Web novel - Chương 79 : Kim Ha Jun vs các nhân vật chính (3)

Đã đến lúc kết thúc chuyện này rồi.

Thành thật mà nói, Ha Jun muốn được nghỉ ngơi hơn là phải tiếp tục ‘giáo dục’ các nhân vật chính bằng cách đánh bại họ.

Ha Jun thong thả vươn tay, nhìn bọn họ.

Trong số tám người xông tới Ha Jun, chỉ còn lại ba người. Anna và Haruna đứng ở ngoài trông có vẻ kiệt sức vì đã sử dụng quá nhiều ma lực và Rune.

(Chỉ còn lại những đứa quan trọng thôi.)

Những người cần phải trưởng thành vì tương lai.

Tất nhiên, họ cũng phải trưởng thành để tiện cho bản thân cậu ta.

Tuy nhiên, cậu ta không thấy có sự trưởng thành đáng kể nào trong suốt 2 giờ 30 phút ‘giáo dục’ vừa qua.

(Có nên thúc ép họ hơn chút nữa không?)

Ha Jun liếc nhìn những người cần được rèn luyện.

Đây là những người được biết đến là thiên tài vô song từ trước đến nay.

Thế Hệ Hoàng Kim.

Thế nhưng, trong suốt 2 giờ 30 phút đó, rõ ràng là họ đã không dồn hết toàn lực.

Có vẻ như họ không nghiêm túc trong trận này, có lẽ nghĩ rằng đây chỉ là một buổi tập luyện khác.

Để bắt đầu huấn luyện họ, Ha Jun cảm thấy trước tiên cậu ta phải bẻ gãy niềm kiêu hãnh của họ trước.

Ánh mắt cậu ta đầu tiên đổ dồn về Han Si young.

Nhìn thẳng vào Han Si young, cậu ta lên tiếng.

“Đó là thanh kiếm cậu nhận được từ Kiếm Đế, phải không?”

“...?”

“Vậy tại sao cậu không thể chém được tôi? Là do kiếm sĩ có khiếm khuyết, hay là do thanh kiếm vậy?”

Nghe thấy điều này, lông mày Han Si young bắt đầu nhíu lại.

Đồng thời, khí thế của Han Si young bắt đầu thay đổi.

Ma lực tỏa ra chậm rãi từ cơ thể Han Si young bắt đầu uy hiếp Ha Jun dữ dội.

“...Kim Ha Jun.”

“Hay là do kiếm thuật có khiếm khuyết?”

“!?”

Không thể kìm chế được nữa, Han Si young lao nhanh về phía Ha Jun.

Tốc độ nhanh đến mức không thể so sánh được với lúc trước.

Đây chắc hẳn là toàn lực của Han Si young tại thời điểm này.

Ha Jun nhìn Han Si young đang lao về phía mình.

Ngay sau đó, thanh kiếm của Han Si young tạo một đường cong tự nhiên nhắm vào bụng Ha Jun.

Động tác mượt mà và trơn tru.

Đó hẳn là kiếm thuật của Kiếm Đế... Tuy nhiên, nó dường như là một phong cách chiến đấu không phù hợp với Han Si young.

Ha Jun lập tức kích hoạt [Ngưng Đọng Thời Gian] (SSS).

Ngay sau đó.

Vút! Keng––––––––––!

Thanh kiếm nhắm vào bụng Ha Jun bị một lực vô hình đẩy lùi.

Một đòn tấn công mạnh mẽ đã bị chặn đứng và đẩy lùi một cách dễ dàng.

Đồng thời, Han Si young cảm thấy đau ở bụng và lảo đảo lùi lại, quỳ xuống đất.

“Khụ!”

“...”

Han Si young sau đó trừng mắt nhìn Ha Jun một cách giận dữ.

Ha Jun nhìn lại cậu ta với vẻ mặt bình tĩnh.

Thành thật mà nói, đòn tấn công toàn lực của Han Si young là không thể chê vào đâu được.

Với nó, cậu ta có thể dễ dàng hạ gục và đánh bại hầu hết các tội phạm.

Đương nhiên, đó là kiếm thuật của không ai khác ngoài Kiếm Đế.

Tuy nhiên, Ha Jun biết.

Kỹ thuật của Kiếm Đế không phù hợp với Han Si young.

Kỹ thuật đó chỉ phù hợp với mỗi Kiếm Đế.

Trên thực tế, kiếm thuật của Kiếm Đế dường như đang kìm hãm những điểm mạnh của Han Si young.

Đó là lý do tại sao Ha Jun cố tình chặn đòn tấn công toàn lực của Han Si young một cách dễ dàng.

Cậu ta hành động như vậy để khiến Han Si young tự mình nhận ra rằng kỹ thuật của Kiếm Đế không phù hợp với mình.

Nhìn chằm chằm vào Ha Jun, ánh mắt của Han Si young vô cùng mãnh liệt. Ha Jun ném cho cậu ta một câu hỏi.

“Có phải cậu thấy kỹ thuật của mình không ổn đúng không?”

“...”

“Nó không có vẻ yếu, nhưng cũng không cảm thấy đặc biệt mạnh. Nó ở đâu đó ở giữa, có phải không?”

Mặt Han Si young nhăn nhó trước nhận xét đó.

Ha Jun, bỏ qua phản ứng của Han Si young, chuyển sự chú ý sang Liam và Lee Joo ah.

Chà, Liam đang tự trưởng thành rất tốt, còn Lee Joo ah thì không liên quan.

Dù sao thì cũng không có gì nhiều để dạy hai người này. Lee Joo ah sẽ được học hành tử tế từ Riera Harness.

(Hmm...)

Ánh nhìn của Ha Jun đổ dồn về Anna.

Thành thật mà nói, trong số các nhân vật chính, Anna có vẻ là người đáng lo ngại nhất vào lúc này.

Cậu ta nhìn Anna, người đang đứng từ phía xa, phòng thủ bằng ma pháp bảo vệ và chỉ yểm trợ.

Vẻ mặt cậu ta vô cùng thất vọng.

Anna thoáng giật mình trước biểu cảm của Ha Jun.

Tất nhiên, Ha Jun không quan tâm đến phản ứng của Anna và lên tiếng.

“Này.”

“Hả?”

“Cậu định chỉ đứng đằng sau và tấn công một cách hèn nhát sao?”

Anna hơi nhíu mày trước lời nói của cậu ta, nhanh chóng nhận ra sự khiêu khích của cậu ta.

(Mình không được mắc bẫy...)

Chẳng phải Ha Jun vừa khiêu khích Han Si young theo cách giống vậy sao?

Anna không phải là người dễ mắc vào những lời trêu chọc tầm thường như vậy.

Và cô cố gắng nghĩ về nó theo cách tích cực.

Nếu Ha Jun khiêu khích cô như thế này, nghĩa là cậu ta thấy ma pháp yểm trợ từ phía sau của cô thật phiền phức.

Nhưng biểu cảm của Anna cứng lại trong ngạc nhiên trước những lời tiếp theo của Ha Jun.

“Cậu sẽ hành động như thế này trước mặt Kalton sao?”

Kalton... kẻ thù không đội trời chung và là mục tiêu cô cần phải đánh bại.

Trong một khoảnh khắc, Anna bắt đầu run rẩy.

Và lời nói của Ha Jun vang vọng trong đầu cô.

Cậu sẽ hành động như thế này trước mặt Karthon sao?

Những lời nói vang vọng, văng vẳng bên tai.

Aaaah!!

Tay Anna nắm chặt.

Đúng vậy, đó chỉ là một lời khiêu khích.

Nhưng chỉ với lời trêu chọc đó, Anna cảm thấy một cơn thịnh nộ không thể kiểm soát.

Cô ấy đã mắc bẫy.

“Cho dù có là Ha Jun đi chăng nữa...”

Mắt Anna lấp lánh màu xanh lam.

Con Mắt Hiền Triết.

Một trong những tài năng hoàn mỹ nhất thế giới.

Khi đôi mắt cô lấp lánh màu xanh lam, vô số ma lực trôi nổi trong bầu khí quyển bắt đầu được hấp thụ vào cơ thể cô.

Một trong những khả năng cô có thể sử dụng với Con Mắt Hiền Triết.

Ma lực vô tận.

Tiếp theo đó, Anna triển khai một loạt phép thuật lửa.

Vô số quả cầu lửa hình thành trên đầu Anna.

Sau khi triệu hồi vô số quả cầu lửa, Anna thốt lên những lời sau,

“Đừng nói bừa bằng cái miệng đó.”

Trước lời nói của cô, Ha Jun chỉ mỉm cười hài lòng mà không trả lời.

Giảng viên sau khi ổn định các học sinh ở tầng ba thì bắt đầu đi lên tầng thượng.

Và sau khi đến sau cánh cửa tầng thượng, anh ta bắt đầu quan sát tình hình.

Trong một khoảnh khắc, anh ta có vẻ hơi bất ngờ trước những gì đang diễn ra trên tầng thượng. Nhưng sau đó, môi anh ta nhếch lên một nụ cười mãn nguyện.

“Họ bảo em ấy không giỏi dạy dỗ...”

Giảng viên nhìn Ha Jun, một nụ cười hài lòng nở trên môi.

Thoạt nhìn, có vẻ như cậu ta đang khiêu khích họ, nhưng cậu ta đang chỉ ra một cách hoàn hảo những điểm yếu của học sinh.

“Ban đầu mình đã lo lắng, nhưng dường như đây là một cách tiếp cận đúng.”

Bọn trẻ này, được ca tụng là thiên tài từ trước đến nay, giờ đây đang đối mặt với một quái vật thực sự giữa các bạn đồng trang lứa, nhận ra sự không đầy đủ của chính mình từng đứa một.

“Không cần thiết phải can thiệp ngay lúc này.”

Quyết định như vậy, anh ta chọn ẩn mình sau cánh cửa cầu thang, tiếp tục theo dõi tình hình.

Theo tình hình, dường như không cần thiết để anh ta phải bước vào.

“Không thể tiếp tục như thế này được...”

Anna cảm thấy sâu sắc rằng mọi thứ không thể tiếp tục như thế này.

Tất cả phép thuật đều bị chặn và hấp thụ bởi khả năng thần bí của Ha Jun, biến mất không để lại dấu vết.

Ma pháp đơn thuần là không đủ.

Nhận ra điều này, Anna dành một chút thời gian để suy nghĩ.

“Mình cần nhiều sức mạnh hơn" (I need more power..)

Không chỉ là ma pháp, mà là 1 sức mạnh thuần túy. Một thứ gì đó mạnh mẽ hơn nhiều để vượt qua Ha Jun.

Sau đó, cô nhớ lại những gì Ha Jun đã nói với cô trong quá khứ.

Hãy hành động một cách khôn ngoan, như một hiền triết...

Nhớ lại những lời đó, Anna nhẹ nhàng nhắm mắt, tưởng tượng không chỉ một tấm khiên để bảo vệ bản thân, mà còn là một thứ với sức mạnh tuyệt đối.

Cô bắt đầu chế tạo một câu thần chú mới, nhắm đến một hiện tượng chưa từng có. Chẳng mấy chốc, rào chắn hình cầu xung quanh cô bắt đầu dao động và rung chuyển.

Nó bắt đầu lớn lên và thay đổi, chuyển từ một khối cầu phòng thủ đơn thuần sang hình dạng của một người khổng lồ, được tạo ra để sử dụng sức mạnh to lớn.

Một sự biến đổi chưa từng có.

“A...”

Anna nhận ra.

Cô không phải một pháp sư, mà là một hiền triết, một trong những người mạnh mẽ nhất giữa các pháp sư. Cô không cần phải đi trên con đường giống như những pháp sư trước đây.

Ầm!

Người khổng lồ từ từ trỗi dậy, phá vỡ trần nhà thấp để lộ hình dạng thật.

Được tạo ra từ sức mạnh thuần khiết của một hiền triết và một hàng rào không thể phá vỡ, người khổng lồ di chuyển đồng bộ với Anna, vung cánh tay to lớn của mình.

Vút!

Cánh tay, cắt ngang không khí với âm thanh chói tai, nhắm thẳng vào Ha Jun.

Nhưng nhìn thấy điều này, Ha Jun đáp lại bằng một nụ cười mãn nguyện.

“Không tệ.”

Cậu ta đã thất vọng khi nhìn Anna, với tất cả sức mạnh hiền triết của mình, lại bám vào ma pháp thông thường.

Nhưng bây giờ, cô ấy dường như đã có một số hiểu biết.

Cô ấy sẽ không có cơ hội chống lại Kalton nếu cứ tiếp tục theo cách cũ.

Vút!

Hiện tại, Ha Jun quyết định né cánh tay vung của người khổng lồ của Anna. Trong khi ở trạng thái dừng thời gian, cậu ta chỉ đơn giản bước sang một bên. Ngay sau đó, một cơn gió lướt qua cậu ta, gây ra bởi cú vung mạnh của người khổng lồ.

Sau đó, ánh mắt của Ha Jun đổ dồn về Haruna.

“Chỉ còn mỗi Haruna Ruel thôi sao?”

Cậu ta quan sát cô ấy kỹ lưỡng, và cô ấy hơi giật mình. Haruna đã nhìn thấy rõ ràng những sự kiện vừa xảy ra. Cô ấy nuốt nước bọt một cách lo lắng, chờ đợi lời nói của Ha Jun, chuẩn bị tinh thần chống lại bất kỳ sự khiêu khích nào.

Tuy nhiên, điều Ha Jun nói không phải là khiêu khích. Đó chỉ là lời khuyên đơn giản.

“Cứ để trí tưởng tượng của cậu bay bổng. Cậu có thể làm mọi thứ, phải không?”

Haruna, bất ngờ trước lời nói của cậu ta, nghiêng đầu bối rối.

Ngay sau đó, với một tiếng thốt lên như thể vừa nhận ra điều gì đó, Haruna hành động.

“????????!”

Một ngôn ngữ chỉ cô mới có thể hiểu: Ngôn Ngữ Rune.

Ngôn Ngữ Rune ngay lập tức gây ra một hiện tượng.

Sàn nhà rung chuyển, và chiếc nút cố định trên đó từ từ bị kéo về phía Haruna. Hẳn là cô đã nói điều gì đó như 'Kéo sàn nhà và mang chiếc nút cho tôi.'

Ngôn Ngữ Rune.

Có lẽ Haruna không hoàn toàn hiểu bản chất của Ngôn Ngữ Rune, nghĩ rằng những gì không thể trong thực tế cũng sẽ không thể trong Ngôn Ngữ Rune.

Nếu cô ấy nhận ra điều đó, cô ấy có thể giải phóng khả năng của mình một cách tự do với trí tưởng tượng.

Ha Jun kích hoạt [Ngưng Đọng Thời Gian] (SSS).

Sau đó, cậu ta đập vào sàn nhà, cạy chiếc nút được cố định trên đó, nhấc nó lên bằng một tay.

“Chà, vậy thì.”

Cậu ta nhìn quanh các nhân vật chính.

Để họ trưởng thành hơn nữa, có lẽ tốt hơn là nên đấu tập thêm vài lần nữa.

Với Maharaj, cây búa, đặt trên vai, Ha Jun chờ bọn họ tiếp cận.

Han Si young là người đầu tiên lao về phía Ha Jun.

Vút!!!

Và không giống như trước đây, khí thế của cậu ta thật hoành tráng.

Rõ ràng là cậu ta đang dồn toàn lực, cảm giác như thể cậu ta đang xông lên với ý định thực sự giết đối thủ.

Anna cũng cảm thấy như vậy.

“Hây aaaaa!!!”

Người khổng lồ màu xanh, với những nắm đấm siết chặt, tỏa ra khí thế áp đảo, cố gắng đập xuống Ha Jun.

Ha Jun, dường như bị mê hoặc bởi nắm đấm của người khổng lồ, kích hoạt [Ngưng Đọng Thời Gian] (SSS).

Cậu ta né tay người khổng lồ một cách nhanh chóng và tung một đòn vào Han Si young, tương tự như lần trước.

Tuy nhiên, kết quả là một điều hoàn toàn bất ngờ.

Ầm ầm ầm!!!

Do tác động của cú vung mạnh của người khổng lồ Anna, các vết nứt bắt đầu hình thành trên sàn, và thanh kiếm của Han Si young biến thành một lưỡi kiếm năng lượng, cắt sạch một phần tường của tầng thượng.

Thêm vào đó, người khổng lồ vốn đã to lớn giờ lại càng lớn hơn.

Anna, giờ đây nhìn chằm chằm vào Ha Jun một cách giận dữ, vung nắm đấm to lớn của người khổng lồ, trong khi Han Si young một lần nữa lao về phía cậu ta.

“Hây aaa!!!”

Ầm――――――!!!

Vút――――――!!!!

Đối mặt với bàn tay người khổng lồ vung thẳng về phía mình, Ha Jun nghĩ.

(Đéo ổn rồi.)

Đây là một đòn tấn công mà cậu ta không thể né tránh nếu đứng trong vòng tròn.

Không có nhiều lựa chọn, Ha Jun bước ra khỏi vòng tròn để né đòn tấn công của người khổng lồ.

Sau khi ra khỏi vòng tròn và giải phóng [Ngưng Đọng Thời Gian] (SSS), bọn họ nhìn Ha Jun giờ đã ở bên ngoài với vẻ mặt kinh ngạc.

Nhưng sự ngạc nhiên của chúng chỉ kéo dài trong chốc lát khi hậu quả của các đòn tấn công từ Han Si young và Anna vượt quá mong đợi.

“Ôi không...”

“Hả?”

“Ài...”

Một cơn rung chuyển, giống như động đất, bắt đầu làm rung chuyển toàn bộ tòa nhà.

Tác động từ nắm đấm của người khổng lồ bắt đầu làm nứt toàn bộ tường tầng thượng, và lực từ thanh kiếm của Han Si young cuối cùng khiến tầng thượng vốn đã yếu bắt đầu sụp đổ.

Ầm!

Trong chớp mắt, mọi người bắt đầu rơi xuống tầng ba do mặt đất sụp đổ.

Trong sự hỗn loạn này, Ha Jun quan sát xung quanh.

Anna và Haruna sử dụng ma pháp bay để di chuyển trên không trung, giải cứu các học sinh bị ngã và hạ cánh an toàn xuống tầng ba.

Han Si young và Lee Joo ah tiếp đất vững chắc lên những tảng đá rơi xuống, ổn định bản thân khi hạ xuống cùng tầng.

Trong khi đó, Liam được nhìn thấy đang cõng Yoo Seol ah, đảm bảo cả hai hạ cánh suôn sẻ dưới tầng ba.

Giữa lúc tất cả diễn ra, Ha Jun dứt khoát vỗ nhẹ lên quần áo, vẫn đang đứng trên tầng nhìn xuống.

Sau đó, cậu ta kích hoạt [Ngưng Đọng Thời Gian] (SSS) để ổn định bản thân trên các mảnh vỡ đang rơi, tiến xuống tầng ba.

Tuy nhiên, có một vấn đề cấp bách.

Những tảng đá khổng lồ, từng là trần nhà và sàn của tầng cao nhất, giờ đang đổ xuống tầng ba.

Anna, nhận ra sơ suất của mình, biến thành hình dạng khổng lồ, che chắn cho các học sinh khỏi các mảnh vỡ rơi xuống.

Mặt khác, Han Si young chuẩn bị vung kiếm vào những tảng đá sắp rơi. Tuy nhiên, nỗ lực của họ dường như không đủ để chống lại tảng đá đang rơi.

(Cái này... hơi nguy hiểm.)

Đó chắc chắn là một tình huống nguy hiểm. Trọng lượng khổng lồ của những tảng đá đang rơi có thể làm sập chính tầng ba.

Tuy nhiên, tâm trí Ha Jun vẫn không bị xáo trộn.

Chà, với kỹ năng Ý Chí Bất Khuất của cậu ta, gần như không thể hoảng loạn trong những tình huống như vậy.

Ha Jun nhìn chằm chằm vào những tảng đá đang rơi và thốt lên một mệnh lệnh.

“Chỉ định.”

Ngay lập tức sau đó,

Vút-

“?!”

“Chuyện gì vừa...”

Mọi học sinh trên tầng ba nhìn chằm chằm vào cảnh tượng đang diễn ra với vẻ không thể tin nổi.

Những tảng đá đang đe dọa lao về tầng ba giờ đây bị đóng băng giữa không trung, như thể thời gian của chính nó đã dừng lại.

Và điều tiếp theo khiến các học sinh hoàn toàn không thốt nên lời.

Vút!

Những tảng đá khổng lồ biến mất. Như thể chúng chưa từng tồn tại.

Các học sinh sau đó chuyển ánh nhìn sang người chịu trách nhiệm cho hiện tượng này.

Ha Jun, cảm nhận được sức nặng từ ánh nhìn của họ, thở dài mệt mỏi.

“Ôi... Mệt ghê á~.”