Thần đồng học viện muốn đánh bại thiên tài

Truyện tương tự

The Girl I Picked Up in the Back Alley Turned Out to Be the Heroine of a Bad Ending Otome Game

(Đang ra)

The Girl I Picked Up in the Back Alley Turned Out to Be the Heroine of a Bad Ending Otome Game

カボチャマスク

Đây là một câu chuyện hài lãng mạn học đường về hành trình cứu nữ anh hùng sau cái kết tồi tệ của cô ấy.

0 4

Tình yêu vô hình nơi màn đêm trong vắt

(Đang ra)

Tình yêu vô hình nơi màn đêm trong vắt

Nanigashi Shima

Nhưng có một điều mà cậu không hề biết - cô đã mất đi thị lực của mình từ lâu. Dù vậy, cô vẫn ngày ngày đến trường đại học, quan tâm đến các câu lạc bộ, có thêm nhiều người bạn mới - và mơ ước một ngà

7 17

Có một diễn đàn ở nơi hoang dã

(Đang ra)

Có một diễn đàn ở nơi hoang dã

두부두부

Nhưng có nhiều người kỳ lạ qué.

0 4

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

(Đang ra)

Tôi Đã Chế Tạo Khoa Học Ma Pháp

Thuần Khiết Tiểu Thiên Sứ

Ngọn lửa phốt pho trắng được mệnh danh là lửa địa ngục, lãnh địa nitơ lỏng cực hàn đông lạnh, tần số cộng hưởng giết người vô hình... Chúng ta sẽ một lần nữa dò xét kỹ thế giới dưới góc độ ma pháp, ở

26 443

Chounin A wa Akuyaku Reijou wo Doushitemo Sukuitai

(Đang ra)

Chounin A wa Akuyaku Reijou wo Doushitemo Sukuitai

Isshiki Koutarou

Đây là một câu chuyện về một nhân vật thậm chí chẳng tồn tại trong game, trên con đường lật kèo bằng ý chí và kiến thức của mình!

96 12794

Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

Takuya Yuno - 結乃拓也

Một câu chuyện tình yêu ngọt ngào đến tan chảy giữa một nam sinh bình thường và đàn chị xinh đẹp hơn cậu một tuổi, người luôn cưng chiều và mê hoặc cậu theo cách không ai có thể cưỡng lại. Và câu hỏi

2 6

Tập 01 - Chương 7

Một con bò bị dắt đến lò mổ sẽ có cảm giác như thế này sao?

Đấy là cảm giác của Emil bây giờ. Sự miễn cưỡng hiện rõ trên mặt cậu, cậu kéo lê đôi chân lững thững bước lên phía trước.

Với Albina đang nhìn cậu như thế này thì không có cơ hội để từ chối rồi. Dù vậy, việc lấy hết can đảm để bước đi lại là chuyện khác.

"Em còn chần chừ gì nữa?"

Carla, người đã mất kiên nhẫn trước sự lưỡng lự của Emil, cuối cùng lên tiếng, và chỉ khi đó Emil—trông thảm hại đến tội nghiệp—mới lê bước lên bục giảng.

"Đặt tay lên đây và truyền ma lực vào."

"Vâng… ừm, mạch của em thật sự chẳng có gì đặc biệt cả…"

"Không sao đâu."

Emil đặt tay lên viên pha lê. Khi ma lực từ từ chảy vào, viên cầu phát ra một tiếng hummm trầm thấp trước khi chiếu sơ đồ mạch ma thuật lên không trung.

Nhìn thấy cấu trúc đó, các học viên vô thức thốt lên những tiếng kinh ngạc.

Nó rối rắm đến mức đáng sợ.

Ngay cả trên mu bàn tay Emil, các đường mạch cũng chằng chịt một cách kỳ quái.

Nó phức tạp đến mức ngay cả Albina—người từng trải qua vô số trận chiến—cũng thoáng sững sờ.

Cấu trúc này rối đến mức có vẻ như Emil còn gặp khó khăn khi sử dụng cả những phép thuật cơ bản.

Kỳ lạ thay, những phép thuật cấp cao có thể lại dễ thi triển hơn, nhưng số lượng phép thuật cậu có thể sử dụng vẫn cực kỳ hạn chế, khiến toàn bộ mạch ma thuật trở nên vô cùng kém hiệu quả.

"Ừm… Emil?"

"Dạ…"

Nếu Albina còn ngạc nhiên thế này, thì không có gì lạ khi Emil trông hoàn toàn chán nản.

Gương mặt cậu u ám thấy rõ, nhưng Albina nhẹ nhàng vỗ vai cậu chàng.

"Chà… mạch này quá phức tạp để phân tích ngay lập tức nên cứ từ từ. Chỉ nhìn thế này, tôi không thể xác định ma thuật của em thiên về nguyên tố nào. Em có thể cho tôi biết không?"

"Em… hiện tại chỉ có thể dùng Thị Giác Thuật thôi…"

"Ra là vậy."

Biểu cảm của Emil như thể đang hét lên "Em biết rồi mà."

Cậu đã từng nuôi hy vọng mong manh rằng Albina—một cựu sĩ quan Quân Đoàn Pháp Sư—có thể giải mã mạch ma thuật rối rắm của mình.

Nhưng chính hy vọng ấy đã bị cô đập cho tan nát khi đến chính cô cũng cảm thấy nó phức tạp và khó hiểu đến nực cười chứ nói gì đến người khác. 

"Dù vậy, nếu en phát triển đúng hướnh thì mạch này có thể trở nên cực kỳ mạnh mẽ trong một lĩnh vực nhất định. Đừng quá nản lòng."

Nói thì dễ hơn là làm, Emil chỉ có thể lầm lũi trở về chỗ ngồi, trông cậu thất vọng thấy rõ.

Tiếp theo là Regina.

"Đây… là một mạch điển hình của một pháp sư tham gia chiến đấu."

Mạch của cô cân bằng giữa cả bốn phần nên là nó cho phép cô sử dụng đa dạng phép thuật.

Trong mạch của Regina có Đại Thập Tự Trận, giúp mở rộng phạm vi phép thuật, và đồng thời cô cũng có Vòng Mạch giúp ma thuật tập trung dễ dàng hơn và tăng cường sức mạnh trong một khu vực nhỏ.

Điều này có nghĩa là cô có thể chiến đấu hiệu quả trong cả những trận đánh quy mô nhỏ lác đác vài người hay những cuộc tiến công quy mô lớn với hàng chục nghìn binh sĩ tham gia.

"Dựa vào dấu hiệu nguyên tố, phép thuật của em liên quan đến kết tinh ma lực, đúng không?"

"Vâng, em đang luyện tập theo hướng đó."

"Đây là một kỹ thuật cực kỳ hữu dụng trong chiến tranh. Regina, em dự định làm gì sau khi tốt nghiệp?"

"Em định nhập ngũ vào Quân Đoàn Pháp Sư."

Regina trả lời, hơi đỏ mặt.

Cô tự hỏi liệu câu trả lời của mình có khiến bản thân trông quá thực dụng hay không.

Thực tế thì hầu hết quý tộc xem việc gia nhập Quân Đoàn thường là dành cho mấy tay tham vọng quyền lực và địa vị.

Hơn nữa, trong đế quốc này, các tiểu thư quý tộc—dù thuộc tầng lớp cao hay thấp—hầu như không có lựa chọn nào khác ngoài việc bị gả đi trong những cuộc hôn nhân chính trị.

Thăng tiến trong Quân Đoàn Pháp Sư, theo nhiều cách, chính là lựa chọn tốt nhất của một người phụ nữ có tố chất pháp sư.

"Vậy à, em có một tương lai đầy hứa hẹn đấy. Cố gắng lên."

"Cảm ơn cô!"

Regina rạng rỡ trở về chỗ. Cô ngay lập tức quay sang Ivan.

"Ivan, cậu nghĩ về mạch của tớ sao?"

"Nó tuyệt lắm. Đến cả giảng viên Albina cũng khen cậu."

"Ehehe…"

Regina cười khúc khích như một đứa trẻ còn Emil thì rõ ràng là ghen tị với cô.

Carla, người vẫn theo dõi với vẻ mặt không mấy ấn tượng, bĩu môi khó chịu trước cảnh này.

Càng phức tạp, một mạch ma thuật càng có tiềm năng lớn—nếu nó được phát triển đúng cách.

Những lời của Albina không phải là lời an ủi suông; Carla biết rằng mạch của Emil có thể rất mạnh.

Vấn đề thực sự là chính Emil không nhận ra điều đó, và cô thấy sự thiếu hiểu biết ấy thật đáng thương.

"Được rồi, tiếp theo—Liam."

Liam—người thậm chí còn cao hơn cả Albina—bước lên, phủ bóng xuống cả căn phòng.

Albina ngước nhìn cậu, nhếch môi cười.

"Cha em đã rất cao to rồi, nhưng em còn lớn hơn nữa."

"Cô biết cha em sao?"

"Tất nhiên, tôi từng là đàn em của ông ấy đấy."

"…Xin lỗi, cái gì cơ?"

Liam trợn tròn mắt trong khi Albina chỉ gật đầu.

Khi Liam đặt tay lên viên pha lê và sơ đồ mạch ma thuật xuất hiện, nụ cười của Albina càng sâu hơn.

"Không chỉ vóc dáng mà cả phép thuật của em cũng giống hệt ông ấy. Một cấu trúc mạch ma thuật lửa phù hợp cho chiến tranh quy mô lớn… Và vì mạch của em có cấu trúc Thiên Thạch, điều đó rất hợp lý. Tuy nhiên, vì cánh mạch của em hơi ngắn nên nó sẽ không hỗ trợ Đại Thập Tự Trận. Bù lại, Vòng Mạch của em lại phát triển rất tốt và rõ ràng. Em đã luyện kiếm thuật phép thuật trước đó rồi đúng không?"

"Ồ, đúng vậy."

"Tôi đoán thế, vì em giống cha mình nên cũng dễ đoán ra thôi. Đối với một số pháp sư, cấu trúc này có thể là một bất lợi, nhưng vì nguyên tố của em là lửa, nó thực sự lại có lợi… Ví dụ, trong cận chiến, em có thể dùng ma thuật lửa để nung chảy vũ khí và giáp của kẻ địch, vô hiệu hóa chúng. Phép thuật của em không chỉ dành cho hậu tuyến mà còn cực kỳ hữu dụng ở tiền tuyến. Cha em cũng từng làm vậy, nên tôi khuyên em hãy rèn luyện kỹ năng đó thêm. Nó sẽ giúp ích cho em rất nhiều."

"Vậy sao? Cảm ơn cô."

"Được rồi, tiếp theo. Carla, đến lượt em."

Carla bĩu môi một chút khi phải đứng dậy.

Thật lòng mà nói thì cô cũng chẳng đoái hoài gì tới chuyện này cho cam nhưng giờ hết đường lui rồi.

Nếu đã phải tiết lộ thì cô thà làm cho xong lẹ còn hơn.

Carla bước lên bục và đặt tay lên viên pha lê trước cả khi Albina kịp nói gì.

Khi cô truyền ma lực vào, viên cầu phát ra một tiếng hummm yếu ớt, rồi chiếu sơ đồ mạch lên không trung.

"Đây là…"

Albina sững người. 

Không có đôi cánh nào cả trong mạch của Carla.

Việc thiếu đi một phần đã là một điều bất thường rồi nhưng Albina chưa bao giờ thấy trường hợp nào mà cả hai cánh đều biến mất hoàn toàn.

Tuy nhiên, Carla thì hiểu rõ lý do.

Mười năm trước, cô đã đánh đổi hỏa lực của mình để lấy lượng ma lực thô trong một nghi thức hiến tế. Vụ ấy đã biến đổi mạch ma thuật của cô thành trạng thái kỳ lạ này.

"Với cấu trúc thế này, về mặt thực thể hóa thì em không thể nào phóng xuất ma lực ra bên ngoài được. Carla, em có nhận thức được điều đó không?"

"Đây là mạch của tôi, tất nhiên là tôi biết. Nó không gây bất tiện cho tôi khi sử dụng."

Carla trả lời thờ ơ, nhưng Ivan, người đang quan sát từ chỗ ngồi, cũng bàng hoàng như những người khác.

Cậu nhớ rất rõ mạch ma thuật của Carla.

Khi còn nhỏ, khi Carla vẫn còn là một đứa con trai dòng dõi quý tộc, cậu ấy đã từng lén lấy một bộ khuếch đại mạch từ nhà và bí mật cho Ivan xem mạch của mình.

Lúc đó, nó không hề trông như thế này. Đôi cánh của cô vẫn còn nguyên vẹn—cậu chắc chắn điều đó.

Nhưng đó là chuyện của mười năm trước.

Hẳn đã có chuyện xảy ra trong khoảng thời gian họ xa cách.

"Phần đầu và phần đuôi của em được phát triển rất tốt, khiến em trở thành một mẫu mực của pháp sư lôi thuật… nhưng không có cánh chút nào sao… Thật lòng mà nói, tôi chưa từng thấy trường hợp nào như vậy trong đời cả."

Ngay cả trong kỳ thi nhập học, Carla cũng chưa bao giờ sử dụng phép thuật mà ma lực được phóng ra ngoài.

Albina nhớ lại màn thể hiện của Carla trong kỳ thi.

Từ Thức Tỉnh cho đến Lôi Bão, mọi kỹ thuật của cô đều xoay quanh việc bao bọc cơ thể trong lôi điện và kết hợp nó vào võ thuật để rồi đi đấm cận chiến.

"…Cô đang nhìn chằm chằm hơi lâu đấy. Nó làm tôi khó chịu."

Albina bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của mình khi nhận ra Carla đang nhìn thẳng vào cô, đôi mắt tím không một hơi ấm.

Ánh nhìn sắc bén đó—không chỉ đơn thuần là khó chịu.

Một lời cảnh báo thầm lặng, nhắc nhở cô không nên đào sâu thêm vào chuyện vượt quá bổn phận của mình.

Albina thở một hơi qua mũi.

Cô biết gia tộc Cascata bảo vệ Carla một cách bất thường.

Và mới đây thôi, cô thậm chí còn nhận được một bức thư cá nhân từ Tổng Thư Ký của Hoàng Đế, Đại Pháp Sư Hoàng Gia—Ngài Cascata.

Học viện luôn tự hào về sự công bằng giữa các học sinh 

nhưng ngay cả giảng viên cũng không thể hoàn toàn thoát khỏi áp lực chính trị bên ngoài.

"Tôi không có cánh, như cô đã nói, vậy nên tôi không thể phóng xuất ma lực ra bên ngoài. Cách chiến đấu của tôi là bao bọc cơ thể bằng lôi thuật và cường hóa thế chất lên tối đa. Chỉ vậy thôi."

Carla tự mình giải thích cho xong chuyện như thể muốn chấm dứt cuộc trò chuyện ở đây.

Khi cô định rút tay lại, Albina theo phản xạ nắm lấy nó.

"Ph-phải. Lời em nói nghe rất hợp lý. Nhưng còn một điều kỳ lạ khác… hình dạng đồng hồ cát—nó gợi nhắc đến tiềm năng sử dụng ma thuật tử linh—"

A.

Albina khựng lại giữa câu, nhận ra sai lầm của mình.

Tử linh thuật? Làm gì có chuyện nhà Cascata lại dính líu đến thứ tà đạo đó.

"…Tôi trông giống người sử dụng loại ma thuật đó lắm sao?"

Giọng Carla lạnh băng khi cô giật tay mình ra khỏi viên pha lê.

Albina bỗng dưng cảm thấy lúng túng. Cô ý thức rõ là mình vừa lỡ lời nghiêm trọng nên là cô vội vàng hắng giọng rồi gọi học viên tiếp theo.

Carla bước xuống.

Ivan bước lên.

Khi hai người lướt qua nhau, Carla tặc lưỡi.

Cô biết mạch của cậu là gì.

Cô biết chính xác chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Ngồi xuống ghế, Carla chống cằm và hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

Cô thực sự không muốn chứng kiến cảnh này một lần nữa.

Một tiếng ù ù khe khẽ vang lên trong căn phòng, theo sau đó là những tiếng xì xào trầm trồ của các học viên.

Carla nhắm chặt mắt.

Trên quả cầu pha lê lúc này hẳn sẽ chiếu lên hình ảnh mạch ma thuật hoàn hảo của cậu ta.

‘Trong mười năm qua, nó đã phát triển đến mức nào rồi?’

Ghen tị siết chặt lấy lòng cô như sợi dây thừng nhưng sự tò mò thì lại lôi kéo cô phải quay đầu lại nhìn.

Vậy nên cô đã nhìn.

Cô liền cảm thấy bản thân mắc nghẹ trong lòng và nơi cổ họng.

Cả bốn phía đều được phát triển một cách hoàn mỹ, với mọi điểm giao hoàn toàn mở rộng thành 31 nút hoàn chỉnh.

Đây là loại mạch ma thuật mà bất kỳ pháp sư nào cũng thèm thuồng.

Một mạch ma thuật hoàn chỉnh đến mức hoàn hảo, cân bằng đến mức đáng kinh ngạc, là báu vật của giới ma thuật.

Carla nghiến chặt hàm.

‘Không sao cả. Không sao cả—’

Đúng là mạch của cậu ta hoàn mỹ, nhưng trong lôi thuật và cận chiến, cô vẫn có lợi thế.

Ít nhất là bây giờ.

Nhưng rồi cô nhận ra một điều kỳ lạ.

Albina không hề có phản ứng.

Thực tế, cô ấy trông chẳng có chút ngạc nhiên nào.

Khoanh tay lại, Albina chỉ gật đầu như thể đây là chuyện hoàn toàn bình thường.

Carla nhíu mày.

Một pháp sư thực thụ lẽ ra phải kinh ngạc.

Lẽ ra Albina phải choáng váng. Lẽ ra cô ấy phải sửng sốt. Ít nhất cũng phải có chút hứng thú chứ?

Nhưng không.

Thay vào đó, trông cô ấy… chán nản.

"Thưa giảng viên," Emil lên tiếng, có phần lưỡng lự. "Với mạch ma thuật như vậy, về lý thuyết… chẳng phải có nghĩa là cậu ấy có thể sử dụng tất cả các loại ma thuật sao?"

Cuối cùng, Albina mới quay sự chú ý khỏi Carla.

"Đúng vậy. Với cả bốn phía đạt 31 nút, đây là một cấu trúc hoàn mỹ. Nếu có đủ thời gian, em ấy có thể tinh thông bất kỳ loại ma thuật nào."

"Wow… Ivan, thật đáng kinh ngạc…"

Giọng Emil đầy kinh ngạc.

Và thực ra, cũng chẳng còn gì để nói thêm nữa.

"Hãy tiếp tục mài dũa kỹ năng của mình, Ivan. Tôi mong đợi rất nhiều ở cậu."

Lời động viên của Albina khiến Ivan gãi đầu cười bẽn lẽn khi trở về chỗ ngồi.

Carla lặng lẽ quan sát cảnh tượng đó. Cô cảm thấy mọi thứ về nó đều sai trái.