Fran giải thích cho Jean làm thế nào mà nhóm Ngạ Quỷ Diệt Chủng muốn phò tá em ấy và tại sao mà con bé không thể thu nhận bọn họ được.
Còn Jean thì rất nhanh hiểu chuyện.
"Ra thế! Quả thật ngay cả Fran cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn để mang theo một nhóm ngạ quỷ ở cấp độ này. Bình thường ngạ quỷ đã bị người ta xa lánh rồi, đằng này còn là ngạ quỷ độc tố nữa!"
"Nn."
Với những vũ khí hóa học biết đi như họ, ngay cả việc vào thành phố cũng là chuyện bất khả thi.
"Và cũng không thể lập hợp đồng và gửi họ về được!"
Anh ta hầu như đã hiểu được tất cả những khó khăn của chúng tôi.
"Fuhahahaha! Ta đã rõ tiểu thư muốn nói gì rồi! Thân là một tử địa tham cứu giả, hãy để ta chào đón họ!"
"Làm ơn."
"Umu! Cứ trông cậy ta!"
Một điều tốt là các Ngạ Quỷ Diệt Chủng sẽ có thể phát huy được toàn bộ khả năng của mình dưới sự lãnh đạo của Jean. Và anh ta cũng là người rất có trách nhiệm với các undead của mình.
"Vậy hãy lập hợp đồng nào!"
"""Đã rõ!"""
Sau đó, Jean xướng lên một câu chú rất dài và tạo ra một pháp trận khổng lồ. Ngay cả một chiêu hồn sư ở cấp độ của Jean cũng khó có thể dễ dàng lập hợp đồng với họ.
Tuy nhiên, vì các Ngạ Quỷ Diệt Chủng đã chấp nhận anh ta, nghi lễ khế ước đã kết thúc ngay khi ma thuật của anh ta được khởi động.
Cả cơ thể của các ngạ quỷ bỗng phát sáng. Tôi nhận ra mạch ma lực của họ bây giờ đã được kết nối với Jean.
"Vậy bây giờ hãy để ta đảo ngược triệu hồi các cậu. Các cậu sẽ có cơ hội chiến đấu của mình ngay khi trận chiến với vương quốc Reidos của chúng ta bắt đầu!"
"Ừm, đã rõ."
"Thưa vu nữ! Xin cảm ơn ngài rất nhiều!"
"Hẹn gặp lại, hỡi vu nữ!"
"Vu nữ, xin tạm biệt!"
Các ngạ quỷ lần lượt nói ra lời cảm ơn của mình tới Fran trước khi biến mất vào pháp trận được Jean vẽ. Vì một lý do nào đó, tôi như cảm thấy bờ vai của mình vừa được trú đi được một gánh nặng vậy.
Và Fran cũng nghĩ như thế. Em ấy gật gù với gương mặt đầy thỏa mãn. Sau khi mối lo toang trước mắt chúng tôi đã được giải quyết, em ấy chuyển sang một câu hỏi khác cũng không thiếu phần quan trọng.
"Jean. Không sao chứ?"
"Gâu?"
"Cũng được? Có gì ư?"
"Có kẻ đang nhắm đến Jean."
"À, ý tiểu thư là cái gã tên Nameless à? Umu, ta chưa gặp hắn."
Hóa ra anh ta vẫn chưa chạm trán với Thuật Sư Sát Giả Nameless, Đệ Nhất Tịch của Hắc Hài Cốt Binhh Đoàn. Gã được tạo ra với mục tiêu hàng đầu là hạ gục Jean.
Tôi tưởng rằng hắn đã hành động rồi cơ, nhưng......
"Xung quanh ta có rất nhiều undead đáng tin cậy và mạo hiểm giả hộ tống, nên đó có thể là lý do."
"Ra vậy."
"Hãy để ta giới thiệu họ cho Fran nữa! Cựu mạo hiểm giả hạng A bây giờ là vệ sĩ của ta, Cysanth-dono và Dore-dono!"
Tôi cũng đang tò mò về hai người đó, và kì thực là họ rất mạnh.
"Đây chẳng phải là Hắc Lôi Công Chúa trong lời đồn sao? Hân hạnh được gặp!"
"Ôi chao, thật là một cô bé dễ thương!"
Jean giới thiệu cho chúng tôi hai ông bà lão.
Lưng của Cysanth bị còng, do đó và dáng người của ông lão thậm chí còn thấp hơn cả Fran. Ông sử dụng mũi thương dài gấp đôi chiều cao của mình làm gậy chống, tay rảnh rang còn lại giơ lên để chào Fran.
Có vẻ như ông là thú nhân tộc cầy hương, nhưng không như Fran, cả gương mặt của ông là mặt thú. Bộ lông màu trắng của ông là do tuổi tác hay là màu cơ bản của ông ấy? Chỉ từ giọng nói mà suy đoán, ông có vẻ là một ông lão rất huyên náo.
Như đối nghịch với Cysanth là Dore với dáng người thẳng thớn. Mái tóc được buộc gọn gàng đằng sau của bà đã chuyển bạc, ấy vậy mà chúng vẫn còn khỏe khoắn và tràn đầy sức sống.
Hơn nữa, bà còn đeo trên tai mình một bộ khuyên rất to, và gương mặt cũng được trang điểm tỉ mỉ. Bà thật sự rất đẹp lão.
Chỉ nhờ quan sát tư thế của họ tôi là đủ để tôi nhận ra ngay hai người họ là bậc thầy. Cysanth là giáo sĩ thì không có gì phải nghi ngờ rồi, nhưng Dore lại không mang theo vũ khí gì cả, nhưng bà cũng không giống pháp sư chút nào. Võ kĩ tay không chăng?
Dù thế nào đi nữa, cả hai đều có thực lực xứng với danh hiệu cựu mạo hiểm giả hạng A của mình.
"Cysanth-dono là một giáo sĩ với biệt danh 『Bạo Thương』, được đặt theo những đòn tấn công như bão tố của ông ấy."
"Ho-ho-ho. Lâu về trước ta cũng được gọi bằng cái tên ấy. Nhưng bây giờ ta chỉ là một ông lão già khú tội nghiệp vô dụng mà thôi."
Trái ngược với kiểu cách có thể khiến người ta coi thường ấy, những gì Cysanth vừa nói là một lời nói dối trắng trợn.
Quả thật lưng của lão đã còng, còn cơ thể thì chỉ là cái bóng của tuổi trẻ vinh quang. Như bấy giờ chính tư thế của ông lão cũng có một vài sơ hở.
Tuy nhiên, chúng rõ ràng là cái bẫy của ông lão, là một bức màn ngụy tạo khiến bất cứ ai xung quanh cũng lơ là cảnh giác. Nếu có ai vô tư đớp lấy cái bẫy ấy, kẻ đó sẽ phải ngay lập tức trả giá. Có thể thấy ông lão đang kết hợp chính tuổi tác vào chiến lược tấn công của mình.
Đây là tại sao mà chúng tôi không được coi thường mạo hiểm giả dày dặn.
"Đấu tập?"
"Hô?"
"Đấu tập."
"Hohohoho! Không được! Lão mệt lắm!"
"Muu"
"Quả là một tiểu thư hài hước! Không, cháu gái mới còn nhỏ tuổi như thế đã mài dũa được đôi mắt của mình sắc bén tới mức đó sao?"
Thấy Fran đề nghị đấu tập, ông lão khước từ ngay. Không đời nào một người như lão có thể mệt chỉ sau một buổi đấu tập được. Rất có thể ông lão đang muốn dấu nghề. Vậy Cysanth thật ra vẫn còn hoạt động ư?
"Dore-dono là 『Tử Giới Vũ Cơ』, một võ sư với các đòn tấn công chủ đạo của mình là bộ cước. Biệt danh của bà ấy đến từ những động tác tấn công đẹp như là vũ đạo vậy."
"Hân hạnh được gặp."
"Nn."
"Nói ra thì thật thô lỗ, nhưng ta muốn có một đứa cháu như tiểu thư quá đi mất."
Bề ngoài Dore là một bà lão nhẹ nhàng, thanh lịch, nhưng tôi cảm nhận được sức mạnh của bà thậm chí còn rõ hơn cả Cysanth nữa. Tư thế của bà tuyệt đối không có sơ hở nào cả.
Nếu Cysanth là kiểu cố tình tạo sơ hở để đánh bẫy kẻ thù, thì bà là kiểu đe dọa chúng bằng cách phô trương sức mạnh của mình.
"Đấu tập?"
Fran lại hỏi nữa kìa! Không được, chúng ta đang ở trên chiến trường đấy!
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage