Trans: Long
Edit: Royal Hà
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽
Thuộc hạ của Leon, một hiệp sĩ trong trang phục màu bạc, Alrose đột nhiên xuất hiện trước mặt tôi. Khi vừa đến xong,
「Leon-sama đang tử chiến với Kagurazaka Yuuki.
Cầu xin ngài hãy giúp chúng tôi!」
Cậu ta tuyên bố.
Umm? Leon chết dẫm, ngươi lén đi trước khi ta thành lập liên minh chính thức sao?
À ý là, tôi không phản đối việc gửi cứu viện, nhưng mà…
Ờ cũng được.
Có lẽ đây là cơ hội để tôi cướp mồi của Leon…
Ngoài ra thì nếu Leon tèo vì ngáo thì cũng mệt lắm. Vả lại tôi cũng không muốn để Yuui chuồn mất.
Mấy tên nguy hiểm như thế thì phải xử càng nhanh càng tốt.
Chắc là tôi cũng sẽ đi luôn.
「Được rồi. Dẫn đường đi」
「Vâng! Ngay…」
Tôi ngắt lời Alrose và nói
「Thực ra thì, ta sẽ chỉ liếc qua ký ức của cậu chút thôi」
Không cần chờ đồng ý, tôi thâm nhập vào tâm trí của cậu ta.
Và dễ dàng thành lập một kiên kết. Dù sao thì… cậu ta cũng đồng ý thôi.
Sau đó tôi nhanh chóng liên lạc với Benimaru và Shion để bảo họ chuẩn bị đi tấn công Yuuki.
Trong khi đang nói với họ, tôi đã vượt không gian để tới chiến trường.
Đây là lần đầu tôi cần phối hợp với người khác để thực hiện dịch chuyển.
Cũng hơi lo, nhưng tôi tin tưởng sự hỗ trợ của Raphael.
Như vậy, Chúng tôi thành công xuất hiện bầu trời phía trên chiến trường mà không gặp rắc rối. Kiểu gì Shion cũng đến trễ.
Nhưng mà tôi còn Ranga trong bóng, và nếu cần thì tôi có thể triệu hồi Veldora. Đầu tiên là phải cứu Leon cái đã…
Có phải đúng như tôi đang nghĩ không nhỉ.
Lúc tôi đến thì Yuuki đã chuồn mất rồi. VẸO. GÌ. CƠ?
Giờ thì, đây là tình hình hiện tại.
Địa hình được tái thiết, cho ta thấy trận đấu nó tuyệt vời thế nào. Vài mảnh núi bị đục mất, cánh rừng cạnh bên thì tan nát.
Nền đất trống trơn sặc mùi chết chót, còn có cả một cái hố bom (đẹp tuyệt vời) ở chính giữa nữa chứ.
Từ quy mô của cái hố này là tôi biết đúng chất manga kinh điển rồi.
Gượm đã… Ta đang ở trên Vương Quốc Người Dwarf mà nhỉ? Dù là lớp đá giữa đỉnh núi và Vương Quốc cũng khá dày, nhưng mà cỡ này thì không biết có gây ra động đất không ta.
Xem qua thì, chắc là độ bốn hả? Tôi không nhìn xuống dưới được, nhưng mà chắc cũng phải có thương vong đây.
Dù đây không phải núi lửa, nhưng mà động đất thì cũng không hay, chết người đấy.
Chúng tôi nên đến Vương Quốc xem sao. Đúng lúc tôi vừa nghĩ vậy, Shion xuất hiện.
「Này, xuống Vương Quốc Người Dwarf xem thử đi
Nếu thương vong quá lớn thì hãy giúp họ. Và gửi lời chào đến Quốc Vương hộ ta nhé」
「Vâng, em hiểu rồi. Còn kẻ địch thì sao?」
「Oh, chúng chạy rồi. Nguy hiểm cũng đã hết, không cần lo nữa.
À! Và nhớ giữ cho phải phép đấy」
「Ay!」
Tôi cử Shion đi thay.
Những người dưới trướng của Shion cũng theo nữa. Cô huấn luyện họ tốt đấy.
Đợi chút, tôi có biết ba người đi cùng cổ không ta. Không phải họ là con của Chúa tể Quỷ Dagrule à?
Được không đấy? Đem con trai của một Chúa tể Quỷ khác đi đập nhau à?
…Mà tôi quan tâm làm gì nhỉ? Cứ giả vờ như không biết thôi. Tôi vô can!... Mấy bạn bảo làm thế là không được á hả? Méo! Nếu mấy bạn không thích thì cũng kệ.
Thế nên cứ giả vờ là tôi chưa biết gì cả nào. Thêm nữa, qua nói chuyện với Leon đã.
「Chà, chà, chà. Leon, giải thích coi?」
Leon đang moi từ đống thịt ra thứ gì đó.
Hình như là cái đống gì đỏ đỏ… À, ra là các mảnh xác của một phụ nữ trong bộ giáp đỏ sao…
Sau khi xác định được người phụ nữ, anh dọn hết chỗ thịt còn lại bằng ánh sáng thanh tẩy.
Xong xuôi, anh ta quay qua tôi.
「Như cậu thấy đó」
Anh ta nói với cái nhìn kiểu “Vậy mà không hiểu à?”
Tất nhiên là tôi có hiểu~!
Tôi muốn hét vào mặt anh ta,
「Nhưng tôi muốn nghe từ chính anh cơ」
Tôi cười đáp.
Có phải tôi vừa thấy trán anh ta nổi gân không?
Quý ông trầm tính này đang cáu với tôi đấy à?... Nếu tôi là con gái thì anh ta có giận tôi vầy không?
…Chắc là có. Chắc luôn.
「Ta cũng muốn nghe ngươi phân trần. Đương nhiên, là phải thực chi tiết, Leon.」
Đúng lúc thế, Ruminas.
Cô ta với bảy ông hiền giả từ trên trời rơi xuống.
Có vẻ như Leon cũng cầu cứu Ruminas nữa. Và cổ đến thật á hả!?
Cổ thực sự tới giúp người mà cổ gần như không biết tí tẹo nào sao?
「Hmph. Vậy là cô đã tới. Ta tưởng rằng mình có thể lo được con người tên Yuuki đó.
Lỗi của ta, ta đã để hắn chuồn mất. Ta coi thương hắn quá rồi」
Leon thú nhận khi bị hai chúng tôi ép góc.
Nhưng mà trước khi anh ta giải thích những gì đã diễn ra thì...
Giữa mặt đất lỗ chỗ và rừng cây héo tàn là một bàn trà trang nhã.
Thất Tinh Hiền Giả đang pha trà trong khi Ruminas ngồi thư thái trên chiếc sofa họ bày ra còn Leon thì đang ngồi xuống một cái ghế thanh lịch.
Ê… mấy người muốn thoải mái đến mức nào đây trời?
「Đây, mời ngồi」
Một hiền giả với tông giọng trẻ mời tôi ngồi xuống một cái ghế khá thoải mái. Và tôi yên vị.
Thực sự là rất thoải mái đấy. Ghế xịn ghê ta.
Một người khác trong số các hiền giả đang quạt cho Ruminas. Buổi tiệc trà này với người ngoài thì chắc là dị lắm, nhưng mà tôi nghĩ là cứ nên lờ đi thôi.
「Giờ, giải thích đi」
Ruminas nói, và Leon bắt đầu.
Ngắn gọn, sau chuyến thăm của tôi thì anh ta quyết định đi đánh Yuuki một mình. Và kết quả là như ta thấy.
Có hai lý do anh ta không mời chúng tôi.
Một là anh ta đánh giá thấp Yuuki và hai là anh ta muốn giấu đi sức mạnh thực của bản thân.
「Nói các khác, nếu như ta đi với nhau thì mấy người có đánh toàn lực không hả?」
Ruminas và tôi đều bị Leon hỏi khó.
「Sao chứ, hẳn nhiên là có. Ta tin ngươi mà」
Ruminas cười trả lời.
Trắng trợn thế trời. Từ từ, ma vật không thể nói dối được mới đúng chứ?!
Tôi nhớ là nếu thế thì tồn tại của bọn tôi sẽ bị xóa sổ cơ mà nhỉ?
≪Giải đáp. Những tồn tại vượt qua khái niệm xác thịt, đạt tới cảnh giới của linh thể có thể nói dối≫
Ah, hiểu rồi.
Tôi đoán là Milim cũng nói dối như không được.
Vậy là nếu đủ mạnh thì được. Dù đúng hay sai thì, ai biết được, nhưng mà giờ cứ giả thiết thế đi.
Còn về lời nói dối của Ruminas–thì, có khi không phải nói dối, có khi cô ta lại bung hết sức thật–hoặc là việc chúng tôi đến đây hay không cũng chẳng thay đổi gì.
Sau khi Yuuki thức tỉnh được Tối Thượng Năng, chắc là bọn tôi vẫn giấu thực lực và chỉ vừa đủ để cầm cự với hắn thôi.
Nói toẹt ra, tôi chỉ muốn lộ mình trước 『Bạo Thực Vương Beelzebuth』 , còn giấu tiệt mấy cái còn lại đi.
Chúng tôi là đồng bạn Chúa tể Quỷ nhưng lại chẳng bạn bè gì ráo. À không, chúng tôi có là đồng minh, nhưng mà không tới mức giao mạng mình ra được.
Tôi buộc phải công nhận lời Leon.
Sau cùng, Leon mất đi một thuộc hạ còn Yuuki thì lủi mất.
Nhưng may mà Hắc Hiệp Sĩ Claude lại trà trộn được vào bản doanh của Yuuki.
Yuuki từng tẩy não anh ta, nhưng mà Chloe đã uốn thẳng lại rồi. Bằng cách nào thì không rõ, nhưng mừng là em ấy xóa được việc tẩy não. Chắc chắn là Yuuki chưa biết, thế nên Claude sẽ tiếp tục làm gián điệp.
Và chúng ta cũng phải cảnh giác với năng lực của tên Yuuki nữa.
Đánh cắp sinh mệnh, đánh cắp trái tim. Và cả lấy cắp năng lượng từ kẻ khác làm của mình nữa?
≪Giải đáp. Có vẻ như hắn đã nhận được Tối Thượng Năng 『Cường Dục Vương Mamon』≫
Hở? Chú mày biết nhiều thế cơ à?
Raphael có câu trả lời trong tích tắc. Có vẻ như là một năng lực cưỡng đoạt bậc cao, và Raphael cho là nó không phải là mối nguy với tôi,
Trong số các Kỹ năng ở mức độ bọn tôi thì nó là yếu nhất.
…nhưng mà sao Raphael tự tin thế?
Và tại tôi thấy thế hay là Raphael thực sự thiển cận khi khinh miệt Mamon vậy? Ừm, nếu không bất cẩn thì chắc sẽ ổn thôi.
Sau khi nghe Leon giải thích, chúng tôi quyết định chờ Claude liên lạc.
Vấn đề duy nhất còn lại là bé rồng cưng của Milim tèo mất rồi.
Và đây là vấn đề to đấy.
Thật là nan giải mà…
「Hmm? Oh, cậu là bạn Milim mà nhỉ? May mà có cậu ở đây」
Leon tươi cười nói.
Sao mà tự nhiên anh ta vui thế nhỉ?
Từ từ, không phải tên trời đánh này định…
「Hừm, ta đã nghe đủ, đến lúc cáo từ rồi」
Ruminas sắp chuồn mất rồi.
Quỷ sứ hà!.. À mà, cổ là Chúa tể Quỷ thật. Có vẻ mong cô ta hợp tác là sai lầm của tôi rồi.
Tôi chẳng thế nào mong phải đi dọn cái đống hổ lốn này đâu…
Hmm? Alrose và cái cậu xanh xanh đang quỳ trước Xích Hiệp sĩ.
Không phải họ nghĩ là cô ấy còn sống chứ?
Tôi quan sát gần hơn. 100% là tạch rồi. Thường thì thế, nhưng mà…
「Này, Ruminas. Cô hồi sinh được người khác đúng chứ?」
「Tch. Đừng có tiết lộ bí mật của người khác, tên vô phép!」
「Ah, tôi sai. Nhưng mà, coi này」
Xin lỗi cho qua chuyện, tôi gọi Ruminas lại.
Ruminas đi tới dù mới giây trước cô còn đang chuẩn bị đi.
「Ta thấy rồi, cô ta đã chết, nhưng vẫn có thể cải tử hoàn sinh」
Ruminas thông báo sau khi quan sát cô gáo.
Cô ta vẫn còn linh hồn. Thực ra là tới hai linh hồn.
「Thật sao?! Chị hai còn sống ư?!」
「Không, cô ta không sống mà cũng chẳng chết.
Tử là hình thức của nhục thể; còn thực tử là khi hồn phách tiêu tán.
Cô ta vẫn giữ được linh hồn. Vậy nên cô ta chưa chết」
「Nhưng mà thật quái lạ. Tại sao linh hồn chị ấy lại không biến mất sau khi chết?」
Thông thường, linh hồn sẽ biến mất khi vật chứa bị hủy diệt.
Những tồn tại cỡ như tôi thì sẽ sống sót qua được cái chết của thân xác, nhưng ma vật thông thường và con người lại khác.
Sao lại thế được?
≪Giải đáp. Năng lực của Mamon là rút sinh lực của người khác về mức không tuyệt đối, nhưng mà đây chỉ gần như là cái chết≫
Đã hiểu, cảm ơn Raphael-sensei.
Giờ thì, sao lại có tới hai? Mày biết không?
≪Giải đáp. Tôi có biết, Linh hồn của hỗn long bị hòa lẫn với linh hồn của cô ấy.
Nó không phải bị nguyền mà giống như bị thanh tẩy hơn≫
…T-thật à?!
Nếu như không có nguyền nghiếc gì thì ta có thể phục sinh cả hai. Hơn cả tránh được cơn thịnh nộ của Milim, ta còn được cô ấy biết ơn cả đời nữa ấy chứ!
「Nghe này, mấy người. Ta phải phục sinh cô gái này bằng mọi giá.
Tôi có cái này hay lắm, mọi người nghe này」
Và tôi nói cho họ kết luận của Raphael-sensei.
Theo những gì cậu Lam đã nói, hẳn là cậu ta có quan hệ gì đó với cái cô Đỏ này. Có vẻ như cậu ta muốn nói gì đó nhưng mà Alrose lại cản lại.
Khi các Chúa tể Quỷ đang lên tiếng thì thuộc cấp cấm được nói một lời nào. Nhưng đó là chị cậu ta nên cậu ta mới không kìm lòng nổi.
Tôi sẽ lưu ý đến suy nghĩ của cậu ta khi quyết định.
Chúng tôi có thể phân tách được linh hồn của họ. Tôi còn có một bảo thạch để chứa linh hồn nữa.
Dùng nó làm lõi và chúng tôi sẽ phục sinh được con rồng. Nhưng mà nó sẽ yếu đi trong thấy, đó là vấn đề.
Nhưng mà với Milim thì chắc ổn thôi. Tôi không nghĩ là cô ấy thích nó vì nó mạnh đâu.
Cuối cùng, chúng tôi cần hồi sinh cô Đỏ. Vậy nên mới cần Ruminas giúp.
Bác sĩ Ruminas, giờ là lúc để cô xoay chiều sinh tử đó!
Chắc hẳn là cổ không muốn cho tụi tôi xem kỹ năng này đâu. Với khuôn mặt khó chịu, cuối cùng cổ cũng bỏ cuộc.
Chắc là cô ấy không muốn thấy Milim cuồng nộ; hoặc đơn giản là vì cô ấy tốt bụng.
「Ruminas, cô là Tsundere đấy à?」
Nói lại lần nữa là mày chết với bà, cổ kêu vậy đó.
Cũng nguy hiểm lắm nên là tôi sẽ không chọc cô ấy nữa đâu.
Xích Hiệp sĩ được hồi sinh, và Lam Hiệp sĩ mếu máo cảm ơn tôi và Ruminas.
Cứ lờ tôi đi, tôi có làm gì đâu.
Và thế là thu dọn hậu chiến đã xong.
Tôi cho bảo thạch vào dạ dày. Và về Milim thì tất cả đều đồng ý–dù không ai nói qué gì hết–tôi phải lo cả.
Dù sao, cái đó tôi đoán trước rồi.
Nhưng mà chẳng ai muốn mạo hiểm thế đâu.
Leon và Ruminas hứa sẽ cho những người khác biết trước khi hành động trong tương lai.
Họ sẽ coi tôi là người trung gian, và như vậy Liên minh Chúa tể Quỷ chống Yuuki được thành lập.
Các quốc gia của nhân loại và các Chúa tể Quỷ.
Rất nhiều thế lực mạnh mẽ quay quanh Tempest.
Mối quan hệ này sẽ còn phát triển nữa về sau.
Một cơn bão bất an mới lại kéo tới…
☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽☾☽
Dạo này thấy hơi ít người than phiền hay comment bộ này ghê. Chắc mình tổ chức một cái event nhỏ nhỏ đi. 100 comment....
À mà thôi! Mình mong mọi người ủng hộ bài thi của mình thôi chẳng có gì đâu. Nếu thấy được nhiều lượt thích thì mình sẽ đăng ngay chương 136 - Chương kết của Arc này.
Link bài thi:
https://www.facebook.com/TELUSmag/photos/a.888573651256886.1073741828.882412065206378/1492481867532725/?type=3&theater
Xin cảm ơn vì mọi người đã đáp lại lời yêu cầu đầy ích kỷ này!!!
P/s: chương 136 sẽ có một thông báo quan trọng về tiến độ dịch của nhóm của Arc sau.
Enjoy!!!