Người dịch: Long
------------------------------------------------------------------
Krishna chưa tới thì tôi vẫn chưa về Tempest được.
Mà, trong lúc chờ, tôi cũng không có ngồi chơi.
Thể theo di nguyện của Hoàng Đế Rudra, tôi thay mặt ông ta tiếp tục duy trì trật tự trị an trong thủ đô Đế Quốc.
Tôi chủ trì một phiên chầu theo yêu cầu của các quý tộc, rồi vi hành quanh thủ đô, gọi thế cho sang chứ thực chất cũng chỉ là dạo quanh ngó nghiêng đây đó thôi. Nhưng tôi cũng bận lắm đấy.
Đi ngắm nghía như thế là để nắm được cấu trúc của thành phố chứ không phải đi chơi. Mà, dù sao cũng là một cách để xả hơi.
Về vấn đề tái thiết thì hiện tại chưa cần làm gì đặc biệt.
Các công trình kiến trúc không hư hại gì cả, thương vong chủ yếu về mặt dân cư.
Người dân đã phải chứng kiến cảnh thân nhân mình bị lũ Thiên sứ cướp đi, vậy nên trước tiên chúng tôi cần lo việc điều trị tâm lý cho họ, đồng thời cũng cần xử lý vấn đề e ngại trong dân chúng do từ nay về sau họ sẽ chịu sự thống trị của một Chúa Quỷ.
Chắc chẳng ai nghĩ các Ác quỷ là những người phù hợp giải quyết chuyện ấy đâu nhỉ?
Nhưng mà, thật bất ngờ thay, đó là chuyện thật đấy.
Ác quỷ ăn cảm xúc nên rất hữu ích, họ giúp người dân giảm bớt gánh nặng tinh thần bằng cách ăn đi sự lo lắng và sợ hãi.
Nhưng nếu mất đi quá nhiều cảm xúc sẽ gây hậu quả bất lợi, vậy nên tôi đã lệnh cho họ chỉ làm vừa phải thôi. Như thế không có nghĩa rằng toàn bộ u sầu của dân chúng sẽ biến mất hết, nhưng có thể ngăn họ không bạo loạn hay tổ chức kháng chiến, cứ như vậy là tốt cho họ nhất.
Thấy ai có bất kì dấu hiệu gì là các Ác quỷ dễ dàng xóa hết ngay. Chắc những chuyện nhỏ nhặt như thế họ cũng không báo lại với tôi làm gì.
Trước khi Trò Chơi bắt đầu, Yuuki, mà đúng hơn là Angra Mainyu chắc hẳn cũng đã xới lên hàng mớ nhân tố phiền phức rồi....Tôi cũng không định chú tâm quá vào chuyện đó, việc gì tới rồi cũng sẽ tới mà thôi.
Chuyện của người dân tôi sẽ không can thiệp, nhưng nếu họ muốn khởi nghĩa vũ trang thì tôi cũng không ngại đàn áp thẳng tay.
Tất nhiên tôi cũng không thích thú gì cho cam, vậy nên khi biết rằng liệu pháp tâm lý kiểu-Ác-quỷ thành công, tôi thấy nhẹ cả người.
--
Lúc này ở Tempest, Dino đã lật mặt, cậu ta căn thời gian định ra tay vào lúc chúng tôi đang dở chiến tranh với quân Đế Quốc (mà, thực ra người chọn thời điểm đó là bọn tôi).
Tôi xác nhận thương vong, Gerudo bị trọng thương nhiều chỗ còn Shion và Souei chỉ trầy xước qua qua.
Thương tích của Shion khá nhẹ nên đã hồi phục ngay lập tức, trong khi đó Souei thì khó mà coi là thương tích được.
Ngược lại, Gerudo lại bị khá nặng. Không tới mức chết người, nhưng đủ khiến cậu ta liệt giường.
Tôi lo quá nên giữa giờ nghỉ đã dùng cổng dịch chuyển để quay về kiểm tra tình trạng Gerudo.
「Chào, Gerudo. Cậu có sao không?」
Vừa vào phòng bệnh là tôi hỏi thăm ngay.
Nhìn Gerudo thảm quá
Gerudo có sức phục hồi rất tốt, mà đến giờ vẫn trong tình trạng thế này, có lẽ là do chịu ảnh hưởng từ năng lực của đối phương.
Trong lúc nghe chi tiết tình trạng cậu ta, tôi xem lại đoạn ghi hình trận chiến......cảnh Shion và Souei dùng Gerudo làm khiên thịt chiếu rõ rành rành trên đó.
“Chơi ác thế!” Cảm nhận của tôi chính là vậy, muốn mang cả tấm lòng mình ra an ủi cậu ta quá.
Mà không.... theo những gì tôi đang thấy, họ đủ sức đẩy lùi được hai thiên thần sa ngã, những kẻ thuộc đẳng cấp cao hơn, chiến thuật này có lẽ đã là biện pháp tối ưu nhất rồi.
Nhưng nói nhỏ này, tôi nghĩ ấy, vô nhân đạo kiểu đó, đến tôi còn thấy sợ ấy.
Cá là chỉ có Raphael-san mới nghĩ ra mấy thứ kiểu đó thôi.
「Rimuru-sama!
Gerudo này thực sự quá hổ thẹn, vì sự bất tài của thần mà đã khiến người phải lo lắng.
Kẻ hèn này xin nguyện từ nay về sau sẽ tiếp tục tiến lên, tới khi thân xác này đủ cứng cỏi, không bao giờ phải thành thứ tàn tạ thế này nữa!」
Ơ.......
Thế cậu bây giờ chưa đủ trâu bò à?
Cùng lúc bị hai kẻ địch thuộc cấp Chúa Quỷ giã cho mà chưa dẹo là đã đủ làm tôi bất ngờ rồi đấy.
Mà, có lẽ được như vậy cũng nhờ khả năng tự phục hồi của cậu ta cùng với sự hỗ trợ từ Skill của Shion.
「――Vậy sao. Vậy ta sẽ trân trọng quyết tâm đó của cậu.
Thế nên, để ta giúp cậu một chút.」
Nói xong, tôi khởi động quá trình tiến hóa cho Gerudo.
《Chú ý. Ngài có muốn phát động tiến hóa cho cá nhân: Gerudo? YES/NO》
Tôi chọn YES, rồi chuyển 100,000 linh hồn cho cậu ta.
Như vậy, cả Gerudo cũng sẽ tiến hóa thành một Chân Chúa Quỷ.
「Bây giờ cũng vừa đúng lúc, trong lúc hình dung ra sức vóc mình mong muốn thì cậu cứ nằm nghỉ đi.」
「Thần đã hiểu ạ! Thần xin cảm tạ ân huệ ngài ban cho.」
Để Gerudo lại đang cảm ơn cho đội y tế lo, tôi rời phòng.
Tôi cảm động quá, sắp khóc mất rồi, ai muốn nói tôi đang chạy trốn thì cứ việc.
Trận Đại Chiến lần này, nếu cứ nửa vời sẽ chẳng tới đâu. Tiến hóa cho Gerudo bây giờ là vừa đẹp, nhưng tôi lại chẳng hề thấy vui vẻ gì hết. Nghi lễ đã hoàn tất vì lần này cậu ta không từ chối như hôm trước nữa.
--
Tôi còn một việc nữa phải làm.
Đó là xuống chỗ của nhóm Mê Cung.
Có vẻ Dino đã nhắm tới Ramiris dưới này, vậy nên về sau cần phải lo chuyện ấy.
Và vì tính cấp thiết của vấn đề, tôi ngồi nghe họ kể lại sự việc.
Dino đã đánh bại Beretta, và cậu ta cũng áp đảo được Adalman cùng Albert, còn chút xíu nữa thôi là Ramiris cũng bị động tới rồi.
Mà, cuối cùng thì Ramiris vẫn an toàn nhờ có Zegion bảo vệ, ngay từ đầu tôi đã đoán được khả năng Dino sẽ lật mặt rồi, để mắt tới cậu ta đúng là sáng suốt.
Sự việc thành ra như vậy không có nghĩa rằng Beretta và Adalman yếu.
Họ cũng mạnh lắm đấy, chỉ là Dino mạnh quá thôi.
Đồng thời Zegion làm tốt như vậy một lần nữa lại khiến tôi bất ngờ.
Phải xếp tên này vào nhóm vô lý mất rồi. Trong số các thuộc hạ của tôi, Zegion và Diablo là hai người mạnh nhất khỏi phải bàn.
Cậu ta rõ ràng đã nằm vào ngưỡng khác hẳn so với các thủ vệ tầng còn lại.
Xem đoạn ghi hình có thể thấy Zegion đánh bại Dino dễ như trở bàn tay, thậm chí vẫn còn giấu bài chưa dùng hết.
Đáng sợ quá đi.
Thật chứ, may mà cậu ta vẫn bên phe mình.
Ý của tôi không phải Adalman và những người kia không được việc, thậm chí tôi còn muốn tuyên dương họ vì đã câu kéo được đủ thời gian nữa kìa.
Nhưng cái tôi lo là mấy người đó lại nặng nề quá, tự đi đổ lỗi cho bản thân.
Thôi xong, chuẩn luôn,
「Tôi thực sự rất tiếc, thưa Rimuru-sama. Vì đã để Ramiris-sama lâm nguy――」
Khi tôi gọi Beretta tới, nhóm Adalman cũng cúi gập người cáo lỗi với tôi.
Biết ngay mà. Mấy người này kiểu gì cũng tự trách mình thế này đây.
「Không sao, mọi người đã cầm chân thành công Dino theo đúng kế hoạch mà, đúng không? Như vậy đã là thành tựu đáng tự hào rồi còn gì.」
「Nhưng mà, tôi vẫn là người chịu trách nhiệm hộ vệ chính.
Dù đã được Rimuru-sama đích thân đề cử trọng trách vệ sĩ cho Ramiris-sama, trong sự cố lần này, tôi――」
Beretta vẫn khăng khăng.
Cậu ta hẳn phải đang khó chịu lắm, nhưng tôi biết, không riêng gì cậu ta, mà ai cũng tự nhận thức được liệu có thắng được hay không, đấy là chưa nói trong việc này công của cậu ta là lớn nhất ấy chứ.
Sau cùng thì dường như cậu ta cũng đã yên khi được tôi tán dương.
Thành tích lần này của Beretta và Adalman thế là được rồi, còn hơn là liều mạng ăn thua với Dino dù biết là không có cửa.
Kết quả vẫn là Ramiris an toàn, không có vấn đề gì cả.
Ngoài ra,
「À phải rồi, ta hiểu rằng mọi người ai cũng tiếc vì không đủ mạnh mẽ.
Đã như thế thì đây, ta sẽ ban sức mạnh cho các ngươi!」
Xong tôi tạo dáng “Một Chúa Quỷ tuyệt vời!” rồi đưa tay quá đầu Adalman.
《Chú ý. Ngài có muốn phát động tiến hóa cho cá nhân: Adalman? YES/NO》
Tôi chọn YES và Adalaman bắt đầu tiến hóa.
Tiếp theo là Beretta.
May là trong trận chiến với quân Đế Quốc vừa xong, tôi có được thêm một lượng lớn linh hồn nên mới đủ để tiến hóa cho Beretta.
Dù quyền chủ-tớ đã chuyển cho Ramiris thì Beretta vẫn là một ma nhân tôi tạo ra. Thậm chí bây giờ tôi cũng đang là phó-chủ nhân mà, với cả nhiệm vị bảo vệ cho Ramiris cũng quan trọng nữa.
Tôi có khả năng cường hóa cậu ta, vậy nên tôi cũng muốn cho cậu ta tiến hóa. Sức mạnh ấy sau này sẽ cần thiết nếu muốn sánh cùng bốn Long Vương.
「Cả cậu nữa, Beretta. Từ bây giờ hãy cứ tiếp tục bảo vệ cho Ramiris!」
Tiến hóa xong cho Beretta, tôi ra lệnh.
「Vâng! Tôi xin hiến dâng cả sinh mạng này!」
Beretta tuân lệnh và có vẻ cũng chấp nhận quá trình tiến hóa.
Rồi tôi bảo cứ bình thường đi và cho cậu ta quay về làm việc.
Bây giờ họ đã mạnh tới mức dù kẻ địch có ghê gớm hơn nữa thì hàng phòng ngự dưới Mê Cung vẫn sẽ trụ được. Tuy vậy, rồi cũng sẽ có lúc các thủ vệ cần hợp sức lại để đối mặt với kẻ địch.
Để Beretta làm người chịu trách nhiệm hộ vệ Ramiris thì tôi sẽ yên tâm hơn.
.
Vậy là lại xong thêm một việc nữa.
Lúc tôi vào thăm Ramiris thì cổ đang đánh một giấc trên chiếc ghế băng, ngủ ngon quá nhỉ.
Cô ấy vẫn an toàn, nhẹ cả người.
「Munya munya.... Đồ chết bằm Dino!
Tôi sẽ cho cậu nếm mùi 48 tuyệt chiêu tất sát.....」
Đang nói mớ đấy phỏng?
Cô ả này, đang mơ ngủ mà cũng tự tin gớm....
「Mừng là cô không sao.」
Tôi nói thật nhỏ để không đánh thức cô ấy, rồi tôi rời phòng.
Việc chăm sóc Ramiris thì tôi đã nhờ Shuna lo. Cô ả chỉ đang ngủ, nên chắc sẽ ổn thôi.
--
Tôi tin chắc là chỉ cần còn Zegion ở đây thì Mê Cung sẽ ổn hết, nhưng hiện tại cứ qua hỏi chuyện cậu ta đã.
「Zegion, cậu làm tốt lắm.
Ta đã biết là Dino rất đáng nghi mà, không ngờ tên đó lại ra tay đúng lúc chúng ta đang vướng chuyện chứ.
May là có cậu ở đây.」
「Dạ thần không dám.
Kể cả thần không ra mặt thì Rimuru-sama thậm chí vẫn có thể một chém xuyên thấu không gian thời gian giết chết hắn, phải không ạ?
Nhờ ơn ngài mà thần mới có cơ hội được thể hiện――」
Đang nói vẹo gì đấy?
Một chém xuyên thấu không gian thời gian? Tôi chẳng làm nổi đâu....Cậu ta hình dung tôi thành loại quái vật gì thế không biết.....
「À, ừ. Đúng nhỉ.....Chắc, chắc ta cũng làm được vậy.」
「Vâng! Với Rimuru-sama đó chỉ là việc cỏn con thôi ạ.」
Thế này không còn gọi là tôn kính được nữa rồi, cảm giác ánh mắt cậu ta như đang nhìn đấng thần linh vậy.
Mà, mắt Zegion là mắt kép, chắc tại tôi tưởng tượng ra thôi.
Nói gọn lại, tôi trao đổi với Zegion một lúc.
Cậu ta có nói rằng mình đã khắc một lời nguyền vào Dino. Không phải nguyền dạng thao túng tinh thần, mà còn đáng sợ hơn, loại kiểm soát tính mạng của đối phương ấy.
Trong trường hợp nạn nhân không làm đúng ý người ếm nguyền, ta có thể ngay lập tức tước đi sinh mạng kẻ đó. Nhưng mà, giới hạn cụ thể lại không được rõ ràng, ví dụ như kìm hãm không cho làm một việc gì đó chẳng hạn, vậy nên hầu như nó không có tính ràng buộc, bắt kẻ dính nguyền phải làm gì cả.
Ngoài việc biết khi nào bên kia nói dối hay không ra thì còn lại chẳng còn giới hạn nào đặc biệt cả. Cũng có thể không cho mục tiêu kể về lời nguyền cho bất cứ ai bằng cách đặt nó làm tác nhân khiến lời nguyền phát tác.
Nói tóm lại, đây là lời nguyền nhắm vào sinh mạng của mục tiêu. Một khi đã bị khắc lên rồi thì có chạy đằng trời cũng không thoát được.
Tức là Dino không có cách nào để hóa giải lời nguyền này cả. Nhưng vẫn có khả năng cậu ta nhờ tới ai đó có một Skill cao cấp và kháng lại được. Nhưng cái chính là Zegion thậm chí có thể đặt cưỡng chế lên một người có Ultimate Skill.
Mà, với ai chứ Dino thì chắc cậu ta phải làm được thôi, tên đó đã chết dưới tay cậu ta một lần rồi còn gì. Hiện tại có thể nói rằng Dino đang sống bằng cái mạng Zegion tạm tha cho cũng được.
Nói thẳng ra thì Ultimate Skill『Vua Ảo Tưởng Mephisto』là một năng lực hơi quá tàn bạo.
Theo cảm nhận của riêng tôi thì không có bất kì ai khác chuyên hóa về khả năng chiến đấu cũng như có năng khiếu dùng Skill cao như cậu ta.
Hai yếu tố này hỗ trợ lẫn nhau. Trong khi Skill của đa số mọi người giúp họ phát huy thế mạnh thì Skill Zegion nhận được lại giúp cậu ta khắc phục nhược điểm.
Với Skill đó, cậu ta có thể tạo ra tình huống có lợi cho bản thân, và mỗi ngày lại càng thành thục nó hơn. Từ giờ về sau thì sự nhanh nhạy trong chiến đấu sẽ quan trọng hơn trước, nhưng về mặt này tôi hoàn toàn có thể khẳng định là cậu ta quá giỏi rồi.
Zegion đúng là ghê thật đấy.
.
Sau đó tôi liên lạc với Dino qua lời nguyền kia để cảnh cáo cậu ta.
Chà, người như cậu ta tốt nhất chỉ nên là kẻ địch thôi.
Luôn có câu ‘Không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò’ mà.
Trong trường hợp này của Dino thì cứ hiểu rằng cắm cậu ta qua bên kẻ địch là đã đủ cống hiến cho phe tôi rồi.
Quan trọng nhất, tôi muốn dùng cậu ta để kìm chân bên Yuuki lại.
Và rồi tôi chạy khắp Tempest xử lý đủ việc, xong xuôi đâu đấy, tôi lại quay về thủ đô Đế Quốc.
--
--
Giờ tôi đang ở thủ đô Đế Quốc rồi đây.
Trong lúc đi nhận quyền điều hành quân đội, tôi bắt đầu nghĩ ngợi về các Skill.
Trong khi chờ Krishna thì đây chính là vấn đề quan trọng nhất.
Trận chiến giữa các Ác quỷ với nhóm Cận Vệ Hoàng Gia, sau đó là vụ chạm trán Yuuki, mà bây giờ đã thành Angra Mainyu, rồi còn cả trận đấu của Zegion với Dino nữa.
Thông tin thu về từ sau các sự kiến này khiến tôi bắt đầu thấy hơi thắc mắc. Kể cũng lạ là từ đó tới giờ tôi chưa từng truy sâu vào vấn đề ấy; về thể thức của thế giới này.
‘Hiển nhiên là thế mà’, ‘cứ chấp nhận thế thôi’, nói là vậy nhưng sau ngần ấy chuyện tôi không thể không tò mò được.
Nói cách khác,
‘Thực chất, Skill là gì?’
Về chuyện này ấy mà.
Từ lúc mới chuyển sinh, tôi đã có sẵn Unique Skill.
Cơ bản mà nói, chỉ những cá nhân thuộc hàng tinh anh thì mới có Unique Skill.
Nhưng mà không phải tự nhiên mà nó có cái tên Unique (độc nhất); lý do là vì chúng độc nhất vô nhị.
Đã là Unique thì giữa từng cái đều có chênh lệch rất lớn, còn một khi đã trở thành Ultimate Skill, sự chênh lệch sẽ càng như trời với đất.
Những người có được Ultimate Skill cũng sẽ nắm được các quy luật của thế giới. Vậy nên họ sẽ trở thành những tồn tại vượt trội, đạt tới sự tối ưu trong ma pháp.
Sức mạnh của những Skill này bỏ xa các Unique Skill, vậy nên theo tôi nghĩ, muốn đánh lại một Ultimate Skill thì buộc phải dùng tới một Ultimate Skill khác.
Nguyên tắc này không phải tuyệt đối, nhưng thường là đúng.
Ví dụ như『Nhà lao vô hạn』và『Chia cắt tuyệt đối』của Chloe chẳng hạn.
Dù chỉ là cấp Unique, nhưng sức mạnh của chúng đã đạt tới cấp Ultimate.
Tùy vào hoàn cảnh mà thậm chí còn có thể đánh bại cả một người dùng Ultimate Skill.
Ngoài ra cũng mới đây thôi, các Ác quỷ chỉ dùng Unique Skill cũng đã thắng được đội Cận Vệ Hoàng Gia có『Đại Hành Giả』, thuộc vào cấp Ultimate.
Nói như vậy thì khoảng cách giữa Ultimate và Unique lại không hẳn là tuyệt đối.
Rồi từ đó lại quay về câu hỏi: ‘Thế “Skill” là gì?’
Các Skill di truyền theo từng loài thì còn có thể hiểu được. Vì đúng như tên gọi, chúng là các Skill mà một loài sẵn có.
Tương tự, tôi cũng hiểu các Skill bình thường và Skill Extra na ná như kiếm thuật hay ma thuật. Sự khác biệt giữa những cá nhân có chúng là tùy theo có dùng thành thạo hay không.
Tuy nhiên, Unique Skill lại mang tính riêng biệt hơn, tác dụng mỗi cái mỗi khác.
Có những Skill gần giống nhau, có thể được xếp chung vào một nhóm, vậy nhưng chúng không hề trùng lặp. Thậm chí cả những Skill dù cùng tên mà hiệu quả và nguyên lý vẫn khác nhau.
Theo trải nghiệm cá nhân của tôi, khá chắc rằng có thể thức tỉnh một kỹ năng bằng sự khao khát và ước nguyện thành tâm.
Cái đòi hỏi không hẳn là tài năng, mà là năng khiếu. Dù muốn cỡ nào, nhưng mức năng lượng chưa đạt ngưỡng thì cũng không thể nhận được.
Dẫu sao thì Skill vẫn chẳng phải thứ chỉ biết há miệng chờ sung, ngồi một chỗ ước suông mà có.
Một Skill mạnh hay yếu lại chịu ảnh hưởng trực tiếp từ ý chí. Sức mạnh tinh thần càng lớn thì năng lực mới càng mạnh mẽ. Tức là, theo tôi, ý chí của một cá nhân sẽ được dùng làm nguồn năng lượng thô cho năng lực của người đó.
Sau khi biết được bản chất của một Skill thì bước tiếp theo là phải hiểu cách dùng Skill đó cho chính xác. May là tôi lúc nào cũng được Raphael-san nói cho.
Tự mình đạt được một Skill không có nghĩa cũng sẽ tự biết cách dùng. Một ví dụ là Dino. Theo lời Raphael-san, Skill của Dino hình như là『Vua Lười Biếng Belphegor』thuộc chuỗi Thất Đại Tội. Mà chuỗi Thất Đại Tội lại đứng top trong hàng các Ultimate Skill. Thế nhưng cậu ta vẫn dễ dàng bị Zegion đánh bại.
Kết quả ấy đã bị Raphael-san tính trước rồi. Ban đầu tôi còn bán tín bán nghi, nhưng Raphael-san vẫn khăng khăng rằng chỉ cần có Zegion là sẽ không sao. Và cuối cùng thì đúng như vậy thật.
Khi tôi được giải thích lý do,
《Giải đáp. Cá nhân Dino đã dùng Skill sai cách.》
Rồi Raphael-san giải thích như thể đó là chuyện hiển nhiên.
『Vua Lười Biếng Belphegor』được sinh ra theo lối suy nghĩ lười biếng, chủ nhân càng vận động nhiều, nó càng yếu đi. Vì vậy, cách sử dụng chính xác sẽ là ngồi một chỗ để thuộc hạ (hay đồng bạn) làm thay. Chỉ khi để người khác làm hộ việc của mình thì nó mới thể hiện được sức mạnh thực sự.
Nếu là Guy, hẳn anh ta sẽ hiểu rõ căn bản và dùng đúng cách. Thế mà một tên lười như Dino dường như vẫn chưa ngộ ra được.
Mà nếu cứ tiếp tục dựa dẫm người khác như vậy, có khi tới lúc nào đó cậu ta lại vô tình lĩnh hội được nó cũng nên.
Lý do cậu ta thảm bại lần này là vì đã làm vận động quá nhiều. Bản tính cậu ta là như vậy, có khi nhờ đó mà mới sống được tới tận bây giờ.
Cái danh “Càng làm lắm, càng hỏng nhiều” rõ ràng là chẳng phải để trưng.
Nhưng ngoài ra cũng có nhiều Skill khó kiểm soát, ví dụ như cái của Masayuki, dù cậu ta không muốn, nhưng lại luôn được xem là một Anh Hùng.
Thế để hiểu bản chất của một Skill và tìm được cách dùng chính xác có khó không? Rất là phức tạp, giống như việc hiểu được trái tim của một con người vậy đó.
Vì vậy, nếu chỉ coi các Skill là một loại công cụ thì sẽ chẳng bao giờ vận dụng được hết tiềm năng của chúng.
--
Rồi, sang câu hỏi tiếp theo.
‘Liệu có thể nhân bản một Ultimate Skill rồi ban cho thuộc hạ hay không?’
Bản chất Skill của Dino và Ultimate Gift『Đại Hành Giả』của『Vua Chính Nghĩa Michael』là để thuộc hạ dùng Skill. Thế cho đứt một kỹ năng luôn có được không? Tôi cũng không thể hoàn toàn phủ nhận khả năng ấy vì đã có hai ví dụ trên.
Nếu vậy, liệu rằng ta có thể tạo ra một đội quân bất khả chiến bại chăng?
Tôi ngẫm tới đó, rồi tự phủ định suy nghĩ của bản thân.
Cứ nghĩ thử xem, đời làm gì đẹp tới thế.
Các Cận Vệ Hoàng Gia có『Đại Hành Giả』đúng là rất mạnh. Nhưng trong số họ cũng chỉ có hai người đã thực sự thành thục được nó, đó là Damrada và chiến binh đứng hạng 3, Graneet-san.
Những người còn lại chưa nắm được hoàn toàn bản chất của nó nên mới bị các Ác quỷ chỉ có Unique Skill đánh bại.
Theo tôi thì Damrada nhiều lắm cũng chỉ ngang, hay thậm chí còn chưa bằng thời kỳ đỉnh phong của Hinata.
Ông ta rất mạnh, nhưng『Đại Hành Giả』lại yếu.
So với người tên Kondou tự thức tỉnh một Skill đúng là cách biệt hoàn toàn.
Người đàn ông đó chắc chắn rất đặc biệt, bằng chứng là dù bị Carrera hoàn toàn áp đảo nhưng vẫn không hề nao núng, cũng như nếu chỉ xét riêng về năng lực thì ông ta phải ngang với Diablo.
(Này, ta có thể ban Ultimate Gift cho các thuộc hạ được không?)
《Giải đáp. Có thể.》
Raphael trả lời nghe đơn giản ghê.
Hình như tôi tôi có khả năng sao chép Skill của mình để đưa cho một người khác tương thích với nó. Nhưng nếu người đó không thể điều khiển được Skill ấy thì cũng sẽ vô nghĩa.
Giờ đụng tới mới thấy, hiệu ứng『Phân phối』kết hợp với『Food Chain』đẹp quá đi chứ?
Ngay từ đầu, Raphael-san cũng chỉ toàn ban Skill cho những người phù hợp và có khả năng nắm bắt được chúng mà thôi.
Với những ai có ý muốn, cụ thể là Zegion và Veldora thì có thể đưa cho họ phiên bản nâng cấp mạnh hơn.
Skill mạnh tôi có thể cho, nhưng có nắm bắt được nó hay không thì tôi không cho được.
Vì vậy nên nếu muốn người khác mạnh lên thì trước hết họ phải muốn cái đã. Còn nếu không, sẽ là vô nghĩa.
Có lẽ Rudra đã phạm sai lầm ở điểm này.
Mà không, dù ông ta có biết thì cũng chẳng còn cách khác.
Một Skill mạnh thế nào mà người dùng không hiểu bản chất hay ý chí không đủ vững vàng, không khao khát nắm lấy nó thì cũng như không.
--
Đến câu hỏi cuối cùng.
‘Angra Mainyu là gì?’
Có thể coi hắn là một loại rối loạn nhân cách cũng được.
Tuy nhiên Raphael-san lại cho rằng hắn là ý chí sinh ra từ một Skill tiến hóa thành.
Những thứ chuyên sâu về Skill như vậy thì tôi vẫn hiểu được.
Cũng gần tương tự như khi Raphael-san kiểm soát cơ thể khiến tôi mạnh hơn. Một dạng trí thông minh tự động sinh ra bởi một Skill, hoàn toàn không có cảm xúc.
Những dạng tồn tại kiểu đó thực sự rất phiền phức. Bất kể đàm phán hay thương lượng với chúng đều vô ích. Một khi mục tiêu nó nhắm tới đã là phá hủy thế giới thì nó sẽ không chấp nhận bất cứ kết quả nào khác ngoài sự diệt vong tuyệt đối. Và có vẻ trông chờ nó đổi ý cũng vô vọng luôn. Giống như Raphael sẽ luôn chấp nhận làm theo mọi yêu cầu từ tôi vậy.
Angra Mainyu còn có các Thiên sứ theo phe hắn. Có một vài cá nhân cao cấp gọi là các Seraphim mang mức năng lượng cực lớn, sáng bằng các Chân Chúa Quỷ.
Chúng là các thể sống tinh linh. Mà các Thiên sứ có một nhược điểm khiến chúng yếu hơn Ác quỷ, đó là chúng không có cái tôi. Sức mạnh một thể sống tinh linh có dao động dựa theo ý chí của chúng. Vậy nên các Thiên sứ chỉ đơn giản là có nhiều năng lượng thôi, không phải mối đe dọa lớn. Dù có mạnh đến đâu thì cũng chỉ như những cỗ máy răm rắp tuân theo mệnh lệnh, vì thế khi chỉ có các cá nhân riêng lẻ, theo tôi thì chúng khá yếu.
Tuy nhiên, một khi chúng có được ý chí thì Thiên sứ sẽ trở thành những tồn tại ngang hàng với các Ác quỷ. Mà không như những lần trước, trận chiến lần này các Thiên sứ đã được nhập xác. Nếu như ý thức của những người bị nhập thức tỉnh thì chúng sẽ trở thành một đội quân cực kì phiền toái. Và rất có khả năng tồn tại những người có Skill lẫn vào trong đó. Nếu những người như vậy được ban cho Ultimate Gift thì sẽ ra sao, ai mà biết được?
Mà ngoài ta, nếu tôi cho người khác Ultimate Gift.....
Khả năng cao là người đó sẽ không đủ khả năng làm chủ nó, không biết Raphael có kiểm tra độ tương thích của họ được không nhỉ? Mà giả sử trong trường hợp Yuuki, tức Angra Mainyu cũng có thể làm tương tự và gia tăng số người dùng Skill thì chắc chắn chúng sẽ thành mối họa lớn. Nếu vậy để đối trọng thì tôi có nên trao Ultimate Gift cho những người thân cận chăng? Rồi họ có thể mạnh lên, dù chỉ một chút thôi. Tôi vẫn phân vân không biết có nên tiến hành không, vì có khả năng chỉ là làm chuyện vô nghĩa mà thôi.
《Câu hỏi. Ngài có muốn nâng cấp Skill tương thích cho các cá nhân phù hợp không? YES/NO》
Hở?
Ý là xúc tác cho những người đang trong quá trình tiến hóa dở ấy hả?
Giống với lúc tôi nâng cấp cho Zegion đúng không nhỉ? Thế thì tốt quá.
Tôi chọn YES.
Dù chỉ chút ít, nhưng tôi vẫn cảm nhận được cảm xúc của Raphael, muốn làm cho các thuộc hạ của tôi mạnh mẽ hơn để đủ sức đôi mặt với quân thù. Tôi cũng thấy bối rối lắm, cảm xúc với lý trí lẫn lộn nhau. Ngay từ đầu đã toàn là Raphael-san giúp đỡ tôi. Thậm chí ngay lúc này đây, Raphael vẫn đang hoạt động tích cực, sẵn sàng giúp đỡ tổ chức lại bộ Skill của tôi.
Ấy vậy mà, tới tận bây giờ tôi còn chưa có nổi cách gọi tên Raphael cho đàng hoàng, toàn là『Sensei』hay『Raphael-san』thôi. Vậy nên bất giác, tôi có một ý tưởng.
(Này, Raphael...... ta có nên đặt cho ngươi một cái tên chính thức luôn không nhỉ?
Đúng rồi......ngươi đã luôn dạy ta nhiều điều mà, vậy “Ciel”=oshieru có được không?)
Vừa dứt lời,
《!!!!!!!!》
Từ Raphael, tôi cảm nhận được một ý chí mãnh liệt, như thể hóa điên.
Cùng lúc ấy, hằng hà sa số những mẩu thông tin chảy vào đầu tôi như bị hút vào một xoáy nước khổng lồ.
《Chú ý. Manas : Ciel đã được sinh ra từ Ultimate Skill『Vua Trí Tuệ Raphael』.
Thông báo này từng bị bị ẩn đi bởi Manas: Ciel.》
Đột nhiên “Giọng nói của Thế Giới” vang lên.
Đây là.....tiến hóa chăng?
Raphael-sensei, không, là Ciel-sensei hình như đã cố giấu nó đi.
Ciel coi bộ có thể giấu được cả “Giọng nói của Thế Giới”. Bất ngờ thật đấy.
Nhưng mà, thế thì có hơi....
Tôi cảm giác như mình ăn may quá mức. “Lại” ăn may quá mức.
Chắc từ cổ chí kim mới có mỗi mình thằng tôi đủ biến thái mà đi đặt tên cho Skill thôi ha.
《Tô, tôi là Ciel. Là một Manas, chuyên về tích hợp các Skill.
Từ giờ tôi sẽ ngụ trong linh hồn để phò tá cho ngài, thưa Chúa Quỷ Rimuru.
Chủ nhân, một lần nữa, xin hãy chiếu cố ạ!!》
Ốốố.....
Vẫn kiểu giọng máy tính nhưng điệu bộ nghe xuôi tai hơn hẳn rồi này!?
Tôi hơi có cảm giác rằng khả năng tính toán và xử lý cũng tăng lên nữa.
Tích hợp nhiều Skill lại giúp phát triển Skill.
Ý tưởng nhất thời thôi mà kết quả ghê quá.
(Rất vui được gặp cô, Ciel........?)
《Vâng! Xin chủ nhân chiếu cố cho tôi ạ!》
Đó là cách Ciel được sinh ra từ Raphael.
Sau này vai trò của “Ciel” sẽ càng lớn hơn nữa, đóng vai trò làm bộ não thứ hai, giúp tôi hợp nhất các năng lực của mình.
(“Oshieru” là dạy dỗ ai đó, còn phiên âm “Ciel” trong tiếng Nhật là “Shieru”) (マナス__神智核: Thần trí hạch – Lõi ý thức)