◇
“Cô thấy sao?”
Thời gian như ngừng trôi đối với Liziarete. Cú sốc chắc đã làm đóng băng dòng suy nghĩ của cô.
…Trong kiếp trước, khó mà tưởng tượng được rằng có lúc cô ấy lại có thể thất thần như thế này.
“…………”
Thấy Liziarete đang chưa biết phải nói gì, Công chúa Valtrune quay sang phía tôi và nháy mắt một cách vô cùng dễ thương.
“Aldia, anh nghĩ sao?”
“Không có vấn đề gì cả. Xét đến khả năng và tính cách của Liziarete, thần nghĩ rằng cô ấy là một người phù hợp để đảm nhận chức vụ chỉ huy.”
“Ừm, em cũng đồng ý.”
Tôi luôn đặt ý kiến của Công chúa lên trên hết, nhưng không chỉ vì đó là điều cô muốn, mà chính tôi cũng cảm thấy rằng đó là một vị trí phù hợp dành cho Liziarete.
Nếu cô ấy nắm quyền chỉ huy, đội quân do Công chúa Valtrune mới thành lập sẽ đạt được nhiều chiến thắng.
“Eh…”
――Lời khen đó bất ngờ thật à?
Liziarete trông có chút rối bời khi nghe tôi nói. Sau đó, cô ấy nhỏ tiếng đáp lại.
“…Tôi chỉ là dân thường, lại còn là phụ nữ. Làm sao mà tôi lại được kỳ vọng tới mức đó được? Tôi không hiểu.”
Câu hỏi ấy không dành cho Công chúa Valtrune, mà tôi.
Ở Đế quốc Valugan nơi quý tộc thống trị, cũng không bất ngờ lắm khi cô ấy tỏ ra thấp kém đến thế. Liziarete của hiện tại có vẻ kém tự tin hơn hẳn so với Liziarete mà tôi gặp trong quá khứ. Khi là hiệp sĩ riêng của Công chúa, cô ấy rất khác. Chắc cô ấy chỉ chưa nhận ra tiềm năng của mình thôi.
Vì thế, tôi quyết định nói rõ cho cô ấy biết.
“Tôi chỉ bày tỏ ý kiến của chính bản thân thôi. Như Công chúa Điện hạ Valtrune đã nói, tôi cũng nghĩ cô là một người với tài năng xuất chúng. Dù cô có là dân thường hay phụ nữ… cả tôi và Công chúa Valtrune đều không quan tâm đến những thứ bề ngoài đó.”
Nghe tôi nói vậy, Công chúa Valtrune bật cười thành tiếng.
“Aldia, anh… ehehe, anh hiểu rõ em quá ha.”
“Thần là hiệp sĩ của Người mà.”
“Đúng vậy nhỉ. Hiệp sĩ riêng của em…”
Công chúa trả lời một cách nhẹ nhàng với nụ cười ra chiều thấy thú vị lắm.
“Thưa Điện hạ… liệu Người có thực sự chắc chắn không?”
Liziarete chọn từ như để khẩn cầu Công chúa Valtrune đang bật cười.
“Ừm, ta cũng công nhận giá trị của cô. Ta cũng không có ý định tuyển dụng dựa theo giới tính hay vị thế. Người mà ta giữ bên mình chỉ là những ai xuất sắc và đáng tin cậy.”
“Xuất sắc… đáng tin cậy…”
―― Sự thật là như vậy.
Cũng chính vì thế mà cô ấy chọn tôi, một thường dân từ quốc gia khác làm hiệp sĩ riêng của mình.
Công chúa Valtrune chắc chắn khác biệt hẳn so với những quý tộc khác. Cái nhìn sáng suốt, có sức phán đoán và trái tim mạnh mẽ chan chứa tình thương. Cô có thể thấy rõ những gì là cần thiết cho đất nước mình và chọn đó làm tiềm lực.
“Ra là vậy… Đúng như lời đồn, Người quả thực vô cùng tốt bụng…”
Đôi mắt Liziarete ướt đẫm nước.
“Từ trước tới nay, chưa từng có ai nói với thần như vậy… Khi mà một phụ nữ dân thường như thần trở thành long kỵ sĩ… lúc nào cũng có người nói rằng điều đó là bất khả thi…”
Cô ấy thực sự vô cùng mạnh mẽ. Mặc dù địa vị có không may mắn, cô vẫn chăm chỉ cố gắng với tư cách long kỵ sĩ. Sức mạnh ấy có lẽ được tôi luyện từ bao lần tiếp tục chống chịu trước những nghịch cảnh.
“Thần thực lòng vô cùng hạnh phúc… Đây là lần đầu tiên thần được công nhận…”
Có lẽ đó là lý do Công chúa Valtrune chọn cô ấy trong kiếp trước.
“Đừng lo, cô sẽ trở thành chỉ huy tài thôi. Ta cam đoan điều đó.”
“Vâng… thần sẽ trở nên mạnh mẽ hơn vì Người, thưa Điện hạ!”
Liziarete có khát vọng vươn lên mãnh liệt. Nếu tôi chiến đấu với cô bây giờ thì tôi sẽ có ưu thế, nhưng chỉ vài năm nữa thôi, chắc chắn cô ấy sẽ ngang tài ngang sức với tôi.
―― Tôi cũng không thể cứ dậm chân tại chỗ được nhỉ.
“Ta sẽ thông báo cho Kỵ sĩ đoàn rằng cô sắp chuyển tới. Ta cũng mong cô có thể đến đây càng sớm càng tốt.”
“Vâng, thần sẽ thu xếp đồ đạc và chuẩn bị sẵn sàng để gia nhập quân đoàn.”
“Ừm, ta đã sắp xếp phòng ở cho cô rồi… Ta mong chúng ta có thể làm việc cùng nhau thêm một lần nữa, Liziarete!”
“Vâng! Mạng sống này thuộc về Người, thưa Điện hạ Valtrune!”
Với nụ cười toả nắng, cô ấy đáp lời.
Và như thế, cựu hiệp sĩ riêng của Công chúa Valtrune trở về phục vụ cô thêm một lần nữa.
‘Nếu như chúng ta có thể kề vai sát cánh mà chiến đấu cùng nhau…’
Và cũng là thời khắc những gì cô nói trong kiếp trước trở thành hiện thực.
Tôi thầm hạ quyết tâm rằng, sẽ hết mình làm việc sao cho xứng đáng với trách nhiệm là hiệp sĩ riêng của Công chúa Valtrune. Nhớ lại những lời Liziarete, người đã không còn trong kiếp trước từng nói, tôi nhất định sẽ rèn luyện bản thân hơn nữa.
◇