Phù! Mình cảm thấy có đôi chút mất mát rồi.
Sau tất cả thì tôi đã từng “yêu” họ.
Nhưng đó không phải là “yêu” mà họ vẫn nghĩ.
Đơn giản thì nó gần giống như ‘tình phụ tử’.
Và có một thứ mà tôi chưa bao giờ nói với họ.
Tôi là một người chuyển sinh.
Tôi là anh hùng hay gì ư? Tất nhiên là không rồi… Dù sao thì ở kiếp trước tôi là một ông bố 42 tuổi.
Kí ức về tiền kiếp vẫn còn sống động trong tôi.
Tôi từng là một doanh nhân thành đạt với một người vợ và một đứa con gái.
Vì vậy, kinh nghiệm từ tiền kiếp chẳng giúp gì nhiều được cho tôi cả.
Tuy nhiên, người ta sẽ nói “Đừng để quá khứ trở thành gánh nặng khi bạn được tái sinh và sống cho mình một cuộc đời mới…” Nhưng tôi có thể làm gì?
Không thể nào, những người cùng trang lứa trong mắt tôi chỉ là những đứa trẻ thôi.
Không phải tôi đang cố bào chữa, mà bản thân thật sự chẳng thể thay đổi được.
Rồi rồi, tôi thừa nhận… trong thế giới này, mình là một baba-con [“Phi công”].
Nhưng cánh con trai trong thế giới này có vẻ ‘đều là lolicon’. Ý là, tuổi 17 được xem là già ở đây, nhưng tại Nhật Bản thì lại được xem là nữ sinh cao trung hay trẻ vị thành niên.
Và còn một bất ngờ nữa, đó chính là phụ nữ ở trong độ tuổi từ 20 đến 30 trở đi không còn được đối xử như con gái.
‘Thật đấy à, phí của giời quá đi.’
Tôi ra đi ở tuổi 42, và đã sống trong thế giới này thêm 14 năm… với bản thân, trừ khi đó là một phụ nữ ở cuối tuổi thanh xuân… còn không thì mơ đi mà làm người phụ nữ tôi yêu.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage