Người dịch: Long
----------------------------------------------------
Sau khi tôi hấp thu Velgrynd, Cơ thể tôi lại được tái cấu trúc.
Rồi tôi để Raphael-sensei gánh hết chỗ việc nhọc xác còn lại, dịch chuyển tới chiến hạm duy nhất vẫn ở trên không.
Tốc độ bay bị đẩy lên tối đa nên nó lao đi còn nhanh hơn cả âm thanh.
Tôi vẫn bắt kịp được, nhưng còn chuyện con chuột kia nữa.
Tốt nhất là cứ nhanh chóng giải quyết vấn đề ở đây đã.
Tình trạng cái chiến hạm thảm thương quá, mà trên này đánh nhau ác liệt thế mà còn bay được, đúng là kì diệu.
Các Ác quỷ đến trước quỳ xuống, nghênh đón tôi.
Chỉ liếc qua thì không thể thấy trên người họ vương vấn chút tàn dư nào từ trận chiến vừa qua. Ai nấy đều đã hồi phục xong hết thương tích phải chịu, trưng ra vẻ ngoài lộng lẫy thường ngày.
Nhưng nếu nhìn đúng cách, cảm giác về sức hiện diện của những người ở đây đã khác hẳn so với trước.
Hình như khối ma lực rối loạn, hậu quả do việc ép tốc độ tiến hóa, giờ đã kiểm soát được hết rồi.
Và có vẻ sau trận chiến lần nàu họ đã hiểu ra được gì đó. Cũng là chuyện tốt.
Mà trên hết là mọi người ổn cả, nhẹ nhõm thật.
「Làm tốt lắm! Không ai làm sao là tốt rồi.」
「Chúng thần không dám ạ.
Theo lệnh Rimuru-sama, chúng thần đã sống sót được và mạnh mẽ hơn!」
Các Ác quỷ cúi đầu, đồng thanh nói.
Ể? Tôi bảo không được chết chứ có tới mức bắt các chú phải tới mức đó đâu?
Sống sót sau trận chiến rồi mạnh lên, đám nào đây, đang chơi chế độ sinh tồn à?!
Họ nghĩ tôi là kiểu chủ nhân ra lệnh ngớ ngẩn kiểu đó sao, tôi sốc quá.
「À, ừ. Dù sao, ta mừng là các ngươi vẫn an toàn....」
Được tôi khen, các Ác quỷ mừng rỡ ra mặt.
À mà, sao cũng được.
Từ nay chắc tôi phải để ý họ hơn, nhưng bây giờ đang còn chuyện khẩn. Đành để sau vậy.
Rũ hết mấy cái ý nghĩ vẩn vơ, tôi xác nhận lại tình hình.
「Con chuột đó sao rồi?」
「Kufufufufu. Giờ nó vừa đến được chỗ thiết bị dịch chuyển ạ.」
Hmm.
Nếu muốn ngăn nó thì phải làm bây giờ.
Tôi cũng hơi muốn giết phứt đi rồi sau đó kiểm tra ký ức của nó.
Nhưng những kẻ trên mức rank A đều có khả năng kháng cự rất cao, khó mà moi ra những ký ức được bảo vệ bằng linh hồn được.
Còn với những kẻ có Ultimate Skill thì nghỉ luôn đi.
Suốt từ nãy tới giờ nó chỉ toàn luồn lách loanh quanh, nhưng theo lời Diablo thì từ nó cảm nhận được một năng lực khá mạnh.
Bằng chứng là nó đã cướp được một phần sức mạnh của gã mặc quân phục.
Nếu muốn thực sự cướp đi Skill của ai đó thì bắt buộc phải có linh hồn của họ. Còn không, loại chỉ ăn một mẩu thịt mà có được là hàng thứ phẩm chỉ nhái theo mà thôi.
Cơ mà vẫn phá được một mảng trên kết giới can thiệp không gian do 600 Thương cấp Quỷ dựng lên, chắc chắn cái năng lực đó cũng rắc rối ghê lắm.
Vậy nên sẽ như kế hoạch ban đầu, dùng Hoàng Đế là mồi nhử dụ ra kẻ giật dây.
Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
Lời hứa giải phóng cho Hoàng Đế Rudra, tất nhiên, sẽ phải được thực hiện.
「Ta không phải lo việc sổng mất nó đâu nhỉ?」
「Kufufufu. Không cần đâu ạ!」
Nuột.
Tôi đặt ra mục tiêu mới cho mình rồi hạ lệnh.
Giờ dọn cái bãi chiến trường này nhanh nào.
-----------------------------------------------
Con chuột đang được nói tới nãy giờ, Vega, trong hình dáng của Gradim giả bộ bảo vệ Hoàng Đế Rudra lúc thiết bị dịch chuyển đang được kích hoạt.
Gã gật đầu ra hiệu cho một vài ma pháp sư cao cấp và Thiếu Tướng Xam’d ở lại sau canh trừng,
「Ta đi trước đây. Các ông cũng mau chóng thoát đi nhé!」
Vega nhả lại mấy câu giả dối trước khi dịch chuyển trốn mất.
Tất nhiên, gã đem cả Hoàng Đế Rudra theo cùng.
Khi đã tới được phòng dịch chuyển nằm ở nơi sâu nhất trong cung điện Hoàng Gia ở thủ đô Đế Quốc, Vega phá hủy luôn thiết bị dịch chuyển.
Ma pháp trận mỏng manh, phát ra ánh sáng kỳ bí bị thổi tung dưới sóng xung kích từ tay Vega.
Thế này các đường nối giữa thiết bị trên chiến hạm tới thủ đô Đế Quốc sẽ bị cắt đứt. Lũ Ác quỷ sẽ không đuổi theo hắn được nữa. Những kẻ bị bỏ lại đó rồi sẽ bị tàn sát hết, nhưng đếch phải việc của Vega.
Vega hít vào một hơi, nụ cười ngoác bố đời lại trưng ra trên mặt gã.
Vega hết sức tự cao với sức mạnh gã có.
Nhưng gã vẫn phải dè chừng mấy Ác quỷ lúc nãy. Con mụ cho Thú Vương Gradim chầu trời ngay tắp lự ấy, còn hai ả đánh với Kondou và Damrada nữa; Lũ đó đúng thực là quái vật.
Thú Vương Gradim rất mạnh, mạnh hơn cả đám Chúa Quỷ hạng trung.
Nhưng Vega không nghĩ hắn sẽ thua tên đó, mà nếu đánh thật có khi còn thắng ấy chứ.
Nhưng lũ ma vật kia còn ghê gớm hơn cả Vega, vốn đã thuộc tầng trên của nhân loại, một Tiên nhân.
(Con bà nó! Chết tiệt. Bố mày rồi sẽ còn mạnh hơn nữa. Cứ chờ đấy!)
Đang tức xì khói đầu nhưng gã vẫn phải cố nhịn, mang Hoàng Đế đến nơi được chỉ từ trước.
「Cũng lâu phết đấy, Vega. Hoàng Đế có còn nguyên không?」
Trên long tọa;
Nơi đáng lẽ chỉ của mình Hoàng Đế, một cậu trai thoải mái ngồi trên đó.
Hắn ta hớn hở gọi tên Vega vừa tới.
Tóc đen, mắt đen, đích thị là người Nhật.....
Hắn chính là kẻ đúng ra đã bị Kondou giết từ lâu, Kagurazaka Yuuki.
Ngay sau hắn là một mỹ nhân với gương mặt nghiêm nghị.
Trái với vẻ ngoài kia, cô ta lại là Anh Hùng mạnh nhất, Chloe O’bell.
Cô ta chắc chắn không muốn đứng đó, vì điệu bộ khó chịu cùng ánh nhìn chẳng có chút gì gọi là hứng thú kia.
Cô nàng chỉ đang bị làm theo khế ước nên mới cho người ta ấn tượng hờ hững như vậy.
「Lão ta không sao. Nhưng đầu óc lão long mất mấy con ốc vít rồi.
Con nhãi Chúa Quỷ Rimuru đó đúng là hạng quái vật. Làm tao hết cả hồn.
Mà việc ở đây có thuận lợi không?
Tao nghe lũ Gradim nói đảo chính bị dập hay gì à?
Chú mày không sao chứ?」
「Nhìn có giống không sao không?
Ông có biết ta khốn khổ thế nào không hả?
May mà ta có bảo Chloe nếu ta chết thì hồi sinh lại đấy.
Nên suýt soát mới sống được, nhưng chết là có chết thật rồi đấy.
Cũng vì thế nên giờ số lệnh cho Chloe còn mỗi một cái thôi đây này.....
Tại hội Kondou với Damrada hết.
Cả hai tên Kondou với Damrada, mạnh thế mà giấu nghề làm ta phiền chết đi được.」
Yuuki cường điệu than vãn với Vega.
Đang ca dở, bỗng, hắn trừng mắt nhìn Vega,
「Ai~da, Vega ơi là Vega. Ông bị bám đuôi rồi.」
Hắn thở dài.
Sau đó hắn chỉ tay lên lưng Vega,
「Eraser Shot!」
Hắn một chiêu tiêu diệt nhân bản của Moss đang theo đuôi Vega.
Ác quỷ chỉ to cỡ nắm ta bị xẻ đôi, còn chẳng kịp ngáp.
「Tí chết. còn thiếu tẹo nữa là cả hội kia đến đây mất rồi.
Chả biết sao mà thuộc hạ của Rimuru-san ai nấy đều xuất sắc đáng sợ hết chứ.
Hơi bất cẩn quá rồi đấy nhờ? Vega, làm ăn cẩn thận vào.」
「Ư-ừ. Tao sai, hơi mất cảnh giác quá...」
Yuuki nhún vai.
Vega nhìn là thấy gã đang quạu lắm rồi. Thực ra gã chẳng hối lỗi chút nào đâu.
Lúc đó cuống quá nên hắn không để ý, nhưng cái tôi khổng lồ của hắn bị bọn đó dẫm lên cái bẹt, nên không thể đừng được mà điên tiết từ tận trong xương trong tủy. Đến thế rồi thì còn biết gì đâu mà hối với chả hận nữa.
Nhức thật đấy, vậy là đám lâu nhâu của con nhãi Rimuru đó cũng không lơi là được.
-
Yuuki di chuyển tới địa điểm khác.
Hắn dùng ma pháp dịch chuyển đem theo cả Vega và Chole đi cùng.
Chỗ hắn tới là nơi tập kết xác ở vùng ngoại ô thủ đô Đế Quốc.
Tại đó, Velgrynd từng tóm gọn và cho cả Hỗn thành quân đoàn của hắn nếm mùi thống khổ trong cuộc thanh từng Sen hồng ngày trước, cũng chính là nơi đám tay chân của Yuuki nằm lại.
Ngọn lửa luyện ngục còn lưu lại đó bấy lâu nay tưởng như mãi mãi không bao giờ tắt cuối cùng cũng lụi tàn.
Nhưng xác của những binh sĩ ở đây vẫn trông không khác gì trước khi chúng chết, y như lúc cả đám chuẩn bị tiến hành kế hoạch....
Cận Vệ Hoàng Gia từ hạng 11 trở đi vẫn đang ở lại thủ đô Đế Quốc, để chuẩn bị làm nguyên liệu sống cho Armageddon .
Nếu cứ thế mà triệu hồi thì Thiên sứ cũng chẳng quá ghê gớm. Chiến lực trung bình chỉ loanh quanh rank B+.
Mà, bình thường thì, triệu hồi một Thượng cấp Quỷ khoảng rank A- thôi đã đủ để đe dọa một quốc gia nhân loại rồi.
Dù chúng yếu hơn các Thượng cấp Quỷ nhưng một quân đoàn cả triệu cá nhân rank B+ lại thừa đủ đi.
Tất nhiên, đó là đang nói một quốc gia nhân loại.
Nếu là đám cựu Chúa Quỷ thì cũng không vấn đề, nhưng các thành viên hiện tại của Octogram đều ở trình độ khác hẳn.
Vậy nên lần này, Yuuki quyết định thử làm Hoàng Đế Rudra cho các Thiên sứ nhập xác.
Từ đó tới giờ, điều này là cấm kị, nhưng giờ đây, khi thần trí ông ta chỉ còn phân nửa, hắn có thể dụ dỗ bắt ông thực hiện tham vọng của『Vua Chính Nghĩa Michael』.
Thế nên hắn đã chuẩn bị cả người sống và xác chết để xem nếu dùng hai loại sẽ khác nhau thế nào.
Nơi này cũng phù hợp với mục tiêu của hắn.
Hắn muốn đây để cắt đuôi, và nhân bản bám theo kia cũng đã bị xóa sổ cũng khiến hắn đã thấy nhẹ nhõm hơn.
Vega hiểu Yuuki muốn làm gì. Nhưng trong lúc đó,
「Đây là đâu? Trận chiến, thế nào rồi......?」
Hoàng Đế Rudra, mới đây vẫn còn đờ đẫn, hé miệng.
Ông ta chỉ còn minh mẫn một nửa, nhưng xem ra cũng sẽ sớm tỉnh lại.
Có hơi sớm hơn kế hoạch một chút, nhưng Yuuki quyết định sẽ bắt đầu bước tiếp theo trong kế hoạch luôn.
Yuuki nháy mắt ra hiệu cho Vega rồi hắn và Chloe trốn đi.
Thấy thế, Vega hiểu nhay ý định của Yuuki.
Đây là một trong số các tình huống đã dự trù từ trước.
Biết vậy nên gã quỳ xuống trước mặt Hoàng Đế.
Đã xảy ra nhiều sự vụ nhưng việc này là không ngoài mong đợi.
Nếu không có gì thay đổi thì bọn họ vẫn sẽ dùng một skill đặc biệt của Hoàng Đế Rudra, Ultimate Skill『Vua Chính Nghĩa Michael』để phát động Armageddon.
Vai diễn này của Vega đã được định trước.
.
Yuuki nhẹ nhõm khi thấy Vega hiểu ý.
(Tên đó, cứ lo hắn ngu quá nên quên mất rồi chứ....)
May mà không như hắn tưởng, Vega vẫn được trang bị thứ người ta hay kêu là “não”.
Đúng là gã có hay tự cao tự đại vì sức mạnh của mình thật, nhưng ngẫm lại thì hắn cũng chỉ kể được vài ba cái tên mạnh hơn Vega.
Thế nào cũng được, hắn lại thở phào, mừng vì kế hoạch vẫn tiến triển tốt.
Lúc Yuuki đang nói chi tiết thì tên Vega chẳng chịu nghe ngóng cho đàng hoàng gì cả.
Nếu bây giờ mà lợi dụng được năng lực của Hoàng Đế, mục tiêu hiện tại của họ sẽ hoàn thành.
Còn vai trò của Vega sẽ là người sẽ hiện thực hóa mục tiêu quan trọng nhất, khiến Hoàng Đế sử dụng Armageddon.
Đáng lẽ đó sẽ là việc của Yuuki, nhưng cuộc đảo chính đứt gánh giữa đường nên đành chuyển cho Vega.
Ban đầu, nếu Yuuki chết, lúc đó Vega mới thế chân.
Trong kế hoạch gốc, họ sẽ thảo phạt xong Ruminas rồi mới thực hiện trước khi phân định với Guy, nhưng do nhiều biến cố không lường được nên mới phải đốt cháy giai đoạn.
.
「Bệ Hạ, người không sao! Gradim này lo quá!」
Vega giả mạo Gradim, kể lại cho Hoàng Đế.
Cả đội quân bị quét sạch thế nào, Kondou, Damrada cùng các Cận Vệ khác làm sao.
Rồi trong lúc Velgrynd câu giờ, gã đem theo Hoàng Đế mà trốn thoát được ra sao; cứ thể, hắn vẽ nên một câu truyện ảo tưởng.
「Ngươi nói gì!? Damrada và Velgrynd vẫn còn chiến đấu sao?」
「Vâng, thưa Bệ Hạ! Kondou-dono cùng Damradao-dono hiện vẫn đang tử chiến ạ.....」
「――Vậy sao. Vậy thì, trước khi quá muộn, trẫm phải đi cứu họ.
Trẫm sẽ triệu hồi Thiên sứ. Mau chuẩn bị đi!!」
「Nhưng, thưa Bệ hạ......!!」
Cố không để lộ, dưới chiếc mũ gã đang đội, nụ cười hé ra.
Gã còn đang không biết lão có định triệu hồi đám Thiên sứ kia không, nhưng có vẻ mọi sự êm xuôi rồi.
‘Còn chút nữa thôi, sắp xong rồi’, gã nghĩ, nụ cười bỗng nhiên không kìm được mà nở ra.
Nhưng, gã đã quá ngây thơ rồi.
「Ara? Thế thì phiền lắm đấy――Mà, cũng không cần cứu họ nữa đâu.
Dù sao thì hai người đó chết cả rồi.」
Một giọng nói ngọt ngào vọng tới tai Vega.
Không thể nào! Vega nghĩ trong lúc cố chối bỏ sự thật dần hiện ra.
Rồi như muốn giễu cợt điều gã đang cố,
「Ê. Sao mày dám phá trò vui của tao hả?
Cái mạng mày cũng không đủ trả đâu.....
Muốn tao xuôi thì phải nghe mày gào thét trong đau đớn và thống khổ mới thỏa.」
Chẳng biết từ đâu ra, ai đó đột nhiên xuất hiện sau lưng gã.
Ngay sau đó, hắn nhận ra đầu mình đang bị họng súng dí vào.
Trên đầu hắn vẫn còn chiếc mũ giáp, nhưng sao hắn có thể cảm nhận nó rõ ràng thế này.
「Đ-đợi đã!」
「Địa ngục kinh hoàng đang chờ mày đấy, cứ từ từ mà ân hận đi! “Oán hận kinh hoàng (Oán Ta Khủng Chú Phược Ngục) ”!」
Gã như đang phải đối đầu với đàn quỷ đói, linh hồn gã như bị chúng nuốt gọn.
Đỉnh cao của ma pháp công kích tinh thần, kết hợp『Vua Hủy Diệt Abaddon』lên viên Hoại Tử, phóng ra.
Khẩu súng lục lớn, thô ráp trong tay quý cô kiều diễm, khai hỏa.
Nó còn lớn hơn hồi Kondou từng dùng, vậy nên chắc sức mạnh cũng sẽ lớn hơn.
Ma pháp giấu trong viên đạn giải phóng khi đã xuyên vào hộp sọ của Vega.
Chỉ một phát bắn, thân xác hắn tàn lụi vì lời nguyền, linh hồn hắn trở thành tù nhân cho nỗi thống khổ tới vô cùng.
--------------------------------------------------------------
Uầy.....
Không thèm cho giải thích mà bị bắn ngay tắp lự........
Đúng là Carrera.
Lại thêm một cái tên nữa chen vào bảng danh sách những-người-không-nên-bị-chọc-máu.
Mà, Có mình Diablo là quý ông lịch thiệp thôi, còn hội Testarossa với Carrera đáng sợ quá à.
Về mặt đó thì may mà Ultima lại có khả năng tự chủ và bình tĩnh hơn nhiều.
Nói cô bé đó là Ác Quỷ còn hơi khó tin đấy.
Mấy người cấp dưới toàn kêu cô nhóc là ‘Ojou-sama ’ thôi, còn có phụ tá kiêm quản gia nữa chứ, nhìn là biết cô bé cũng được nuôi dạy khá tốt.
Chắc hồi ở dưới cũng có máu mặt lắm.
Mà có khi nào, cô nhóc lại là con gái Vua Quỷ không biết chừng.
-
Không ổn, không ổn.
Vừa nhìn Carrera không do dự xử lý con chuột, tôi vừa tiến lại.
Họ xin phép tôi cho phép họ kết liễu Hoàng Đế và con chuột nhúng mũi vào, tôi cũng đã đồng ý, rồi kết quả thành ra thế này đây.
Vậy là chỉ còn tên đã cắn miếng mồi Hoàng Đế thôi à.
Ultima muốn xuống tay với Hoàng Đế lắm rồi, cô bé lại chỗ tôi xin phép.
Tôi chấp thuận.
Rồi tôi sẽ là đối thủ đánh với tên chủ mưu.
「Ê, đừng trốn nữa, ra đi. Là cậu phải không? Yuuki!」
Tôi hỏi vọng vào trong màn đêm,
「Hah, lộ rồi à? Đúng là không thể xem thường Rimuru-san được.」
Yuuki vừa nói vừa bước ra.
Vẫn như hồi ở Vương đô, vẫn là ánh nhìn thờ ơ đó, vẫn là bầu không khí suồng sã như gặp một thằng bạn cũ đó.
Nhưng tôi không thể để yên cho hắn được. Hắn quá sức nguy hiểm.
「Chắc vậy. Vậy là cậu vẫn khỏe.
À tiện hỏi, muốn trăn trối gì không đây?」
「Ahahahaha. Thẳng đuột vậy luôn à, Rimuru-san. Nhưng anh nghĩ tôi chết mà dễ thế sao?」
「Không, tôi không nghĩ thế, nhưng cậu bước quá đà rồi.
Nếu cậu muốn quay đầu, ta có thể dàn xếp không giết mà chỉ phong ấn cậu lại......
Vậy cậu muốn sao? Thiếu tự do một chút thì vẫn hơn là chết hẳn, đúng không?」
「Ngây thơ quá, quá ngây thơ đi. Anh vẫn chẳng thay đổi gì cả, lúc nào cũng đóng vai người tốt......
Nhưng mà tốt nhất là anh bỏ cái suy nghĩ như thể mình thắng rồi đi!」
Đúng như tôi nghĩ, vậy là không được rồi.
Ngay từ đầu tôi vẫn biết là vô nghĩa.
Tuy nhiên còn về vấn đề giải thoát cho Chloe, nếu cậu ta lệnh cho cô làm gì đó quái ác thì sẽ khiến tình hình tệ hơn.
Tôi muốn nắn tình hình theo chiều khiến việc đó không xảy ra, nhưng chịu rồi.
Hai người bọn tôi đứng đối mặt, lặng lẽ chuẩn bị tâm thế.
(Hôm nay xem phim cổ trang tàu, nghe thấy nên chột dạ :p từ nay sẽ dùng từ này, sau rảnh sẽ edit lại các chap trước.) (リゼントメントフィア: Resentment Fear__怨嗟恐呪縛獄: Ngục tù bị nguyền rủa của nỗi oán hận khiến người ta khiếp sợ) (SÚNG của Kondou vào tay gái là LỚN lên. Chả biết có phải lão trans ENG chế thêm không (=A=” ) (Tiểu thư)