Tôi, Haruka Uesaka có một người bạn thưở nhỏ.
Tên cậu ấy là Yuito Nagaoka.
Chúng tôi là bạn thuở nhỏ với nhau từ hồi mẫu giáo.
Yuito rất ngầu và tốt bụng, nên tôi đã phải lòng cậu ấy khi chúng tôi còn học trung học.
Khi học trung học, mặc dù điểm chuẩn của trường hơi thấp, nhưng tôi đã học rất chăm chỉ và theo kịp để vào cùng trường với cậu ấy.
Tôi nghĩ rằng đó là định mệnh khi chúng tôi học cùng lớp từ năm nhất.
Vì vậy, tôi đã lan truyền tin tức này với các cô gái trong lớp rằng tôi và Yuito đang hẹn hò, để họ không đi có ý đồ gì với cậu ấy.
Bởi vì có khá nhiều cô gái theo đuổi Yuito, và tôi sợ rằng nếu tôi không làm vậy, cậu ấy có thể bị cướp khỏi tôi.
Tôi đã nói dối một chút, nhưng Yui và tôi có tình cảm với nhau, nên mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Việc tỏ tình… rất đáng sợ.
Tôi đã nghe những câu chuyện về những người có tình cảm với nhau nhưng bị từ chối, vì vậy tôi rất sợ rằng trong trường hợp không may nhất, tôi sẽ bị từ chối bởi cậu ấy.
Ngoài ra, nếu chúng tôi hẹn hò, tôi muốn Yuito là người tỏ tình.
Tuy nhiên, đã nhiều thời gian trôi qua và Yuito vẫn chưa tỏ tình với tôi, và chúng tôi đã bước vào năm thứ hai.
Tôi hơi thất vọng khi Yuito và tôi được xếp vào các lớp khác nhau vào năm thứ hai.
Cho đến bây giờ, Yuito và tôi chưa bao giờ học cùng lớp ngoại trừ năm ngoái.
Cảm giác như một khoảng thời gian kỳ diệu đã kết thúc.
Nhưng dù vậy, tôi thực sự muốn Yuito thổ lộ tình cảm của mình với tôi.Vậy nên tôi đã hỏi Mishima Daigo về lời khuyên.
Mishima là bạn cùng lớp từ năm nhất và là bạn tốt của Yuito vào năm ngoái.
Cậu ấy nói rằng họ là bạn thân nhất.
Một ngày nọ, khi tôi đang ở lại lớp học trống sau giờ học và thử xin Mishima lời khuyên lần nữa, cậu ấy đột nhiên hôn tôi.
Tôi đã bị sốc và vì sợ Mishima, tôi đã nhanh chóng chạy đi.
Nụ hôn đầu tiên của tôi... Tôi muốn làm nó với Yuito khi cậu ấy tỏ tình với tôi...!
Ngày hôm sau, khi tôi trách móc Mishima, tôi đã khóc trong khi bọn tôi nói chuyện.
Vì vậy, Mishima đã xin lỗi tôi rất nhiều, đưa tôi đến một nhà hàng gia đình và đãi tôi.
Không chỉ ngày hôm đó; Mishima đã đưa tôi đến các nhà hàng gia đình và nhiều cửa hàng đồ ngọt khác nhau nhiều lần và đãi tôi.
Tôi tự hỏi liệu đây có phải là ngoại tình không, nhưng Yui và tôi vẫn chưa hẹn hò, và đây chỉ là để xin lỗi, vì vậy tôi đã tự lừa dối mình và nghĩ rằng điều đó ổn.
"Này Mishima. Tại sao cậu lại hôn tôi?"
Khi cảm xúc của tôi về nụ hôn đã lắng xuống, tôi hỏi Mishima về lý do cho nụ hôn đó.
“Ờ thì… sự thật là, tớ thích cậu, Uesaka-san, và khi tớ đang cho cậu lời khuyên, cảm xúc của tớ đã mất kiểm soát. Tôi xin lỗi.”
Sau đó Mishima đã thú nhận tình cảm của mình với tôi.
Tôi không thể trả lời ngay lập tức, vì vậy tôi đã yêu cầu cậu ấy đợi câu trả lời và suy nghĩ về điều đó.
Khi nghĩ về điều này, tôi bắt đầu tự hỏi tại sao mình phải đợi Yui thú nhận tình cảm của mình cho tôi lâu như vậy.
Nếu Yuito thú nhận sớm hơn, điều này đã không bao giờ xảy ra.
Yuito xứng đáng bị mất nụ hôn đầu của tôi.
Gần đây, cậu ấy chỉ chơi trò chơi và phớt lờ tôi.
Tôi đột nhiên cảm thấy muốn làm Yuito ghen một chút.
Mishima-kun rất tốt bụng và đối xử với tôi rất tốt, vì vậy có lẽ sẽ rất tuyệt nếu được đi chơi với cậu ấy.
Nếu Yuito hối hận về quyết định của mình và thú nhận tình cảm của cậu ấy để cố gắng giữ tôi lại, thì có lẽ tôi sẽ chia tay Mishima và hẹn hò với cậu ấy.
Đó là những gì tôi nghĩ khi tôi báo cáo lời tỏ tình của Mishima với Yuito, nhưng...
"Xin lỗi nhé Yuito, bạn thân tôi ơi, tôi đã cướp mất người bạn thuở nhỏ của cậu rồi~"
Trong giờ nghỉ trưa, Mishima rõ ràng là đang cố gắng khiêu khích Yuito.
Cậu đang chọc tức bạn thân của mình sao?!
"Cậu là người có lỗi ở đây, đúng không? Vì đã để một cô gái dễ thương như này một mình."
Này, đừng làm quá lên!
Nếu mọi người nghĩ rằng tôi thực sự thích Mishima hơn Yuito thì sao?
Tôi cúi đầu xuống và thầm phản đối trong đầu, nhưng tình cảm của tôi nhanh chóng bị dập tắt.
"Cậu đang nói gì vậy?"
"Sao cơ?"
Cả Mishima và tôi đều sững sờ trước những lời bất ngờ của Yuito.
"Trước hết, cậu có thể là bạn của tôi, nhưng tôi chưa bao giờ coi cậu là bạn thân cả. Cậu chỉ tự cho mình là như vậy. Còn về Haru... Tôi không hẹn hò với Uesaka, và tôi không thích cô ấy. Chúng tôi chỉ là bạn bè với nhau từ lâu rồi thôi, hay nói cách khác, chỉ đơn giản là bạn thuở nhỏ"
"Cái gì cơ?"
Cậu không thích tớ sao?
Cậu chỉ coi chúng ta là bạn lâu năm thôi sao?
"Ha, cố đấm ăn xôi à? Giờ thì đã quá muộn để nói bất cứ điều gì rồi."
Đúng không? Cậu chỉ đang cố chấp như Mishima đã nói, đúng không? Cậu vẫn có thể thú nhận tình cảm với tớ bây giờ, đúng không?
"Nếu cậu muốn nghĩ vậy, thì cứ nghĩ vậy đi. Tuy nhiên, tôi có thể thấy rất rõ là cậu đang cố gắng tán tỉnh Uesaka vì ác ý hướng tới tôi, cho nên từ giờ chúng ta sẽ chấm dứt tình bạn này. Đừng nói chuyện với tôi nữa. Tránh đường ra."
Nhưng Yuito bỏ tôi lại và đi vào lớp học.
"Heh, cậu ta chỉ đang tỏ ra mạnh mẽ thôi."
Mishima nói thế khi nhìn vào lưng Yuito.
Chẳng phải là vậy sao? Cậu chỉ đang cố tỏ ra mạnh mẽ thôi, đúng không?
Nhưng ngay cả sau tất cả những điều này, tôi không còn quan tâm đến Yuito nữa vì cậu ấy vẫn chưa tỏ tình với tôi.
Tôi sẽ có một cuộc sống học đường vui vẻ với Mishima-kun, không, Daigo-kun!
Quá muộn để cậu hối hận rồi!
Vào thứ Hai, cuối tuần đã trôi qua. Ngay khi tôi đến trường, Takayama đã kéo tôi vào một lớp học trống và chất vấn tôi về buổi hẹn hò của tôi với Daigo.
Takayama-san là bạn cùng lớp của tôi vào năm nhất và chúng tôi đã nói chuyện một vài lần... mặc dù chủ yếu chỉ để cảnh báo cô ấy không được tiếp cận Yuito.
"Chuyện gì thế này? Cậu đang hẹn hò với cả Nagaoka và Mishima à?"
"Điều đó không đúng... Tớ chỉ hẹn hò với Daigo mà..."
Tôi cảm thấy sợ hãi trước sắc mặt và giọng nói của Takayama, vì vậy tôi đã giải thích tình hình với cô ấy trong khi khóc.
"Tôi hiểu rồi. Vậy thì cậu cứ tiếp tục vui vẻ với Mishima đi."
Sau khi nghe câu chuyện của tôi, Takayama nói thế rồi chúng tôi chia tay.
Có thể nào Takayama-san đang định theo đuổi Yuito không?
Sẽ ổn thôi. Tôi chắc chắn Yuito vẫn thích tôi!
Nhưng tôi đã hẹn hò với Daigo rồi, nên tôi có thể khóc vì thất vọng với Yui cũng không sao!
Từ đó trở đi, tôi dành tất cả thời gian đi học để tán tỉnh Daigo mỗi ngày, đi chơi với cậu ấy rất nhiều lần.
Ngay khi kỳ nghỉ hè bắt đầu, chúng tôi đã làm một số thứ hư hỏng.
Thực ra, trong kỳ nghỉ hè, tôi gặp Daigo mỗi ngày, nhưng chúng tôi không có tiền để đi chơi đến các công viên hay những khu giải trí, vì vậy chúng tôi chỉ tụ tập ở phòng của mỗi người và cuối cùng lại làm cùng một việc mỗi lần như thế.
Tuy nhiên, vào cuối kỳ nghỉ hè, Daigo nói rằng anh ấy muốn làm chuyện đó mà không có biện pháp bảo vệ, và mặc dù tôi từ chối, anh ấy vẫn ép buộc tôi.
Sau đó, tôi đã cãi nhau to với Daigo, và tôi ghét anh ấy đến mức chúng tôi chia tay.
Haa... Yuito sẽ không làm bất cứ điều gì mà tôi không thích.
Nghĩ lại thì, khi tôi hẹn hò với Daigo, anh ấy đã bảo tôi không được gần gũi với những chàng trai khác ngoài bạn trai của mình, vì vậy tôi đã không nói chuyện với Yuito.
Bây giờ tôi đã chia tay Daigo, tôi có thể tiếp tục trở lại hòa thuận với Yuito, đúng không?
Không suy nghĩ nhiều, tôi đã đến thăm nhà Yuito lần đầu tiên sau một thời gian dài.
Tuy nhiên, Yuito đã chặn tôi ở phòng khách và không cho tôi vào phòng cậu ấy.
"Cậu không cho tớ vào phòng cậu được sao?"
"Chúng ta không còn thân thiết như trước nữa. Mishima sẽ nghĩ là cậu đang ngoại tình đấy."
Ồ, thì ra đó là lý do.
"Không... Tớ đã chia tay Mishima hôm kia rồi."
"Thật sao?"
"Ừ, ừm..."
Tôi đã giải thích với cậu ấy mọi thứ về việc tôi đã cãi nhau với Mishima và chúng tôi chia tay, và lý do tại sao chúng tôi lại cãi nhau.
Tôi thậm chí còn xấu hổ khi kể với cậu ấy về việc tôi quan hệ tình dục với Mishima, nhưng tôi quyết định nói thế để làm Yui ghen.
"Vậy thì, vì tớ không có bạn trai nữa, tại sao chúng ta không trở lại hòa thuận như trước đây? Và... Tớ rất ngại khi phải nói điều này, nhưng tớ muốn xem bài tập hè của cậu. Cậu biết đấy... tớ vẫn chưa hoàn thành nó..."
Điều này cũng thật xấu hổ, nhưng tôi không thể làm bài tập về nhà vì tôi luôn đi chơi với Mishima.
Nhưng Yui thích tôi, vì vậy tôi chắc chắn cậu ấy sẽ cho tôi xem nó.
"Tôi sẽ cho cậu mượn một bản sao bài tập về nhà của tôi sau, nhưng chúng ta không thể trở lại thân thiết như trước được nữa."
"Hà? Tại sao?"
"Bởi vì bây giờ tôi có bạn gái rồi."
Cái gì cơ……?
"Bạn…gái…? Với ai?"
“Tôi đã học cùng lớp với cậu ấy từ năm nhất, Yu... Takayama-san."
Takayama-san, người đã tức giận với tôi?
"Takayama-san? Tại sao...?"
"Tại sao ư? Bởi vì tôi yêu cô ấy, tất nhiên rồi."
"Cậu chưa bao giờ nói với tớ rằng cậu yêu tớ!"
"Tôi đã nói với cậu rồi, tôi không nhìn cậu theo hướng như thế."
"... Có thật vậy không?"
Chẳng phải đó chỉ là cậu ấy nói dối như Mishima đã nói sao?
"Bây giờ cậu muốn nghĩ gì cũng được, nhưng dù sao thì, giờ tôi đang hẹn hò với Takayama-san, nên chúng ta không thể thân thiết như trước được nữa. Tôi không ngại việc chúng ta trở lại làm bạn bè, nhưng hãy giữ khoảng cách thích hợp nhé."
Điều đó là không thể nào... Điều đó là không thể nào...
"Không đời nào! Em là người đến trước! Em luôn thích anh mà, Yui!"
"Cậu có thích tôi thật không? Cậu hẹn hò với Mishima trước mà, một người tôi gặp sau tôi, đúng không?"
"Bởi vì... Yuito chưa bao giờ nói anh thích em, nhưng Daigo lại nói anh ấy thích em!"
"Ờ thì, sau cùng thì tôi chưa bao giờ thích cậu... nên sẽ rất tự nhiên nếu cậu thay đổi suy nghĩ khi Mishima nói rằng cậu ta thích cậu."
Đừng chấp nhận rằng em đã yêu Mishima!
Anh không thích em nhiều đến vậy sao?
"Em... Em đã chờ đợi rất lâu, và trong khi em chờ đợi anh, Mishima-kun đã cướp mất lần đầu tiên của em!"
"Tôi mừng là cậu đã có thể hẹn hò với Mishima trước khi cậu phải chờ đợi quá lâu."
Điều đó có nghĩa là nếu tôi muốn đi chơi với Yuito, tôi đáng ra nên tỏ tình với anh ấy trước sao?
Tại sao anh không nói với em điều đó!
“Chà, việc cậu có thể hẹn hò với Mishima có nghĩa là người đó không nhất thiết phải là tôi, vì vậy hy vọng lần sau cậu có thể hẹn hò với một anh chàng tử tế hơn. Tôi sẽ giao bài tập về nhà cho cậu sau, vì vậy bây giờ hãy về nhà đi.”
Không thể nào!
Tôi không thể sống thiếu Yuito bây giờ!
Đừng lạnh lùng đuổi em ra ngoài mà!
"Không! Em sẽ không về nhà cho đến khi anh nói với em rằng anh yêu em!"
"Xin lỗi đã làm phiền ạ! A! Con mèo vụng trộm kia! Tôi biết cô vẫn ở đây mà!"
Vào lúc đó, Takayama-san đã vào nhà Yuito.
Này! Cậu đã vào nhà Yuito mà không xin phép!
"Hơn nữa, tôi không phải là kẻ trộm! Trả lại cho tôi Yuito, người mà cậu đã đánh cắp của tôi!!"
Sau đó, tôi đã đánh nhau với Takayama, người đang cố đuổi tôi ra ngoài, và Yuito đã phải giữ tôi lại. Cảnh sát đã được gọi đến, và thậm chí bố mẹ tôi đã đến và đưa tôi về nhà.
Sau đó, mẹ và bố tôi đã mắng tôi rất nhiều.
Bất kể thực tế là tôi đã hẹn hò với Mishima, tôi không nên bám lấy Yuito, người đã có bạn gái.
Tuy nhiên, khi tôi nói với họ rằng tôi không muốn từ bỏ Yuito, bố mẹ tôi đã không cho tôi rời khỏi phòng để gặp anh ấy.
Sau khi ở trong phòng như thế này vài ngày, tôi bắt đầu cảm thấy không khỏe và mẹ tôi thấy tôi nôn trong nhà vệ sinh và đưa tôi đến bệnh viện.
Và rồi... tôi phát hiện ra mình đã có thai.
À... giờ nghĩ lại thì, tôi chưa uống thuốc tránh thai kể từ khi Mishima làm thế với tôi...
Khi bố mẹ tôi đối chất với tôi về cậu ta và tôi kể với họ những gì Mishima đã làm, thì bố mẹ tôi và bố mẹ Mishima suýt nữa đánh nhau, và chúng tôi quyết định đòi gia đình Mishima bồi thường và phá thai.
Tôi cũng không muốn sinh con sớm như vậy.
Tôi vẫn còn là học sinh, và tôi không có đủ khả năng tài chính để đẻ con và nuôi nó.
Nhưng khi tôi lớn lên, lần sau tôi sẽ có con với Yuito.
Đến lúc chúng tôi tốt nghiệp đại học, Yui và con mèo vụng trộm đó sẽ chia tay và anh ấy sẽ làm lành với tôi.
Tuy nhiên, có lẽ tôi đã phải chịu một hình phạt của Chúa, tôi được bảo rằng sau khi phá thai, tôi sẽ khó có thể mang thai lần nữa.
Với tiến độ này, tôi sẽ không thể có con với Yui...
Kể từ đó, mọi thứ trong cuộc sống của trở nên ngày càng tồi tệ hơn.
Tôi chuyển đến một trường trung học khác, tốt nghiệp một cách bình thường, không vào đại học, không kiếm được việc làm và sống nhờ tiền của bố mẹ, nhưng sau một vài năm, cuối cùng tôi cũng hiểu ra và bắt đầu làm việc bán thời gian.
Tôi tự hỏi điều gì đã xảy ra với cuộc đời tôi...
Tôi không nên quan hệ tình dục với Mishima sao?
Ngay từ đầu, tôi không nên hẹn hò với Mishima sao?
Giá như tôi thú nhận tình cảm của mình với Yuito trước đó...
Khi tôi ở một mình, tôi chỉ toàn nhớ lại và cảm thấy hối hận về những điều như thế.
Một hôm nào đó….
Thông qua mẹ tôi, tôi buộc phải chăm sóc con của anh họ tôi, là họ hàng nhà toi.
Cô bé ấy tên là Konatsu, là một học sinh mẫu giáo và dường như đang phải lòng một chàng trai.
"Cô ơi! Khi Konatsu lớn lên, cháu sẽ kết hôn với Yuuji. Nghe thật tuyệt vời phải không ạ?"
Cô bé này thực sự thích trêu chọc những người độc thân, con bé thực sự có năng khiếu trở thành một kẻ phản diện.
"Ừm. Cô hy vọng chúng cháu có thể kết hôn với nhau."
Thật đấy.
Tôi hy vọng Konatsu sẽ trở thành bạn thuở nhỏ với một chàng trai tên là Yuuji và kết hôn với cậu bé kia.
??? Yuuji là con của Yuito với Yuri ở chap trước nếu ai đã quên, tôi vừa đọc bộ thứ 4, có vẻ như đây là một màn foreshadowing vì nhân vật chính ở bộ cuối là bọn nó....