The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

27 597

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

(Đang ra)

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

오직재미

Thế giới nằm trong tay bạn.』

4 19

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

292 7687

How to live as the Enemy Prince - Sống dưới danh hoàng tử của kẻ thù

(Đang ra)

How to live as the Enemy Prince - Sống dưới danh hoàng tử của kẻ thù

Cha Seo Hyeon (자서현)

Sau cái chết, Bern thức tỉnh vào thời điểm 10 năm về trước với tư cách đệ tam hoàng tử vương quốc Kailis, đất nước của kẻ thù. Anh trở thành một tên hoàng tử yếu đuối, bất tài, kẻ sẽ bị ám sát khi còn

77 4627

Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~

(Đang ra)

Maou Gakuin no Futekigousha ~Shijou Saikyou no Maou no Shiso, Tensei shite Shison tachi no Gakkou e Kayou~

Shuu (秋)

Arnos theo học tại Học viện Quỷ vương - nơi được thành lập để tìm bất kỳ học viên nào có thể là tái sinh của quỷ vương, nhưng khả năng của cậu ta quá phi thường đến mức những người trong học viện khôn

260 19874

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

(Đang ra)

Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Sazane Kei

Cuộc chiến tranh trường kỳ giữa Đế Quốc, Cường quốc khoa học và Nebulis, Thiên đường của phù thủy đã diễn ra từ rất lâu - cho đến khi chàng chiến binh trẻ tuổi nhất, kẻ được trao cho danh hiệu của một

72 4283

Vol 1 - Chương 28

Nằm giữa thị trấn Kugutfulm nhộn nhịp, có một tòa nhà lại nổi tiếng bởi sự yên tĩnh của nó. Những ánh đèn ma thuật nhẹ nhàng, mềm mại của nơi đây còn tạo cho bạn một cảm giác rất thoải mái khiến bạn dễ dàng chìm vào giấc ngủ.

“Thư viện à… Mình cũng có cảm giác là mình từng đến nơi này…”

Lucella tiến đến những cái kệ chứa đầy sách xếp hàng nối hàng. Đây là một thư viện nhỏ do thị trấn quản lý, dưới đất còn có vài tấm thảm trông hơi rẻ tiền nhưng vẫn đủ xóa đi tiếng bước chân, khiến nơi đây thậm chí còn yên tĩnh hơn nữa.

“Dù tôi không mong đợi quá nhiều nhưng trước mắt cứ bắt đầu từ những tài liệu của thị trấn đã. Kể cả khi chúng ta không tìm được bất kỳ thông tin gì về người đó, thì mấy ghi chép về việc có ai đã tìm kiếm thông dịch viên ngôn ngữ rồng cũng là một manh mối quan trọng.”

“Cố gắng lên nhé.”

“Ờm người tìm kiếm ở đây sẽ là thủ thư chứ không phải tôi đâu.” (Viola)

Viola vẫy nhẹ tay rồi cùng theo người thủ thư vào một căn phòng lưu trữ của thư viện.

Những người còn lại thì bị bỏ lại chẳng biết làm gì.

Trong cái sự im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng gió thổi qua những hàng sách, Kafal thích thú nhìn quanh những kệ sách.

“Sách.”

“Ừ, đây là những cuốn sách.”

“Lucella. Tại sao… con người… tạo ra… sách?”

Bỗng dưng bà ấy ném cho cô một câu hỏi căn bản đó khiến Lucella phải im lặng nghĩ một chút.

“... Con người có một cuộc sống rất ngắn ngủi và cũng rất dễ chết nên họ ngay cả sau khi chết cũng muốn truyền đạt lại cho người khác những kiến thức hay suy nghĩ của mình. Nhưng số lượng của con người thì lại quá nhiều nên cần một phương tiện gì đó có thể truyền đạt lại cho nhiều người mà không cần phải tự mình nói ra.”

Lucella đã xem xét đến sự khác biệt giữa loài rồng và con người (đặc biệt là về phía con người) và đưa ra câu trả lời.

“Sách… viết về… những gì?”

“Hmm… Chúng viết về rất nhiều thứ. Ví dụ như những quyển này thì viết về các loại quái vật. Những quyển đằng kia thì viết về những thứ địa chất… Đây là một thị trấn suối nước nóng nên là chúng là những cuốn sách rất quan trọng đó. Và đây thì là những cuốn tiểu thuyết, hay nói cách khác là những cuốn truyện đó.”

“Nhiều… loại.”

“Ừ có rất nhiều đó. Nhưng thư viện này vẫn còn là nhỏ đấy. Thư viện thường được xây nên bởi vương quốc hoặc các lãnh chúa. Vậy nên nếu vương quốc đó càng mạnh, càng lớn thì thư viện của bọn họ cũng sẽ rất to. Có thể kể đến thư viện hoàng gia của Maltgartz…”

Lucella cảm thấy ngạc nhiên trước những lời mình vừa nói ra.

-Thư viện… hoàng gia.. Maltgartz? Sao mình lại biết về nó chứ?

Nếu bạn muốn lên núi Kuguse thì bạn chắc chắn cần phải đi từ Maltgartz (hướng Bắc) hay từ phía Setulev (hướng Nam).

Lucella nhớ thị trấn này nên cô cũng cảm thấy như mình đã lên núi từ bên Setulev nhưng sao lại có ký ức về Maltgartz ở đây?

Về mặt địa lý thì đúng là Maltgartz và Setulev rất gần nhau nhưng bởi ngọn núi Kuguse nên việc di chuyển giữa hai đất nước là rất xa. Hơn nữa thì Maltgartz còn coi Setulev như là cứu trợ của kẻ thù của họ nữa nên tại sao cô lại trôi dạt từ nơi đó đến tận đây…

“Lucella… kia… là gì?”

Kafal nhìn về phía một cặp vợ chồng với đứa con của họ đang ngồi gần đó.

“<<Cùng đi ngắm sao nào>> Chuột-san nói.

 <<Ừ ừm, cùng đi nào>> Mèo-san trả lời…”

Một người mẹ trẻ đang đọc một cuốn sách tranh cho đứa con đang ngồi trên đùi mình.

“Đó là một quyển sách tranh. Nó có rất nhiều tranh, các ký tự đơn giản, và các câu chuyện dành cho mấy đứa trẻ… Ban đầu lũ trẻ sẽ để cho bố mẹ chúng đọc cho nghe và sau khi lớn hơn thì chúng sẽ tự đọc và từ đó chúng sẽ học được các con chữ.”

Cảm thấy có chút trách nhiệm với tư cách đại diện cho loài người, Lucella giải thích về cuốn sách tranh như là một cái bách khoa toàn thư vậy, trong mắt Kafal vẫn đang tiếp tục dán vào cặp mẹ con kia.

Đứa trẻ thì vui vẻ nhìn vào cuốn sách tranh trong khi người mẹ nhẹ nhàng đọc câu chuyện cho đứa con của mình nghe với đầy tình yêu thương.

“Ta… muốn… thử.”

“...Ý bà là, muốn tôi đọc cho bà nghe?”

“Ta sẽ đọc.”

“Ểểể…..”

Kafal nói ra một thứ gì đó rất đáng lo và bắt đầu đi về phía giá sách.

Đó là một cái giá sách rất thấp để mấy đứa trẻ cũng có thể lấy từ đó.

“Thấy rồi. Cùng cuốn… đó.”

Kafal lấy ra cùng một cuốn sách mà hai mẹ con kia đang đọc rồi ngồi xuống ghế.

“Đây.”

“... Bà muốn tôi đến ngồi à?”

“Đến đây.”

Kafal liên tục vỗ vỗ lên đùi khiến Lucella cũng cảm thấy áp lực. Cô cuối cùng quyết định đi đến rồi ngồi lên đùi bà, rồi Kafal mở cuốn sách ảnh ra.

Ở đó là một bức tranh vẽ bằng màu nước nhạt, nhìn khó mà phân biệt được đó là hình ảnh một cô gái hay là một con mèo.

“<<Cùng đi ngắm sao nào>> Chuột-san nói.

 <<Ừ ừm, cùng đi nào>> Mèo-san trả lời…”

Kafal bắt đầu đọc cuốn sách tranh với một giọng rất tình cảm nghe cứ như đang hát ru vậy.

-Bà ấy mới nghe có thế đã thuộc lòng được rồi cơ á? Không biết bà ấy có hiểu hết nghĩa của câu đó không nhưng thật sự trí nhớ của những con rồng nó tuyệt thật đấy!

Kafal chắc chắn chưa bao giờ đọc qua ngôn ngữ của con người rồi.

Có lẽ chính vì vậy mà bà ấy đã kiếm một cuốn sách ý hệt để có thể đọc to nó ra ngay cả khi bà ấy không hề biết chữ.

“Mẹ ơi, chị kia lớn hơn con nhưng vẫn cần cô kia đọc cho nghe kìa.”

“Nào con đừng nói thế. Mọi người đều bắt đầu học chữ bằng cách này mà.”

Cái gia đình kia đã đọc xong quyển sách và đang đi ra trả nó lại kệ thì đứa trẻ chỉ tay về phái Lucella rồi thắc mắc rồi bị mẹ mắng.

-N-Người đang học ở đây là Kafal cơ mà?!

Cả người Lucella nóng bừng lên vì xấu hổ.

“Ara ara.”

Viola, người đã quay trở lại từ lúc nào đó đang đứng nhìn hai mẹ con rồng với một nụ cười ấm áp.

“Viola-san… cứu tôi với…”

“Cứu em á? Chính xác là cứu khỏi cái gì?”

“Dưới bầu trời sao tuyệt đẹp, Mèo-san với chuột-san trao nhau một nụ hôn…”

Lucella thì cảm thấy nhột thực sự.