『Khốn kiếp! Lại thất bại rồi!』
(Em xin lỗi, hắc lôi của em có hơi mạnh quá.)
『Chết thật! Lần này là lỗi của anh!』
(Master, lần nữa.)
『A-! Là vì có ít Thần Khí quá sao?』
(Mmm, kiểm soát Kiếm Nguyên Tố khó quá......)
Kế hoạch trộn lẫn tất cả những gì tốt nhất của chúng tôi lại gặp thất bại liên tục.
Nguyên tố Tà và nguyên tố Thiên, cũng giống như Tà Khí và Thần Khí, triệt tiêu lẫn nhau như bất cứ nguyên tố đối nghịch nào khác. Tôi thật sự không khỏi nghi ngờ liệu chúng có thể được trộn lẫn vào nhau mà không được làm cho yếu đi trước. Chưa kể nếu còn cho hắc lôi vào thì độ khó sẽ tăng thêm gấp đôi nữa.
(Nhưng nếu là master, chắc chắn sẽ thành công!)
『Thật ư?』
(Nn! Nếu master đã có thể trộn vô cùng nhiều gia vị lại để làm ra cà ri đỉnh nhứt, master cũng sẽ làm được với ma lực!)
『......Hể? Có chuyện đó ư?』
Fran đinh ninh với một đôi mắt vô cùng tự tin......
『N-Nhưng không phải gia vị và ma lực là hai thứ có một chút khác nhau sau?』
(Không hề có chuyện đó.)
『V-Vậy à? Mà anh cũng là tông đồ của Hỗn Thần mà. Anh có thể trộn lẫn nhiều thứ khác nhau lại! Chắc vậy......』
(Nn! Khả năng nhào trộn của master là đỉnh nhứt.)
Thật ra nhờ nói chuyện với Fran, tôi đã có một chút manh mối.
Chẳng phải trước đây chúng tôi đã tạo ra Tà Thiên Khí và bọc chúng lại với hắc lôi rồi sao. Chỉ khác ở lần này chúng tôi đang cố gắng kết hợp nguyên tố Tà và nguyên tố Thiên lại mà thôi. Nó không thể nào bất khả thi được.
Trái lại, tôi có cảm giác như tôi sẽ làm được.
Chỉ cảm giác mà thôi, nhưng tôi nghĩ kết hợp chúng lại không làm trái với bất cứ nguyên tắc nào cả. Do đó, tôi thử quan sát dòng chảy của ma lực của chúng tôi và tập trung hơn nữa.
Ngay sau đó, Hỗn Độn Trí bỗng phản ứng mãnh liệt, và tôi có thể quan sát chúng rõ hơn bao giờ hết! Dường như đó không chỉ là một kĩ năng liên quan tới Hỗn Thần mà cả ma lực nữa. Là vì chúng tôi đang làm gì đó rất lẫn lộn và hỗn loạn sao?
Khi nói rằng tôi sẽ làm được vì tôi là tông đồ của Hỗn Thần, tôi chỉ nửa thật nửa đùa mà thôi, nhưng hóa ra đó chính là lời giải tôi đang tìm kiếm. Sau khi nhìn lại quá trình nhào trộn của chúng tôi bằng một con mắt khác, tôi đã tìm thấy nguyên nhân của vấn đề.
『Fran, lần này chúng ta sẽ làm được, anh chắc chắn. Nhưng anh có thể nhờ Thần Khí lại cho Fran không? Thay vào đó, hãy để Thánh Tịnh cho anh.』
(Được chứ?)
『Ừm. Nhờ Hỗn Độn Trí, anh thấy được Thần Khí của em tương thích với các ma lực khác tốt hơn anh.』
Tôi đảm đương cả Thần Khí và Tà khí vì tôi biết tạo ra cả hai thứ ấy. Nhưng chỉ bằng tiềm thức tôi đã hiểu được Thần Khí là yếu tố quan trọng nhất.
Fran, người được Thú Trùng Thần công nhận, có thể kiểm soát Thần Khí tốt hơn tôi rất nhiều vào nhờ đó, ít gặp kháng cự khi trộn nó với các nguyên tố khác hơn.
Mặc dù Thần Khí của tôi và Fran đều là Thần Khí, chúng dường như cũng không giống nhau.
(Hiểu rồi. Em sẽ thử.)
Fran trộn lẫn thần khí với hắc lôi trước khi bọc lấy tôi bằng nguồn sức mạnh tương tự như Hắc Lôi Thần Trảo. Trong khi ấy, tôi nhận lấy và kết hợp chúng với Tà Khí và ma lực thuần túy.
Quả nhiên, với nguồn Thần Khí trở nên ổn định hơn, khả năng kiểm soát của chúng tôi đã tốt hơn rất nhiều, và tôi cuối cùng đã có thể kết hợp cả bốn thứ ấy lại.
Mà với người bình thường, tao tác với mức độ phức tạp cỡ này có thể khiến não của họ như muốn nổ tung ấy chứ. May mắn thay, tôi không có thứ gì như thế. Tôi có thể làm được.
『Guuh......』
Tuy nhiên, lần đầu tiên sau một khoảng thời gian, cơn ớn lạnh ấy đã xuất hiện! Nói cách khác, tôi đã không hề biết mà đẩy bản thân mình tới giới hạn rồi.
Nameless và Raranfruura đơn giản là quái vật. Nếu chúng tôi không thể tiêu diệt bọn chúng càng sớm càng tốt, chúng tôi sẽ thất bại trong trận chiến hao mòn này.
Nếu là vậy, lúc này chính xác là lúc mà tôi cần liều lĩnh một chút.
『URRAAAaaaa!』
(Master! Tuyệt vời! Anh làm được rồi! Đỉnh nhất! Ngầu quá!)
『Làm được rồi!』
Lưỡi kiếm của tôi giờ đây đang tỏa qua một vầng hào quang màu vàng kim.
Vầng hào quang ấy mang theo hiện diện và ma lực điên rồ. Chúng tôi có thể làm được! Giờ thì chẳng còn sự nghi ngờ nào nữa.
『Fran, anh không thể duy trì được lâu đâu! Làm ngay đi!』
"Nn!"
Nameless đang quay lưng lại với chúng tôi. Để làm phân tâm hắn, các Thây Ma Anh Hùng khác đang phát động một cuộc tổng tấn công dữ dội. Nhưng không thể nào hắn không để mắt đến chúng tôi được. Hắn thật sự là một kẻ địch với cái đầu lạnh.
Lý do mà hắn để lộ sơ hở của mình ra như thế là bởi hắn tin rằng hắn có thể né được bất cứ đòn tấn công nào của Fran.
Dù sao đi nữa hắn là undead, hắn không nhìn bằng nhãn cầu như người sống. Khả năng tiếp nhận thông tin của hắn tương tự như tôi.
Ngay cả vậy, chúng tôi không có diễm phúc để chờ đợi một thời cơ tốt hơn. Hào quang hoàng kim của tôi đang bắt đầu vỡ vụn rồi. Tôi không thể duy trì nó thêm mười giây nữa.
『Fran cứ tấn công hắn! Để những người khác khóa chuyển động hắn lại!』
(Đã rõ.)
Đến chính Nameless cũng cảm nhận được áp lực khủng khiếp đằng sau lưng hắn. Hắn thừa hiểu Fran đã trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Vừa đối phó với Yvel và Vegales, hắn vừa chăm chú quan sát Fran. Nếu cứ thế này, gần như chắc chắn hắn sẽ né được.
Nhưng chúng tôi có một lá bài át chủ. Một lá bài vô cùng lén lút.
『Urushi! Đến lượt của nhóc đấy!』
"GRÀOOoo!"
"Chết tiệt! Con chó khốn nạn! Mày nhảy từ đâu ra vậy......!"
Nếu Urushi tập trung toàn lực để ẩn thân, ngay cả Nameless cũng không thể nhận ra cậu ta đặc biệt là trong một trận chiến khốc liệt như bây giờ.
Hơn nữa, nơi mà cậu ta nấp vào không phải là bóng của Nameless mà là từ bóng của Yvel. Sử dụng nguồn ma lực mạnh mẽ của Yvel như tấp màn che, Urushi đã hoàn toàn trốn tránh được sự chú ý của hắn.
Với cú ngoặm bất ngờ của Urushi, chuyển động của Nameless liền chậm lại trông thấy. Hắn lập tức tập trung sức mạnh tái tạo hòng chuẩn bị cho Fran. Tuy nhiên, bị giữ lại bởi một lớp kết giới vô hình, cơ thể hắn gần như cứng đờ không cử động.
Hắn sẽ trốn thoát được nếu cho hắn thời gian. Nhưng đã quá trễ cho hắn rồi.
Fran đã phát động đòn tấn công của mình.
"HAAaaaa! Cà Ri Trảmm!"
『Hể?』
K-Khoan cái đã nào, cái tên kiểu gì vậy trờiiiii!