàng tử Ixion có thể phản bội mình. Tuy cậu ấy có lẽ sẽ không làm như vậy, nhưng em sẽ để ý sát sao đến việc này, nên anh cứ yên tâm đồng hành cùng em trên con đường này nhé, Aldia.”
“Vâng…….”
“Em chắc chắn mọi thứ sẽ ổn thôi. Tương lai mà chúng ta mong muốn đang ngày một gần hơn rồi.”
Nếu Công chúa Valtrune đã nói như vậy, thì việc xây dựng được nền móng vững chãi sẽ được triển khai dễ dàng. Tôi sẽ làm tất cả những gì có thể vì cô ấy.
“Người sẽ làm gì ngay khi trở lại Đế quốc Valugan?”
“Đúng nhỉ… khi chúng ta đang hợp tác với Hoàng tử Ixion, thì cũng có không ít người ở Đế quốc Valugan đã móc nối với những thành viên cấp cao của Vương quốc Reshfeld.”
Nếu xảy ra chiến tranh giữa hai quốc gia, việc có gián điệp bên trong sẽ là tác nhân gây hại trong tương lai.
Tức là bây giờ chúng tôi phải lập tức loại bỏ những yếu tố tiềm tàng này.
Công chúa Valtrune không thể làm được việc này do địa vị của cô ấy.
“Thần sẽ đảm nhiệm việc điều tra Đế quốc Valugan, thưa Điện hạ.”
Vì vậy, tôi sẽ nhận lấy trọng trách đó.
Tôi sẽ là tay chân của cô ấy, để mọi thứ trở thành bước đệm cho Công chúa Valtrune nắm lấy tương lai mà cô ấy hằng ao ước.
“Được thôi, nhưng em không có ý định để cho anh làm việc đó một mình, bởi có quá nhiều thứ phải làm.”
Tôi nhìn thấy rõ mong muốn của cô ấy trong những lời đầy ý nghĩa mà cô ấy nói.
Tôi cũng biết rằng bản thân mình cũng có những hạn chế về những gì tôi có thể làm được một mình.
“Vậy là, Người muốn giao phó nhiệm vụ này cho cả những người khác?”
“Đúng vậy. Em đã tìm ra được những người tài năng và đáng tin cậy. Nếu chúng ta có thể chiêu mộ họ, những việc sau này sẽ diễn ra trôi chảy hơn.”
Có vẻ như vẫn còn rất nhiều chuyện phải làm.
Tuy nhiên, Công chúa Valtrune mong muốn nhiều hơn thế.
Tôi sẽ chỉ đơn giản là theo sát cô ấy và hy vọng những điều tốt đẹp nhất sẽ xảy ra.
◇
SIUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU