Khi chúng tôi hỏi Colbert về Dimitris, câu trả lời chúng tôi nhận được là “Nghiêm khắc, hung dữ và độc đoán”.
Không có chỗ nào khiến cho tôi an tâm hết.
“......Người xấu sao?”
“Buhahaha! Ngài là một người đáng sợ, chắc chắn rồi. Nhưng sư phụ không phải là người xấu. Tuy sư phụ cực kì tàn nhẫn với môn đệ của mình, mọi người đều tôn thờ ngài ấy như anh hùng hết.”
“?”
Không thể tưởng tượng được đó là một người như thế nào, Fran nghiêng đầu với một gương mặt phức tạp.
“Sư phụ cực kì nghiêm khắc với những anh muốn sử dụng nắm đấm của mình để kiếm sống. Hẳn ngài ấy đã sử dụng bản thân mình làm thước đo cho mọi người. 『Ngươi không thể làm gì cơ!? Ngươi sắp chết sao? Còn lâu ta mới để cho ngươi chết! Kẻ chết không biết than vãn gì cả!』tôi đã bị ngài ấy xối xả vào mặt như vậy không biết bao nhiêu lần.”
Trời, khiếp thật. Nghe cứ như huấn luyện thủy quân lục chiến vậy. Nhưng chỉ vậy thì khó mà ông ta được các môn sinh của mình tôn thờ được.
Tuy khóe môi của Colbert đang cong lên thành một nụ cười cay đắng, từng lời từng chữ của anh ta khi nhắc đến Dimitris đều tràn đầy sự kính trọng. Dù đã bị đuổi đi, lòng thành kính ấy vẫn không bị suy chuyển.
“Tuy nhiên, ngài ấy cũng là người sẽ không bao giờ bỏ rơi những ai gặp hoạn nạn, và cũng chưa từng nhận tiền từ người nghèo. Miệng nói rằng bản thân chỉ đang luyện tập để trở nên mạnh hơn, nhưng đó là cách mà sư phụ đã cứu ngôi làng nơi tôi lớn lên khỏi số phận bị hủy diệt.”
Nói cách khác, ông ta lang bạt khắp lục địa Gilbard để cứu giúp mọi người và không bỏ túi lấy một đồng nào? Chắc chắn đó là cử chỉ của một anh hùng.
Tuy nhiên, có thực sự ổn không?
Ví dụ như với các mạo hiểm giả. Dimitris là mạo hiểm giả hạng S. Nói cách khác, ông ta là đỉnh cao nhất của giới mạo hiểm giả.
Một người như vậy đi quanh và giúp đỡ mọi người miễn phí, không có mạo hiểm giả nào lên tiếng ư?
Ví nhụ như trong tương lai, ngôi làng Dimitris từng bảo vệ quyết định thuê một mạo hiểm giả hạng D. Làm sao để mạo hiểm giả hạng D ấy thuyết phục sức mạnh của mình xứng đáng với số tiền họ bỏ ra? Anh ta yếu hơn Dimitris cả ngàn lần, và Dimitris không đòi họ vài vạn vàng chi phí bảo vệ. Đó là một cuộc trao đổi hợp lý, nhưng chắc chắn sẽ có một bên cảm thấy bất mãn.
Và hành động đó có ảnh hưởng gì tới thể diện của hiệp sĩ và binh sĩ không?
“Ông ta được làm vậy sao?”
“Ý của tiểu thư là sao?”
“Nếu không nhận tiền, các mạo hiểm giả khác sẽ gặp rắc rối, đúng chứ?”
“À— ý của tiểu thư là vậy à?”
Trước khi tôi kịp nói gì, Fran đã đặt câu hỏi với Colbert rồi. Về phần của Fran, phần thưởng là phương thức hợp lý phản ánh lòng biết ơn của người được cứu dành cho mình.
Tuy nhiên, bản thân Fran cũng hiểu được phần nào về việc cứu người không cần được trả ơn. Ví như cái hồi em ấy cứu ngôi làng Hắc Miêu hồi ở Vương Quốc Thú Nhân. Lần đó, em ấy không nhận dù chỉ một vàng từ họ.
Em ấy thắc mắc là đúng.
“Trường hợp của sư phụ Dimitris cũng đặc biệt. Ban đầu, ngài ấy trở thành mạo hiểm giả để thuận tiện cho việc luyện tập của mình. Cho tới khi leo đến hạng A, ngài ấy đã định rời khỏi công hội.”
“Tại sao?”
“Vì phiền phức, ngài ấy bảo vậy. Không chỉ bị bọn quý tộc bám đuôi, ngài ấy còn thường xuyên bị công hội than phiền nữa. Đặc biệt là về vấn đề thu tiền nhiệm vụ. Vào khoảng thời gian đó, hẳn sư phụ đã cảm thấy danh hiệu mạo hiểm giả đang ngáng đường mình. Cuối cùng công hội đành nhượng bộ ngài ấy.”
Nếu một ai đó như mạo hiểm giả hạng A định dứt áo ra đi, công hội chắc chắn buộc phải nhượng bộ.
Và lúc đó, Dimitris đã đặt cho công hội ba điều kiện để ông ta tiếp tục là mạo hiểm giả.
Khi nhận nhiệm vụ đột xuất, chi phí nhiệm vụ sẽ do Dimitris toàn quyền quyết định; Công hội Mạo hiểm giả phải hỗ trợ ông ta trong việc truyền bá trường phái Dimitris; Quyền truy cập không giới hạn với các ma vực.
Và công hội đã chấp nhận toàn bộ ba điều kiện ấy. Có vẻ như khi đó, bọn họ đã biết rằng thể nào ông ta cũng sẽ lên hạng S thôi, vì thế đã quyết định giữ chân Dimitris lại bằng mọi giá.
Ban đầu mọi chuyện không suông sẻ như vậy, nhưng câu chuyện đó đã được biết đến rộng rãi khắp các tiểu quốc phía nam, và đến bây giờ thì không còn vấn đề nào nổi lên nữa.
“Không ít mạo hiểm giả đã lên tiếng phàn nàn với sư phụ. Nhưng sư phụ là một người rất cứng đầu. Ngài còn cực đoan nữa. Nghe đâu có nhiều lần sư phụ còn đấm bay những kẻ chỉ trích ngài nữa.”
Bây giờ còn có cả “cứng đầu” và “cực đoan” à?
Ông ta không phải là người xấu, nhưng cũng không phải là người dễ tiếp cận.
“Có cách nào để làm quen với ông ta không? Như món ăn yêu thích?”
“Cả tôi cũng không biết sư phụ thích món gì... Sư phụ là người dành cả đời mình để luyện tập, vì thế thực đơn của ngày ấy thiên về hướng giàu dinh dưỡng hơn là ngon miệng. Ngài ấy ăn chỉ toàn sà lách và thảo dược, khi tắm thì tắm nước thảo dược, vân vân. Nói thật là một phần lý do tại sao tôi thích ăn uống như vậy cũng vì tôi đã phải ăn những món kinh khủng của ngài ấy trong một khoảng thời gian dài.”
“Vậy không thể kết bạn với ông ta bằng đồ ăn?”
“Chà, nếu tiểu thư chuẩn bị cho sư phụ một món giàu dinh dưỡng và giúp ngài ấy mạnh lên thì khác.”
“Hmm”
Một món ăn giúp mình mạnh lên? Không, nếu thứ đó có tồn tại, tôi đã chuẩn bị cho Fran hằng ngày rồi. Một món cân bằng dinh dưỡng với hương vị coi bộ rất khó. Suy cho cùng, có lẽ đây không phải là hướng tiếp cận tốt.
“Vậy sở thích thì sao?”
“Luyện tập. Mà sư phụ Dimitris sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó. Với ngài ấy, luyện tập là cuộc đời mình, và cuộc đời ngài ấy chỉ có luyện tập mà thôi. Đó là những gì sư phụ thường xuyên nói. Tôi không nghĩ có thứ gì khác làm ngài ấy hứng thú đâu. Có thể khiến ngài ấy hứng thú thì chắc là đấu với một đối thủ cường đại? Tất cả chỉ xoay quanh việc luyện tập thôi.”
Chỉ nghĩ đến việc cải thiện bản thân à? Quả là một kiểu người rắc rối.
Có thể Colbert sẽ cảm thấy bị xúc phạm, nhưng hình ảnh của tôi về Dimitris hiện tại là Asuras nhưng không có trái tim đồng cảm với người khác.
“Có lẽ tiểu thư nên thách đấu ông ta một trận giao hữu?”
“Vậy ư?”
“Phải. Khoảng thời gian gần đây ngài ấy gặp nhiều khó khăn để tìm cho mình một bạn đấu tập tương xứng. Nếu kẻ yếu đến thách đấu, sư phụ sẽ ngó lơ chúng. Nhưng Fran thì khác. Chắc chắn ngài ấy sẽ vui vẻ nhận lời.”
“Hmm.”
“Tuy nhiên, đối phương sẽ là một trong những người mạnh nhất của nhân loại đó. Tiểu thư cần chuẩn bị sẵn sàng nhé? Tiểu thư khó có thể lành lặn trở về đâu.”
“Fufun. Tuyệt.”
Á, chết. Tính cuồng chiến của Fran lại nổi lên rồi! Khóe môi của Fran đang cong lên thành một nụ cười khát máu.
Kiểu này cả tôi cũng chẳng thể cản được con bé nữa. Dù sao thì chúng ta đang nói đến cơ hội đấu tập với một mạo hiểm giả hạng S đấy. Đó như là tấm vé bạch kim với Fran vậy.
Tuy nhiên, có thứ mà tôi cần làm rõ với em ấy trước.
『Fran, cẩn thận đừng ép bản thân mình quá nhé.』
(Em biết mà.)
Gương mặt của con bé trông chẳng có gì là “biết” hết!
A, nghe nói Dimitris là một người rất yêu đứa cháu của mình. Hy vọng ông ta sẽ “dere dere” với Fran người cũng tầm tuổi đó.