Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

34 258

Khoan đã, ác nữ mấy người! Tôi cũng là phản diện đó!

(Đang ra)

Khoan đã, ác nữ mấy người! Tôi cũng là phản diện đó!

请叫我帆sir

“Ta thật sự không biết làm sao ta lại xuyên vào game được nữa!”

10 6

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

6 15

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

33 46

Phúc âm từ chí tín chi vật - Chương 49: Lãng nhân thất tình

Sau một vòng dạo hoàng cung, Bray cảm thấy mình có thể coi là nửa người thành phố rồi.

Nhưng nói thật, hoàng cung chẳng vui như tưởng tượng.

Khắp nơi đầy những quy tắc, khiến Bray, người quen tự do phóng khoáng, cảm thấy hơi khó chịu.

Giờ đây, Bray đang ngồi trong hội thám hiểm của hoàng đô, nhấm nháp ly nước.

Nói ra thì, đồ ăn thức uống ở hoàng cung đúng là tuyệt, rõ ràng không cùng đẳng cấp với hội.

Dĩ nhiên, Bray vẫn dẫn theo Rebi.

Ngoài Bray, chẳng ai quản nổi Rebi cả.

“Lạnh lạnh.” Rebi lộ ra biểu cảm 0V0.

Bray luôn thấy biểu cảm của Rebi có gì đó kỳ lạ, nhưng chẳng thể nói rõ.

“Ngon không?”

“Ngon.” Rebi giơ móng vuốt lên.

Rebi giờ không còn ngại để lộ cánh tay nữa.

Và trong thời gian qua, mức độ ma vật hóa trên tay Rebi đã giảm đáng kể, ít nhất giờ nó đã thon gọn như tay người thường.

Chỉ là màu sắc hơi đen và móng vuốt thì dài hơn chút.

“Cho một ly nữa aaaaaa!!!” Một giọng nói quen thuộc vang lên đầy bi ai trong hội thám hiểm.

“Khụ khụ…” Bray nghe thấy, suýt nữa sặc nước.

Bray nhìn về phía âm thanh.

Quả nhiên là Naruko, cái đồ ngốc ấy.

Nhưng Naruko vốn đã nói sẽ theo đội hiệp sĩ về hoàng đô, và việc một thám hiểm giả ở hội thám hiểm cũng chẳng có gì lạ.

Nghĩ vậy, gặp Naruko hình như cũng là lẽ thường.

“Aaaa!!! Đàn ông tốt chết hết rồi sao!” Naruko say khướt, trông thảm hại.

Bray không lên tiếng, giả vờ không quen biết.

Ngốc sẽ lây đấy.

Chẳng cần nghĩ, chắc chắn lại thất tình rồi.

Bray dùng ngón chân cũng đoán được.

“Ô, cô nàng xinh đấy chứ.” Một gã trông rõ là sói đội lốt người tiến đến gần Naruko.

Gã này trong đám thám hiểm giả vốn mang tiếng xấu.

Vì tên sói này chuyên “nhặt xác”, tức là nhắm vào những cô gái say xỉn để ra tay.

Naruko say đến mức này, đúng là cơ hội tốt cho hắn.

Không chút do dự, gã sói tiến tới định ôm Naruko đi.

Nhưng kế hoạch của hắn bị một chiếc áo phá đám.

Bray ném thẳng áo khoác của mình, trùm lên đầu gã sói.

“Thằng khốn!” Gã sói giận dữ, giật phăng chiếc áo trên đầu.

“Ôi, có kịch hay rồi.”

“Vở anh hùng cứu mỹ nhân.”

Đám thám hiểm giả xung quanh cười rộ, có người còn cụng ly.

“Xem thằng này có hạ nổi con sói khốn kiếp kia không.”

Thực ra, trước đây cũng có người đầy chính nghĩa ra tay ngăn gã sói, nhưng tiếc là gã này thực lực không tệ.

Nên hầu hết mọi người chẳng muốn dây vào.

Nếu không, hắn đã bị đánh chết từ lâu, đâu còn tung hoành đến giờ.

“Thằng nhóc, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân, chán sống rồi à?” Gã sói nhe răng, trông dữ tợn.

“Lúc tinh trùng lên não bị quấy rầy, giận là bình thường mà.”

“Chỉ tình cờ thấy mày quấy rầy người quen thôi.” Bray nhàn nhạt đáp.

“Hahaha, trai trẻ nhiệt huyết? Tìm chết!” Gã sói chẳng nói thêm, lao thẳng tới.

Đánh nhau mà còn cần chào hỏi sao?

“Đến lượt em, Rebi! Nhẹ tay thôi!” Bray bất ngờ hô lên.

“??” Thật ra Rebi cũng chẳng hiểu chuyện gì, lộ ra biểu cảm 0A0.

Nhưng khi thấy gã sói định tóm Bray, Rebi theo bản năng lao tới.

“Đệt, con nhóc!!!” Cánh tay gã sói bị Rebi cắn mạnh.

“Aaaa!” Gã sói vất vả giãy ra, phát hiện cánh tay bị xé mất một mảng thịt lớn.

Đây còn là kết quả Rebi chưa cắn mạnh, nếu không cánh tay này đã tiêu tùng rồi.

“Khốn kiếp!”

Nhưng ngay sau đó, Bray tiến lên, dùng chuôi kiếm đập mạnh vào gáy gã sói.

“Lão…” Chưa kịp nói hết, gã sói đã ngã sấp mặt xuống đất.

Bray ôm trán, nhìn Naruko say bí tỉ gục trên bàn.

“Này, đàn ông tốt của cô lại xuất hiện rồi đây.” Bray gọi.

“Đàn ông tốt… ư… chẳng tồn tại đâu.” Naruko lẩm bẩm.

Thôi được, say chết rồi.

Bray chẳng chút ga-lăng, vác Naruko rời khỏi hội thám hiểm.

“Chậc chậc, thằng này cũng là loại ‘nhặt xác’ à.”

“Hahaha, nhưng tao thắng rồi, thằng đó hạ được gã kia.”

“Chậc.”

Mọi chuyện như chưa từng xảy ra, hội thám hiểm vẫn ồn ào như cũ.

Tất cả chỉ là gia vị thường nhật mà thôi.

---

Tại Trung Thành, trong căn phòng Bray thuê, tiếng khóc vang lên từng đợt.

Khóc lóc khoa trương đến cực điểm.

“Hu hu! Tôi yêu nghiêm túc mà!” Nước mắt Naruko tuôn như suối.

Bray khoanh tay ngồi trên giường, mặt không cảm xúc nhìn Naruko than vãn.

Còn Rebi ngồi dưới sàn, gặm thịt khô.

“Đưa khăn giấy.” Naruko nói với Rebi.

“Đây.” Rebi ngậm thịt khô, đưa khăn giấy cho Naruko.

“Cảm ơn, nhưng khăn này toàn mùi thịt khô.” Naruko nức nở nói.

“Rồi rồi, lần thứ mấy cô nghiêm túc rồi?”

“Lần thứ tám.” Naruko đáp ngay.

“Nhưng mà Kade, tôi thật sự nhìn nhầm hắn, sau lưng lại có lắm phụ nữ thế.”

“Đồ công tử lăng nhăng, đê tiện!”

“Hu hu!” Naruko lại khóc.

“Cô có bao giờ nhìn đúng người đâu.” Bray thẳng thừng công kích.

“Hu hu, Bray, tôi đi theo anh tiếp tục phiêu lưu nhé.” Naruko lau nước mắt, nói.

“Tôi bất ngờ thấy anh là đàn ông tốt đấy.” Naruko nghiêm túc nói.

“Biết đâu tôi sẽ thích anh.” Naruko tự gật gù.

Bray rùng mình.

“Đừng, là cô ảo tưởng thôi.”

“Tôi không phải đàn ông tốt.” Bray nghiêm túc nói.

“Thật sao?” Naruko vẫn khóc.

“Hu hu, tôi thật sự muốn có một người đàn ông tốt!” Naruko dường như đói khát đến mức không kén chọn nữa.