Chúng tôi quyết định chạy khỏi đám ma thú phiền nhiễu và rút lui trở về Rừng Kiệt Quệ. Ở đó, chúng tôi sẽ có một khoảng thời gian để bình tĩnh xem xét lại chiến thuật của mình trước khi thử sức lần nữa.
『Đúng như anh nghĩ, con Đại Ma Độc không thể đuổi theo chúng ta tới Rừng Kiệt Quệ.』
“Nn.”
Bởi vì tính chất cơ thể là khói, nó phải không ngừng dựa vào ma lực để có thể di chuyển bản thân. Chính vì thế, nó không thể bước vào Rừng Kiệt Quệ. Ngay cả con ma thú bắn tỉa chúng tôi với những miếng vảy pha lê cũng đã ngừng tấn công chúng tôi. Không, có lẽ nói rằng nó không nhắm bắn vì nó không thể sử dụng kĩ năng dò tìm chúng tôi thì đúng hơn.
“Chúng ta phải làm gì đây?”
『Đi vòng qua khu vực của con Đại Ma Độc thì sao?』
Càng tiến vào trung tâm của Quỷ Lang Viên, kẻ thù càng trở nên yếu ớt hơn. Lý do đằng sau hiện tượng này thì đến bây giờ Công Hội vẫn chưa có lời giải thích thỏa đáng.
Có giả thuyết cho rằng đó là vì Fenrir, nhưng sau cùng nó cũng chỉ là giả thuyết mà thôi. Chưa ai có bằng chứng xác đáng để chứng minh cho điều đó.
Điều quan trọng nhất là hiện tượng ấy có thực. Tôi hiểu hơn ai hết chuyện đó.
『Nếu chúng ta chủ động tránh né bọn chúng và ưu tiên tiến vào sâu hơn, bọn chúng sẽ không thể nhắm đến chúng ta được.』
Thực tế thì hồi tôi mới chuyển sinh và còn đang bận rộn chinh phục Quỷ Lang Viên, hễ gặp khó khăn tôi liền nhanh chóng rút lui lại về trung tâm.
Nhưng ngẫm lại thì, tôi nói nghe có vẻ dễ dàng cũng nhờ thân là một thanh kiếm. Tôi là một vật vô cơ, rất dễ tẩu thoát, trông cũng chẳng có gì là ngon miệng trong mắt của ma thú bình thường. Nói trắng ra, tôi không đáng để bọn chúng để mắt đến.
Trong khi đó, còn Fran và Urushi thì sao? Cả hai đều là xương và thịt, và cùng sở hữu một nguồn ma lực to lớn. Chẳng phải cả hai đứa trông như con mồi lý tưởng của bọn ma thú sao? Có khả năng bọn chúng sẽ chấp nhận rời ra khỏi lãnh thổ của mình và truy đuổi con bé tới cùng.
Ngay cả vậy, việc ở lại và chiến đấu với bọn ma thú cao cấp cũng có những mặt nguy hiểm rõ ràng. Chúng tôi chỉ chiến đấu với con Đại Ma Độc có một lúc thôi mà đã phát mệt rồi.
Để có được một bản kế hoạch hoàn chỉnh, trước hết chúng tôi cần phải thu thập thêm thông tin về bọn ma thú đang thống trị khu vực ngoại vi của Quỷ Lang Viên, rồi sau đó hoặc tiêu diệt những con ma thú chúng tôi có thể khắc chế, hoặc tránh né những con ma thú ít khả năng theo chân chúng tôi vào trung tâm nhất.
『Đầu tiên phải làm gì đây?』
“.....Hiện tại, chúng ta phải đến trung tâm của Quỷ Lang Viên càng sớm càng tốt. Luyện tập để sau.”
『Vậy ý của em là?』
“Chọn con đường nhanh nhất và an toàn nhất.”
『Thật ư?』
Tôi hơi bị bất ngờ đấy. Ý là, chúng ta đang nói về Fran đó? Cô bé thích đánh nhau như Fran đang gợi ý tôi chọn con đường an toàn đấy? Em ấy sẵn sàng bỏ qua cơ hội được chiến đấu với đối thủ mạnh để ưu tiên cho cho tôi.
Fran rất yêu tôi nhỉ. Bên cạnh đó, Fran cũng đang trưởng thành nhiều rồi. Ngẫm lại thì, con bé đã không hề ngủ gật ở thư viện. Đúng là Fran đã chán nghiêng chán ngửa, khuôn mặt thì đờ đẫn suốt. Tuy nhiên, có sự khác biệt rất lớn giữa ngủ gật và gà gật.
“Đầu tiên phải xem thử con ma thú là gì trước.”
『Đã rõ.』
Ý của Fran là đang đề cập tới cái vảy pha lê. Không, tôi gọi nó là “pha lê” chỉ vì nó trong suốt mà thôi. So với pha lê, cái vảy cứng hơn rất nhiều, tới nỗi Fran phải thực sự nghiêm túc gồng sức mới bẻ gãy được nó.
『Nếu nó là ma thú có thể tấn công từ xa, có khả năng nó sẽ bị yếu thế khi phải bước vào cận chiến.』
Không nghi ngờ gì, con ma thú bắn tỉa ấy cực kì mạnh mẽ. Nó có thể thong thả bắn tỉa hết cái vảy này đến cái vảy khác ở một tốc độ và uy lực dị thường, với độ chính xác khó tin ở khoảng cách ít nhất là một cây số. Tuy nhiên, nó có thể chiến đấu đến đâu ở tầm gần?
Chúng tôi di chuyển đến khu vực tây bắc của đồng bằng, tập trung quan sát Quỷ Lang Viên mà vẫn ẩn mình trong Rừng Kiệt Quệ.
“Grrrừ!”
“Thấy gì sao?”
“Gâu!”
Mũi của Urushi giật giật trước khi cậu ta hướng đôi mắt sắt bén của mình về phía Quỷ Lang viên. Thân là ma thú tộc sói, ngay cả khi không sử dụng ma lực thì khứu giác của cậu ta vốn đã rất thính nhạy rồi. Nhờ đó, cậu ta đã phát hiện ra mục tiêu của mình.
『Hừm... nhưng ở đâu cơ?』
“Mu? Em không biết.”
Thật tình cả tôi lẫn Fran đều không hề nhận ra vị trí của con ma thú Urushi nhắc đến. Tuy nhiên, cậu ta rất tự tin vào phát hiện của mình.
“Urushi, dẫn đường đi.”
“Gâu!”
『Cẩn thận nhé Fran.』
“Nn!”
Chỉ thoáng chốc sau khi chúng tôi lại đặt chân vào Quỷ Lang Viên với sự dẫn đường của Urushi.
*RẦM*
「Kyain!」
「Urushi!」
Urushi thét lên và bị buộc phải dừng lại. Đòn vừa rồi chắc chắn là tên bắn tỉa ấy. Tuy nhiên, đáng lẽ ra Urushi phải tránh được nó mới đúng chứ? Ấy thế mà cậu ta lại bị thương không nhẹ... Không, nếu Urushi đòn vừa rồi, có khả năng cơ thể khổng lồ của cậu ta che chắn tầm nhìn của Fran và làm chậm tốc độ phản ứng của em ấy. Urushi đã sử dụng chính cơ thể mình như tấm khiên.
『Urushi! Giỏi lắm! Chậc, bị gãy xương rồi này...』
“Gâu...”
Trong khi niệm ma pháp hồi phục lên Urushi với lồng ngực đang chảy máu dữ dội, tôi đưa ra hướng dẫn cho Fran.
『Fran, trốn đằng sau Urushi như thế này không hay đâu!』
“Nn!”
Và như thế, Fran giữ khoảng cách với Urushi theo đường chéo. Như thế, Urushi có thể thoải mái tránh pháo kích của đối phương, và Fran vẫn có thời gian để phản ứng.
Sau đó, các đòn tấn công đến từ con ma thú bí ẩn trở nên dồn dập và dữ dội. Rất may là Urushi có thể tránh tất cả mà không gặp vấn đề gì, và Fran cũng không cần tôi phải giúp.
Và như thế, tuy chúng tôi chỉ có thể tiến từng bước một rất chậm rãi, chúng tôi vẫn có thể tiến sâu vào Quỷ Lang Viên mà không gặp phải chấn thương gì đáng kể. Tuy nhiên, không cần biết bao lâu đã trôi qua rồi, chúng tôi vẫn chưa thấy được bóng dáng của kẻ thù. Urushi vẫn rất tin chắc vào phán đoán của mình.
『Nhưng là ở đâu kia chứ...』
“Nn.....”
Rồi Urushi đột ngột dừng lại. Có vẻ như có một con ma thú đang ẩn nấp đâu đó trong tầm nhìn của chúng tôi, tuy nhiên cả tôi lẫn Fran đều không thấy được nó. Bản thân con ma thú cũng đã dừng tấn công để không bị lộ vị trí.
Tuy nhiên, sau khi Urushi tung hắc thuật của mình ra, cuối cùng chúng tôi cũng có manh mối về kẻ thù. Sau khi một cái mạng tạo ra bởi hắc thuật che phủ toàn bộ khu vực xung quanh, chúng tôi chợt nhận ra có một thứ gì đó khác thường cách chúng tôi hai mươi mét.
Gì đây? Một gọng kính bị lệch độ? Ảo tượng ở đường chân trời do nhiệt? Dù sao đi nữa, khu vực xung quanh của thứ gì đó đang bị méo mó.
『Ra vậy, là ngụy trang quang học sao.』
Nó đã bẻ cong ánh sáng xung quanh nó để ẩn mình vào môi trường xung quanh. Tuy nhiên, nhờ Urushi đột nhiên che chắn bớt một phần ánh sáng mà con ma thú đã không kịp phản ứng và bị lộ diện.
“Một con thằn lằn kì lạ?”
『Khủng long pha lê?』
Trước mắt chúng tôi là một con ma thú dài mười mét, bốn chân. Con ma thú làm tôi liên tưởng đến khủng long Ankylosaurus tôi từng thấy ở một cuốn sách tranh ở kiếp trước. Tuy nhiên, toàn thân con thú này là pha lê trong suốt.
Khả năng che dấu hiện diện của nó thật quá ấn tượng. Ngay cả ở khoảng cách này, chúng tôi vẫn không thể thực sự cảm nhận được ma lực hay khí tức của nó. Ngụy trang quang học là tấm màn phủ trên cùng.
Tuy nhiên, giờ đây tôi đã có thể thấy được nó và thẩm định!
『Invisible Death! Nó là một con ma thú hạng B!』
Quả nhiên cấp độ ma thú ở Quỷ Lang Viên đã thực sự tăng chóng mặt nhỉ!