The Girl I Saved on the Train Turned Out to be My Childhood Friend

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

(Đang ra)

Tôi đã mất đi những người quan trọng, nhưng giấc mơ đã thành hiện thực, nên tôi quyết định không ngoảnh nhìn quá khứ mà sẽ tiến về phía trước

Aisu no hito

Kí ức từ quá khứ xa xôi, lời hứa đã trao nhau với những người bạn thời thơ ấu.――“Nếu tớ nhận được giải thưởng, mấy cậu hãy trở thành vợ tớ nhé.

51 105

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

(Đang ra)

Ác nữ 800 tuổi nhập vào một vị tiểu thư nhút nhát tận hưởng tuổi xuân nhàn hạ!

Yui Regina

Đây là câu chuyện về 2 cô gái, 1 người là "tiểu thư héo úa" thoát khỏi số phận và nắm giữ quyền quyết định cuộc đời mình. Người còn lại là "Ác nữ vô phương cứu chữa" đã thành công chiến thắng số mệnh

23 536

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

3 11

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

204 5088

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

10 70

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

12 79

Vol 3 - Chương 16: Đừng làm gì có lỗi với đồ ăn.

Cô Waka nói rằng chuyến đi này sẽ chưa kết thúc cho đến khi chúng tôi trở về nhà, vậy nên cuối cùng thì, chuyến đi này đã kết thúc ngay khi tôi đặt chân đến cửa nhà.

Tôi lấy quần áo bẩn ra khỏi cặp và cho vào trong máy giặt, đúng lúc tôi nghe thấy giọng Mana từ phía cửa.

“Con về rồi!”

“Anh cũng về rồi này!” Tôi đáp lại trong lúc đang bỏ mọi thứ ra khỏi cặp.

Mana chạy thẳng đến chỗ tôi. “Chuyến đi của anh thế nào, Nii-nii?”

“Ừm, anh nghĩ nó khá là vui.”

Tôi không hình dung ra được từ nào khác để miêu tả về nó.

“Anh đã chơi rất vui nhỉ?”

“Sao em lại có thể đưa ra kết luận như vậy?”

“Anh chỉ nói như vậy mỗi khi anh cảm thấy như thế.” Mana dường như rất thoải mái. Con bé nhìn vào cặp tôi rồi nói, “Đây là cái gì vậy?” khi con bé cầm lấy thú nhồi bông bí ẩn mà tôi vừa được tặng, nét mặt con bé tối sầm lại.

“Đó là linh vật địa phương đấy.”

“Nii-nii, nếu đây là quà cho em, thì…”

“Không, anh không mua nó. Anh vừa mới được tặng.”

Tôi không nói ai đã tặng nó cho tôi, vì dường như con bé đang có ý trách móc về nó.

“Anh có biết thứ gì vừa xấu xí vừa đáng yêu không?”

“Hở?”

“Chà, anh cần phải cảm nhận được sự hấp dẫn của nó. Đó là cách mà anh có thể biện hộ cho sự xấu xí này.”

Con bé bắt đầu soi mói nó ngay lập tức, Rồi thở dài. Có vẻ như con bé đã đoán được ai đã tặng nó cho tôi.

“Em vẫn không hiểu nổi… có chuyện gì với mắt thẩm mỹ của chị ấy vậy? Nó thật… kỳ quặc.” Con bé nghiêng đầu.

Đôi khi bạn thấy những người nổi tiếng xuất hiện cùng với quần áo bình thường trên TV hoặc trên mạng, và không ai trong số họ trông kỳ cục cả? Nếu Fushimi thử làm như vậy, có khi nhỏ sẽ đủ may mắn để vượt qua cái được gọi là “kỳ quặc”.

“Mặc kệ nó là món đồ gì đi chăng nữa. Cô ấy không tặng anh món quà xấu xí đó với ác ý đâu.”

Tôi lấy lại con thú nhồi bông và cho vào cặp. Mana vẫn đang xem qua quà của tôi.

“Một móc treo chìa khòa và hộp đựng chìa. Anh mua chúng à?”

Em biết là anh không có những đồ này trước chuyến đi ư?

“Là quà thôi.”

“Chúng trông tuyệt đấy.”

Ừm. Hữu dụng nữa.

Tôi cần phải tặng lại thứ gì đó cho Fushimi và Himeji nữa, vì cơ bản tôi đã đáp lễ lại cho Torigue rồi.

Tôi cầm chiếc cặp nhẹ tênh của mình lên lầu. Mana đi theo sau tôi.

“Em cần gì à?”

“Hmmm.” Con bé chỉ cười toe toét rồi theo sau tôi vào trong phòng. “Nii-nii?”

“Anh biết, anh biết.”

Em đã biết trước rồi đúng chứ? Em đã ngó đủ mọi thứ mà.

Tôi lấy ra món cà mòi con đi kèm với tiêu Trung Quốc và rong biển luộc với đậu nành; đây là đặc sản của địa phương chúng tôi đến.

“Đây, cái này là của em.”

Tôi đưa nó cho con bé, nhưng trước khi nhận lấy nó, con bé bắt đầu vỗ tay và cười lớn.

“Em đã đúng! Anh thật là người lớn đấy! Ôi, bụng em!”

“Có gì buồn cười hả? Anh đã thử ăn rồi và nó khá ngon đấy. Anh nghĩ em sẽ thích nó.”

“Được, được rồi. Anh muốn thấy em cười đúng chứ, Nii-nii? Anh giỏi lắm.”

Con bé bắt đầu xoa đầu tôi, và tôi đã gạt tay con bé sang một bên.

“Em sẽ không làm đồ ăn cho anh nếu anh không mua cho em món quà em thích, đúng chứ?”

“Em không phủ nhận nó. Nhưng thực sự thì, chirimen sansho? Nó là quà dành cho em gái đang học sơ trung ư? Hahaha… Ôi, anh trai à…” 

Tôi khá lo lắng khi không biết con bé sẽ cảm thấy như thế nào, nhưng có vẻ đây là tín hiệu tốt. Đừng làm gì có lỗi với đồ ăn cả.

“Em muốn biết thêm về gu thẩm mỹ của anh, anh biết đấy?”

Rõ ràng là con bé không đánh giá cao về những món quà mang tính an toàn.

“Ồ, nhân tiện thì…” Con bé nhớ ra điều gì đó và bắt đầu lục lọi túi đồ của tôi.

Con bé lấy ra ba cái bao cao su.

“Anh không hề sử dụng chúng…”

“Tất nhiên là không rồi.”

Rõ ràng tôi đã không để chúng ở đó khi con bé đưa tôi, nhưng dường như con bé đã đoán được điều đó – con bé lén cho chúng vào túi tôi lần nữa trước khi tôi chuẩn bị xong đồ đạc.

“Anh nên dùng chúng chứ! Ý anh là sao khi nói, ‘Tất nhiên là không rồi’?!” con bé hét lên một cách nghiêm túc.

“Em đang khó chịu về việc gì vậy?”

“Từ lúc nào mà anh lại trở thành đứa trẻ hư đốn vậy, Nii-nii?!” Con bé đánh tôi khá đau.

“Này, thôi đi!”

“Anh đã để cho chuyến đi diễn ra một cách tự do và không dừng việc trở nên thảm hại và bị lãng quên lại, sau đó anh…anh…!”

“Bình tĩnh đi! Em đang đưa ra một số giả định sai lầm đấy!”

Mana thậm chí còn không thèm dừng lại để nghe. “Đó là ai vậy? Nii-nii… Thực sự anh còn người lớn hơn em nghĩ ư?”

“Không, đừng hỏi nữa.”

“Y-Ý anh là… người lạ ư? Đó là lý do anh không dùng chúng ư?”

Mana lùi lại vài bước và nhìn tôi như kiểu một con thú dữ vậy.

“Em đã bảo anh dùng chúng là để tránh gây rắc rối cho người khác rồi mà! Đồ…đồ cầm thú!”

Em đang sỉ nhục anh ư?

Sau đó con bé đẩy tôi ra và chạy ra khỏi phòng.

“N-Này! Manaaa!”

Không còn lựa chọn nào khác. Tôi đành phải nói thẳng điều này vậy.

“Để cho em hiểu thì Nii-nii của em vần là trai tân đấy!”

Tôi nghe tiếng con bé dừng lại ở hành lang.

“Vậy tại sao anh không dùng chúng?”

“Bởi vì anh không cần chúng cho bất cứ việc gì cả.”

“Ồ… Phù. Được rồi, may là anh vẫn còn là trai tân.”

Không. Anh không nghĩ nó tốt chút nào. Không hẳn.

“Chỉ cho chắc thôi, em sẽ để lại một cái trong ví của anh!”

“Dừng lại đi!”

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage Ở chap trước mình cũng sửa cái love gloves thành BCS rồi :v