“Master, lên nào!”
『Được!』
“Haa!”
Bằng cách lợi dụng quán tính tạo ra khi Urushi di chuyển ở tốc độ cao, Fran nhắm tới Đại Ma Thú mà phóng tôi đến.
『Hyaaaah!』
Đẩy Đạn Pháo Tâm Linh Lực đến mức tối đa, tôi đâm thẳng đến Đại Ma Thú.
Những cái xúc tu mỏng như những sợi dây thừng đứng ra ngăn tôi lại, nhưng sức mạnh của chúng lại không hề đáng ngại như vẻ bề ngoài của mình.
Với xung kích tạo ra, tôi đột phá bức tường dược dựng nên bởi hơn một trăm xúc tu và đâm thẳng vào khối thịt khổng lồ của Đại Ma Thú.
『Uwwooo!.』
“GhyYuOOOoooh!”
Nó thét lên trước đòn tấn công của tôi. Tuy nhiên, có lẽ nó thấy phiền nhiễu hơn là đau đớn. Như thể chiêu thức của tôi chẳng khác gì một trò quấy rối vô hại vậy......
Tôi để lại trên người nó một cái hố thiên thạch không khác mấy với Kanna Kamui, tuy nhiên tôi lại không chắc là tôi có làm nó bị thương hay không nữa.
『Vậy Phá Tà chỉ có thể gây ra chừng này sát thương thôi sao?』
Vết thương mà tôi vừa gây ra quả nhiên quá nhỏ so với cơ thể khổng lồ của nó.
『Tsk! Nó......!?』
Khối thịt mà tôi vừa khoét ra trên người nó lại một lần nữa bắt đầu được hồi phục. Cứ như thế này, tôi sẽ bị nuốt chửng mất. Rõ ràng nó đang nhắm tới tôi.
Nói cách khác, nó có đủ khả năng suy nghĩ để nảy lên một chiến thuật như thế.
『Kuu! ......Chạy thôi!』
Không chỉ thế, độ bền của tôi đang giảm sút một cách nhanh chóng. Dịch cơ thể của nó có vẻ có hiệu quả ăn mòn rất mạnh.
Ngay khi tôi dịch chuyển đi để tẩu thoát, hố thiên thạch tôi vừa tạo ra đã gần như đóng miệng hẳn.
『Trong mắt nó, vết thương ấy chẳng khác một vết xước là mấy nhỉ?』
Tôi quyết định bay quanh nó để quan sát thêm vẻ bề ngoài của con ma thú.
Nó vẫn đang to ra. Xúc tu trên người nó vẫn đang đan xen lại với nhau và phình trướng. Nó không hề có đầu, tay, chân, đuôi hay cánh. Nó chỉ có thể được miêu tả là một khối thịt mà thôi.
Nó giống như một tòa nhà chọc trời quái đảng được tạo ra bởi những xúc tu màu tím, đỏ-đen và xám vậy......
“Ghu......GhuGHOOoh......!”
『Hmm?』
Đại Ma Thú đang phát ra âm thanh kì lạ.
Thứ này đang tru ư?
Tôi thậm chí còn chẳng biết cái miệng của nó nằm ở đâu, nhưng thật sự nghe như tiếng nói vậy.
“GhughAa...GhUghYaAgOOoh!”
『Uwwa! Tởm quá!』
Khi tôi bay lên đỉnh đầu của nó để quan sát con ma thú từ trên cao, một cảnh tượng đáng kinh ngạc bắt đầu xuất hiện. Trong lúc tôi đang quan sát, xúc tu trên đầu nó bỗng nhiên uốn éo dữ dội. Sau đó, có một thứ đột ngột trồi lên.
『Một cái miệng?』
“GhUgYOghOOoh!”
Bộ phận rõ ràng là một cái miệng trồi lên từ hàng sa số xúc tu. Đây là miệng của Đại Ma Thú sao?
『Giống người quá.』
Ngay cả răng của nó cũng không phải răng của ma thú, dù kích thước của chúng cực kì lớn. Chạy dọc trên nứu răng màu đen đỏ là một hàm răng trắng. Nó thật sự giống với miệng của con người.
Cả con ma thú chỉ có cái miệng của nó trông bình thường, và chính điều đó đã khiến nó vô cùng kì quái.
“GuOgOooAAah......PpPhHục tùNg Ta!”
『Hả?』
“PpHhỤc tÙnG tA!”
Nó đang nói!
Giọng của nó vừa to vừa chói tai, cứ như có ai đó đang hét bằng cả cuống họng của mình qua một cái loa phát thanh cũ vậy. Nhưng nó chắc chắn đang nói.
“PpHhỤc tÙnNGg tAaaAAa!”
Tôi có thể gọi đây là tokodama không? Cơ mà linh hồn này lại là linh hồn tà ác. Ra vậy, những ai nghe thấy giọng nói này chắc chắn sẽ bị nó thao túng.
Tuy nhiên, tôi chẳng bị làm sao cả.
Những người khác hẳn phải cố gắng lắm mới giữ lại được tâm trí của mình trước giọng nói của nó. Trong trường hợp bình thường, tôi đáng lẽ ra phải trải qua cảm giác khủng hoảng như thể bản thân đang chuẩn bị mất kiểm soát, quyết tâm vượt qua nó, rồi cuối cùng thành công trở về với chính mình.
Tuy nhiên, nói thật là tôi chẳng cần làm gì cả. Không khủng hoảng sắp sửa bị kiểm soát gì hết. Với tôi, nó chỉ vô cùng ồn mà thôi.
“PpHhỤc tÙnG tA!”
『Không. Cảm ơn vì lời mời!』
“PpHhỤc tÙnG tA!”
『Cứ ngồi đó mà la hét đến cuối đời đi!』
“PpHhỤc tÙnG tA!”
Nó chỉ biết lải nhải thế thôi sao?
『Ồn ào quá, ngậm miệng lại coi! Cơ mà cảm ơn vì cho ta thấy điểm yếu to bự của nhà người nhé!』
“PpHhỤc tÙnG tA!”
Dường như nó chỉ biết nói như bản năng mà thôi. Thế này thì có khác gì chó sủa gâu gâu là mấy đâu.
“PpHhỤc——!”
『Nếm thử này!』
Tôi tung ra một đòn Kanna Kamui vào miệng con ma thú đang lặp đi lặp lại một câu duy nhất như một cái máy phát thanh hỏng.
Một cột sấm sáng lóa đánh xuống cái miệng đang há rộng của nó.
“PpHhỤchygYAAAaaa!”
『Ồ, hiệu quả thấy tốt hơn hẳn này......?』
So với đòn Kanna Kamui đầu tiên, Kanna Kamui này khiến cho ma lực của nó giảm hơn nhiều......
Hiện tại, con Đại Ma Thú đang định làm gì đó. Tôi nên quay trở về với Fran thì hay hơn.
『Fran, em không sao với giọng của nó chứ?』
“Nn. Chỉ điếc tai quá.”
“Gâu!”
Được, cả Fran và Urushi đều hoàn toàn ổn trước sự kiểm soát của Quỷ Thần. Cả hai đều chỉ che tai mình lại và nhăn mặt mà thôi.
___
Fakebi: Thiên Hoại là đúng rồi, hế hế, không sửa lại nữa.
Tuần sau sẽ có bom, nhắm tuần kia là kịp EN lets go.