Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 667 Bữa tiệc chia tay

Hôm nay là hôm sau cái ngày Fran nhận được Tinh Linh Ma Thuật. Hiện tại, em ấy đang tham dự một lớp học đặc biệt tại Học Viện, mặc lần cuối bộ đồng phục của mình.

“——Là như vậy đó. Em đã hiểu chưa?”

“Nn.”

“Cơ mà có thể thức tỉnh được Tinh Linh Ma Thuật trong một khoảng thời gian ngắn như vậy... Quả nhiên Hắc Lôi Công Chúa có khác.”

Nội dung bài giảng hôm nay là tinh linh thuật. Vì Fran vẫn còn là học sinh của học viện cho đến hết ngày hôm nay, Weena đã bỏ thời gian ra để giúp em ấy nắm vững hơn dòng ma thuật này.

Nhờ vậy mà Fran đã lĩnh hội được tất cả những gì em ấy cần biết. Cơ mà quan trọng nhất vẫn là Fran cần tìm được tinh linh tương thích với mình đã.

Chúng tôi cũng biết được rằng lý do tại sao Fran không thể lập khế ước với tinh linh cổ thụ vì tinh linh đó vốn đã có liên kết rất bền chặt với bà lão elf rồi, và nó không muốn một giao ước nào nữa. Tất nhiên tinh linh có thể nhận nhiều khế ước khác nhau, nhưng vẫn có một số như tinh linh cổ thụ lại chỉ muốn gần gũi với một người mà thôi.

Sau tiết học là bữa tiệc chia tay của Fran. Là các học sinh cùng lớp đã tổ chức nó. Bọn họ ăn uống cùng nhau và cùng gửi cho con bé lời tạm biệt của mình trong căng-tin đã được cải thiện rõ rệt nhờ hướng dẫn của Fran.

“Nhờ cậu mà mình đã học được rất nhiều thứ.”

“Cảm ơn cậu.”

“Hãy ghé qua lần nữa nhé.”

Ban đầu bọn trẻ đứa nào cũng sợ mất mật Fran, nhưng giờ đây tất cả đều đã chấp nhận em ấy. Do đó mà Fran đã thực sự hòa nhập vào lớp của mình, đặc biệt là sau khi chúng tôi trở về từ hồ nước ngọt.

“Tiểu thư đã đi rồi ư. Thật đáng tiếc.”

“Phải! Cứ ngỡ đâu tôi lại có thêm một người bạn đồng tộc......”

Ines, Horial và những giáo viên khác cũng có mặt để chào tạm biệt chúng tôi.

“Năng lực của những lớp được em dẫn dắt đã có rất nhiều tiến bộ vượt bậc. Các học sinh sẽ rất mừng rỡ nếu em nán lại thêm một thời gian nữa... Không, tôi cũng sẽ rất mừng. Thời gian tới, tôi sẽ cố gắng hết sức tiếp tục chỉ bảo bọn trẻ!”

“Nn. Chúc may mắn.”

“Vâng!”

Fran đang nói chuyện với Ines với một gương mặt đầy hạnh phúc. Cô ấy không chỉ không muốn Fran rời đi, mà còn kính trọng con bé như là một giảng viên thực thụ.

Bản thân Fran cũng không ghét vai trò giảng viên của mình. Bên cạnh lý do trẻ con như vui vẻ khi được làm người quan trọng, em ấy cũng rất vui khi biết rằng kinh nghiệm của mình đã trở nên có ích cho người khác.

Nhận được lời khen ngợi từ Ines, một giảng viên chuyên nghiệp, đã tiếp thêm sự tự tin cho con bé.

“Fran.”

“Caurona.”

“Cảm ơn sự giúp đỡ của cậu.”

Tiếp theo là cô bé với mái tóc mũi khoan. Tuy hai mắt của cô bé đỏ hoe, trên môi của em ấy là một nụ cười.

Mọi chuyện bắt đầu bằng một cuộc gặp gỡ tình cờ tại công hội mạo hiểm, và từ khi nào cả hai đã trở thành bạn bè.

Với Caurona, Fran là một mạo hiểm giả đầy năng lực đã giúp đỡ mình rất nhiều như là một giảng viên kinh nghiệm.

Cô bé cúi đầu với Fran trong khi gửi cho em ấy, người mà cô bé kính nể, lời cảm ơn của mình.

Và Fran cũng kính trọng Caurona. Em ấy cảm ơn cô bé như là một người ngang hàng.

Nếu không có cô bé, cuộc sống học đường của Fran đã rất khác rồi.

Fran chắc chắn sẽ cần nhiều thời gian hơn chỉ để hòa nhập vào lớp của mình, và em ấy sẽ không có được nhiều niềm vui như ngày hôm nay.

Bản thân Fran cũng hiểu điều đó. Chắc chắn khả năng chiến đấu của Fran là thượng thừa. Tuy nhiên, những thứ khác như kĩ năng xã hội Caurona lại có nhiều hơn Fran. Cô bé biết ơn Fran, và Fran cũng cảm thấy như vậy với cô bé.

“Cảm ơn cậu nữa.”

Fran cúi đầu lại với Caurona.

“Nhờ Caurona mà thời gian qua tớ rất vui vẻ.”

“Chuyện đó......”

Caurona tròn mắt ngạc nhiên. Biết Fran chưa lâu, người ta sẽ dễ nghĩ rằng em ấy không phải là kiểu sẽ cúi đầu trước người khác. Chúng ta đang nói đến Fran đấy?

Cả tôi cũng phải kinh ngạc cơ.

Như cảm nhận được tâm tình của tôi, Fran khẽ nghiêng đầu.

(Sao vậy ạ?)

『À không, chỉ là hôm nay em bỗng nói nhiều hơn ngày thường mà thôi.』

(Vậy ư?)

『Ừm.』

Có vẻ như ngay cả bản thân Fran cũng không để ý.

『Nhưng chia sẻ những suy nghĩ thật lòng của mình như vậy là tốt nhất, nhỉ?』

Không thể nói gì, tôi chỉ có thể thầm cảm ơn cô bé trong lòng mà thôi.

Với gương mặt như được thuyết phục bởi một điều gì đó, Fran gật đầu.

(Vâng.)

『Ồ, em nhận ra gì sao?』

(Nn. Nếu em và master đằng kia mở lòng với nhau nhiều hơn, có lẽ mọi chuyện đã khác.)

『Ra vậy.』

Tuy cuộc gặp gỡ với chúng tôi ở dòng thời gian khác là rất ngắn, cuộc gặp gỡ đó đã in đậm vào tâm trí của Fran. Dù sao nó cũng rất đáng nhớ mà.

“Fran......”

Caurona che miệng mình bằng hai tay như đang cố vượt qua nỗi niềm của mình.

“......Làm ơn ghé thăm mình nhé......”

“Nn.”

“T-Thứ lỗi của mình một chút!”

Caurona ngồi bật dậy và đi mất, dường như không muốn để cho Fran thấy những giọt nước mắt của mình. Quả nhiên cô bé là một tiểu thư thực thụ đầy kiêu hãnh. Tôi không ghét điểm đó của cô bé chút nào.

“Fran-san, bạn lên đường bình an nhé.”

“Nn. Thông tin của cậu rất hữu ích, cảm ơn cậu.”

Người cuối cùng chào tạm biệt Fran là Kahna. Thông tin của cô bé về thương hội Messer thật sự vô cùng giá trị.

“Không, tớ phải cảm ơn cậu mới đúng.”

“?”

“Vì đã bảo vệ vương quốc này khỏi bàn tay của vương quốc Reidos.”

“Tớ chiến đấu cho bản thân.”

“Ngay cả thế, chắc chắn rất nhiều người đã được cứu nhờ có cậu. Nếu tình hình này tiếp tục trở nên trầm trọng hơn và dẫn đến chiến tranh toàn diện, cả hai vương quốc sẽ phải hứng chịu những hậu quả khôn lường.”

Kahna nói vậy và cúi đầu với Fran lần nữa. Trái với gương mặt hạnh phúc và nhẹ nhõm của Caurona cũng như các học sinh khác, nói sao nhỉ, gương mặt của Kahna lại buồn bã và cô đơn.

Ý của Kahna là gì? Có nhiều thứ xoay quanh cô bé mà chúng tôi vẫn chưa hiểu được hết... Nhưng trước khi Fran kịp hỏi điều gì thì Kahna đã rời đi rồi. Dường như là có công việc gì đó. Chúng tôi không thể cản cô bé lại được.

『Hãy để lần tới hỏi cô bé vậy.』

“Nn.”

Và khoảng thời gian sau đó, chúng tôi tiệc tùng cho đến hết ngày. Hiếm có khi nào mà Fran thức khuya như thế. Fran chắc chắn rất vui khi được vây quanh bởi bạn bè đồng trang lứa với mình.

『Fran.』

“?”

『Vui thật đấy.』

“Nn! Rất vui!”

Khoảng thời gian vừa qua thật sự vô cùng gian khổ, nhưng được thấy nụ cười hạnh phúc bấy giờ của Fran, cuộc hành trình đến học viện này với tôi là hoàn toàn xứng đáng.