Thanh gươm và lễ phục

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

282 7367

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

17 137

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

100 2482

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

29 195

Vol 1 - Chương 1 (Phần I): Silla Epheria

Trong lúc ý thức mơ hồ, tôi ngửi thấy mùi gì đó đắng. Khi mà tôi liếm môi, vị đắng tràn ra từ cổ họng. Có vẻ như nó không phải vị đắng của thức ăn, ai đó đã đút ít thuốc cho tôi sao? Không do dự, tôi mở mắt ra.

Mình không biết căn phòng này.

Tỉnh dậy ở nơi xa lạ sau khi mất ý thức không phải việc hiếm gặp. Tuy nhiên, thường thì cơ thể tôi luôn phản ứng theo cùng một cách. Tôi vừa dựng thẳng thân trên và ngồi trên giường. Tôi đã làm việc này, tôi cúi đầu và nhìn chằm chằm vào đôi bàn tay tôi.

“Ơ... chúng thật nhỏ!”

Một đôi bàn tay trắng trẻo và mịn màng không hề có vết chai sạn. Tên Quỷ Vương chết tiệt đó nói rằng hắn sẽ đổi linh hồn tôi và có vẻ như hắn đã thành công.

Nếu như vậy, liệu linh hồn cô gái này có bị chuyển đến cơ thể mình không?

Không ổn rồi... tôi lo lắng về sự an nguy của cô ấy.

Arg... cô ấy đột nhiên bị dịch chuyển đến tàn tích lâu đài của Quỷ Vương, phải không?

Không thể nào có chuyện cô gái mỏng manh tìm được đúng đường để ra khỏi tàn tích lâu đài mà không có bản chỉ dẫn. Nếu cô ấy có thể ra khỏi lâu đài Quỷ Vương và đi vào rừng, chắc chắn sẽ có vài người của đội Thánh Kỵ Sĩ đang canh gác, nhưng khoảng cách quá xa... Một vấn đề khác nữa là, không thể chắc chắn việc cô ấy sẽ đi đúng đường. Nếu cô ấy đi sai đường, cô ấy có thể ở trong núi sâu không có người ở.

Đầu tiên mình cần đến Nhà Thờ Thánh và yêu cầu họ cử một đội cứu hộ.

Sau đó, tôi phải tìm cách quay trở lại cơ thể gốc của mình. Nếu tôi không thể tự tìm cách, tôi chắc rằng sẽ phải tìm bằng cách bắt tên Quỷ Vương kia và bắt hắn mở mõm ra. Sau khi đi đến quyết định, tôi rời khỏi giường. Tôi có thể đứng vững sau vài lần loạng choạng, nhưng có vẻ như tôi thấp hơn hẳn một cái đầu so chiều cao với trước kia.

“Hóa ra cơ thể của cô ấy cũng rất nhỏ.”

Thực ra tôi đã được gọi là cao so với số nữ, nhưng kể cả so với chiều cao của một cô gái bình thường, cô gái này cũng khá thấp, nhỉ? Cô ấy trông không giống một thiếu nữ. Cô ấy có ngực cho dù cơ thể rất nhỏ nhắn, nó cũng gần giống phụ nữ trưởng thành. Tôi nhìn nhanh xung quanh sau đó làm một vẻ mặt thất vọng.

“Sao lại không có gương trong phòng của một cô gái chứ? Đến cả mình còn có một cái trong phòng.”

Căn phòng không những rộng mà còn rất trống. Nội thất ở đây chỉ có một cái giường, một cái bàn, hai cái ghế, và một cái tủ trống không. Haizz... có vẻ như nơi này trống vì nó được dùng để thực hiện hiến tế cho Quỷ Vương.

Thật ra tôi cảm thấy không thoải mái khi mặc cái váy ngủ trắng này, nhưng chẳng có bất kỳ quần áo nào để thay ở đây và tôi thậm chí còn không thể tìm thấy tủ quần áo, vậy nên tôi chỉ có thể rời khỏi phòng. Tôi còn chưa đi được hai bước, thì tôi gặp một nữ hầu đang cầm một cái khay bên trên có thuốc. Cô hầu nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt ngạc nhiên.

“Tiểu thư! Cuối cùng tiểu thư cũng tỉnh rồi!”

Tiểu thư? Đây là lần đầu tiên trong đời tôi được gọi như vậy. Tôi thấy có chút xấu hổ. Tôi gãi đầu theo thói quen và hỏi cô ấy.

“Ta bất tỉnh bao lâu rồi?”

“Một tuần. Một tuần trước tiểu thư đột nhiên yếu đi ạ.”

“Đã một tuần trôi qua rồi sao?”

Haizz... Thời gian đã trôi qua nhiều hơn tôi dự đoán.

“Có sự việc nào xả ra khi ta bất tỉnh không?”

Sau cùng thì, tôi cũng là đội trưởng đội Thánh Kỵ Sĩ được Nữ Thần và Trưởng Linh Mục công nhận mà. Nói cách khác, nếu họ phát hiện cơ thể của tôi, tin tức có lẽ sẽ lan ra khắp lục địa cho dù nếu nơi này là một quốc gia khác đi chăng nữa. Sau khi cô hầu nghe câu hỏi của tôi, cô ấy có vẻ như hơi do dự trước khi trả lời.

“Em không chắc có nên nói với tiểu thư việc này khi mà tiểu thư vừa mới tỉnh lại hay không.”

“Cứ nói đi!”

“Ừm...”

Cô hầu gái hít một hơi thật sâu rồi nói, “Ngài Roel, đội trưởng của đội Thánh Kỵ Sĩ ... đã qua đời.”

“CÁI GÌ?!”

F ** K !! QUA ĐỜI Ư?!

Cô hầu nhíu mày ái ngại nhìn tôi.

“Chắc tiểu thư cảm thấy... rất sốc.”

“Sao...?”

Đúng. Tất nhiên rồi, tôi rất sốc khi nghe rằng tô- chính xác là cơ thể tôi- đã chết. Nhưng, không thể nào có việc tiểu thư đang ở trong cơ thể tôi, quan tâm chuyện đó chứ? Không có khả năng cô ấy là người thân của tôi, dù sao thì tôi cũng là trẻ mồ côi mà.

“Tiểu thư rất thích ngài ấy, phải không ạ?”

“Ah...”

Ồ... Tôi hiểu rồi. Có vẻ như vị tiểu thư này là một trong số những người ngưỡng mộ tôi. Mặc dù tôi không thích như việc này, tôi rất nổi tiếng với những cô gái ở thủ đô. Bạn biết đấy, tôi rất đẹp trai, năng lực cao, và thân thiện. Một người đàn ông đẹp trai với đôi mắt xanh và mái tóc vàng óng đã giành được vị trí đội trưởng của các Thánh Kỵ Sĩ khi mới ở tuổi 20! Không ai khác ngời tôi, Roel. Ừm... mặc dù giới tính thật của tôi là nữ. Dù sao thì, Thánh Kỵ Sĩ không được phép kết hôn, tôi cứ để hộ nghĩ tôi là nam giới mà không quan tâm giới tính thật của tôi là gì.

Tôi thở dài một hơi rồi nhìn chằm chằm vào cô hầu gái.

“Ta muốn nghe chi tiết về tin này.”

“Vâng ạ. Nhưng giờ tiểu thư nên về giường và uống thuốc. Tiểu thư chỉ vừa mới tỉnh dậy, đứng ở ngoài lâu không tốt cho cơ thể đau ạ.”

“Mm...”

Tôi khá là ghét uống thuốc, nhưng tôi vẫn gật đầu và trở lại phòng ngủ.

Khi mà tôi ngồi xuống giường và uống thuốc, cô hầu gái bắt đầu kể lại câu chuyện.

“Nửa tháng trước, đội Thánh Kỵ Sĩ đã đánh bại Quỷ Vương Avros kẻ đã đặt lời nguyền lên Hoàng Thái Tử.”

“Ừ.”

Tới khi tôi dến gần lâu đài quỷ, tôi vẫn đi cùng với đội. Tuy nhiên, số Linh Mục đi cùng chúng tôi không đủ để đi qua kết giới của Quỷ Vương nên tôi đã tiến vào một mình. Nếu Quỷ Vương thực sự mất đi sức mạnh của hắn như những gì hắn nói lúc trước, có lẽ kết giới đã biến mất rồi.

“May mắn rằng lời nguyền của Hoàng Thái tử Điện Hạ đã được hóa giải thành công nhưng Ngài Roel người đã đối đầu với Quỷ Vương một mình... đã mất đi sinh mệnh.”

“Thật sự sao?”

Aaaa tên quỷ vương chó má khốn kiếp đó! Hắn ta đã chuyển linh hồn của tôi thành công rồi, hắn làm sao có thể vẫn giết được cơ thể bị bỏ lại của tôi chứ? Nếu có gì may mắn thì có lẽ là việc linh hồn của cô gái này đã được cứu rỗi. Dựa theo những gì đang diễn ra, linh hồn của cô ấy đã rơi vào tay Quỷ Vương, nhưng bây giờ linh hồn ấy đã về với vòng tay Nữ Thần vì đã đổi chỗ với linh hồn tôi, người đã phá hủy khế ước làm vật hiến tế của hắn.

Nhưng cho dù mình có nghĩ về việc này thế nào đi chăng nữa, làm sao một cô gái thậm chí có đủ tiền thuê người hầu, lại ký khế ước linh hồn với Quỷ Vương chứ?

“Tiểu thư?”

Cô hầu gái nhìn chằm chằm tôi lúc tôi đang nhập tâm suy nghĩ, đầy nghi ngờ.

“Người thực sự ổn không tiểu thư?”

“Hả? À, thật đáng tiếc. Ta vẫn không thể tin rằng ngài ấy đã ra đi.”

“...,Tiểu thư.”

Với biểu cẩm nghiêm túc, cô ấy tiếp tục nói.

“Em phát hiện ra từ khi chúng ta gặp nhau ở hành lang. Tiểu thư có vẻ hơi thay đổi một chút.”

Ừm, tất nhiên là không thể tránh được rồi phải không?! Bởi vì linh hồn bên trong cơ thể này đã đổi rồi còn đâu. Nhưng, tôi không thể đột nhiên nói rằng tôi là đội trưởng đội Thánh Kỵ Sĩ-người đã chết, phải không? Trong tình huống đó, giải pháp hiển nhiên là.

“Có vẻ như... Ta bị mất trí nhớ rồi.”

“...,dạ?”

“Ta mất trí nhớ rồi! Có phải ta bị va vào thứ gì đó rồi ngất đi không?”

Nói rằng tôi bị mất trí nhớ là giải pháp tốt nhất tôi có thể nghĩ ra bây giờ. Nó tốt hơn việc bị coi là kẻ điên nếu nói ra sự thật, đúng không? Gưng mặt cô hầu gái trở nên tái hơn sau khi nghe tôi nói.

“M-Mất trí nhớ?’

“Ừ. Tên của ta là gì vậy?”

“S-Silla Epheria... nhưng tiểu thư, Người thật sự mất trí nhớ sao?”

“Ta hỏi vì ta thực sự mất trí nhớ, được chưa? Epheria phải không?”

Không có cái tên gia tộc nào như vậy trong trí nhớ của tôi. Chà, thật không thể tránh khỏi khi tôi chỉ nhớ được một vài cái tên gia tộc mà tôi thậm chỉ đếm trên đầu ngón tay.

“Còn gì khác nữa không?”

“Tiểu thư là con gái lớn của gia đình Bá tước Epheria. Năm nay tiểu thư mười chín tuổi… Tiểu thư thực sự không nhớ gì sao?”

“Một làn nữa nhé, ta đã bảo rồi mà, ta hỏi vì ta thực sự không nhớ gì cả. Với cả, ta có lý do gì để nói dối sao?”

“U... ừm... t-thật ra...”

Cô hầu gái lẩm bẩm không rõ với vẻ bối rối. Chủ nhân ban đầu của cơ thể này có thực sự có lý do để giả vờ mất trí nhớ à? Chà… đó cũng không phải là điều đáng ngạc nhiên, bởi vì trên thực tế, con gái lớn của gia đình Bá tước đã lập khế ước với Quỷ Vương. Sau cùng thì, một cô tiểu thư quý tộc bán linh hồn của mình không phải là chuyện thường thấy.

“Nếu em không muốn nói cũng không sao đâu.”

Gia đình Bá tước sẽ bị Giáo Hội trục xuất nếu bị phất hiện tội lập khế ước với Quỷ vương. Hơn nữa, vấn đề về lời nguyền đó có liên quan đến Thái tử; nếu họ sơ suất, họ có thể bị coi là một kẻ tạo phản. Đương nhiên, một người hầu nhỏ bé không thể biết chi tiết điều quan trọng như thế vậy, và nếu họ biết, họ sẽ không dễ dàng mở miệng. Sẽ nhanh hơn nhiều để tìm hiểu chi tiết bằng cách gặng hỏi Bá tước, thay vì hỏi một hầu gái.

“Tiểu thư...”

Cô hầu gái mở miệng, khi đôi cô mắt rưng rưng và vẻ kiên quyết, như thể cô đã đưa ra một quyết định gì đó quan trọng.

“Tiểu thư, tiểu thư nên ròi khỏi nhà bằng cớ này đi ạ!”

“..., hả?”

“Tiểu thư nên đến nơi Nữ tu sinh sống để chữa trị sức khỏe. Nếu làm như vậy, phu nhân và vị hôn thê của tiểu thư không thể động đến Người nữa.”

Đầu tiên, hãy cứ giả vờ như không có gì lạ về cách người hầu gái đề cập đến vị Phu Nhân đi, nhưng...

“Ta có một vị hôn phu ư?”

“...vâng. Tiểu thư có một gã hôn thê thô lỗ hành xử như mấy tên côn đồ ở những con ngõ hẻm.”

Điều này không tốt lắm.

“Và, mẹ của ta thì sao?”

“Phu Nhân là mẹ kế của tiểu thư. Bởi vì thiếu gia vẫn còn rất nhỏ, nên bà ấy coi tiểu thư như cái gai trong lòng vậy.”

Vậy đó là lý do tại sao căn phòng lại có tình trạng như vậy.

“Vậy còn, cha của ta?”

“Em không chắc về những gì đã xảy ra, nhưng Bá Tước có vẻ rất xa cách với tiểu thư.”

“Lâu trước khi ông cưới mẹ kế của ta hay sau khi họ kết hôn?”

“Emmm... Đó... là từ khi tiểu thư được sinh ra.”

Khả năng cao kẻ đã bán cô gái này cho Quỷ Vương là chính Bá Tước. Có vẻ như ông ta đã hiến tế đứa con đầu lòng của mình là cái giá của khế ước. Thật ra, việc hiến tế con người làm cái giá cho kế ước của quỷ sẽ không thể thực hiện nếu không có sự chấp thuận của các bên liên quan, tuy nhiên linh hồn của một đứa trẻ chưa được thụ thai thì lại khác. Đứa trẻ nhận được sự bảo hộ của Nữ Thần từ khi còn trong bụng mẹ, ít nhất là khi đứa trẻ ấy đã được thụ thai. Hầu hết các quỷ hiếm khi chấp nhận khế ước sử dụng đứa trẻ chưa được sinh ra bởi vì chúng có thể bị lỗ lớn nếu một ai đó cố tình không có con hoặc không thể có con.

Chính xác thì Bá Tước Epheria đã nhận được gì từ việc hiến tế con gái mình? Trên thực tế, cuộc đời của vị tiểu thư trẻ tên Silla tràn ngập vị đắng. Cô ấy mất mẹ từ khi sinh ra, bị cha vứt bỏ thận chí từ lúc chưa được ra đời, bị đối xử tệ bạc bởi người mẹ kế, có một gã hôn phu cặn bã, và cuối cùng chết đi khi còn quá trẻ. Ít nhất cô ấy đã tránh được số phận bi thảm rơi vào tay tên ‘công tử bột’ đó (aka Quỷ Vương).

“Trong khi đó, ta đang nghĩ việc hoãn chuyến đi đến Nhà Thờ.”

Tôi có cảm giác tôi nên điều tra khế ước giữa Bá Tước và tên Quỷ Vương mà tôi không đọc nổi tên hắn. Từ khi khế ước đã hoàn thành, chắc chắc sẽ không để lại bất kì chứng cứ nào. Vậy nên, sẽ dễ dàng hơn nếu tôi điều tra trong khi giả làm Silla, con gái của Bá Tước.

“Nhưng, tiểu thư... thậm chí tiểu thư còn bị mất trí nhớ, tiểu thư liệu sẽ ổn chứ ạ?”

“Sau khi nghe câu chuyện em kể, có vẻ như sẽ chẳng có ai để tâm việc liệu ta có mất trí nhớ hay không đâu. Ồ, phải rồi. Tên em là gì?”

“Em là Sofia, thưa tiểu thư.”

Sau khi kính trọng trả lời tôi với vẻ mặt đầy lo lắng, Sofia bắt đầu giải thích về gia tộc Bá Tước Epheria.