Trans:
Edit: sắp hoàn thành
------------------------------------------------
Trong một căn phòng tiện nghi, sáng sủa.
Một người đàn ông già ―― Ma pháp sư Hoàng gia Gadra mời ba vị khách tới ――Ông dẫn họ tới ghế.
Có hơi gượng ép, nhưng ba người họ vẫn ngồi xuống ghế theo lời mời của ma pháp sư nghiêm nghị ấy.
Gadra nhìn ba người, cười thầm.
Dù đã là những người lính đủ lông đủ cánh, sự dè dặt của những môn đồ với ông vẫn thật buồn cười.
Ông biết Shinji và bạn bè cậu sẽ ghé qua vì họ đã có liên lạc trước.
Và việc nghiên cứu các trang bị được gửi cho ông cũng đã xong xuôi.
Tuy nhiên, ông vẫn lưỡng lự không biết có nên nói ra hay không...
Những thứ ấy quá đáng kinh ngạc đến mức khiến ông phải bất ngờ.
Đầu tiên, ông trả chiếc vòng tay và cây bardicher cho Shinji.
Shinji nhận lấy và đưa cái bardichercho người đô con (Mark).
Sau đó, cậu ta nhét chiếc vòng tay vào túi.
Sau khi làm xong,
“Vậy, Shishou.... chiếc vòng này, thầy có biết nó là gì không ạ?”
Không nén nổi tò mò, cậu hỏi.
Nó có tác dụng hồi sinh người đeo chết khi ở một khu vực nhất định. Mật vật phẩm ma pháp như thế này chưa từng được ghi nhận tìm thấy ở bất cứ đâu.
Thế nhưng không phải là không có manh mối gì.
“Hmm, con vẫn thiếu kiên nhẫn như xưa nhỉ. Chà, cũng chẳng trách được.
Ta sẽ nói thẳng luôn, không thể giám định nó bằng ma pháp được. Vậy nên ta đã đưa cho bên bộ phận kĩ thuật kiểm định qua hai thứ này rồi.
Nhưng ta e rằng bí ẩn về chiếc vòng tay này chưa thể giải mã được đâu.
Dù vậy, không phải không tìm được gì.
Thế nên, câu hỏi bây giờ là...
Con lấy thứ này ở đâu? Chỗ đó gọi là gì?”
Và để xác nhận, Gadra hỏi lại.
Ông chưa hề được nghe kể nguồn gốc của chiếc vòng này. Ông mới chỉ được nhờ kiểm tra tác dụng của nó thôi.
Ông được đưa ba chiếc vòng nhờ xem thử xem khả năng của chúng là như thế nào.
Ông mới chỉ loáng thoáng được nghe qua là『Tự động hồi sinh ở một nơi nhất định』hay điều hoang tưởng gì đó na ná thế.
Khi Shinji đưa ông chiếc vòng tay, cậu ta chỉ nhờ Gadra kiểm tra nó mà không có ý gì cả, nhưng Gadra đã không nghe kĩ đầu đuôi câu truyện...
Và kết quả cuối cùng là không thể giám định nó bằng ma pháp được.
Do sự biến động mơ hồ của sóng tinh linh, mọi ma pháp xen vào đều bị ngăn cản.
Và bởi vì bước sóng của đủ các loại thuộc tính trộn lẫn với nhau một cách phức tạp đến mức mà mẫu hình cụ thể không thể tính toán ra được. Vì thế nên Gadra đã bỏ cuộc và nhờ bộ phận kĩ thuật lo về nó.
Nhờ vả bộ phận kĩ thuật cũng tức là ông đã thừa nhận thua cuộc và nó làm tổn thương lòng tự trọng của ông, nhưng ông là người ưu tiên kết quả hơn là sự tự kiêu.
Với tâm trạng khó chịu, ông đưa họ hai chiếc vòng còn lại để kiểm tra, nhưng đến giờ vẫn chưa có kết quả.
“Con đã thử tự kiểm định nó bằng ma pháp của mình, nhưng con không làm được... con chẳng tìm được đầu mối nào cả.
Con những tưởng thất bạo là do sự vô năng của bản thân, nhưng cả Shishou cũng...
Ở vùng đất phía tây Đế Quốc, ở tận cùng nơi ấy, “phía bên kia” của rừng rậm Jura, hay còn được gọi là “Phương Tây”,
Có một thị trấn vệ tinh của một quốc gia đang thành hình do một Chúa Quỷ cầm quyền, gọi là Quốc gia Ma vật Tempest.
Ở nơi ấy, chính xác hơn là ở mê cung dưới nơi ấy, chiếc vòng tay này được bán ở cổng vào của một cấu trúc đa tầng nằm dưới lòng đất.
Sau khi họ bán cho chúng con thứ này, họ cũng giới thiệu cho chúng con về mê cung ấy...
Lúc đầu bọn con cũng thấy hoài nghi, nhưng chúng con đã trải nghiệm bằng chính cơ thể mình.
Không nghi ngờ gì nữa, nó thực sự có thể hồi sinh người chết.”
“Hohou... Mê cung, à? Vậy thì chiếc vòng này có thể dùng được nhiều lần không?”
“Thưa không ạ, chết một lần là nó sẽ phân tán thành các hạt ánh sáng rồi biến mất.
Khi đó thì sẽ hồi sinh ngoài mê cung, và nếu muốn thò phải vào lại. Và có vẻ chỉ cần trả đủ tiền thì mua bao nhiêu lần cũng được ạ.”
“...Thế ra cái chốn mê cung ấy thu phí vào cổng à?
Vậy, ai cũng được vào sao?”
“Thưa vâng. Thậm chí Chúa Quỷ Rimuru còn biến nó thành chỗ du lịch nữa cơ ạ.”
“Cái.... Chúa Quỷ ấy hả.....”
Gadra đã cạn lời vì những gì Shinji trả lời.
Suy xét cho kĩ thì đó là một cuộc trò chuyện quá sức kinh hoàng.
Chúa Quỷ được xem là kẻ thù của nhân loại.
Một Chúa Quỷ là một tồn tại tuyệt đối, và kẻ khôn ngoan sẽ không dại gì mà dây vào chúng.
Lý do phải để một Chúa Quỷ thống trị cả một vùng đất trù phú là để chúng không còn lý do và ham muốn đi chinh phục các vùng đất khác.
Vì thế, bất chấp tham vọng của Đế Quốc muốn mở rộng lãnh thổ về phía tây, Gadra phản đối chuyện này.
Mới một năm trước, Vương Quốc Farmas đã bị hủy diệt vì chọc tức Chúa Quỷ.
Người dân không bị ảnh hưởng trực tiếp, nhưng kết cục của quốc vương thì thật đáng khiếp, và cả quốc gia phải diệt vong.
Đó như dấu mốc khai cuộc, nội bộ giữa các Chúa Quỷ dường như có chuyện gì đó.
Khi tân hội Bát Tinh Quỷ Vương (Octogram) được thành lập, thống báo được gửi tới cho nhân loại.
Trong đó có 4 Chúa Quỷ nổi bật.
Guy, Milim, Leon và kẻ đang được nói tới, Rimuru.
Gadra không biết các quốc gia phương Tây nghĩ gì về chuyện ấy, nhưng ông chắc rằng vì tên Rimuru đó là một Chúa quỷ, chọc giận hắn quá sức mguy hiểm.
Hắn nổi lên vì đã thực hiện quá nhiều những nước đi táo tợn.
Và quan trọng là dù tên Clayman từng trong Thập Đại Quỷ Vương đã mất tăm thì tên mới nổi Rimuru này vẫn gây được nhiều ảnh hưởng lớn.
Điều đó chỉ ra rằng ở phía tây hiện tại có một tồn tại còn đáng sợ hơn cả Clayman, cái chính là vậy.
Hơn nữa, còn tới mức không có kẻ nào toàn mạng trở về trong số 10,000 người tham gia chiến dịch quân sự của Farmas.
Một cuộc chiến bình thường, khi thiệt hại đạt mức trên 30% có nghĩa là chiến dịch thất bại.
Khi đó thì họ sẽ buộc phải đầu hàng.
Họ tưởng rằng sẽ được tha mạng vì lời đồn về tính tình của Chúa Quỷ ấy, nhưng cuối cùng lại thành ra một cuộc thảm sát.
Phải chăng là họ bị giết sạch mà không có cơ hội để đầu hàng? Hay là do hành động khinh suất của thuộc hạ hắn?
Nhưng đáng sợ nhất có lẽ là hàng rào không một kẽ hở khiến họ không chạy thoát nổi.
Một đội quân hơn 10,000 người mà lại không còn ai sống sót... Đây không phải là điều tồn tại trong thường thức.
Nếu là do một ma pháp cực đại thì có thể.
Nhắm tới cả đội quân bằng tốc độ không cho phép họ kịp tháo chạy, nếu là một ma pháp hủy diệt diện rộng...
Nhưng trong lúc dùng ma pháp thì thật kì diệu là kẻ địch của bạn không dựng lên một cái kết giới phòng ngự nào hết trong lúc bạn phải tập chung ma lực cho một ma pháp cỡ ấy.
Nếu có một thứ gì đó thực hiện được hết thì nó đã vượt ngoài tầm của Gadra rồi.
Nhưng, vẫn có gì đó không đúng lắm.
Trên hết, hậu quả tái kiến tạo địa hình do một ma pháp cỡ lớn như vậy không hề được ghi nhận.
Hắn cũng không giết những kẻ bỏ chạy bằng một đòn tất công chưa biết nào đó hay cử một lượng lớn thuộc hạ đi truy cùng diệt tận.
Thật đáng sợ, đó là những gì ông cảm thấy lúc này.
Tuyên chiến với một kẻ như vậy...Dù có là những kẻ đứng đầu quân đội cũng sẽ không thoát khỏi bị chỉ trích được.
(Ta phải can gián Hoàng Đế việc này, hầy...)
Nghĩ vậy, ông thở dài.
Sau khi thay đổi tâm trạng, ông quyết định trả lời câu mà môn đồ của mình, Shinji muốn hỏi.
“Chà, về các Chúa quỷ. Các con có biết có bao nhiêu cả thảy không?”
“Vâng, 8 đúng không ạ?”
“Hở? Không phải là 10 à? Giờ chắc thành 11 rồi chứ?”
“――Mark, năm ngoái mới đổi lại rồi...”
Gadra thở dài, rồi bắt đầu giải thích.
“Tật xấu của mấy tên dân thường làm thuê đây mà, chẳng biết thu thập tin tức gì cả, kiểu gì cũng chết đầu nước.
Có 8 Chúa Quỷ. Chúng tự gọi là Bát Tinh Quỷ Vương.
――Ý của chúng có lẽ là chúng mang sức mạnh sánh tới các vì sao.
Thực ra, kẻ được gọi là ‘Lính mới’ Rimuru, mình hắn đã ngang với một đội quân.
Những kẻ đứng đầu quân đội cho rằng chuyện về tên Rimuru đó chỉ là ba hoa thái quá mà thôi... nhưng cá nhân ta lại nghĩ đó là sự thật.
Nhưng giờ có tạm bỏ qua đã.
Trong số chúng, có một Chúa Quỷ được gọi là “The Fairy of the Labyrinth (Nàng tiên chốn Mê Cung)”
Con nghĩ sao?”
Những lời của ông khiến ba người họ nín thở.
Shinji rụt rè nói ra suy nghĩ của mình.
“Mê cung (Labyrinth)... ý là mê cung (迷宮) ấy ạ?”
Nghiệm nghị gật đầu, Gadra lấy ra bản chép của một cuốn sách rồi đưa nó cho bộ ba.
Ở nước Cộng hòa Ulgrasia phương tây, có một mê cung được biết tới là “Ngôi nhà của các tinh linh”.
Người ta nói rằng mê cung ấy trải dài dưới lòng đất nhưng cũng có thể là nằm trên bầu trời, nhưng sự thực lại khác.
Theo nghĩa nào đó thì cả hai đều đúng, nhưng cũng lại là sai.
Trong sách có viết, “Ngôi nhà của các tinh linh” không chỉ là nơi những tinh linh trú chân, mà còn là nơi nữ hoàng của họ, từ một tinh linh đã trở thành một nàng tiên cư ngụ.
“Vị nữ hoàng này, là một trong các Chúa Quỷ, được biết đến với cái tên “The Fairy of the Labyrinth”.”
Từng lời của Gadra đè nặng lên bộ ba.
Ông nói tiếp,
“Lối vào độc nhất của mê cung đáng lẽ nằm ở vườn guốc gia Ulg nhưng giờ đã biến mất.
Không lâu sau đó, Chúa Quỷ Rimuru nổi lên.
Và rồi một mê cung ngầm được mở cửa chỉ vài tháng sau.”
Cho đến giờ, ông vẫn tin là mình không có chỗ nào sai.
Còn với Shinji và bạn bè cậu, họ cũng không thể phản bác lại.
“Shishou.... người nhận ra rồi ạ?”
Ông cũng chỉ suýt soát có được câu trả lời.
Gadra cười cay đắng,
“Tất nhiên rồi! Đồ ngốc nhà ngươi... thu thập thông tin là cơ sở của mọi sự đấy!
Chiến tranh thì vậy, kinh tế cũng thế. Với một kẻ khát khao theo đuổi ma pháp thì lại càng cần hơn nữa.
Cắm mặt vào học thôi là không đủ!!
Ngoài ra, còn một điều nữa.
Các con thua một đối thủ như vậy, đúng là không ngoài dự tính.”
“Eh?! Shi, Shishou, sao lại thế ạ?”
“Ta có hỏi Yuuki –dono nơi chốn và mục đích của các con rồi.
Cho đến khi có câu trả lời, tốt nhất là không khẳng định gì vội vàng.”
“Haha, con xin lỗi...”
Shinji thấy hổ thẹn, mặt cậu đỏ bừng lên.
Là một ma pháp sư, thầy của cậu đã dạy cậu không biết bao nhiêu lần rằng khả năng thu thập thông tin của cậu thiếu sót như thế nào, cậu thấy xấu hổ vì không thể nhận ra sai lầm của mình cho đến khi có người chỉ ra nó.
Nhưng, chắc chắn là quá khập khiễng khi so một Gadra đa mưu đã sống nhiều năm trong thế giới tàn khốc này với một Shinji thiếu sự cảnh giác do lớn lên trên đất Nhật.
Đú sao đi nữa, Shinji và những người đồng sự cũng đã dùng cơ hội của họ để mang về một số thông tin quan trọng như thủ hộ tầng 60.
Có một câu truyện kể rằng, xưa kia, có một tu sĩ hào hiệp kết giao với một thánh hiệp sĩ.
Nhưng những con người ấy giờ lại biến thành những ác quỷ. Câu truyện nghe có vẻ dễ thương, nhưng độ đáng sợ của họ lại sánh ngang với lũ Arch Demon.
“Ta không biết là thực hay hư, nhưng trong sách có viết,
『Lưỡi gươm của Thánh Hiệp sĩ Albert có thể chẻ đôi cả Tổng lãnh Quỷ』
Ta e rằng ông ta phải là một bậc thầy kiếm thuật lão luyện đấy.”
Nghe những lời của sư phụ mình, Shinji đầy chán nản.
(Như vậy thì mình thắng sao nổi được cơ chứ!)
Tâm trạng của cậu là như vậy. Vì cậu thấy thiếu tin tưởng, không thể khác được, nếu không thể tự vực lên thì đó sẽ là dấu chấm hết.
Từ nay về sau, để đồng đội không phải đối mặt với những hiểm họa khôn lường như vậy nữa, Shinji thề sẽ cố gắng tìm kiếm thông tin chu cẩn hơn nữa.
Nhưng mà, quyết định đã quá muộn màng.
Vì giờ đây, họ đã bị cuốn vào một sự khủng hoảng mới...
Cánh cửa căn phòng của Gadra, Ma pháp sư Hoàng Gia bật mở, vài người lính bước vào.
Tình thế thay đổi bất ngờ khiến Shinji và những người khác bị sốc.
Mọi sự đã bắt đầu xoay vần, và bởi Shinji cùng những người bạn của cậu đã quyết định quá muộn, họ đã lỡ mất thời cơ để trốn khỏi Đế Quốc
(national park thật đó, như vườn quốc gia Cúc Phương ấy)