Chương2
“Lấy cho tôi loại 10,000 won”
An Jaehyun lấy ra hai tờ 5,000 won từ trong ví. Nhân viên bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi nghiêng đầu sang 1 bên và ngây người ra 1 lúc.
An Jaehyun nâng chiếc kính dày của mình lên và nói lại.
“Tôi lấy tờ vé số được chưa?”
“Ah, xin lỗi”
Nhân viên bán thời gian tỉnh lại và nhận tiền. Anh ta nhanh lấy 1 tờ vé số ra và đưa cho An Jaehyun. Lúc đưa vé, anh ta soi xét mặt của An Jaehyun.
“Um, tôi đã gặp cậu bao giờ chưa nhỉ?”
Cho tờ vé số vào trong ví, An Jaehyun rời khỏi cửa hàng mà không trả lời câu hỏi của anh nhân viên. Sau đó, anh nhân viên lại nghiêng đầu sang 1 bên lần nữa.
“Có cảm giác như mình đã gặp cậu ta ở đâu rồi... gah, kệ đi”
Anh nhân viên lắc đầu và lấy cái tablet ở quầy. Anh ta tiếp tục xem 1 cái video một cách đầy hứng thú.
-Anh Kim Doongsoo, tình hình thế nào rồi ạ?.
-Cánh phải của con rồng Albino đã nhận được một lượng sát thương lớn. Mục tiêu thứ nhất của chúng tôi đã hoàn thành.
-Những người bị thương thì sao ạ?.
-Giờ thì chỉ có 5 người.
-Các anh có nghĩ rằng mình sẽ tiêu diệt thành công con rồng này?.
-Guild Stormhunter là Guild lớn nhất Warlord, và đội Hahoe Mask của chúng tôi là đội tấn công mạnh nhất. Chúng tôi không lo về việc thành công hay thất bại. Chúng tôi chỉ quan tâm đến việc chúng tôi sẽ thành công tới mức nào.
-Thật lãng mạn.
-Nếu không có chút lãng mạn thì ai lại chịu trải qua những khó khăn này?.
Anh nhân viên bán thời gian khẽ mỉm cười trong khi xem video.
"Đúng như mong đợi từ Stormhunter. Đúng là số một. Không còn ai là đối thủ của họ nữa sau khi hợp nhất Hahoe Mask vào".
Theo sau nụ cười của anh là 1 chút thất vọng.
“Thật đáng hổ thẹn. Nếu như họ còn Hero Slaughter... dạo này cậu ta đang làm gì nhỉ? Cậu ta bỏ game rồi à?”.
Anh chàng bán thời gian lại nghiêng đầu lần nữa khi tự hỏi như vậy. Nhưng cũng chỉ vậy thôi.
Ngay sau đó, anh quay trở lại xem nốt video.
Khuôn mặt của An Jaehyun ban nãy đã biến mất khỏi tâm trí anh.
★★★
‘Dm. Éo thể tin được là thời này rồi mà vẫn éo thể mua được vé số ở nhà. Tại sao phải ra ngoài mua chứ? Các người sợ 1 thằng nhóc 5 tuổi sẽ đặt hàng online à?’
An Jaehyun nghiến răng nhớ lại anh chàng nhân viên bán thời gian ở cửa hàng ban nãy.
Nhưng cơn giận cũng nhanh chóng qua đi. Cậu nhớ cái video mà anh chàng đó đang xem dở.
‘Albino Dragon. Level 439’.
An Jaehyun đã xem buổi phát sóng rồi. Thực ra, cậu đã mua cả vé xem trực tiếp trận đánh boss với giá 30,000 won.
Stormhunter thất bại bốn lần, cũng suýt nữa thua ở lần thứ năm.
‘Nếu ở đó với đội cũ, thì mình có thể hạ nó ngay lần đầu’
Chán thật.
Cậu buồn vì Stormhunter không thất bại và cậu buồn vì mình không tham gia vào vụ đó.
Thứ khiến cậu buồn nhất chính là....
‘Chết tiệt. Nếu mình giết cái thứ đó thì đã đéo phải cần tới một tờ vé số’
Giá trị của con Rồng Albino.
Đó thực sự là một núi tiền. Tới giờ thì nó là con quái vật có level cao nhất trong Warlord. Mỗi trận đánh boss bán được hơn 500,000 vé xem trực tiếp và nếu hạ được nó thì cái video trả phí đã qua biên tập sẽ có ít nhất 10,000,000 lượt xem
‘Mình nghe nói chúng bán được 350,000 vé với giá khởi điểm là 30,000 won’.
Cái vé xem trực tiếp cho phép người ta theo dõi trận đánh boss theo thời gian thực.
Video đánh boss thành công là video trả phí nhưng nó sẽ dễ dàng cán mốc 3,000,000 lượt xem chỉ trong tuần đầu phát hành. Dù rằng bạn sẽ chỉ còn lại khoản 40% sau khi khấu trừ thuế và các loại phí nhưng đó vẫn là một con số khổng lồ.
Còn nữa.
‘Đồ từ mấy con boss level 430. Rất đắt...’
Những con quái lớn, đặc biệt là mấy con boss, chúng cho khá nhiều tiền.
Rồng lại càng đặc biệt đắt. Từ tận đáy lưỡi đến những nếp nhăn của hậu môn, tất cả bộ phận của con rồng đều là tiền.
Da của chúng dùng để làm trang bị phòng thủ và xương để làm vũ khí. Tim rồng là vật liệu tốt nhất cho vũ khí ma thuật, thịt và các bộ phận khác dùng làm thuốc, mắt thì có thể bán cho các nhà sưu tập gia giàu có...
‘Nếu một vật phẩm độc nhất level trên 400 mà xuất hiện trong đống nguyên liệu thì người bán có thể tùy ý hét giá’.
Ít nhất thì, mớ nguyên liệu đó có thể sử dụng để làm mấy bộ giáp level 350. Giá của chúng cũng được tính tới hàng triệu. Nếu trên level 400 hoặc thuộc hàng hiếm thì tầm 10,000,000. Nếu cái tên craft may mắn cho ra một món đồ độc nhất thì giá của nó tương đương một chiếc xe thể thao dắt tiền. Warlord đầy rẫy những kẻ giàu có sẵn sàng mua chúng mà chẳng cần chớp mắt.
Tính gộp lại, Stormhunter có lẽ phải kiếm được khoảng một trăm tỷ won với con rồng Albino đó.
Thời nay là vậy.
Chỉ cần giết được một con quái vật trong game, bạn có thể kiếm được nhiều tiền hơn cả một chi nhánh của công ty nào đó trong một năm.
"Chết tiệt"
An Jaehyun có thể trở thành người hùng của thời đại này. Lúc đó, nếu cậu vẫy đuôi và cầu xin như một con chó, nếu cậu chịu bán đi cái niềm tự hào vô giá trị đó của mình và vẫy đuôi trước ả đàn bà đó....
Hoặc nếu lúc đó cậu không điên lên chỉ vì cái thứ sĩ diện hão của mình, nếu cậu không tuyên chiến với chúng trong giận giữ vì bị phản bội, nếu cậu từ bỏ và bắt đầu lại ở nơi khác.....Cậu đã không phải mua vé số và sống bằng mì gói như bây giờ.
Hối hận
"Chết tiệt"
'Cuối cùng mình mới là người hối hận về ngày hôm đó suốt phần đời còn lại'
Vào cái ngày mà cậu bị phản bội, những lời nói mà cậu hét lên hôm đó ám ảnh cậu trong những cơn ác mộng, thế nên An Jaehyun đá cái ga trải giường của mình hằng đêm.
An Jaehyun gục đầu xuống
"Dm nó..."
Chỉ một chút nữa thôi.
Nếu không bị phản bội, cậu sẽ có được sự giàu có cùng danh tiếng cùng mọi người.
Không kẻ phản bội cậu đã có những thứ đó rồi. Trang mạng xã hội của chúng tràn ngập những bức ảnh chúng cưỡi những chiếc xe thể thao dắt tiền, dự tiệc sinh nhật những người nổi tiếng, mặc và sử dụng hàng hiệu.
An Jaehyun là người duy nhất phải bơi trong cống rãnh
'5 năm...'
An Jaehyun đã bước qua những năm 20 của mình. Cậu nhìn lại mình, 30 tuổi mà chẳng có gì cả. Chẳng thể có được sự giàu có và nổi tiếng mà cậu suýt có được từ khả năng chơi game.
Bzzz!
Lúc đó, chiếc đồng hồ của cậu rung lên. Cậu kiểm tra màn hình rồi đưa nó lên tai.
"Taehoon?"
– Yo! Jaehyun
"Có chuyện gì à?"
– Dạo này chú đang làm gì thế? Vẫn chơi Warlord à? Chú vẫn chưa xóa nhân vậy hay gì đó đúng chứ?"
"Nhân vật thì vẫn còn nhưng tôi không chơi nữa"
– Level bao nhiêu?
"250"
-Gears?
"Này, đừng có trêu tôi. Hay anh chỉ tò mò thôi?"
An Jaehyun nghiến răng.
Cậu tuyên bố chiên tranh với Stormhunter và lũ phản bội. Cậu tự mình chống lại cả thế giới.
Ban đầu thì chuyện cũng không tệ. An Jaehyun rất mạnh. Không ai cùng level là đối thủ của cậu cả. Cậu thậm chí có thể hạ cùng lúc bốn thằng trên level. Thế nên ban đầu, cậu giết hết những kẻ ngáng đường. Chiến lợi phẩm thu được cũng không phải ít. Đồ từ đám Stormhunter cũng chẳng phải dạng vừa. Mỗi mạng cho cậu tương đương mức lương một nhân viên mới trong một tập đoàn lớn.
Vấn đề là stamina. Nếu chết một lần, cậu sẽ không thể chơi trong vòng 48 tiếng. Cậu đã phải đối mặt với những nhóm hàng trăm người chơi top level.
Khác biệt về level và vật phẩm. Không guild hay nhóm đánh boss nào nhận cậu làm thành viên và nhiều người thậm chí không mua cả vật phẩm của cậu. Choi Sulyeon là một mụ đàn bà đáng sợ. Ả không vùi dập An Jaehyun trong game, mà là thế giới thực.
Cuối cùng An Jaehyun bỏ cuộc. Lúc làm rớt vũ khí chính của mình sau khi bị PK, cậu bỏ Warlord. Từ đó, cậu không chơi nữa mà chỉ xem video và các chương trình liên quan.
Không hẳn là cậu bỏ hẳn game. Cậu có tìm một vài game VR khác những không cái nào có thể kiếm tiền được như Warlord. Cậu có thử một game AOS tên The Legend nhưng gần như chẳng đủ cho cậu chi tiêu.
Cậu gặp Jung Taehoon trong The Legend. Một tên môi giới. Giới thiệu những người chơi giỏi như An Jaehyun với những người vô vọng với game và thu phí từ đó.
Gần đây họ không liên lạc gì nhiều. Vì kĩ năng trên cả top của An Jaehyun, ban quản trị The Lenged ban tài khoản của cậu một năm. Jung Taehoon là người đầu tiên cắt liên lạc với cậu.
Nhưng giờ hắn lại tự dưng gọi rồi chọc vào vết thương của An Jaehyun. Dĩ nhiên sẽ cho người ta linh cảm xấu.
– Xin lỗi
"Đi thẳng vào vấn đề đi. Tôi mỏi tay rồi"
– Chú có hứng đến làm việc trong một công xưởng của TQ không? 5,000,000 won một tháng chưa tính tiền thưởng. Thanh toán bằng tiền mặt
Nghe thấy thế, An Jaehyun thấy buồn hơn là vui.
'Dm'
Công xưởng của tàu khựa. gần như là bóc lột. Làm việc như thể máy móc, nhân quyền không được áp dụng. Chúng chỉ là những cỗ máy hình người, tính cách và tài năng bị bỏ qua hoàn toàn. Đó là một nơi chỉ đơn giản là để kiếm tiền.
Đó thực sự là bước đường cùng.
Những người không thể làm việc bán thời gian bình thường được mới đến đó. Với những người từng nổi tiếng như An Jaehyun, đến đó không khác gì bán nội tạng. Nó sẽ ném chút lòng tự hào còn lại của cậu xuống cống.
Nhận ra mình đang ở trong tình cảnh ấy, cậy thấy tiếc cho chính bản thân mình.
“Này, tôi là Hero Slaughterer đấy.
Tôi đã giết lũ khốn Stormhunter 733 lần rồi, và giờ thì anh bảo tôi phải đi làm việc ở 1 công xưởng tàu khựa và làm việc như 1 con chó á”.
Nếu cậu bán đi niềm kiêu hãnh của mình thế này thì cậu đã bán từ lâu rồi.
– Thôi nào, đừng có căng thẳng thế. Điều kiện tuyệt lắm. Hơn nữa giờ chú đâu thể kiếm được chừng ấy tiền từ Warlord khi mà tên chú có trong danh sách truy nã của cả 30 guild top đúng không. Level của cậu vẫn vậy. Trước đây chú có thể đứng top nhưng giờ 250 chỉ giúp chú đứng top 1% thôi. Chú biết thế là sao đúng chứ? Trong hơn 10,000,000 người chơi, có hơn một trăm ngàn người hơn chú.
"Biết rồi"
– Nuốt cái sĩ diện của chú vào và làm việc chăm chỉ một năm. Với kĩ năng đấy, chú có thể kiếm được khoảng 100,000,000. Chú cũng sắp 30 rồi. Lúc đấy cuộc sống khác hẳn đấy. Chú nên chuẩn bị ít nhất 100,000,000.
"Không, không cần, tôi ổn. Tôi cúp máy đây"
– Đổi ý thì cứ gọi lại nhá. Luôn có một suất cho chú đấy
An Jaehyun xoay chiếc đồng hồ với vẻ tức giận. Cuộc gọi kết thúc. Cậu muổn quẳng ngay cái điện thoại của mình nhưng vì nó có dạng đồng hồ nên không thể. Ngay cả khi có thể thì vì lý do tài chính nên cậu cũng không quẳng được.
'Dm nó'
Còn gì tệ hơn được nữa. An Jaehyun muốn cái cuộc đời tệ hại này chỉ là một giấc mơ tồi tệ.
Nhưng.
'5 triệu'
Cậu không muốn thất bại và kéo theo cả cuộc sống của mình.
Hơn thế, cậu tự tin.
'Giờ thì Warlord hơi khó khăn với mình, nhưng đó không phải game duy nhất. Nếu mình có 100 triệu đó, chờ tới khi 1 game khác ra mắt rồi chơi ngay từ đầu, leo top rồi lập một guild....2,3 năm thôi là mình làm được...'
Chắc chắn An Jaehyun là một người tài năng. Dù cậu không thể hòa nhập với xã hội, mù âm nhạc, vô vọng trong thể thao và thiếu giáo giục ở ngoài đời. Nhưng trong thế giới game, cậu tự tin rằng minh không thua bất kì ai.
An Jaehyun nâng tay lên.
Cậu biết là rất khó coi khi chấp nhận đề nghị mà mình vừa từ chối nhưng cậu cũng không nghĩ nhiều.
[Gọi Jung Taehoon]
An Jaehyun đặt chiếc đồng hồ lên tai, lắng nghe tiếng chuông. Là bài Billie Jeans của Michael Jackson. Bài hát từ nửa thế kỉ trước nhưng nghe lại thật tươi mới trong tai cậu.
Ngay lúc đó.
CRASH!
Mội chiếc xe tải khổng lồ Đâm vào trạm xe bus mà An Jaehyun đang đứng.
-Lựa chọn đúng đắn đấy, Jaehyun! Thế nhá, với điều kiện như vậy thì chú có thể dễ dàng chấp nhận mà. Đúng không? Jaehyun? Nói gì đi chứ!
An Jaehyun.
Hưởng thọ 29 tuổi.