Thanh trường kiếm cùn và một gã dân làng thất tình

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

(Đang ra)

Akuyaku Tensei Dakedo Doushite Kou Natta.

Sekimura Imuya

Eliza Cardia, được tái sinh thành một cô tiểu thư phản diện trong một otome game giả tưởng, có một tuổi thơ hoàn toàn khác xa với hình ảnh lãng mạng mà otome game nên có, cho dù cô là một nữ quý tộc.

34 258

Khoan đã, ác nữ mấy người! Tôi cũng là phản diện đó!

(Đang ra)

Khoan đã, ác nữ mấy người! Tôi cũng là phản diện đó!

请叫我帆sir

“Ta thật sự không biết làm sao ta lại xuyên vào game được nữa!”

10 6

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

6 14

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

33 46

Chém diệt chí ái chi vật - Chương 40: Thế giới méo mó

Con quái vật khổng lồ mang tên Kẻ Ô Uế phá tan mặt đất Inlai, trồi lên từ nhà máy ngầm dưới lòng đất.

Những phiến đá cẩm thạch từ dưới thân thể khổng lồ của nó rơi xuống, đập vỡ tan tành trên mặt đất.

Bụi mù tung tóe khiến dân chúng Inlai không thể mở mắt, ho sặc sụa trong khói bụi ngột ngạt.

“Thứ gì thế này?” Hàng ngàn người dân Inlai hoang mang tự hỏi, ánh mắt đầy kinh hoàng.

Khi đôi chân khổng lồ của Kẻ Ô Uế chạm đất, bầu trời vừa hửng sáng sau bình minh như tối sầm lại lần nữa.

Những ngôi nhà, như đồ chơi trẻ con, lần lượt đổ sụp theo từng bước chân của nó.

Những mảnh vỡ từ các tòa nhà tan hoang cướp đi sinh mạng của vô số người, khiến cả thành phố chìm trong hỗn loạn.

Nhưng đó chỉ là khởi đầu của cơn ác mộng mà Kẻ Ô Uế mang đến.

Nơi nó đi qua, không còn bất kỳ sự sống nào mang hình dạng bình thường.

Cây cối bị bao phủ bởi những lớp màng thịt đỏ lòm, cành lá mọc chi chít những con mắt, phát ra những tiếng rên rỉ không rõ nghĩa.

Động vật mọc ra xúc tu, cơ thể như tan chảy, mất đi hình dạng cố định.

Mọi sinh vật đều bị bóp méo, biến dạng.

“Bóp méo sự sống của vạn vật” – đó chính là khái niệm của Kẻ Ô Uế.

Khái niệm càng cụ thể, giới hạn của sức mạnh càng lớn.

Nhưng dù vậy, khái niệm mà Kẻ Ô Uế nắm giữ vẫn đủ để biến Inlai thành một địa ngục trần gian.

“Aaaa!!! Đây là cái gì?! Aaaa!!!” Một người đàn ông gào thét, kinh hoàng nhìn bàn tay mình đang tách đôi.

Những ngón tay phân nhánh quấn lấy con dao trong tay, hòa quyện vào da thịt.

Hắn không cảm thấy đau đớn, thậm chí còn có một cảm giác khoái lạc kỳ lạ.

Nhưng chính điều đó khiến hắn càng thêm sợ hãi, nỗi kinh hoàng trào dâng từ tận đáy lòng.

“Không!!! Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?!” Hắn gào lên, nhìn về phía người vợ của mình, rồi cả cơ thể cứng đờ.

Trong tầm mắt, không còn bất kỳ thứ gì mang hình dạng con người.

Người vợ giờ chỉ là một khối thịt méo mó, chỉ có những tiếng hét mơ hồ giúp hắn nhận ra đó từng là vợ mình.

“Ôi thần linh! Xin hãy cứu chúng con!” Hắn bắt đầu cầu nguyện, nhưng đôi tay đã không thể chắp lại.

Không có bất kỳ hồi đáp nào. Thần linh không lắng nghe lời khẩn cầu của hắn.

Sự bóp méo lan khắp cơ thể. Vào khoảnh khắc cuối cùng, bộ não của hắn như bị một thứ gì đó vặn nát, trở nên quái dị.

Ý chí của hắn tan biến.

“Gào...” Từ cổ họng hắn phát ra tiếng gầm không còn giống con người.

Xúc tu chi chít trên cơ thể khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải rùng mình.

Đất đai Inlai, nơi Kẻ Ô Uế bước qua, đã hóa thành địa ngục thực sự.

Nhìn cảnh tượng này, Katerina thở dài nặng nề.

Trước đó, cô đã bí mật đặt một pháp thuật nghe lén lên người Bray.

Cô đã hiểu rõ thứ đang đứng trước mặt mình là gì.

Một chủng tộc Bạch Ngân tự xưng là Kẻ Ô Uế.

Nhiệm vụ của “Kẻ Ô Uế” là tiêu diệt mọi chủng tộc cao cấp đe dọa toàn thể chủng tộc Hắc Thiết.

Nhưng đối mặt với chủng tộc Bạch Ngân, cách để đối phó là cực kỳ hiếm hoi.

Ngay cả “Thần Chi Đại Địch”, muốn đánh bại chủng tộc Bạch Ngân, ít nhất cần huy động nửa lực lượng của tổ chức, bao gồm phần lớn các chiến binh cao cấp.

“Thật sự là rắc rối to rồi.” Katerina nhăn mặt, giọng đầy bất lực.

Dù rất muốn tiêu diệt Kẻ Ô Uế, Katerina biết mình gần như không thể làm gì.

“Đó là cái gì?” Sas nhìn khung cảnh như địa ngục trước mắt, trái tim run rẩy vì nỗi sợ hãi không thể kìm nén.

“Con người… không, chủng tộc Hắc Thiết không thể nào chống lại sự tồn tại kinh hoàng này.” Katerina thở dài.

“Chỗ đó! Là nhà máy ngầm!” Sas bỗng nhận ra điều gì, giọng đầy hoảng hốt.

“Ngài Bray vẫn còn ở đó!”

“A! Cậu không nhắc thì tôi quên mất!” Katerina tặc lưỡi.

Nơi đó là điểm xuất hiện của Kẻ Ô Uế, e rằng không ai có thể sống sót…

“Không chỉ chị Marin, giờ đến cả ngài Bray cũng thế sao?” Sas đấm mạnh xuống đất, giận dữ vì sự bất lực của bản thân.

Thi sĩ du ca thì làm được gì chứ?! Vào thời khắc này, một thi sĩ có thể làm gì?!

Lần đầu tiên, Sas căm ghét việc mình là một thi sĩ du ca.

“Tôi chẳng làm được gì cả!”

“Này, Sas…” Katerina lúng túng, không biết làm sao để an ủi cậu ta.

Cô hoàn toàn không có kinh nghiệm an ủi người khác.

Nhưng giờ không phải lúc để làm những việc này.

“Sas, đừng chán nản nữa!” Katerina nói lớn.

Nhưng lời cô không có tác dụng, Sas chẳng nghe vào tai.

“Rẹt… rẹt…”

“Này, là Katerina đúng không?”

Giọng của Bray vang lên bên tai Katerina.

Nhưng xung quanh không có bóng dáng của Bray.

“Ơ! Pháp thuật nghe lén của tôi!” Katerina giật mình.

“Là cô đặt pháp trận nghe lén lên người tôi, đúng chứ?” Lúc này, Bray đang ngồi trong nhà máy ngầm, nói vào pháp trận trên áo.

Xung quanh Bray không còn ai. Nhóm Dũng Giả và Tổng thống Pride Orman đã rời đi.

Ngay khi Kẻ Ô Uế kích hoạt khái niệm của nó, nhờ Tuyệt Hưởng của Bray, những người đó mới tránh được số phận bị bóp méo.

Đáng tiếc, ngoài Tổng thống Pride dường như nhận ra Bray đã làm gì, nhóm Dũng Giả không hề biết mình suýt hóa thành quái vật.

Họ chỉ vội vàng xin lỗi Bray rồi rời khỏi nhà máy ngầm.

Pride cũng chỉ nhìn Bray vài lần trước khi rời đi.

Cả nhà máy ngầm giờ chỉ còn lại Bray.

Không phải Bray không muốn đuổi theo Kẻ Ô Uế, nhưng nó đã trực tiếp phá đất chui lên.

Nhóm Dũng Giả có thể nhảy theo, nhưng Bray, với thanh đại kiếm trên lưng, không thể thực hiện động tác khó như vậy.

Bray chỉ còn cách dựa vào Katerina.

“Bị phát hiện rồi, hì hì.” Qua pháp trận, Katerina le lưỡi tinh nghịch.

“Đừng làm bộ dễ thương nữa.”

“Khụ khụ… Tôi không làm bộ!” Katerina ngượng ngùng đáp.

“Đưa tôi đến gần Kẻ Ô Uế.” Bray trầm giọng.

“Cái gì?! Anh nói nhăng gì thế?!” Katerina hét lên kinh ngạc.