Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

11 606

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

(Đang ra)

Đáng lẽ ra, tớ nên ghét cậu mới phải

HoneyWorks, Mari Kousaka

Chẳng lẽ, chuyện tình của Kotaro lại kết thúc một cách đau đớn như vậy sao?....

6 235

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

309 13678

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

(Đang ra)

Kimitte Watashi no Koto Suki Nandesho?

Kota Nozomi

Hãy cùng khám phá những điều sẽ xảy ra với hai chú chim non đáng yêu này trong bộ truyện tình lãng mạn tuổi teen siêu ngọt ngào và lành mạnh. Chắc chắn sẽ có rất nhiều khoảnh khắc lãng mạn đang chờ đợ

4 13

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

(Đang ra)

Otome game Sekai wa Mobu ni Kibishii Sekaidesu: Marie Route

Mishima Yomu

Đây là phần ngoại truyện kể về một nhánh rẽ khác của câu chuyện. Nếu như Leon chủ động hơn khi mới bước vào học viện và quen biết với Marie trước thì sao? Những diễn biến nào sẽ diễn ra khác với cốt t

221 19980

Web Novel - Chương 744 Tìm kiếm Katley và Nilfe

Sau khi rời đấu trường và chia tay với nhóm Scarlet Maiden của Judith, chúng tôi nhanh chóng bắt tay ngay vào tìm kiếm Katley và Nilfe, hiện có vẻ đã bị bắt làm con tin.

Nơi đầu tiên mà chúng tôi đến là căn cứ của chúng, cách đấu trường không xa. Hy vọng rằng kẻ đứng đằng sau âm mưu này cũng ở đó......

“Họ không còn ở đây sao!?”

“Không có Katley và Nilfe.”

Tại địa điểm do Abbav khai ra, chúng tôi tìm thấy một tòa nhà trống trơn. Ngay cả thế chúng tôi vẫn đã lùng sục nó để cho chắc chắn.

 “Bây giờ, chúng ta đành tìm cách khác để giải cứu tiểu thư Nilfe...... Urushi có thể đánh hơi được họ không?”

“Urushi cố lên.”

“Gâu!”

Vẫn để Fran trên lưng, Urushi chúi mũi xuống đất đánh hơi. Ngày hôm qua, cậu ta đã có thể theo dấu một đại undead ở khoảng cách rất xa.

Ngày hôm nay, chúng tôi chắc chắn vẫn có thể trông cậy ở cậu bé.

“*Khịt Khịt Khịt Khịt *”

Vừa đi quanh quẩn khắp căn cứ kẻ địch, Urushi vừa hít lấy hít để. Đôi khi cậu ta lại ngẩn mặt lên như đang theo mùi hương nào đó vào không khí.

“Gâu!”

Chẳng mấy chốc, Urushi bắt đầu chạy nước rút. Và rồi, chúng tôi thấy mình chạy xuyên qua thị trấn Ulmutt một lần nữa.

“Có vẻ hỗn loạn đã bắt đầu hạ nhiệt rồi.”

(Nn.)

Bọn undead bất ngờ xuất hiện giữa thị trấn và đấm du côn điên cuồng quậy phá có vẻ như đã bị đánh bại. Tôi có thể thấy đứng trước bọn undead, bấy giờ chỉ còn là những cái xác cứng đờ, xuất hiện ở khắp mọi nơi là những mạo hiểm giả được huy động.

Tuy rằng binh sĩ đã không thể có phản ứng kịp thời, trong khoảng thời gian này vẫn có rất nhiều mạo hiểm giả hòa lẫn vào dòng người bình thường. Vì thế mà rối loạn undead này đã bị dập tắt rất dễ dàng.

Thất bại này đã nói lên rằng bọn Reidos, những kẻ đứng đằng sau âm mưu ngày hôm nay, đã coi thường mạo hiểm giả như thế nào.

Vừa chạy xuyên qua thị trấn, Colbert, với gương mặt phức tạp, mở miệng.

“Fran.”

“Nn?”

“Chúc mừng chiến thắng. Thật sự là tôi không ngờ rằng tiểu thư Hilt sẽ bị đánh bại đấy.”

Trong trường hợp của Colbert, anh ta là cựu môn sinh của trường phái Dimitris. Dù thế nào đi nữa, anh ta vẫn tin tưởng vào sức mạnh của môn phái. Nhưng đó không phải là lý do duy nhất.

“So với tiểu thư, thì Fran vẫn còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm. Trong quá khứ, tiểu thư đã chiến thắng không biết bao nhiêu địch thủ là kiếm sĩ. Thêm vào đó, tiểu thư còn nắm giữ lợi thế khắc chế nữa. Dimitris Lưu Võ Phái là một trường phái võ thuật chuyên môn đối kháng giữa người và người. Mà tất nhiên, master là trường hợp ngoại lệ. Không có thứ gì là ngài ấy không hạ được cả, nhưng... sau cùng thì trường phái của ngài ấy là chuyên để đấu với con người.”

Dimitris Lưu Võ Phái, mặc cho tất cả, được thiết kế để đối phó với kẻ thù là con người sử dụng vũ khí. Tất nhiên nó có thể được sử dụng để chiến đấu với ma thú. Tuy nhiên, chiến trường nơi nó tỏa sáng rực rỡ nhất là khi đối kháng với con người.

“Tôi đã có nghe qua chuyện Fran cũng đã đánh bại một mạo hiểm giả hạng A. Tôi không có cơ hội được chứng kiến trận đấu giữa Fran và Goldalfa, nhưng Goldalfa là một chiến binh với khả năng chiến đấu được phát triển để phù hợp cho quân đội và tiêu diệt ma thú. Dù cũng là hạng A, nhưng chiến trường mà người mạo hiểm giả có thể chứng minh bản thân một cách tốt nhất thì không phải ai cũng giống nhau.”

Quả thật, Goldalfa có nhiều kĩ năng diện rộng giúp ông ta dễ dàng đơn độc đương đầu với thế bị bao vây tứ phía. Theo một cách nhìn nhất định, Goldalfa rất giống với Biscotto là địch thủ của Fran năm nay. Chỉ là Goldalfa mạnh hơn và cứng cáp hơn rất nhiều mà thôi.

“Chỉ mới một năm trôi qua thôi. Ngay cả Fran đã mạnh hơn trước đi nữa, tiểu thư chắc chắn vẫn sẽ chiến thắng trong hình thức thi đấu đối kháng này. Tôi đã tin vậy.......”

Với Colbert, người vẫn còn dành một sự tôn trọng rất lớn cho trường phái võ thuật Dimitris, chứng kiến thất bại của người kế nhiệm nó đã khiến anh ta cảm thấy phức tạp.

Vừa muốn mừng cho chiến thắng của người quen, nhưng cũng không khỏi cảm thấy buồn phiền. Những điều ấy đang làm nội tâm của Colbert rối bời. Nhưng có một chuyện tôi có thể chắc chắn là Colbert không nghĩ đến Hilt theo kiểu lãng mạn nào cả.

Với anh ta, cô ấy là người kế thừa của sư phụ mà mình tôn kính, một người bạn trang lứa tài năng hơn mình nhiều lần. Tình cảm mà Colbert dành cho Hilt hiện tại chỉ là tình bằng hữu và nể phục thôi......

Hơn nữa, vì Fran đã chiến thắng, Hilt vẫn còn một chặng đường dài nữa để trở thành người kế nhiệm chính thức của môn phái.

『Hmm...... Hilt cố lên, đừng bỏ cuộc!』

(Master?)

『À không. Không có gì đâu. Anh chỉ đang tự hỏi không biết Hilt thế nào rồi thôi.』

(Hmm) 

***

Đã mười phút trôi qua kể từ khi chúng tôi phó thác công việc truy vết lại cho khứu giác của Urushi.

“Gâu!”

Tốc độ của Urushi bất ngờ gia tăng. Còn lâu mới đạt đến tốc độ tối đa của cậu ta, nhưng cũng đã ngang ngửa với tốc độ chạy trung bình của họ chó rồi.

『Mùi hương đã gần kề rồi sao?』

(Gâu!)

Urushi liên tục bẻ hướng, vượt đường, và băng băng chạy. Nhưng thật sự là không có nhầm lẫn nào sao?

Bởi Urushi càng chuyển hướng, thì đích đến của chúng tôi càng trở nên rõ ràng hơn: chúng tôi đang quay lại đấu trường.

『Có đúng không vậy, Urushi?』

(Gâu!)

Cậu ta không lầm lẫn gì cả.

Và cuối cùng thì cậu ta thực sự đã đưa chúng tôi đến đó.

“Đấu trường sao?”

“Gâu.......?”

Urushi khẽ nghiêng đầu khi nhìn lên đấu trường hiện ra trước mắt. Rồi cậu ta chúi mũi xuống dưới đất đánh hơi, trước khi lại ngẩn mặt lên nghiêng đầu tiếp.

“Urushi?”

“Gâu”

Vừa nhìn chằm chằm đấu trường, Urushi vừa khẽ sủa vang.

“Chẳng lẽ nhóc đang nói rằng họ đang ở đâu đó ở đấu trường ư?”

“Gâu!”

Trước câu hỏi của Colbert, Urushi nhìn lại anh ta và sủa vang với gương mặt như muốn nói “Là thật đấy!” vậy.

Tôi đã nghĩ rằng bọn chúng đang định đe dọa Dimitris và Aurel trong lúc che giấu con tin ở đâu đó... Chẳng lẽ chúng định sử dụng họ trước cả hai như là khiên thịt?

Có khi nào bọn Hắc Hài Cốt Binh Đoàn đã mang Nilfe và Katley đến đây ngay cái lúc mà chúng tôi rời đấu trường để tìm kiếm cả hai không?

Dù sao đi nữa, chúng tôi chỉ còn lại một lựa chọn duy nhất!

Chúng tôi lại một lần nữa xông vào đấu trường với Urushi dẫn đầu.

Ở đây cũng không còn bóng dáng undead nào nữa. Bọn chúng có vẻ đã bị đánh bại cả. Tuy nhiên, hình như bọn undead mạnh mẽ tụ tập về đây đông đúc hơn mà xung quanh chúng tôi có rất nhiều mạo hiểm giả bị thương và đang được sơ cứu.

Trong lúc đang chạy trong hành lang như thế, chúng tôi chợt nghe thấy tiếng binh sĩ vội vã trao đổi với nhau ở phía trước.

“Này! Buổi lễ bế mạc có biến rồi!”

“Chuyện gì đã xảy ra thế!?”

“Tôi không biết, nhưng có người nói là do undead gây ra. Dù sao thì không đùa đâu! Nhanh lên!”

“Vâng, hiểu rồi!”

“Khốn kiếp! Tất cả chỉ tại hỗn loạn bên ngoài mà ở đây mới thiếu người như thế!”

Có vẻ như Hắc Hài Cốt Binh Đoàn đã đột kích buổi lễ bế mạc. Nếu không nhanh chân thì nguy mất.

“Urushi, nhanh lên.”

“Gâu!”

Urushi xông đến phía trước như đuổi theo những người binh sĩ trước khi vượt mặt họ và khiến họ ngã ngửa sang hai bên. Xin lỗi.

“Gâu gâu!”

Theo chân Urushi, chúng tôi rẽ qua mấy khúc cua trước khi đến được một dãy hành lang thân thuộc. Nếu cứ men theo nó, chúng tôi sẽ sớm đến được khu vực khán đài.

Tuy nhiên, trên khán đài chúng tôi cũng cảm nhận được có gì đó bất thường. Bấy giờ, buổi lễ bế mạc đã được tổ chức rồi mới đúng. Thế mà ngoài kia lại im lặng đến đáng kinh ngạc.

“Khoang! Chờ đã!”

“Gâu?”

“Chưa biết chuyện gì đang xảy ra mà xông vào ngay là không hay cho lắm. Chúng ta nên trinh sát trước.”

“Ra vậy.”

“Gâu.”

Anh ta nói không sai. Sự vội vã ít khi nào có thể giúp chúng tôi hành động một cách hợp lý nhất.

Trong khi đó, gương mặt của Urushi và Fran cứ như thể đang nói “Ồ, đúng là vậy thật” ấy. Chờ đã, cả hai thực sự có ý định cứ thế mà xông vào sao?

“Đầu tiên thì phía trước còn một cô bé nữa ngoài Nilfe, đúng không?”

“Gâu.”

“Gì cơ? Thật ư?”

Colbert hỏi Urushi một câu hỏi, và câu trả lời của cậu ta, có thể tóm gọn lại, là ở phía trước chỉ có Katley mà thôi. Trong khi đó thì Nilfe đang tại một nơi khác ở đấu trường.

Bọn chúng chia tách cả hai ra để khiến công việc giải cứu trở nên phức tạp hơn chăng?

“Nếu là vậy, chúng ta phải chia ra. Urushi và Colbert, làm ơn giải cứu Nilfe.”

“Khoang! Nếu chỉ một mình tiểu thư thì......!”

“Không sao cả. Sẽ không liều lĩnh.”

“Nhưng... Không, đúng là như vậy sẽ đảm bảo an toàn cho tiểu thư Nilfe hơn... Tôi hiểu rồi. Cứ giao tiểu thư Nilfe lại cho tôi.”

“Gâu!”

Và như vậy, Urushi cùng với Colbert đã rời đi để tìm kiếm Nilfe. Trong khi đó, tôi và Fran sẽ đảm đương phần của Katley.

Fran không thể tiếp tục chiến đấu, vì thế tôi sẽ là người đảm nhận công việc chính. Đây có thể là lúc mà màn kịch chiêu thức thao túng kiếm bí ẩn của Fran sẽ được diễn lần nữa.

『Đầu tiên, chúng ta cần kiểm tra tình hình hiện tại của buổi lễ đã.』

(Nhờ anh.)

『Được. Chờ anh chút.』

Tôi biến sợi ruy băng của tôi thành một sợi chỉ nhỏ và dẫn nó đến hàng ghế khán giả. Bằng cách này, tôi vẫn có thể quan sát tình hình phía trước qua con mắt của một sợi chỉ.

“—Nhanh lên! Tròng chiếc vòng cổ đó vào ngay, Dimitris!”

Và khi sợi chỉ của tôi đến được khán đài, tôi thấy một gã đàn ông đeo một chiếc mặt nạ kim loại la lớn một cách đầy đắc thắng như vậy trên sân khấu.