Một lúc trước
Vandalieu đột nhiên tỉnh dậy.
“... Các linh hồn ồn ào quá” (Vandalieu)
Có chuyện gì đã xảy ra sao? Borkus và mọi người đang chiến đấu trong dungeon, có vẻ như đã có một lượng lớn linh hồn quái vật đã tràn ra ngoài.
Nhân tiện, Borkus đã trở lại từ dungeon hôm nay, nên có lẽ ông ta đã về chỗ cũ rồi.
Nhưng có chuyện gì vậy nhỉ? Ngay cả khi mình hỏi các linh hồn, thì họ cũng không biết gì cả.
Nên tỉnh táo thì tốt hơn. Vì mình không cảm nhận được sự hiện diện của cái chết, do đó, có vẻ như là không có một con quái vật cấp thảm họa nào đang tấn công Talosheim cả.
Mình nên thư giãn và chờ đợi, có thể Pauvina vừa thức dậy và tới đây thôi.
“Mẹ thì ... đang ngủ rồi nhỉ” (Vandalieu)
Có một chiếc hộp nhỏ chứa phần còn lại của Darcia đang nằm ở trên cái bàn cạnh giường cậu, nó khá là yên tĩnh. Trong lúc đang chờ đợi thì cậu nhận thấy thứ gì đó.
“... 【 Phát hiện sự sống 】” (Vandalieu)
Sau khi dùng một ma pháp dò xét phạm vi lớn, cậu phát hiện thấy nhiều dạng sống đang xâm nhập vào trong lâu đài. Ai có thể đến thăm cậu vào nửa đêm như thế này chứ? Vì mình có thể cảm nhận được sự sống từ chúng nên chắc chắn lũ này không phải là Undead rồi.
Hiện giờ, ngoài nhà tắm ra thì không còn bất kỳ ai trong lâu đài hoàng gia ngoài mình, Pauvina và Borkus cả. Zadiris hôm nay cũng đã đến Dungeon rồi, Basdia thì đến thăm Bilde để hỏi thăm cô ấy và sẽ ở lại đó hôm nay luôn.
Mình cũng đã mời Tarea đến lâu đài hoàng gia, nhưng có lẽ giờ này cô ấy đang bù đầu bù cổ với mớ công việc tại công xưởng. Nhìn cô ấy có vẻ rất thất vọng nên chắc có lẽ Tarea sẽ đến đây khi công việc đỡ bận rộn hơn.
Bỏ nó qua một bên, rốt cục những người này là ai vậy ta?
“Mình sẽ dùng 【 Phát hiện sự sống 】 lần nữa vậy ... Họ không đến khán phòng, mà đến đây sao?” (Vandalieu)
Điều đó có nghĩa là họ đang đến chỗ Vandalieu, nên cậu quyết định đứng dậy.
Vandalieu dự định sẽ chờ đợi trong khi nghĩ mình giống như là một nhân vật phản diện vậy, cậu tự hỏi mình có nên nói những câu như “Ya, ta đã mệt mỏi vì chờ đợi rồi” hay là “Các ngươi đến trễ thế nhỉ” không đây.
Trong khi nghĩ như vậy, Vandalieu cảm nhận được sát ý mạnh mẽ đến từ phía bên kia cánh cửa, điều đó có nghĩa là ai đó đến đây với ý định giết chết cậu.
『 Ai vậy nhỉ? 』(Vandalieu)
Trong khi tự hỏi, cậu ấy lấy mảnh xương của Darcia từ trong chiếc hộp nhỏ trên bàn và đặt nó vào túi trên ngực để giữ nó an toàn. Dựa vào sự tồn tại làm cậu cảm thấy thì những kẻ này có vẻ như không quá nguy hiểm với cậu, nhưng để cẩn thận hơn thì Vandalieu vẫn sẽ bảo vệ Darcia trước.
Những kẻ này đến đây với mục đích giết mình sao ... bây giờ vẫn còn quá sớm để lũ tái sinh ở Origin có thể tới đây. Như vậy nghĩa là kẻ có động cơ giết mình còn lại là những tên thuộc Evbejia, lũ cướp hoặc binh lính của Khiên quốc Mirg… nhưng không thể nào chuyện như thế xảy ra được cả.
Vượt qua được Rặng núi biên giới là việc vô cùng khó khăn, dù cho lũ đó có muốn thuê sát thủ để giết mình thì cũng sẽ không có ai chấp nhận nhiệm vụ đó cả.
Như vậy thì đáp án còn lại chính là lũ quái vật…nhưng không có bất kỳ con quái vật nào đủ trí thông minh để mà hành động lén lút trong lâu đài hoàng gia như thế này được cả.
『 Uhm, liệu chúng có phải là lũ gián điệp từ Khiên quốc Mirg không nhỉ? 』 (Vandalieu)
Lũ này có thể là một đội sát thủ lành nghề. Giữ trong đầu những suy đoán đó, cánh cửa từ từ mở ra và một người phụ nữ lẻn vào phòng cậu.
『 Một cô gái? Hơn nữa, cô ấy còn không cố che dấu khuôn mặt mình 』 (Vandalieu)
Người đột nhập vào, là một người phụ nữ mà mới nhìn sơ qua thì không thể nào biết được đó là một sát thủ hay quái vật. Cô ấy đang mặc một bộ quần áo dễ di chuyển, và cũng không trang bị giáp hay vũ khí gì cả.
Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp với mái tóc đỏ và làn da trắng, trông như đang độ đôi mươi.
Và rồi, cô ấy không lấy con dao nào ra khỏi túi, hay niệm phép, cô ấy ngẩng mặt lên.
“!?” (Eleanora)
Và mở mắt ra. Cô ấy có vẻ ngạc nhiên. Cũng không thể đổ lỗi cho cô ấy vì đã ngạc nhiên vì gặp phải chủ nhân của căn phòng khi vừa mới lẻn vào phòng, nhưng nhưng cũng đâu cần phải kinh ngạc đến vậy nhỉ?
Nhưng sau đó cô gái ấy đã nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh và bắt đầu nhìn chằm chằm cào cậu.
『 Sức mạnh của đôi mắt ấy thật đáng kinh ngạc 』 (Vandilieu)
Dù nghĩ như thế nhưng cậu vẫn không hề rời mắt khỏi người phụ nữ này. Lúc đầu, cô ấy là người xâm nhập trái phép căn phòng, cậu cảm nhận được một chút sát ý từ người phụ nữ đó, và giờ thì, cậu cũng nghĩ rằng cô ấy đang chơi một trò chơi như kiểu “Ai chớp mắt trước là thua”.
Với một cái nhìn trống rỗng, họ cứ nhìn chằm chằm vào nhau. Sau đó, đột nhiên người phụ nữ ấy thả lỏng và mở miệng.
“Cậu là Vandalieu à?” (Eleanora)
“Vâng, tôi là Vandalieu” (Vandalieu)
Cô ấy hỏi tên cậu nên Vandalieu thành thật trả lời. Sau khi trả lời thì cậu càng không chắc rằng người phụ nữ này là ai.
Nhưng, cậu cảm nhận được sát khí từ người phụ nữ này ... phản ứng từ 【 Cảnh báo nguy hiểm: Tử vong 】 đang dần yếu đi !?
“Nè, cậu nghĩ gì về tôi?” (Eleanora)
Sau đó, vì một lý do nào đó mà cô ấy hỏi câu này.
“Huh ... Tôi nghĩ cô là một người xinh đẹp” (Vandalieu)
Tôi cố gắng để không trả lời một câu gây mất lòng. Thực sự thì cô ấy rất xinh đẹp
“Vậy sao, tôi vui lắm. Chúng ta sẽ làm bạn với nhau nhé?” (Eleanora)
Nếu như cô ấy muốn làm bạn với cậu thì Vandalieu cũng rất sẵn lòng. Nếu như tình huống này diễn ra tại một góc đường trên Trái đất thì đây giống như là một vụ bắt cóc trẻ em vậy…
“Vâng ... tôi không phiền đâu, nhưng điều đó ổn chứ?” (Vandalieu)
Vandalieu nghi ngờ rằng liệu cậu có thể kết bạn được với một cô gái xinh đẹp xâm nhập trái phép vào phòng cậu giữa đêm khuya hay không, có chúa mới biết được. Hơn nữa, nếu như từ chối thì cậu sợ rằng cô ấy sẽ nổi giận mất.
“Vậy thì, cậu sẽ tôn vinh vị ác thần Hihiryushukaka mà chúng tôi tôn thờ chứ? Nói rằng ngài ấy là một vị thần tuyệt vời chứ?!” (Eleanora)
Vì một lý do nào đó mà cô ấy muốn tôi ca ngợi vị ác thần và cô ấy tôn thờ. Bởi vì người trong thế giới này đều biết đến sự tồn tại của thần linh, trước khi tự giới thiệu, họ đều thể hiện sự tôn trọng với vị thần mà người kia tin tưởng, không lẽ đó là phép lịch sự của xã hội loài người sao?
Nhưng cũng không vấn đề gì. Nếu đó không phải là Rodcorte hay Alda, tôi thậm chí còn không biết ác thần Hihiryushukaka là ai cả, nên ca ngợi hắn một chút thì cũng chả sao cả.
“Ác thần Hihiryushukaka là một vị thần tuyệt vời” (Vandalieu)
Nhưng mà rốt cục thì cô gái này là ai vậy?
Cô ta không có ý định làm tổn thương mẹ hoặc làm gì đó cố gắng giết mình…không phải rằng cô ấy đến đây để mời mình gia nhập vào giáo phái thờ phụng vị ác thần đó đấy chứ!?
Hoắc có lẽ nào cô ấy là gián điệp từ Vương quốc Orbaume chăng?
Khi Talosheim bị phá hủy, Đệ nhất công chúa và khoảng 500 Titan khác đã chạy trốn đến lãnh thổ thuộc quyền cai trị của Công tước Hartner tại Vương quốc Orbaume. Và điều hiển nhiên là công chúa và những Titan đó chắc chắn sẽ muốn hồi sinh lại Talosheim bằng mọi giá rồi.
Nếu Đệ nhất công chúa kết hôn với một chính trị gia, người đó có thể sẽ trở thành vua trong tương lai, việc biến Talosheim trở thành một nước chư hầu chắc chắn sẽ mang lại lợi ích vô cùng to lớn.
Vì bây giờ không còn tuyến đường nào để Khiên quốc Mirg có thể xâm lăng Talosheim nữa, nếu có những bức tường thành và chiến binh ngăn chặn quái vật, đất nước này có thể được duy trì, còn có cả bốn dungeon gần đó nữa, rất nhiều mạo hiểm giả cũng sẽ kéo đến.
Liệu rằng người phụ nữ này được cử đến để thăm dò Talosheim sao? Thứ mà cô ấy chứng kiến chính là bức tường thành, thành phố và cả lâu đài hoàng gia đã được sửa chữa và cải tạo, hơn nữa có rất nhiều Undead và quái vật khác sống ở đây. Thêm nữa là cô ta vẫn chưa xác định được ai là 『 King 』 nên mới đến đây để thăm dò sao!?
Thăm dò vị Vua đã chiếm lấy Talosheim và biến nơi này thành lãnh thổ riêng!?
Có lẽ cô ấy sẽ dự định thương lượng nếu có thể, nếu như mọi việc không thành chắc chắn cô ta sẽ kêu những kẻ đang ẩn mình bên ngoài căn phòng xử lý mình sao!?
Nếu vậy thì mình vẫn chưa hiểu lắm mục đích mà cô ta kêu mình ca ngợi ác thần. Chúng đã nắm thót được mình hoàn toàn. Đây là trường hợp mình chưa bao giờ nghĩ có thể xảy ra được cả. Mình chưa bao giờ nghĩ sẽ có bất kỳ tên trộm nào sẽ lẻn vào đây nên đã không hề phòng bị chút nào.
Việc hơn 100 người băng qua được Rặng núi biên giới để đến đây là rất khó, chúng không có kỹ năng 【 Biến đổi Golem 】như Vandalieu để tạo ra con đường an toàn mà phải leo lên những vách núi hiểm trở và đối mặt với lũ quái vật mạnh mẽ. Thêm nữa, đường hầm đến Vương quốc Orbaume cũng đã bị chặn rồi. Thế nên Vandalieu hoàn toàn không nghĩ đến sẽ có kẻ từ bên ngoài đột nhập vào Talosheim như thế này cả.
Lũ quái vật sẽ không biết cách trèo lên bức tường thành cao của Talosheim…thậm chí chúng còn sẽ tránh xa nơi này khi cảm nhận được sự hiện diện của các Undead Titan đang cư trú trong thành phố này.
Thế nên không có bất kỳ lính gác nào canh giữ trên bức tường thành cả. Và bất kỳ người nào với một chút kiến thức căn bản cũng có thể dễ dàng lẻn qua bức tường thành vững chắc đó…Vandalieu thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề an ninh này.
Trong khi tự nguyền rủa bản thân vì sự bất cẩn của mình, cậu thầm cảm ơn người đối diện vì cô ấy có thể nói chuyện nhiều hơn thay vì cố giết cậu giống như những mạo hiểm giả hay lũ cuồng tín ở Khiên quốc Mirg từng làm.
Giờ thì mình có lẽ nên hỏi tên của cô ấy.
“Cậu đã thuần hóa Undead phải không? Sao cậu làm được vậy? Từ khi nào mà cậu lại nhận được sự bảo hộ của nữ thần vậy?” (Eleanora)
Trước khi kịp hỏi thì Vandalieu đã bị hỏi ngược lại trước. Đó là một câu hỏi mà cậu chưa bao giờ nghĩ đến.
『 Làm sao để thuần hóa Undead ư!?... Mình vốn đâu có làm gì đặc biệt đâu, mình chỉ đơn giản là ra lệnh cho họ thôi phải không nhỉ? 』 (Vandalieu)
Mình chỉ tạo ra Người xương và các Undead quái thú thôi, còn các Ghoul và các Undead Titan tại đây thì đều bị ảnh hưởng của kỹ năng 【 Hấp dẫn tử tính 】, riêng Borkus thì là nhờ vào kết quả của cuộc đàm phán. Mình không hề cảm thấy là mình đã thuần hóa họ cả.
Vì có chức nghiệp “Thuần thú sư” tại thế giới này nên mình nghĩ là chuyện này không có gì quá kỳ lạ. Hay là cô ấy chú ý đến khả năng này là vì số lượng Undead quá nhiều sao? Thế nên cô ta đang cố gắng tìm ra mánh khóe mà mình đã sử dụng à!?
Vandalieu vốn không biết rằng Undead không thể nào được thuần hóa, nên cậu ấy định giải thích với cô ấy như vậy.
『 Còn nữa, sự bảo hộ của nữ thần ... À, đó có phải là lời tiên tri của nữ thần mà Nuaza từng nói không nhỉ? 』 (Vandalieu)
“Đúng vậy, nhưng ngay cả khi cô hỏi tôi đã làm thế nào thì ... tôi chỉ làm điều đó thôi. Còn về sự bảo hộ ... đó có phải là về lời tiên tri không?” (Vandalieu)
Khi nghe vậy, cô gái kia có vẻ ngạc nhiên, nhưng dường như cô ấy đã bị thuyết phục. Mặc dù thần linh có tồn tại, nhưng một lời tiên tri thì có vẻ hơi bất thường. Mình đã dùng một câu hỏi khác để đáp lại cô ta, nhưng có vẻ như là cô gái này không cảm thấy bận tâm về vấn đề đó cho lắm.
... Oh? Một chút sát khí vừa hiện lên từ cô gái này sao!?
“Vậy sao ... Vậy thì, cậu có biết về 【 Kiếm Vương 】 Borkus không? Cậu có thể cho tôi biết ông ta đang ở đâu được không?” (Eleanora)
Trong lúc mãi mê suy nghĩ thì cậu lại mất cơ hội để hỏi tên cô gái này. Lần này câu hỏi lại là về Borkus. Không biết vì sao mà cô ấy lại quan tâm đến Borkus ... cô ấy muốn tìm hiểu sức mạnh của nơi này chăng?
“Nếu là về Borkus, ông ta có lẽ đang ở trong khán phòng” (Vandalieu)
“Có ... có phải Borkus đã trở thành một Undead rồi không?” (Eleanora)
“Vâng” (Vandalieu)
Vị trí của Borkus cũng như việc ông ta đã là một Undead cũng không phải là thứ cần giữ bí mật, nên cậu đã trả lời cả hai câu hỏi này. Sau đó, cô gái vì một lý do nào đó mà lại đang suy nghĩ.
Sát khí từ cô gái xinh đẹp này lại một lần nữa biến mất, nhưng cậu vẫn cảm nhận được dấu hiệu nguy hiểm từ bên ngoài với 【 Cảnh báo nguy hiểm: Tử vong 】, nên để đề phòng thì cậu sẽ dùng những con Undead côn trùng để gọi Borkus và những người khác tới đây.
“Thêm nữa ... cậu đã sửa chữa lâu đài hoàng gia và thành phố sao? Đáng nhẽ nó đã bị hư hại đáng kể, có phải là cậu đã ra lệnh cho các Undead sữa chữa nó?” (Eleanora)
Câu hỏi tiếp theo là về lâu đài và thành phố. Có lẽ cô ấy đã rất ngạc nhiên khi thấy Talosheim từng trong đống đổ nát đã được sửa chữa lại.
“Không, tôi đã ra lệnh cho lũ Golem sửa chúng” (Vandalieu)
Việc dùng Golem để sửa chữa là một công việc vượt ngoài tầm với của các Giả kim thuật sư thông thường. Vandalieu đã tốn hàng ngàn thậm chí chục ngàn mana mỗi lần tạo ra một con Golem, với bể mana của các Giả kim thuật sư khác thì việc tái hiện lại cách thức của cậu hoàn là điều bất khả thi.
Bởi vì chức nghiệp 【 Kẻ biến đổi Golem 】 chưa từng tồn tại trên Lambda, nên chỉ có người với hơn một trăm triệu mana như Vandalieu mới có thể sử dụng phương pháp như vậy.
Vì không có kiến thức chính xác về golem, nên khi cậu giải thích như vậy thì cô gái kia đã rất ngạc nhiên khi biết rằng việc đó là nhờ golem.
Sau đó, một người đàn ông đang bị kích động và đằng đằng sát khí đã mở cửa và tiến đến phía sau cô gái.
『 Uh, tình hình thay đổi. Giờ thì mình sẽ biến sàn nhà thành golem 』 (Vandalieu)
Những kẻ bước vào phòng không che giấu khuôn mặt của chúng, mặc dù vẫn chưa rút vũ khí ra, nhưng chúng đã đặt tay lên kiếm, chúng liếc nhìn sang phía này với ánh mắt nguy hiểm. Nhân tiện, tất cả mọi kẻ ở đây đều có đôi mắt màu đỏ.
“Oi, ngươi định mất bao lâu nữa đây?” (Sercrent)
Tên đàn ông này đang nói những thứ có vẻ như rất là nguy hiểm. Hắn ta không thèm che giấu mục địch giết người hay ác ý. Như một thói quen, hắn không thèm để tâm đến Vandalieu mà chỉ hướng về phía cô gái này.
Cuộc chiến cuối cùng cũng bắt đầu rồi sao?
Mặc dù Vandalieu đã nghĩ vậy, nhưng cô gái này lại tranh luận với người đàn ông kia trong khi vẫn nhìn vào mắt cậu ấy.
“Đứa trẻ này có thể sẽ hữu ích với chúng ta. Nó có thể thuần hóa Undead, và chẳng phải sẽ rất hữu ích nếu nghe cách nó sửa chữa tàn tích bằng cách sử dụng golem?” (Eleanora)
Vandalieu cảm thấy thật dễ chịu khi có người nhận ra giá trị của bản thân cậu, thậm chí còn cố gắng ngăn chặn người đàn ông đó để cứu mình nữa chứ. Nhưng làm thế nào mà cô ấy nói những lời đó trong khi cứ nhìn vào mắt mình vậy nhỉ?
“... Eleanora, cô có bị ấm đầu không? Nhiệm vụ của chúng ta là giết chết con Dhampir này. Nó nên được ưu tiên hàng đầu, tất cả những thứ khác sẽ để sau. Dù cho con Dhampir này có bí mật gì, hay có những kỹ năng hiếm như thế nào, điều đó cũng không quan trọng” (Sercrent)
Tên đàn ông đó đáp lại cô gái này mà không nhìn vào cô ấy. Cuối cùng thì Vandalieu cũng biết được tên cô gái này, nhưng có một vấn đề đáng lưu tâm hơn thế.
『 Ưu tiên hàng đầu là giết con Dhampir sao? Hắn là một tín đồ của thần Alda sao? Hắn không phải là người từ Vương quốc Orbaume à? Vậy ác thần chỉ là lời nói dối thôi à? 』 (Vandalieu)
Những dự đoán của cậu đến lúc này đều đã sai. Nhưng tại sao tên đàn ông này lại nói những điều đó trước mặt mình một cách bình tĩnh như vậy chứ? Hắn tin tưởng vào khả năng của chính mình, hay chỉ đơn giản là hắn đánh giá thấp mình vậy?
Dù là kiểu gì thì điều này vẫn khiến Vandalieu cảm thấy khó chịu.
“Eleanora, cô hãy làm đi. Nếu không thì ta sẽ báo cáo với Birkyne-sama rằng cô từ chối giết chết con Dhampir đó” (Sercrent)
“Tch! Tên khốn…” (Eleanora)
Và sau yêu cầu đó, Eleanora đã bị đe dọa phải giết chết cậu. Có vẻ như tên Birkyne này rất đáng sợ.
Nhưng mà Eleanora vẫn giữ nguyên tầm mắt của cô ta về phía cậu. Cô ta không cảm tnaays đau mắt sao? Mắt của cậu thì đã đau nhói lên rồi.
Vandalieu cố gắng nghĩ cách đối phó với tình huống trước mắt. Có lẽ mình sẽ cố bắt sống chúng.
Mặc dù giết chúng thì mình vẫn có thể thu được thông tin từ linh hồn…nhưng nếu như bắt sống thì có lẽ mình có thể biến chúng thành những con cờ cài cắm ngược lại vào Vương quốc Orbaume.
Dù Eleanora đã nảy sinh sát ý 3 lần. Nhưng hình như cô ấy không định giết cậu như những gì mà kẻ tên là Birkyne đã ra lệnh.
“Cậu có thể đến đây không?” (Eleanora)
Dường như cô ấy đã quyết định rồi. Cô ấy muốn tôi đến gần cô ấy.
『 Không còn cách nào khác. Mình sẽ tiếp cận cô ấy, và vào lúc đó thì mình sẽ ... 』 (Vandalieu)
Thế là Vandalieu bắt đầu tiếp cận Eleanora, nhưng dù đã vào phạm vi có thể đá nhưng cô ấy vẫn không có bất kỳ ý định hành động nào cả…
Thế rồi, cậu tiếp cận đến phạm vi mà cô ấy có thể vươn tay tới, nhưng cô ấy vẫn không di chuyển. Vandalieu hoàn toàn không cảm thấy bất kỳ sát ý nào hướng về cậu cả. 【 Cảnh báo nguy hiểm: Tử vong 】 không phản hồi lại bất kỳ điều gì.
Dường như cô gái tên Eleanora không định giết cậu, hoặc là cô ta không thể giết được. Do đó, cậu không còn xem cô ấy là kẻ thù nữa.
Trái ngược với Eleanora thì phản ứng của tên đàn ông phía sau nguy hiểm hơn rất nhiều, sát ý của hắn đang tăng lên rất mạnh mẽ. Và nó không chỉ hướng về phía cậu mà còn cả Eleanora nữa.
『 Lục đục nội bộ sao? Dù sao thì chắc có lẽ cũng không đến mức cô ta bị giết đột ngột đâu nhỉ…Ah, không ổn rồi 』 (Vandalieu)
Khi Vandalieu tiếp cận Eleanora, cô ấy nâng đầu cậu lên bằng cả hai tay, và vào lúc đó những kẻ xung quanh cũng bắt đầu hành động.
“Khốn khiếp, làm đi! Loại bỏ cả Eleanora và tên nhãi Dhampir đó luôn! Cũng giống như cách mà bọn mày đã làm với tên Valen rác rưởi đó!” (Sercrent)
Tên đàn ông với đôi mắt đỏ thẫm cùng những tên thuộc hạ của hắn ngay lập tức giương kiếm chém về hướng Vandalieu và Eleanora. Dù rằng 【 Cảm giác nguy hiểm: Tử vong 】 luôn cảnh báo cậu, nhưng chuyển động của những tên này quá nhanh, nhanh đến mức cậu không thể nào phản ứng kịp
Sử dụng 【 Telekinetic (Dị năng) 】, Vandalieu bay ngược lại về phía sau cùng với Eleanora. Cái giường kêu lên, máu bắn ra từ vết thương của cô.
Vết thương sâu đến phổi có vẻ như là không đủ để giết chết cô ấy. Vandalieu nghĩ rằng điều này là lẽ hiển nhiên, vì cậu đã nhận ra cả Eleanora và những kẻ khác đều là Vampire.
Vẫn nằm trong vòng tay của Eleanora, Vandalieu nhìn về phía những tên đàn ông này…Bọn chúng đang la hét về thứ gì đó, nhưng lúc này thì chuyện đó đã không còn quan trọng với cậu nữa.
“Ngươi vừa mới nói gì cơ!?” (Vandalieu)
“Thứ rác rưởi Valen”. Tên Vampire trước mắt cậu đã nói rằng người chồng của Darcia, người cha của Vandalieu đã bị giết trước khi cậu ấy kịp chào đời, là thứ rác rưởi.
“Hiệu ứng của 【 Mị ma nhãn 】 đã đã bị ngắt! Giết nó đi trước khi nó gọi lũ Undead và Ghoul tới!” (Sercrent)
Sercrent rút thanh kiếm ra, đồng thời ra lệnh cho các thuộc hạ của mình - những kẻ đang cảm thấy một thứ áp lực mạnh mẽ tỏa ra từ con Dhampir. Bất kể Vandalieu có nói gì đi nữa, hắn ta cũng sẽ không nghe.
Nếu như không tranh thủ cơ hội này thì khi Eleanora hồi phục xong hắn sẽ không phải là đối thủ của cô. Hơn nữa, nếu như con Dhampir gọi thêm cả ngàn Undead tới đây thì hắn cũng sẽ bị đè bẹp bởi số lượng đó.
Và nếu như cả hai việc đó cùng xảy ra một lúc thì mọi việc sẽ trở nên vô cùng tồi tệ với hắn. Thế nên, nhân cơ hội này, hắn phải giết sạch tất cả!
Lũ Vampire thuộc hạ của hắn cũng nhe răng nanh và lao vào với ý định xé xác Vandalieu và Eleanora bằng móng vuốt và kiếm của chúng.
“Thả” (Vandalieu)
Ngay lập tức, sàn nhà biến mất! Vandalieu đã biến sàn nhà thành Golem trước đó và biến nó thành một cái bẫy.
“Một cái bẫy sao!?” (Vampire)
“Không thể nào!” (Vampire)
Tất cả đều rơi xuống, trừ cái bàn nơi mảnh vỡ của Darcia được đặt trên đó là vẫn như cũ. Lũ Vampire ngay lập tức phản ứng lại và cố gắng lao về phía Vandalieu.
“Đ,đây là ... ?” (Eleanora)
Eleanora hoàn toàn sững sờ khi mọi việc diễn ra quá nhanh. Có quá nhiều điều xảy ra trong một khoảng khắc khiến cô ấy không kịp xử lý hết thông tin.
Cô chớp mắt và dường như quên mất vết thương trên lưng mình. Trông thấy biểu hiện dễ thương này, Vandalieu cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Nếu như cậu nói gì đó ngầu ngầu vào lúc này thì sẽ rất tuyệt! Nhưng rất tiếc là có thứ đáng để cậu phải bận tâm hơn cô ấy…
“Xin hãy đợi thêm chút nữa nhé” (Vandalieu)
Trong suy nghĩ của cậu thì Eleanora là một người tốt. Không phải là kẻ thù. Cô đã xuất hiện trước mặt Vandalieu với mục đích giết chết cậu, nhưng ý định đó đã tan biến trước khi cô làm bất cứ điều gì. Dù cho cô có trở thành kẻ thù thì Vandalieu tự tin rằng cậu vẫn có thể xử lý cô ta.
Rồi cậu hướng tầm nhìn của mình về phía Sercrent.
“Kuh, dám trơ tráo bắt chước lại ta như vậy!” (Sercrent)
Sercrent là một Noble Vampire có khả năng bay, hắn đã nhanh chóng lấy lại thăng bằng và đang trôi nổi trên không khí sau khi rơi xuống. Cả lũ Vampire khác cũng thế, không có bất kỳ kẻ nào té đập đầu như cậu đã nghĩ cả.
“Nhanh giết nó đi!” (Sercrent)
『 Oh, ta rất vui lòng làm thế! 』 (Borkus)
“!?” (Sercrent)
Chết tiệt!
Sercrent ngay lập tức quay đầu lại khi nghe thấy một giọng nói của một người đàn ông lạ lẫm.
Sau đó, thứ hiện ra trong tầm mắt của hắn là cánh tay đang cầm kiếm và cẳng chân của mình đã bị chém đứt lìa ra.
“Gya...gaaaaaaaaaaaaaa!? Đồ khốn nạn!” (Sercrent)
Một Titan hói đầu với một nửa khuôn mặt đang đứng đó sau khi thực hiện đòn 【 Phá thiên 】 đã cười to như muốn nói rằng 『 Đừng có mà hét lên một cách ồn ào như thế chứ! 』.
『 Oops…Lỗi của tôi. Chúng ta cần phải bắt sống chúng mà phải không? 』 (Borkus)
“Borkus, thay đổi kế hoạch. Hãy giết tất cả bọn chúng trừ tên này. Tôi sẽ rất vui nếu như ông để tôi làm điều đó” (Vandalieu)
『 Oh, hiểu rồi. Nhưng mà cậu đã tán tỉnh người phụ nữ xinh đẹp này từ khi nào thế? 』 (Borkus)
“Không không, tôi đâu có tán tỉnh ai đâu” (Vandalieu)
『 Ngươi nghiêm túc thật sao!? Nếu như chúng ta không mau chóng tìm Zandia – jouchan thì mọi thứ sẽ tệ hơn nữa! 』 (Borkus)
Eleanora lẩm bẩm trong miệng khi chứng kiến Undead khát máu đang đứng trước mặt cô bây giờ.
“ 【 Kiếm Vương 】 Borkus… Không thể nào! Làm sao mà cậu ta có thể thuần phục được con quái vật này chứ!” (Eleanora)
Dù đã bị đánh bại trong trận chiến 200 năm trước, nhưng ông ta vẫn là một Titan Hero, kẻ có thể chém đầu một con rồng chỉ bằng một nhát. Và bây giờ, kẻ đó cũng chỉ dùng đúng một nhát chém đứt tay và chân của Sercrent – một Noble Vampire mạnh mẽ.
Việc thuần hóa một con Undead mạnh mẽ như thế là không thể nào xảy ra được. Độ khó của việc thuần hóa tỉ lệ thuận với thứ hạng và trí tuệ của mục tiêu. Borkus có sức mạnh vượt xa một con rồng cấp thấp, và trí tuệ của ông ta đủ cao để ông ta có thể nói chuyện một cách bình thường. Và dù cho có nhận được bảo hộ từ nữ thần đi chăng nữa thì việc thuần hóa một Undead như Borkus vẫn là điều bất khả thi…
Không giống như Eleanora, có vài kẻ ngu đến mức không nhận ra điều này và chúng cũng không đủ sức để ngạc nhiên.
“Sercrent-sama!” (Vampire)
“Bọn mày giữ chân con Undead đó lại! Trong lúc đó, tao sẽ đi giết Dhampir!” (Sercrent)
『 Tùy ý các ngươi! 』 (Borkus)
Khoảng mười tên Vampire thuộc hạ lao đến chỗ Borkus, còn Sercrent thì tiến đến chỗ Vandalieu, người đã trượt khỏi vòng tay của Eleanora từ lúc nào, và bắt đầu niệm phép.
Dù là Vampire Hạ cấp thì sức mạnh mà chúng sở hữu vẫn là một mối đe dọa lớn với con người. Chúng không sở hữu thiên phú ma pháp như Noble Vampire nhưng bù lại thì chúng có sức mạnh vật lý, khả năng phản xạ, móng vuốt sắc bén đến mức có thể cắt sắt như giấy cùng với chỉ số Sinh lực và khả năng tái tạo vô cùng mạnh mẽ. Thêm vào đó, chúng còn có thể nhận thêm được các điểm chỉ số cộng thêm từ kỹ năng và chức nghiệp như con người nữa…
“Gyaaaaaa!?” (Vampire)
“Một con rồng từ trong bức tường! Gyaaa!” (Vampire)
“Se, Sercrent-sama! Cứu tôi với!?” (Vampire)
Lũ vampire bị dẫm đạp mà không thể phản kháng lại chút nào.
『 GAAAAAAAAAAAAAA 』
『 GYAOOOOOOOOOOOOOO! 』
Thứ đã tấn công lũ Vampire chính là những con Khủng long Undead mà Vandalieu đã được mọi người tặng cho vào sinh nhật 3 tuổi của cậu. Vandalieu đã biến cả bức tường và sàn nhà của những căn phòng liền kề nơi này thành Golem nên những con Undead khủng long mới có thể nhanh chóng tới đây viện trợ cho cậu.
Lũ Vampire thuộc hạ đã bị tấn công bất ngờ, tường và sàn nhà nơi chúng đang đứng cũng đã trở thành golem của Vandalieu.
Những cánh tay mọc lên từ sàn nhà nắm lấy chân chúng, kéo chúng vào những cái hố và khiến chúng bị kẹt không thể di chuyển, cứ thế sừng và răng nanh của những con khủng long Undead đâm vào người chúng.
Nửa trên cơ thể của lũ Vampire bị những con zombie Tyrannosaurus (Khủng long bạo chúa) cắn xé, đầu chúng thì bị nghiền nát như trái cây chín với một cú vụt đuôi của Zombie Ankylosaurus (Khủng long bọc giáp), và chúng còn bị những con mèo zombie khổng lồ một mắt vờn nữa.
Mỗi lần lũ Vampire muốn phản công, chúng sẽ bị những cánh tay từ sàn nhà hoặc trên tường kéo vào và cản trở khiến chúng không thể làm bất kỳ thứ gì chống lại trước dòng lũ Zombie khủng long đang tràn vào từ phòng ăn cả.
Trong khi đó, chỉ có ba tên đến được chỗ của Borkus như chỉ thị ban đầu.
『 Xem đây, 【 Đơn trảm 】 』 (Borkus)
Borkus vung thannh đại kiếm của ông ta mà không có bất kỳ sự hứng thú nào với lũ Vampire yếu nhớt này.
“Thật ngu ngốc! 【 Tường sắt 】! 【 Thân sắt 】!” (Vampire)
Ngược lại, lũ Vampire nhanh chóng hạ tấm khiên đang mang trên lưng, đồng thời kích hoạt cả khiên kỹ và giáp kỹ.
Cả hai phép này đều tăng cường phòng thủ và kháng phép, đó đều là những võ kỹ cao cấp chỉ có thể đạt được sau khi kỹ năng đã đạt đến cấp 5. Trước những võ kỹ này, một đòn như 【 Đơn trảm 】 không thể chạm đến một ngón tay của nhưng kẻ đang có lớp phòng thủ như vậy được. Nhưng…
Thanh kiếm ma pháp của Borkus đã xuyên qua cả hai lá chắn đó, và chém đứt cánh tay và cơ thể của tên Vampire thuộc hạ đứng ở đó như thể một con dao nóng cắt qua bơ vậy.
『 Thôi nào, ít nhất thì ngươi cũng phải cố gắng chống được một đòn chứ! 』 (Borkus)
Sức mạnh võ kỹ tỉ lệ thuận với cấp độ kỹ năng của người dùng. Với khiên kỹ và giáp kỹ cấp 5, không có cách nào có thể ngăn chặn được một đòn 【 Đơn trảm 】 từ một Borkus đã đạt cấp 10 trong kỹ năng 【 Kiếm thuật 】và thậm chí ông còn tiến hóa kỹ năng đó thành 【 Vương kiếm thuật 】nữa.
“Hii, hiiiiiiii!” (Vampire)
“Sercrent-sama, chúng tôi không thể! Xin ngài hãy giúp với!” (Vampire)
Hai kẻ còn lại cuối cùng cũng hiểu được sự khác biệt về sức mạnh, không phải là chúng ngu quá rồi sao? Trong khi nghĩ vậy, Borkus vung thanh kiếm ma pháp một lần nữa.
“Xem đây, 【 Tam liên trảm 】” (Borkus)
Ba nhát chém liên tiếp với tốc độ cao được giải phóng ra. Và rồi, một tên bị chém ra làm ba khúc ở cổ, dưới ngực và chân, máu phun ra khắp nơi khi đầu và chân hắn lăn trên sàn.
“Ah, aaaaaaaaaaa!” (Vampire)
Tên còn lại thì vẫn còn sống do chỉ bị cắt cả hai chân từ phần trên đầu gối. Nhưng sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết thôi.
“Xin hãy đợi đã! Tôi đầu hàng, tôi sẽ nói bất cứ thứ gì, những thứ liên quan đến Sercrent-sama, ngay cả Gubamon-sama, thậm chí là cả Birkyne-sama!” (Vampire)
『 Xin lỗi nhé, bọn ta không cần tù nhân 』 (Borkus)
Cậu ấy đã nói rằng giết chết tất cả chỉ trừ cô gái xinh đẹp kia, tôi phải tuân theo mong muốn của Boss. Ah, cậu ấy cũng đã thành người lớn rồi nhỉ!
『 Bên cạnh đó, có một câu tục ngữ từ xa xưa nói rằng những con goblin dù có trông đáng thương thế nào cũng đều phải bị giết 』 (Borkus)
Borkus lại vung thanh kiếm 3 lần nữa trong lúc nói gì đó về những câu chuyện được lưu truyền trong giới mạo hiểm giả. Và rồi máu bắn ra tung tóe khắp nơi, ba miếng thịt người bị cắt ra này có mùi thật thơm ngon.
『 Hãy tự trách bản thân mình đi vì đã trở thành kẻ thù của đứa trẻ ấy! 』 (Borkus)
Borkus nhặt một cái chân đang lăn lên và bắt đầu nhai nó và ông ta cảm thấy nó rất ngon. Thịt của lũ Vampire thuộc hạ còn ngon hơn vẻ bề ngoài. Ông ta dự định sẽ thử não và nội tạng của chúng sau đó.
『 Ah, đáng lẽ ra mình nên mang theo muối bên cạnh 』 (Borkus)
Borkus thong thả theo dõi cuộc hành quyết của Vandalieu trong lúc thử món thịt tươi ngon này.
“Chết đi! Tên nhãi Dhampir!” (Sercrent)
Trong khi la hét như vậy, Sercrent tung ra một đòn ma pháp sấm sét. Những tia sét quằn quại trong không khí trông như những con rắn mạnh mẽ. Nếu nó đánh trúng Vandalieu thì có thể sẽ khiến cho trái tim cậu ngừng đập và có khi còn biến cậu thành tro bụi.
Nhưng ma thuật đó đã tan biến ngay lập tức khi nó chạm tới 【 Rào chắn hấp thụ ma pháp 】.
“Cái!? ... Được thôi, ta sẽ giết ngươi với móng vuốt của ta!” (Sercrent)
Sercrent nhè móng vuốt của hắn ra và bắt đầu di chuyển như những con thú săn mồi điêu luyện. Cử động của hắn sắc bén như thể hắn chưa hề bị mất đi một cánh tay và một cái chân.
“Ta sẽ lấy đầu ngươi! 【 Xé sắt 】” (Sercrent)
Hắn ta di chuyển với một tốc độ cực kỳ nhanh. Trong mắt của Vandalieu, Sercrent như thể đột ngột biến mất và xuất hiện trước mắt cậu ấy vậy.
Nhưng trước người cậu lúc này chính là hai lớp lá chắn 【 Rào chắn hấp thụ chấn động 】 và 【 Rào chắn hấp thụ ma pháp 】. Rút kinh nghiệm trong trận chiến với Bugogan khi trước, lần này Vandalieu đã làm chúng dày hơn rất nhiều.
“Cái quái gì vậy!? Mana của ta! Sức mạnh của ta đang biến mất!” (Sercrent)
Sercrent cảm thấy như thể không khí được thay thế bằng một chất cực kỳ nhớt và nặng. Ngay khi hắn chạm rào chắn của Vandalieu, cánh tay hắn đã bị vỡ ra.
Mặc dù sức mạnh của cánh tay đó đủ sức để phá hủy cả một bức tường, nhưng giờ đây, chỉ cần di chuyển một milimet thôi mà cánh tay của hắn cũng có cảm giác như nhận được một phản lực khủng khiếp. Cứ như thể cánh tay hắn đang bị bao bọc trong một chất lỏng nhớt đáng sợ.
Sercrent xem nó như một lớp phòng thủ đặc biệt. Và rồi hắn nghĩ ra được cách để xuyên thủng được qua lớp lá chắn này.
“Fuhahahaha! Nói cách khác, chỉ cần ta tấn công bằng một đòn vượt qua khả năng chống đỡ của lớp lá chắn đó thì ngươi sẽ sớm tiêu đời thôi!” (Sercrent)
Sercrent tiếp tục dùng võ kỹ 【 Xé sắt 】 liên tục trong lúc thét lên ầm ĩ. Hắn tiếp tục tấn công Vandalieu một lần nữa, từng chút một. Với mỗi lần vung là cào vào sâu thêm 1cm. Hắn đã vào được khoảng 30cm rồi.
Vào khoảnh khắc lớp lá chắn này vỡ nát ta sẽ nghiền nát hộp sọ mỏng manh của con Dhampir đó và làm não của nó văng ra khắp ra sàn, khiến cho nó có một cái chết khủng khiếp.
“Đúng là như vậy thật. Nhưng ngươi không thể làm được điều đó được đâu” (Vandalieu)
Sercrent nghĩ rằng con Dhampir đó thực chất đang vô cùng sợ hãi nên mới nói những lời biện hộ như thế. Dù yêu hơn Eleanora nhưng hắn ta vẫn là một Noble Vampire đầy mạnh mẽ.
Mặc dù phải mất một thời gian, ngay cả khi phải phá vỡ rào chắn này bằng một tay ... một tay?
“Tay và chân của hắn ta, chúng không mọc lại?” (Eleanora)
Eleanora nhận thấy rằng những vết thương của Sercrent vẫn đang tiếp tục chảy máu. Với khả năng tái sinh của Noble Vampire thì đáng lý ra các vết thương đã ngừng chảy máu và bắt đầu hồi phục rồi, giống như vết thương trên lưng cô ấy hiện giờ đã ngừng chảy máu và bắt đầu lành lại, trừ khi vết thương đó bị chém với thanh kiếm ma pháp bằng bạc hoặc mang thuộc tính ánh sáng.
“Ta đã sử dụng ma pháp【 Ngăn chặn hồi phục 】để vô hiệu hóa khả năng tự chữa trị của ngươi. Nó chỉ có tác dụng khi ta liên tục sử dụng nó, nhưng nhiêu đó cũng đủ để giết chết ngươi rồi” (Vandalieu)
Cả Eleanora và Sercrent đều không thể hiểu ngay được ý nghĩa của những từ ngữ được nói với giọng điệu bằng phẳng đó.
“Ah ... AAAAAAAGH!” (Sercrent)
Chỉ khi Sercrent bắt đầu quằn quại với những tiếng la hét và gầm lên thì hắn ta mới hiểu được ý nghĩa lời nói của Vandalieu là gì. Thế nên hắn ta đang cố gắng phá vỡ rào chắn của Vandalieu bằng mọi cách trước khi mất quá nhiều máu và chết.
Khả năng tái sinh của một Noble Vampire là rất mạnh. Đặc biệt là sau khi bị mất tay hoặc chân, chúng sẽ có thể hồi phục lại sau một thời gian.
Do đó mà Eleanora và Sercrent không bao giờ bận tâm đến ma pháp chữa trị. Thậm chí chúng còn không mang theo bất kỳ lọ potion nào.
“UOOOOOOH!” (Sercrent)
Hắn ta cố gắng sử dụng Hỏa và Lôi ma pháp để cố gắng ngăn máu tiếp tục chảy. Nhưng nỗ lực cuối cùng đó là vô ích, tất cả ma pháp mà hắn cố gắng sử dụng đã bị 【 Rào chắn hấp thụ ma pháp 】 của Vandalieu hấp thu tất.
Và rồi, càng cố gắng chiến đấu thì máu trào ra từ vết thương của hắn càng nhiều hơn nữa.
“Uoh ... oh ..” (Sercrent)
Kết quả là, chuyển động của Sercrent chậm dần và làn da của hắn ngày càng nhợt nhạt.
“T,tên khốn, ta là, ... ta là... thuộc hạ của ... Pure-Breed ... Vampire ... Gubamon, ta là... kẻ nhận được ... sự bảo hộ của, 【 Ác thần lạc thú 】 Hihiryushukaka... Nếu ngươi giết ta ... hàng trăm Vampire sẽ... ngay cả ... Khiên quốc Mirg ... con rối của bọn ta... chúng cũng sẽ gửi quân đến đây... Nếu ngươi ... không muốn điều đó --” (Sercrent)
Cuối cùng Sercrent cố gắng dùng mọi cách để cầu xin cho mạng sống hèn mọn của hắn. Những lời hắn nói cũng cho Vandalieu một lượng thông tin đáng kể. Nhưng…
Vandalieu không nhìn vào Sercrent, mà quay lại và nhìn về phía Eleanora.
“Những gì hắn ta nói có đúng không?” (Vandalieu)
Từ phía bên kia của Vandalieu, Eleanora có thể thấy khuôn mặt của Sercrent đang trở nên méo mó.
“Không. Tên này chính là thuộc hạ của kẻ ra lệnh giết cha của cậu – Pure Breed Vampire Gubamon, hắn ta là kẻ đứng sau và thao túng Khiên quốc Mirg, nhưng…ta không phải là cấp dưới của tên đó” (Eleanora)
“Con khốn, mày dám vẫy đuôi với con Dhampir đó --” (Sercrent)
“Hơi thở của ngươi bốc mùi quá” (Vandalieu)
Vandalieu đưa cả hai tay chìm vào ngực của Sercrent.
“Gya gya!” (Sercrent)
Sử dụng 【 Biến đổi thể linh hồn 】, cậu đưa cánh tay đã biến thành dạng linh hồn của mình vào bên trong người Sercrent.
“Ta chưa bao giờ gặp được cha mình. Vì vậy nên ta không thể nói rằng ta có yêu cha mình hay không, ta thậm chí còn không biết là liệu mình có tôn trọng ông ấy hay không. Do đó, ngay cả khi ngươi chế nhạo cha ta, thậm chí còn là một trong số những kẻ đã giết ông ấy, ta cũng không thể ghét ngươi thay cho ông ấy được” (Vandalieu)
Lúc ở Trái Đất và Khởi Nguyên, cha mẹ và người thân không phải lúc nào cũng thân thiện với cậu.
Và rồi, Vandalie bắt đầu xé nát linh hồn của hắn ta ra.
“GYAAAAAAA!? AAAAAAAAAAAA!” (Sercrent)
“Nhưng mà, mẹ ta yêu ông ấy. Và việc ngươi có móc nối với Khiên quốc Mirg cũng có nghĩa là ngươi cũng có liên quan đến cái chết của mẹ ta. Hẳn ngươi cũng có liên quan đến việc lực lượng chinh phạt được gửi đến khu rừng trong Tổ quỷ. Đó là lý do tại sao ta cảm thấy căm thù ngươi. Ta sẽ không tha thứ cho ngươi, ta không muốn ngươi thích ta, ta cảm thấy buồn nôn với ngươi, ta sẽ không cho phép ngươi được tái sinh trong tương lai nữa” (Vandalieu)
Cánh tay linh hồn của cậu ấy tìm thấy một quả cầu chiếu sáng, với kích thước của một viên đá cẩm thạch mà cậu ấy có thể kẹp giữa các ngón tay.
Và rồi, cậu bắt lấy nó.
“Đ, đừng làm vậy! Gì cũng được, nhưng trừ cái đó ra!” (Sercrent)
Quả cầu này chính là linh hồn của Sercrent, nó được bao bọc trong một thể linh hồn của hắn, nó cũng chính là hạt nhân của linh hồn. Nếu như so sánh với một tế bào thì đây chính là phần chứa thông tin di truyền.
Theo bản năng, Sercrent hiểu được điều đó, nhưng Vandalieu không thèm nghe hắn.
Cậu nắm chặt lấy hạt nhân linh hồn của Sercrent với toàn bộ sức mạnh của cơ thể mình.
“GYAAAAAAAAA! GIHYAAAAAAAAAAA!? Gya --” (Sercrent)
Sau đó, một âm thanh tan vỡ vang lên và Sercent ngã xuống sàn nhà.
Những hạt ánh sáng bắt đầu bay lên và tản ra xung quanh…chúng chính là những mảnh vỡ linh hồn của kẻ từng là Noble Vampire – Sercrent.
Dù vẫn còn nhịp tim và hơi thở, thậm chí sóng não của hắn vẫn còn, nhưng…đây chỉ là một cái “xác” không hồn. Nó không hề chuyển động được nữa.
“Thật là một âm thanh hay ... Mình đã luôn muốn thử làm điều này” (Vandalieu)
Cậu đã hoàn toàn phá vỡ một linh hồn. Trong các bộ manga và tiểu thuyết cậu xem trên Trái đất thì những kỹ năng như 『 Nghiền nát 』 hay 『 Phá hủy 』 linh hồn cũng thường được nhắc tới…Khi ở Origin cậu đã luôn tự hỏi rằng không biết liệu cậu có thể nào thực hiện những kỹ năng như thế được không.
Bởi vì tại thế giới này…thậm chí là cả trên Trái đất và Origin thì cũng không có bất kỳ nơi nào trừng phạt người chết cả. Nói chính xác hơn thì, “Địa ngục” không tồn tại…Vandalieu nghĩ rằng dù là một vị thần luân hồi nhưng đó sẽ là điều bất khả thi để Rodcorte cố gắng nỗ lực tạo một nơi giống “Địa ngục” như thế.
『 Mình sẽ không chấp nhận những kẻ đã cướp đi mọi thứ của mình được chết đi và hồi sinh thanh thản và nhẹ nhàng như thế 』 (Vandalieu)
Thế nên, cậu đã bóp nát linh hồn của Sercrent, hắn sẽ không thể nào được hồi sinh từ vòng luân hồi của Rodcorte được nữa.
“Nhưng mà việc này mất quá nhiều thời gian. Mình sẽ không thể làm điều đó trong khi chiến đấu. Để thực hiện kỹ năng này thì mình buộc phải vô hiệu hóa hoặc giết kẻ địch trước” (Vandalieu)
Vandalieu đặt Sercrent trên sàn nhà. Sau đó cậu quay sang thì nhìn thấy Borkus đang sững sốt tới mức cái chân của tên Vampire mà ông ta đang nhai đã rơi xuống sàn nhà, còn Eleanora thì cũng sững sờ với đôi mắt mở to.
Có điều gì đáng ngạc nhiên sao?
“Vừa rồi, tên đó ... cậu đã làm gì với hắn ta? Cậu đã phá vỡ thứ gì trong người Sercrent vậy?” (Eleanora)
『 Ta có thể thấy nó vì là một undead. Nếu takhông nhầm thì đó là linh hồn. Boss đã nghiền nát linh hồn của tên Vampire đó rồi. Haha, cậu ấy thực sự đã làm vậy 』 (Borkus)
“Linh hồn ... !” (Eleanora)
Eleanora thì tỏ ra kinh ngạc, còn Borkus thì cười một cách lo lắng. Với họ, Vandalieu không hề biểu hiện gì trên khuôn mặt, nhưng thực chất thì cậu ấy đang nở một nụ cười.
“Etto, giờ cho tôi hỏi một câu được chứ. Ah, cô không cần phải tôn thờ nữ thần Vida đâu” (Vandalieu)
Vì một lý do nào đó, hai người họ vẫn đang bị hóa đá.
『 Bạn đã học được kỹ năng 【 Phá vỡ linh hồn 】 !』