The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

Truyện tương tự

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

(Đang ra)

Akuyaku Onzōshi no Kanchigai Seija Seikatsu ~ Futatabime no Jinsei wa Yaritaihōdai Shitai Dakenanoni ~

木の芽

Nhưng Ouga vẫn không hề hay biết, rằng những ấn tượng về bản thân cậu sẽ ngày càng vượt quá tầm kiểm soát. Liệu những hiểu lầm này rồi sẽ dẫn đến đâu? Một người thừa kế phản diện lại bị hiểu nhầm thàn

30 447

The Thrawn Trilogy

(Đang ra)

The Thrawn Trilogy

Timothy Zahn

Nhưng cách đó hàng nghìn năm ánh sáng, Thống soái Thrawn, tư lệnh cuối cùng của Hoàng đế, đã nắm quyền chỉ huy Hạm đội Đế chế, chuẩn bị cho chiến tranh và chĩa mũi nhọn vào trung tâm mong manh của Tân

1 9

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

(Đang ra)

Vtuber Hikikomori muốn nói với bạn đôi điều

Megusuri

"Buổi stream Vtuber cấm cười."

1 2

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

67 6810

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

14 216

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Come wa Machigatteiru. Anothology

Wataru Watari , và nhiều tác giả khác

*Theo tôi hiểu dù không thuộc mạch truyện chính nhưng có thể xem là mở rộng thế giới nhân vật.

14 246

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer - Chương 62 Hầm Ngục Thí Luyện (chuyển đoạn)

'Tại sao cô ấy lại ở đây chứ...?'

Lần cuối tôi nhìn thấy cô ấy, cô ấy có vẻ đang bận nghiên cứu ma pháp ở phòng y tế. Cô ấy đã theo dõi chúng tôi từ khi nào vậy?

Tôi hoàn toàn không nhận ra điều đó.

'Làm sao mình lại không nhận ra được nhỉ...?'

Tự nói điều này thì hơi ngượng, nhưng tôi có khả năng cảm nhận không gian xung quanh trong một phạm vi rất rộng. Kể cả nếu cô ấy có lén theo dõi tôi, cũng không thể nào mà tôi không nhận ra được.

Nếu vậy thì chỉ có hai khả năng.

Hoặc là cô ấy đã sớm phát hiện tôi rời đi và niệm phép để truy dấu vị trí của tôi trước khi tôi vào hầm ngục, nhờ đó có thể bay đến đây rất nhanh, hoặc là cô ấy có một loại phép nào đó giúp di chuyển tức thời.

Phải là một trong hai cái đó.

Không thể nào cô ấy lén lút theo sau tôi đến tận đây được.

'mình không chắc là cái nào...'

Nhưng nếu tôi để lộ rằng mình đã tỉnh, thì sẽ phiền toái lắm.

Mà hơn hết, tôi thấy tội cho Evan và Danas, nhưng mà đi bộ về học viện từ đây đúng là cực hình.

Là một Thánh nữ, tôi có thể hồi phục cơ thể bằng thâbf lực, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không bị mệt hay hụt hơi.

'Không biết các Thánh nữ đời trước có đi bộ xa thế này không...?'

Chỉ mới đi bộ bấy nhiêu thôi đã khiến tôi mệt mỏi thế này, nghĩ đến chuyện họ từng đi chu du khắp nơi để tiêu diệt Ma Vương, tôi thật sự thấy kính nể.

'mình nên biết ơn vì mình đang sống ở học viện mới phải!'

Vì gần đây xảy ra hơi nhiều chuyện, thành ra tôi cũng chẳng có thời gian đến lớp mấy.

Từ hôm nay trở đi chắc sẽ không có biến cố lớn nào nữa, nên tôi cần nghỉ ngơi thật tốt để chuẩn bị cho những chuyện sắp tới.

Từ giờ đến kỳ thi cuối học kỳ, tôi sẽ đảm bảo để Evan phát triển tối đa nhờ sợi dây chuyền kia, đồng thời nâng cao lượng thần lực và khả năng kiểm soát nó của bản thân.

Dù sao thì ,sự kiệntiếp theo sẽ xảy ra trong kỳ thi học kỳ mà.

Tôi tựa đầu vào lưng Evan thêm chút nữa.

'Thoải mái thật đấy...'

Lúc đầu tôi còn ngại vì bị cõng nên định ngồi dậy, nhưng càng được cõng lâu thì tôi lại càng thấy dễ chịu.

Hơn nữa, tôi không ngờ lưng anh ấy lại rộng đến vậy.

Dù tôi mới quen Evan chưa lâu, nhưng có lẽ vì đã thấy anh ấy nhiều trong game, đôi lúc tôi cảm thấy như anh ấy là em trai mình vậy, và muốn che chở cho anh ấy.

Cùng lúc đó, thấy anh ấy đánh bại con Golem to lớn đó và nhận được dây chuyền mà không cần tôi giúp, tôi cảm thấy rất tự hào.

Có thể bạn nghĩ bị cõng như thế này sẽ ngượng lắm, nhưng thật ra không hề.

'Chà, dù sap thì anh ấy cũng đâu có chạm vào chỗ nào nhạy cảm hay gì đâu mà...'

May mắn là Evan không có ý đồ xấu gì, anh ấy cẩn thận bế tôi sao cho tay không chạm vào eo.

Với lại, có gì để mà chạm đâu chứ?

Cái cơ thể mỏng manh này của tôi thì có gì mà hấp dẫn?

Mặc dù vậy, tôi vẫn thấy có chút áy náy.

Vì cái thân hình chẳng có gì nổi bật này.

Nhưng thôi, sau này với tư cách là Anh Hùng, anh ấy sẽ có nhiều cơ hội với các cô gái khác, nên giờ chịu thiệt một chút cũng không sao.

Thật ra, tôi bắt đầu thấy buồn ngủ rồi.

Hay là cứ ngủ luôn thế này nhỉ?

Lúc đầu chỉ là giả vờ ngủ vì ngại, định là lát sẽ giả vờ tỉnh lại, nhưng rốt cuộc lại được cõng về học viện trong tư thế quá thoải mái như thế này.

Tôi đúng là muốn về học viện cho thoải mái thật, nhưng không nghĩ là lại được cõng kiểu này.

Tôi không cố ý, nhưng giờ cũng không muốn từ bỏ cảm giác dễ chịu này.

Dù sao thì tôi cũng đã cố gắng rất nhiều mà, nhỉ?

Tôi đã đưa Evan – người vốn sẽ mất nhiều thời gian để trưởng thành – đến tận núi, giúp cậu ấy vượt qua thử thách, và còn lấy được cả dây chuyền. Được hưởng chút thành quả thế này là hợp lý rồi nhỉ?

Nếu tôi tỉnh dậy bây giờ, chắc chắn họ sẽ hỏi tôi đủ thứ chuyện, nên chẳng có lý do gì để dậy cả.

Với lại, tôi vốn chẳng định tỉnh dậy, mà giờ Stella cũng đến rồi, lại càng không muốn mở mắt.

Tôi tưởng bầu không khí sẽ gượng gạo vì Stella không quen Danas, nhưng ngoài vài khoảnh khắc ngại ngùng ban đầu, họ lại nói chuyện khá vui vẻ trên đường đi.

Họ đang nói về dây chuyền, rằng không biết nó có năng lực gì, vân vân...

Nhưng mà hỏi mượn dây chuyền để nghiên cứu thì hơi quá đáng đấy, nhỉ?

Nếu dây chuyền rơi vào tay người không phải Anh Hùng, thì nó sẽ chỉ là một món trang sức bình thường, vô dụng cho đến khi quay lại tay Anh Hùng.

Với những gì đang nằm bên trong nó, chuyện đó là đương nhiên.

Nếu cô ấy muốn nghiên cứu dưới góc độ học giả thì có thể tìm hiểu được gì đó, nhưng không phải trong thời gian ngắn. Dù cô ấy có giỏi phép thuật đến mấy, việc hiểu được công nghệ cổ đại tiên tiến đâu có dễ.

Nên là, từ chối đi.

Đây là món trang bị cực kỳ hữu ích, giúp tăng tốc độ phát triển và dễ dàng thức tỉnh tư cách Anh Hùng, nên đừng giao nó cho người khác.

"Xin lỗi, tôi không biết tại sao, nhưng tôi có cảm giác là mình không nên đưa nó cho người khác."

Tốt, làm tốt lắm.

"Thật đáng tiếc."

Stella bĩu môi, rõ ràng là không vui.

Evan cười gượng rồi xin lỗi.

Hử?

Có gì đó sai sai.

Tôi không nhận ra trước đó, nhưng họ lúc nào trở nên thân thiết như vậy?

Họ đã dần dần xích lại gần nhau, nhưng giờ thì trông như bạn thân rồi còn gì.

Không, phải nói là hơn cả bạn thân...

'Hmm...'

Chắc đến lúc tôi phải quay lại vai trò "đẩy thuyền" quen thuộc rồi.

Là người từng cổ vũ rất nhiều cặp đôi trong game đến với nhau, việc thấy Evan và Stella hòa hợp như thế này làm tôi thấy vui lắm.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì một trong hai người cũng sẽ tỏ tình, rồi các nhân vật khác sẽ lần lượt xuất hiện, và dàn harem của Evan sẽ hoàn thiện.

Tôi sẽ giữ vai trò là Thánh nữ, tiêu diệt Ma Vương rồi quay về thế giới ban đầu của mình.

Evan sẽ cứu thế giới và trở thành Anh Hùng có nhiều vợ, còn tôi sẽ hoàn thành sứ mệnh và quay về...

Ừ, kế hoạch là như vậy.

"Này Stella."

"Hmm?"

"Làm sao cậu đến được đây vậy?"

"...À."

Phải rồi.

Tôi cũng tò mò chuyện đó.

Khi tôi kiểm tra lúc nãy, chẳng có ai bám theo cả, vậy làm thế nào cô ấy lại tìm ra chúng tôi sau khi đã vào hầm ngục?

Làm sao cô ấy lần ra dấu vết chứ?

"Ừm... thật ra... Aria vẫn đang ngủ, đúng không?"

"Hử? Cậu không phải kiểu người nói dối đâu. Cậu làm gì Aria rồi à?"

"À, haha..."

Không thể nào...

Chẳng lẽ cô ấy đã niệm một loại phép thuật theo dõi thời gian thực lên tôi?

"Tôi định đợi hoàn thành xong mới cho mọi người xem... nhưng thật ra tôi đang phát triển một loại ma pháp mới."

"Ma pháp mới?"

Đã vậy rồi sao?

Cô ấy mới chỉ là pháp sư cấp cao thôi, chưa phải Đại pháp sư, mà đã bắt đầu nghiên cứu ma pháp mới?

Thật lòng mà nói, quá ấn tượng.

Cô ấy có tố chất để trở thành Đại pháp sư nếu nghiêm túc rèn luyện, nhưng việc tạo ra ma pháp mới khi còn ở cấp này thì đúng là phi thường.

Chuyện này đâu phải pháp sư bình thường nào cũng làm được.

Evan cũng mở to mắt.

Dù Evan không biết nhiều về phép thuật, nhưng ai cũng hiểu rằng sáng tạo cái mới thì không dễ dàng gì.

Danas thì gần như sốc nặng, trố mắt nhìn Stella.

Nhất là vì Danas từng cộng tác với một pháp sư cấp cao, nên anh ấy biết rõ việc tạo ra một phép mới khó như thế nào.

Bị mọi ánh mắt đổ dồn vào, Stella gãi đầu cười ngượng.

"Tôi lo cho Aria quá... nên muốn tạo ra một phép thuật giúp tôi đến bên cô bé thật nhanh nếu có chuyện gì xảy ra."

"Phép gì vậy?"

"Hmm... chắc gọi là phép di chuyển không gian?"

Tôi không thể không rùng mình.

Phép di chuyển không gian...?

Loại phép thuật mà ngay cả các pháp sư cấp cao cũng khó mà thi triển, mà cô ấy lại đang nghiên cứu nó?

'Nó hoạt động thế nào nhỉ?'

Cô ấy có định giải thích không?

Tôi muốn biết xem đó có phải phép xuất hiện trong game không.

Tôi quên luôn việc phải giả vờ ngủ, cứ nằm yên chờ xem Stella sẽ nói gì.

Sau một hồi do dự, Stella cười gượng.

"Hmm... tôi nghĩ tạm thời giữ bí mật thì hơn."

Không.

Nói nửa chừng rồi ngưng thì quá ác mà.

"Gì cơ?"

Evan cũng tỏ ra rất bất ngờ trước câu trả lời úp mở đó.

"Chuyện này chưa hoàn thiện nên tôi hơi ngại khoe khoang... Khi nào xong rồi tôi sẽ kể."

"Vậy à..."

Evan trông như muốn nói gì đó, nhưng vì đó là phép thuật riêng của cô ấy, anh ấy chẳng thể phản bác gì.

Cuối cùng, cả Danas và Evan đều phải nuốt lời phản đối vào trong.

Nhưng tôi thì khác.

Mọi người nghĩ tôi là ai chứ?

Tôi sẽ quay lại đọc hết mấy ghi chép nghiên cứu để tìm ra loại phép đó là gì.

Dù sao tôi cũng sẽ nằm lại phòng y tế thêm thời gian nữa, nên việc giải mã nó chắc cũng không quá khó.

Nhất định tôi sẽ tìm ra.

Nhất định đấy!

Ghi chú của tác giả:Hẹn gặp ở chương sau nhé~