“Và đó vẫn chưa phải là tất cả chiến công của Fran-oneesama!”
Katley, như đột nhiên trở thành một người khác, tiếp tục lớn tiếng với Sibyl.
“Chị ấy cũng có công lớn với vương đô đấy! Chị ấy đã cùng với đồng đội của mình vạch trần âm mưu xấu xa của vương quốc Reidos đê hèn!”
“Đ-Đê hèn?”
“Đúng vậy! Bọn chúng là vương quốc tồi tệ nhất không ngừng muốn làm tổn hại vương quốc này bằng những thủ đoạn đáng ghê tởm của chúng!”
“T-Tồi tệ nhất......”
Vì một lý do nào đó, vẻ mặt của Sibyl đã trở nên cứng lại.
“Cô có biết không, vương quốc Reidos đã xây dựng một cơ sở nghiên cứu trên một hòn đảo nổi và không ngừng thực hiện những thí nghiệm tàn nhẫn lên người ở đó đấy! Chắc chắn là các vị thần đã muốn trừng phạt vương quốc Reidos, vì Fran-oneesama cùng với Jean mạo hiểm giả đã chinh phục hầm ngục đó và giải phóng những linh hồn bất hạnh bị đày ải bởi bọn chúng!”
“Jean? Jean Sát Nhân Hàng Loạt?”
“Cô biết anh ấy, đúng không? Anh ấy là một người vĩ đại đã nghiền nát vương quốc Reidos tàn bạo và máu lạnh không biết bao nhiêu lần!”
“Giờ còn là tàn bạo và máu lạnh......”
Katley ôm một mối thù ghê gớm với vương quốc Reidos, nhỉ? Những lời lẽ khinh miệt cứ liên tục thốt ra từ đầu lưỡi cô bé khi nói đến vương quốc Reidos. Mà thân là người đã gọi vương quốc Kranzel là quê hương, cô bé có ác cảm với bọn chúng cũng là điều dễ hiểu. Nhưng như thế này chẳng phải hơi quá mức rồi sao?
Đừng nói là do Aurel và con của ông ta dạy con bé như thế nhé?
“Vương quốc đó đã mang đến bất hạnh cho biết bao nhiêu người......”
“T-Thật ư......?”
“Đúng vậy! Bác của tôi đã mất mạng dưới bàn tay của vương quốc Reidos. Bác ấy luôn ở bên tôi khi tôi còn rất nhỏ, người mà tôi vô cùng yêu quý...... Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho chúng!”
“......Vậy à.”
“Bọn chúng là một đám xấu xa.”
Vậy một người thân của cô bé là nạn nhân của vương quốc Reidos? Thế thì cô bé hoàn toàn có lý do để căm hận chúng như vậy.
Sibyl, trước những cáo buộc nhằm vào vương quốc Reidos, nở một nụ cười khan. Cô ta đang buồn sao?
Và bây giờ thì Biscotto, vốn chỉ lắng nghe từ nãy đến giờ, đã phản ứng lại thay cho Sibyl.
“Reidos không phải là một vương quốc như thế! Họ là một vương quốc vĩ đại!”
Khi gã hét lên như vậy, gương mặt của gã chuyển màu đỏ rực.
“......Tại sao anh lại bảo vệ vương quốc đó?”
Bất cứ ai là công dân của vương quốc Kranzel sẽ thắc mắc điều đó, chẳng riêng gì Katley. Cô bé thật sự bối rối, không có điểm gì mỉa mai ở đây cả.
“Hể? C-Cái đó......”
“Biscotto, im lặng đi. Không, vì công việc, chúng tôi đã từng gặp nhiều người đến từ vương quốc Reidos rồi, và họ là những người vô cùng tử tế.”
“......Vương quốc Reidos đóng cửa với thế giới bên ngoài, không để lọt ra bất cứ thông tin gì. Công việc của mấy người là gì mà phải tiếp xúc với chúng?”
“C-Cái đó chúng tôi gọi là bí mật nghề nghiệp. Nhưng chúng tôi đã tiếp xúc với vương quốc Reidos, và tuy họ có người xấu, họ cũng có rất nhiều người tốt đấy.”
“Không phải chính cô cũng vừa đánh đồng tất cả mạo hiểm giả với nhau sao? Một số người vô cùng xấu xa, nhưng cũng có những người khác cũng cao cả như oneesama!”
“......R-Ra vậy......”
Lần đầu tiên tiếp xúc với Dianne, tôi cũng đã có thắc mắc rồi. Nhưng cuối cùng thù họ là ai?
Không phải mạo hiểm giả. Hoàn toàn có thể chắc chắn điều đó từ sự thiển cận của họ về cái nghề này.
Lính đánh thuê sao? Lính đánh thuê thường ghét mạo hiểm giả nên cũng có khả năng. Tuy nhiên, lính đánh thuê không có lý do gì để tỏ ra cao ngạo với mạo hiểm giả hết.
Thay vì nói rằng Sibyl và Dianne chủ động giữ khoảng cách với mạo hiểm giả, thì giống như là họ chưa từng tiếp xúc với mạo hiểm giả thì đúng hơn.
Có thể họ tưởng rằng người ta sẽ không để ý đến chuyện đó, nhưng cả hai thiếu sót nhiều thường thức tới nỗi không kĩ năng diễn kịch nào có thể che đậy được cả.
Một người như vậy có thể tồn tại sao? Trẻ con thì không nói. Nhưng một người có năng lực như Sibyl chưa từng biết đến mạo hiểm giả ư? Vô lý.
Điều đó chỉ có thể được giải thích nếu Sibyl sinh ra và lớn lên ở một nơi tuyệt đối vắng bóng mạo hiểm giả.
Vậy, đó có thể là vùng đất nào? Một vùng đất không có mạo hiểm giả, nhưng đầy rẫy những người coi thường họ.
Cường quốc phương bắc, vương quốc Reidos, là một khả năng.
Khả năng này giải thích được phản ứng của Biscotto trước đó.
Nhưng điều đó lại dấy lên một câu hỏi khác, người của vương quốc Reidos đang làm gì ở đây? Chuyện hai vương quốc đối địch cử do thám xâm nhập lẫn nhau là chuyện bình thường, nên khả năng cao chúng là lực lượng của vương quốc Reidos lẻn vào Kranzel.
Cơ mà nói thật là tôi không nghĩ Sibyl hay Biscotto là quân do thám đâu. Về năng lực mà nói, họ giống như binh sĩ hoặc hiệp sĩ hơn. Họ không hợp với các nhiệm vụ nằm vùng chút nào.
Khí tức của cả hai quá mạnh mẽ, quá nổi bật, quá dễ bị vạch trần là gián điệp. Nói rằng cô ta lẻn khỏi vương quốc Reidos để ngao du thiên hạ còn đáng tin hơn.
Chúng tôi nên làm gì đây?
Nếu tra hỏi, chúng tôi có thể sẽ tìm được thêm manh mối. Tuy nhiên, phía bên kia lại là những kẻ đang thâm nhập vào đất nước đối địch đấy.
Nếu chúng nhận ra vỏ bọc của mình đã bị lật tẩy, chúng chắc chắn sẽ tìm cách bịt miệng chút tôi. Sẽ rất khó để chúng tôi có thể vừa chiến đấu với Sibyl và Biscotto vừa bảo vệ Katley được.
Và ngay cả khi đã rời khỏi đây an toàn, Katley vẫn có thể bị bọn chúng nhắm đến trong tương lai. Tốt nhất là chúng tôi nên giả vờ không biết gì hết và để cho cơ hội trượt khỏi kẽ tay thì hơn.
“......C-Chị đại. Chúng ta mà cứ thế này thì...!”
“Đ-Đúng vậy. Rời khỏi đây thôi.”
Phía bên kia có vẻ cũng chẳng muốn dính dáng gì với chúng tôi thêm nữa.
“......Katley, đi thôi.”
“Hể? Chị chắc chứ?”
“Chỉ lãng phí thời gian mà thôi.”
“Nếu oneesama nói vậy thì......”
Tôi bảo Fran để cho cả hai đi. May mắn là ngay lúc đó, bọn chúng cũng chạy mất.
“L-Lượng thứ!”
“Nn.”
“T-Tạm biệt!”
『Urushi, theo chân chúng.』
(Gâu!)
『Bên cạnh hai tên đó ắt phải có một kẻ nữa có khả năng cảnh giác cao cường. Cẩn thận nhé.』
Không thể nào hai người bọn chúng có thể đơn độc thâm nhập tới tận đây mà không có sự hỗ trợ được. Chúng chắc chắn phải có ai đó nữa.
『Nhờ nhóc đấy.』
(Gâu!)
Giờ thì chúng tôi cần phải báo cáo cho Dias thôi. Dẫu bầu không khí giữa hai bên vẫn còn bức bí, nhưng công việc là công việc, ông ta sẽ không để cảm xúc của mình ảnh hưởng đâu— chắc vậy.
Mà nếu ông ta không sẵn sàng lắng nghe chúng tôi, chúng tôi sẽ nhờ Aurel và Elsa vậy.