Mùa đông của năm nhất cao trung.
Tôi, Makishima Yutaro là một phần của CLB trường học, đội tôi đã đại bại trong viếc tiến tới vòng thi đấu toàn quốc (hay còn gọi là Đại hội mùa đông, Giải vô địch quốc gia, giải đấu danh giá bậc nhất dành cho học sinh cao trung Nhật Bản) tôi và các huynh đệ cùng thuộc câu lạc bộ đá bóng chỉ có thể ở túc xá trong một gian phòng cất đặt ấm bàn, mọi người vừa ăn riêng phần mình góp tới đồ ăn vặt và quýt, vừa bật TV xem giải thi đấu tiếp sóng.
『 Ta cùng gọi tên cô ấy nào! Quản lí chính thức của giải năm nay! Thần tượng không thể thay thế của Genesistars! Tiểu thư Kiraboshi Ayane! 』
Kiraboshi Ayane? Mặc dù là cái tên thường thấy trên TV, tôi lại không nắm rõ lắm về thần tượng, nên không quen biết gì cô ấy. .
Lúc các đội vẫn đang thi đấu, khi được người dẫn TV kêu tên, siêu thần tượng ──" Kiraboshi Ayane " xuất hiện ở phòng thu hình, nơi vốn dĩ chỉ có bóng đá như phòng thu hình nay lại có một không khí khác thường.
『 Tôi là quản lí chính thức của giải bóng đá toàn quốc năm nay, Kiraboshi Ayane! Hãy để tôi truyền tới đến khán giả qua TV tất cả xúc cảm của những cầu thủ đồng trang lứa với tôi đang nỗ lực hết mình vì bóng đá! 』
Nàng giọng nói tựa như trên trời giáng xuống, vừa xán lạn ánh nắng sáng ngời, cũng vừa lạ thường cao vút. Sóng vai tóc ngắn màu nâu và thẳng thắn đôi mắt, khiến nàng tỏa lên hình tượng càng thêm rõ ràng.
『 Kiraboshi-chan, cô mặc đồ này vào trông đẹp quá! 』
『 Cảm ơn đã khen ạ! 』
Thân là một quản lí chính thức của giải bóng cao trung toàn quốc năm nay, cô mặc bộ đồ vô cùng phù hợp với hình tượng nữ cao trung── váy kẻ sọc phối hợp áo blazer màu xanh đậm. Cách ăn diện này làm bọn chúng ta đây trong mắt nhìn nàng cứ như như một sinh vật hoàn toàn khác. Mấy người xem TV cùng nhau liền nhao nhao dùng ngón tay thổi lên huýt sáo, tỏ vẻ vui mừng khôn xiết
"Ồ aaa ──! Kiraboshi Ayane thật đáng yêu! Cô ấy đang học năm hai cao trung đúng không?"
"Không hổ là mỹ thiếu nữ mấy trăm năm mới gặp một lần, sau lên đại học chắc chúng ta cũng muốn kết thân với những nàng thơ như vậy mà, đúng không? Makashima?"
"Ờ đúng."
Mỹ nhân mấy trăm năm mới gặp một lần….sao?
Vừa biết ca hát lại vừa biết nhảy, luôn luôn khiến người ta phải thổi phồng tán dương... Cô cũng chỉ giống như tôi, là một học sinh cấp ba mà thôi, nhưng thực sự rất lợi hại.
Lúc này, tôi cho rằng Kiraboshi Ayane có lẽ đã đến thế giới khác, coi nàng như một ỳ tồn tại không thể với tới.
Tuy nhiên, “Nếu có thể hẹn hò với nữ sinh dễ thương như vậy, sẽ là việc hạnh phúc nhất thế gian nhân sinh này! ~”── ý nghĩ mà những nam sinh cao trung thường hoang tưởng, vẫn nên có chừng có mực.
Thời khắc này tôi không biết rằng── ba năm sau, tại nơi ấy tôi sẽ còn tương ngộ với nàng.