The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

8 35

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

(Đang ra)

The Jack-of-all-trades Kicked Out of the Hero’s Party ~ The Swordsman Who Became a Support Mage Due to Party Circumstances, Becomes All Powerful~

Itsuki Togami

-Tuy nhiên, việc trở thành Phù phép gia chắc chắn không hề vô ích. Thời gian tham gia tổ đội Anh hùng, kiến thức, kinh nghiệm và sự phát triển của vô số phép thuật căn nguyên chắc chắn sẽ bồi đắp cho

88 781

Corrupted Blood Salvatore: TS Villain’s Unorthodox Reincarnation

(Đang ra)

Corrupted Blood Salvatore: TS Villain’s Unorthodox Reincarnation

WhatSoon

Một linh hồn tái sinh vào thế giới game kinh dị tâm lý, nơi sức mạnh được đo bằng nỗi đau. Để cứu lấy những điều quan trọng, tôi sẽ trở thành kẻ ác trong mắt người mình yêu quý nhất.

5 24

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer - Chương 39 Kỳ Thi Chia Lớp (5)

EVAN POV

"Ugh..."

Evan mở mắt ra ngay khi luồng ánh sáng lóe lên biến mất.

"Đây là đâu..."

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Evan cố nhớ lại những sự việc vừa xảy ra trước đó.

Albert, như thể cố tình dụ dỗ họ, đã đi lên trước một mình, bỏ lại mọi người phía sau, đứng trước một ma pháp trận và kích hoạt nó.

Ngay khi ma pháp trận được kích hoạt, một luồng sáng chói lóa bùng phát, và khi cậu tỉnh lại, Aria cùng Albert—những người vẫn còn đó chỉ vài giây trước—đã biến mất.

Và không chỉ có vậy.

Nơi mà anh đang đứng hiện giờ cũng rất lạ lùng.

"Giữa rừng... không, không phải ở đó... chuyện gì vậy…?"

Đây không phải là một khu rừng, mà là một nơi nào đó bên trong một tòa nhà tối tăm.

‘Trong rừng có tòa nhà nào sao…?’

Không, liệu đây có thật sự là một tòa nhà không?

Dù chưa khám phá hết khu vực xung quanh, nên cũng có thể có một tòa nhà nào đó mà anh chưa biết đến, nhưng dẫu vậy, nơi này vẫn quá bất thường.

Nếu vậy, rốt cuộc đây là đâu?

Nhìn xung quanh, Evan chợt cảm thấy ngồi yên ở đây là một ý tưởng tồi.

Việc cậu bị đưa đến đây đồng nghĩa với việc Aria và Albert đã bị đưa đến một nơi khác.

Không thể biết được hiện giờ hai người họ đang phải trải qua chuyện gì.

Vì vậy, điều đầu tiên mà cậu cần làm trong tình huống này là tìm Aria.

Nghĩ vậy, Evan bắt đầu di chuyển để tìm Aria trước.

“Ta có linh cảm xấu... hãy cẩn thận, Evan.”

Trước lời của Estelle, Evan gật đầu, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng.

Đúng như cô ấy cảnh báo, có điều gì đó không đúng ở đây.

Chuyện này quá bất thường để chỉ là một cái bẫy đơn giản trong khu vực thực hành của hầm ngục dành cho bài kiểm tra phân lớp.

Ngay cả khi không phải là ma pháp dịch chuyển khoảng cách xa, bản thân ma pháp trận dịch chuyển đã là một thứ cực kỳ hiếm hoi.

Xét đến khả năng ai đó thiết lập được một cái bẫy như vậy trong một khu rừng đơn thuần, chứ không phải hầm ngục thực thụ, thì quả thật là chuyện vô lý.

Để làm điều như thế chỉ cho một bài kiểm tra phân lớp của học viện?

Chuyện này có gì đó mờ ám, rất mờ ám.

Khi suy nghĩ đến đó, cậu kết luận rằng chắc chắn có ai đó đứng sau chuyện này.

Evan dừng bước và vội vàng cố kích hoạt chiếc vòng tay trên cổ tay mình.

Nhưng—

"Vòng tay... bị hỏng rồi sao?"

Không lẽ… ma pháp trận khi nãy đã phá hủy nó?

Cậu cố thao tác đủ kiểu để nó hoạt động lại, nhưng dù có chạm vào bao nhiêu lần, chiếc vòng tay vẫn không có dấu hiệu hoạt động.

“Ta cảm nhận được ma khí từ chiếc vòng tay…”

Evan rùng mình trước tiếng lẩm bẩm của Estelle.

Nếu đó là ma khí, thì mọi thứ hoàn toàn hợp lý.

Lại là… một cuộc tấn công của quỷ sao?

‘Rất có khả năng có nội gián trong học viện.’

Nhớ lại lời của Hiệu trưởng Argent, khả năng có một cuộc tấn công nữa là rất cao.

Dẫu vậy, không ai nghĩ rằng bọn chúng lại dám hành động lộ liễu thế này ngay trong lúc diễn ra bài kiểm tra phân lớp.

‘Chuyện này… đã được lên kế hoạch từ đầu.’

Việc Evan và Albert từng đánh nhau vào đầu học kỳ chắc hẳn đã được hầu hết các học sinh và giảng viên biết đến.

Chuyện anh hùng Evan và Albert không hợp nhau là điều ai cũng biết, bởi tin đồn về trận đánh đó đã lan truyền ngay lúc đó.

Vì vậy, khả năng cao là có người đã cố tình sắp xếp để họ vào chung nhóm.

Vì một trong những giá trị mà học viện đề cao là “tinh thần đồng đội”, nên lời đề nghị xếp chung nhóm có thể đã được đưa ra với mục đích là để “gắn kết hai người lại”.

Với cả Aria ở đó nữa, thì chuyện này gần như là chắc chắn.

CẬu không biết bọn chúng đã làm gì với Albert, nhưng xét việc hắn ta đã đánh mất sự sắc bén vốn có so với trước kia, và việc cậu luôn cảm thấy có gì đó bất thường từ hắn ta, cậu chưa bao giờ nghĩ rằng Albert lại có thể bị lũ quỷ thao túng.

Thật lạ là cậu không cảm nhận được chút ma khí nào, nhưng đó không phải điều quan trọng lúc này.

Chúng chỉ có hai lý do để làm chuyện này.

‘Là vì Aria… hoặc vì mình.’

Aria là một Thánh nữ, còn Evan là một Anh Hùng.

Nhưng Aria đã từng nói.

Nhờ sức mạnh thiêng liêng được ban tặng từ Nữ Thần, cô ấy sẽ không chết bởi những đòn tấn công bình thường.

Vậy thì—

Xoẹt!

"Khự…!"

Evan suýt chút nữa bị những chiếc gai đen bắn tới như thể chúng được bắn từ súng.

Cậu quay đầu lại nhìn nơi xuất phát của những chiếc gai.

Một thực thể màu đen, có hình dáng như được tạo nên từ sương mù, đang nhìn chằm chằm vào cậu.

[Ngài ấy muốn ngươi phải chết.]

Thực thể sương mù nói vậy, sau đó biến hóa thân thể mình để tạo ra vô số vũ khí, rồi nhắm chúng về phía Evan.

“Đó là… quỷ của Dục Vọng…!!”

Quỷ của Dục Vọng…?

Evan định hỏi Estelle điều đó nghĩa là gì, nhưng ngay lúc ấy, con quỷ đã bắt đầu lao tới cậu, biến đổi cơ thể thành dạng vũ khí.

Nghe thông tin từ Estelle rất quan trọng, nhưng nếu bị tấn công trong lúc đó thì đúng là đảo ngược thứ tự ưu tiên.

Evan vội vàng giơ kiếm lên chặn lại đòn tấn công như sương mù đó, nhưng Estelle hét lên như thể hét trong cơn ác mộng:

“Đừng chặn bằng kiếm của cậu!!”

Ngay khi nghe được lời ấy, Evan xoay người né tránh, vẫn giữ thanh kiếm trong tay.

[Phản xạ khá tốt đấy.]

Luồng sương mù bị cậu né trượt qua đã mất hình dạng, tan thành một đám sương đen khác, lơ lửng nhìn chằm chằm vào cậu.

Evan chỉ có thể phản ứng trong chật vật trước đòn tấn công ngày một dày đặc.

Nếu né được đòn tấn công từ phía trước, thì sẽ có đòn khác bay đến từ phía sau, tận dụng sơ hở. Nếu tránh được cú đó, thì đòn khác sẽ bay tới từ điểm mù ngay bên cạnh. Cứ như vậy…

Nếu cứ tiếp diễn thế này, dù có cố gắng tránh đến đâu, khả năng cao là anh sẽ dần kiệt sức và rồi bị trúng đòn.

Evan nghiến răng.

Thứ sương mù đen kia thoạt nhìn như chính cơ thể của con quỷ.

Mà lũ quỷ thì về bản chất, rất kỵ với sức mạnh thiêng liêng.

Nếu vậy thì...!

Evan vận dụng sức mạnh của một Anh hùng.

Mana trong cơ thể được thanh thánh kiếm chuyển hóa thành thần lực, cơ thể Evan bắt đầu tỏa sáng rực rỡ.

"Với cái này…!"

Dù là ác quỷ mạnh đến đâu, cũng khó lòng chống lại điều này.

Vì giờ đây cậu đã bao phủ trong thần lực đến mức cả cơ thể phát sáng, dù là ác quỷ cũng sẽ không dám liều lĩnh lao vào.

Nghĩ vậy, Evan chuẩn bị bước lên đối đầu trực diện với làn sương đen kia, vung kiếm về phía nó.

Cùng lúc đó, con quỷ cũng chuẩn bị phản công, nhưng tiếng hét khẩn thiết của Estelle lại vang lên:

“Đừng tấn công!”

Lập tức, Evan dừng kiếm và nhảy lùi lại, tránh đòn của sương mù.

"Cái quái gì vậy—"

“Quỷ của Dục Vọng được tạo nên từ năng lượng tinh thần thuần khiết. Dù có tấn công bằng thần lực cũng vô dụng vì bản thể của nó không có ở đây. Ngược lại… nếu bị cậu bị làn sương ấy xâm nhập, sẽ rất nguy hiểm!!”

Khuôn mặt Evan thay đổi đầy kinh ngạc trước lời Estelle.

Không… chẳng phải điều đó có nghĩa là cậu không thể làm gì nó được sao?

Chuyện gì thế này...

"Vậy tức là... việc duy nhất tôi có thể làm là cứ tiếp tục né tránh và bỏ chạy?"

“Tạm thời là vậy...”

Trong tình huống như thế này, lời của Estelle là ưu tiên hàng đầu.

Vì cô đã chiến đấu cùng các đời Anh Hùng trước đây, nên cô biết rất rõ về đa số loại quỷ.

Nhưng dù vậy...

‘Không thể tin được…’

Không thể tin rằng lại có loại quỷ mà anh không thể chạm đến dù đã dùng thần lực.

‘Việc duy nhất mình có thể làm là bỏ chạy…’

Nếu cứ chạy trốn thế này, cậu sẽ không thể đi cứu Aria…

Nhưng nếu bị bắt lại thì cũng vô nghĩa.

Nhưng suy nghĩ ấy không kéo dài lâu.

[Đây là cơ hội duy nhất mà hắn ngài ấy cho ta. Ta sẽ không thể để nó bị lãng phí!!]

Ngay khi cậu định kết thúc sự do dự và bỏ chạy, tiếng thì thầm lạnh lẽo của con quỷ vang lên.

Và đúng lúc ấy—

Cơ thể con quỷ lan rộng, hoàn toàn hóa thành làn sương đen bao phủ khắp căn phòng.

Nguy hiểm.

Evan lập tức phán đoán và cố gắng rút lui khỏi nơi này, đồng thời lan tỏa thần lực từ thánh kiếm để ngăn cản làn sương, nhưng tốc độ lan tràn của nó nhanh hơn.

<Chào mừng... đến cơn ác mộng...>

Khi ánh mắt đỏ trong màn sương đang dần áp sát trong không gian thu hẹp lại, Evan nuốt nước bọt.

Không còn đường nào để chạy nữa.

“Evan!!”

"Estelle..."

Chào mừng đến cơn ác mộng.

Evan bật cười, như thể không còn gì để nói.

Giờ thì mọi chuyện đã đến nước này, cậu nhất định sẽ vượt qua và trở lại.

Evan phó mặc tâm trí mình cho đôi mắt đỏ đang khép dần lại trong làn sương đen chứa đầy ma khí mạnh mẽ đang xâm nhập vào ý thức mình.

Và rồi—như một con rối bị đứt dây, Evan ngã gục xuống tại chỗ.

Ghi chú cảu tác giả:

Chúc may mắn nhé, Evan...!