“Master......”
『......Fran. Anh là... Suốt khoảng thời gian qua......』
Giọng của master trở nên run rẩy. Còn tôi thì nghe thấy giọng nói đã mừng đến nỗi bật khóc.
Bởi vì đó chắc chắn là giọng nói của master— Giọng nói của master vào những ngày tôi lần đầu gặp anh ấy.
Giọng nói đó đã tiếp cho tôi lòng dũng cảm. Giờ đây, tôi không còn sợ bắt chuyện với master nữa.
“Master, giúp em, bằng sức mạnh của anh.”
『......Sức mạnh của anh...』
“Em cần sức mạnh của anh để đánh bại Đại Ma Thú. Anh có thể giúp em, không phải như là một thanh kiếm, mà như là Master được không? Làm ơn...”
『Em đang khóc ư......?』
“Em khóc vì hạnh phúc thôi. Không sao cả.”
Khi hình ảnh của hai chúng tôi bên kia tan biến trước mắt tôi, Đại Ma Thú đã thế chỗ họ.
Nó thực sự rất đáng sợ. Tôi có thể thắng nó không? Dẫu có chút lo lắng, nhưng với sự giúp sức của master, chắc chắn tôi có thể đánh bại nó.
“Master, em cần master.”
『Phải rồi...... anh là Master...』
“Master?”
『Phải, đúng vậy! Ta là Master. Là Master của Fran......!』
Tông giọng của anh ấy bất ngờ thay đổi.
Rất gay gắt. Master đang giận dữ.
Tuy nhiên, tôi lại không hề sợ. Trái lại, tôi lại càng cảm thấy hạnh phúc hơn. Bởi đó không còn là giọng nói vô cảm của một thanh kiếm nữa. Master đã có lại trái tim nhân hậu như xưa.
“Master, em lên nhé?”
『A......A! Phải, lên nào! Cùng lên nào! Em định làm gì đi nữa, anh cũng sẽ hỗ trợ em hết mình!』
“Nn!”
『Anh sẽ tạ lỗi em sau. Giờ thì tiêu diệt thứ đó nào!』
“Nn! Em hiểu rồi!”
Cả tôi cũng không hiểu tại sao, bằng cách nào, nhưng bây giờ tôi cảm thấy mình thật tràn trề sức mạnh. Bây giờ, tôi có thể đánh bại bất cứ ai.
Cái thứ to lớn ấy chẳng còn gì đáng sợ nữa, vì tôi đã có master.
“Nghiêm túc nào!”
Và như thế, tôi đã quyết định. Tôi sẽ không giữ lại gì cả. Tôi sẽ sử dụng kĩ năng mạnh nhất mà mình có.
“Hỡi ngã huyết, thần thú hoang lực đang say ngủ trong ta. Hãy thức giấc! Thần Thú Hóa!”
Những tia sấm đen hung dữ bọc lấy cả người tôi, và tóc của tôi dài ra một chút.
Tuy nhiên, vẻ bề ngoài của tôi chỉ thay đổi nhiêu vậy mà thôi. Thật thất vọng. Trở thành một Thần Thú, tôi đã từng hy vọng mình sẽ trở nên bồng bềnh hơn một chút.
Dù gì thì kĩ năng này lại rất mạnh. Nó mạnh hơn gấp năm lần Lôi Đình Gia Tốc, chắc vậy.
“Master, anh sẵn sàng chưa?”
『Tất nhiên rồi. Sẵn sàng mức tối đa luôn! Đừng bận tâm gì đến anh cả. Và có vẻ như Hệ Thống Thông Báo-san đã tái sinh rồi.』
《Xin hãy để việc kiểm soát các kĩ năng lại cho tôi. Tôi sẽ cưỡng chế dừng chúng lại khi hậu quả trở nên nguy hiểm.》
『Là vậy đó.』
“......Được rồi.”
Master và Hệ Thống Thông Báo. Hai người họ thật đáng tin cậy.
“Vậy...... Lên nào!”
『Được!』
“Aaaaa! Giải Phóng Thánh Kiếm!”
『Ooooooo—!』
***
『Fran...... thắng rồi......』
“Nn...... Nhưng cái lỗ lớn giữa hồ......”
『A—... Không biết chúng ta có để lại hậu quả gì lâu dài đến hệ sinh thái không đây......?』
“Như thế vẫn tốt hơn là để Đại Ma Thú lộng hành.”
“Rhyn, cô không sao chứ?”
Khi chúng tôi đang để cho cơ thể rã rời của mình nghỉ ngơi bên ngọn đồi nhỏ gần hồ, Rhyn bất ngờ xuất hiện.
Tôi đã sợ rằng có chuyện gì đó không hay đã xảy ra với Rhyn sau khi cô ấy bất ngờ biến mất khi kết nối với phía bên kia bị ngắt quãng. Tôi cảm thấy rất mừng vì tình huống xấu nhất đã không xảy ra.
“Tôi chỉ lạm dụng sức mạnh của mình quá mức thôi......”
“Là lỗi của em sao? Vì cô đã cho phép em nói chuyện với master và em kia?”
“Không chỉ vậy...... Tôi còn phải mang Romeo và những người khác đi, và vân vân...... Nhưng giờ thì tôi ổn rồi.”
Thân ảnh của Rhyn đã trở nên mờ nhạt hơn trước. Bấy giờ, sức lực của cô ấy chỉ còn lại rất ít. Sẽ thực sự không sao chứ?
“......Đừng cố gắng quá.”
“Tôi biết mà.”
“Chuyện gì đã xảy ra với em bên kia......?”
Có lẽ nhờ đã đánh bại Đại Ma Thú mà giờ đây, tâm trí của tôi đã không còn căng thẳng và bắt đầu nghĩ về chúng tôi bên kia. Tất cả là nhờ tôi và master đó mà master của tôi đã trở về.
“Rhyn không biết sao?”
“Xin lỗi. Liên kết giữa hai bên đã bị cắt đứt rồi.”
“Ra vậy. Thật đáng tiếc.”
Tôi vẫn còn muốn nói chuyện với họ nhiều hơn.
Nhưng không sao cả.
Bởi họ đã cho tôi rất nhiều rồi.
“Master, vừa rồi anh đã rất cưỡng ép bản thân mình. Anh không sao chứ?”
『À, không sao hết. Tuy sức mạnh của anh đã cạn sạch rồi, anh bây giờ cảm thấy rất tốt.』
Master nói vậy và bật cười.
Tuy không có gương mặt, nhưng tôi biết, rằng master đang vui vẻ cười như xưa.
“Nn.”
『......Anh xin lỗi, Fran. Thời gian vừa rồi, anh đã thực sự rất ngu ngốc.』
“Miễn là anh đã trở về, dù là gì đi nữa cũng chẳng sao hết.”
『.......Thật ư...』
“Nn!”
Giọng nói dịu dàng của Master. Tôi lại cảm thấy hai mắt mình nhòa lệ một lần nữa.
Master đang tự trách bản thân mình. Rõ ràng là anh ấy đã trở về. Master có thể giận dữ, có thể hạnh phúc cũng là vì anh ấy không còn vô cảm như trước.
Điều đó làm tôi vô cùng hạnh phúc.
《Cảnh báo. Danh xưng của đơn vị Master đã có sự thay đổi.》
『Hể? Tên của tôi... Tên của tôi bị thay đổi ư? Hả? Nhưng tại sao?』
《Vâng. Sự thay đổi đã hoàn tất. Tên của đơn vị Master đã quay trở về với danh xưng cũ. Cùng với sự thay đổi của đơn vị Master, kĩ năng Giải Phóng Thánh Kiếm đã biến mất khỏi danh mục kĩ năng của đơn vị Master và đơn vị Fran.》
『Ý của cô là sao? Hả, tên của tôi đã thực sự trở về là “Master” rồi này! Vậy tức là tôi không còn là thánh kiếm nữa ư?』
《Vâng. Sự thay đổi của Master đã khiến chủ nhân mất đi danh hiệu thánh kiếm cũng như quyền năng của nó.》
Tôi không hiểu chuyện gì vừa xảy ra cả, nhưng master đã không còn là thánh kiếm nữa. Nhưng vì sao? Là tại anh ấy đã lấy lại được nhân tính của mình? Master không thể trở thành thánh kiếm nếu anh ấy có nhân tính ư? Không, cũng có thể ngược lại. Có lẽ vì trở thành thánh kiếm mà master đã trở nên vô cảm.
Nếu là vậy, tôi không muốn anh ấy trở thành thánh kiếm. Tôi không cần thánh kiếm. Tôi cần master cơ.
『A-Anh xin lỗi, Fran. Anh không còn là thánh kiếm nữa!』
“Nn.”
『Hể? Sao em lại mỉm cười?』
“Không sao cả. Master là Master. Em không quan tâm anh có là thánh kiếm hay không.”
Master đã trở về với tôi, những chuyện khác tất cả đều không quan trọng. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng đã có Hệ Thống Thông Báo-san rồi mà.
“......Nếu chúng ta vẫn còn có Urushi thì thật hoàn hảo.”
『......Phải nhỉ.』
Đó là điều duy nhất còn làm tôi thất vọng. Tuy nhiên, Hệ Thống Thông Báo-san đã cho tôi một bất ngờ lớn.
《Tái triệu hồi đơn vị Urushi không phải là bất khả thi.》
『Hể? Ý của cô là sao?』
《Ma thạch của đơn vị Urushi đã nhập làm một vào đơn vị Master. Bằng cách sử dụng liên kết này, việc tái triệu hồi đơn vị Urushi là khả thi.》
“Chúng ta phải làm gì?”
《Để có thể triệu hồi ma thú từ ma thạch yêu cầu cần có kĩ năng Thần Thú Triệu Hoán Thuật. Để có thể nhận được kĩ năng này, cấp độ triệu hồi thuật cần đạt đến Lv.Max và có được thông tin cần thiết từ Tuệ Thần.》
“Ra vậy...... Master.”
『Ừ, có vẻ kế hoạch của chúng ta đã được quyết định rồi.』
“Nn!”
Và cuộc hành trình của chúng tôi tiếp tục. Một cuộc hành trình đầy hứng khởi và vui vẻ.