Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 1045 Chia tay Goldishia

『Vậy là chuyến đi đến Goldishia của chúng ta tới đây nhỉ.』

"Nn."

Đã được vài ngày trôi qua kể từ khi trận chiến với con Kouma khổng lồ kết thúc.

Sau một số hoạt động tái thiết sau biến cố, Fran―― nói thế thôi chứ Fran hầu như chẳng làm gì―― đã quay trở lại cảng tây. Chủ thuê của em ấy, Brunnen, tuy kinh ngạc nhưng lại vô cùng thỏa mãn với chiến tích mà con bé mang về.

Ban đầu, kế hoạch của chúng tôi chỉ là tìm diệt Kouma để luyện tập, thăm mộ, và nói chuyện với Trismegistus một chút......

Tuy nhiên cuối cùng mọi thứ lại trở thành một chuyến phiêu lưu điên rồ gấp nhiều lần so với tưởng tượng của tôi.

Chúng tôi được gặp nhiều thánh kiếm sư, Thất Đại Hiền Nhân, và hiệp sĩ khác nhau đến từ muôn kiểu vương quốc. Còn Fran, tôi và Urushi đều đã mạnh hơn rất nhiều so với dự tính.

"Lâu rồi mới lại trên thuyền."

"Gâu!"

Đứng trên boong tàu, Fran nheo mắt lại nhìn hải cảng đang tắm mình trong gió biển. Chưa đến một tiếng đồng hồ nữa, chúng tôi sẽ ra khơi và quay trở lại lục địa Gilbard.

『Chúng ta đã chào hỏi tất cả mọi người, và sử dụng hết điểm Kouma.』

"Nn."

Điểm Kouma không thể mang ra ngoài lục địa này được. Chính xác thì nó không thể được sử dụng ở bất cứ nơi nào khác ngoài Goldishia ra. Có thể nói nó là đơn vị tiền tệ chỉ được thông hành tại Goldishia mà thôi.

Không cần biết chúng tôi có bao nhiêu điểm đi nữa, nó sẽ lập tức trở nên vô dụng khi chúng tôi rời đi.

Có lẽ nó là một cơ chế giữ chân mạo hiểm giả lại Goldishia càng lâu càng tốt. Một đơn vị tiền tệ chỉ giới hạn ở một lục địa duy nhất, nhưng lại là một đồng tiền vô cùng hữu dụng trên Goldishia.

Bất cứ ai cũng sẽ thấy vô cùng khó khăn để để lại một khoảng tiền khổng lồ.

Tuy nhiên, tương lai của điểm Kouma có thể nói là khá mù mịt. Nếu số lượng Kouma bị giảm sút trong 30 năm tới, mạo hiểm giả cấp thấp chắc chắn sẽ khó lòng nào duy trì thu nhập của mình được nữa. Việc sinh hoạt hằng ngày với điểm Kouma gần như chắc chắn sẽ chịu tổn hại to lớn.

Bên cạnh đó, tôi cũng không rõ mức độ cảnh cáo mà Trismegistus muốn truyền tải lắm. Có lẽ hắn không có ý ép tất cả mọi người phải rời đi ngay, nhưng chắc chắn là những người bình thường từ giờ sẽ bị buộc phải bắt đầu tính đến con đường khác, và những người ở lại phải có khả năng chiến đấu.

Điều này đã được thảo luận trong các cuộc họp giữa các quốc gia, và đã có nhiều ý kiến khác nhau liên quan đến việc dân cư, mạo hiểm giả hạ cấp và binh sĩ hạ cấp có nên được phép xuất hiện trên lục địa hay không.

Dù thế nào đi nữa, hệ thống tính điểm Kouma chắc chắn sẽ cần được cải thiện lại. Mà chuyện đó cứ để cho mấy ông tai to mặt lớn quyết định, trước mắt chúng tôi cứ xài hết điểm Kouma cho rãnh nợ. Nếu không chuyển nó thành tiền được thì mình cứ tiêu xài cho hết thôi.

Phần lớn điểm Kouma của chúng tôi được dốc vào vật liệu xây dựng như đá. Số vật liệu ấy được chúng tôi mua để chuyển đến những thị trấn chịu thiệt hại nặng nề sau biến cố vừa qua.

Chúng tôi đơn giản là không biết dùng số điểm ấy cho việc gì khác nữa. Lương thực và thuốc men cũng là thứ có bao nhiêu đi nữa cũng không bao giờ là thừa.

Dù vậy, người dân lục địa này lại cần chúng nhiều hơn chúng tôi. Chúng tôi không thể thu mua tích trữ hết lương thực và thuốc men rồi đứng nhìn toàn thị trường rơi vào chao đảo được. Và dù chúng tôi có muốn chia sẻ hết tất cả những gì mình có sau khi mua đi nữa, thì chúng tôi cũng sẽ khiến nhiều người gặp rắc rối bởi hành vi phân phối bất công.

Sau khi cân nhắc nhiều lựa chọn khác nhau, chúng tôi quyết định thu mua vật liệu xây dựng, loại mặt hàng khó có chuyện giá thành gặp hỗn loạn và thường gặp nhiều khó khăn để vận chuyển ở Goldishia.

Chúng tôi mua nhiều đến nỗi khiến vài người tưởng rằng chúng tôi đang định xây lâu đài cơ.

Trong lúc đi từ thiện như vậy, chúng tôi cũng tranh thủ chào tạm biệt những người đã chăm sóc chúng tôi trong khoảng thời gian qua.

Nào là chủ hộ Reprea cùng ông lão phó hội dandy đang lo lắng cho bước di chuyển tiếp theo của công hội, rồi Kozon và những mạo hiểm giả khác đã giúp chúng tôi giải cứu Nadia.

Mare, Kuina, và những người đến từ Thú Nhân Quốc khác đang cật lực giúp đỡ cộng đồng thú nhân trên lục địa này.

Ajisai và các binh sĩ Tướng Quốc Hagane đang nán lại Nocta để duy trì khoảng cách với Thánh Quốc.

Những thành viên của băng đảng ngầm, bao gồm thú nhân tộc thỏ Druray, người nay giống như đàn em của Fran vậy.

Nữ long nhân Chelsea và lính đánh thuê Tsalutta, những người đã cùng chiến đấu với chúng tôi. Còn Asuras thì để kiềm hãm Ma Đạo Nhập Thân của mình, ông ấy đã rút lui vào sâu trung tâm của lục địa.

Tất cả mọi người đều tỏ ra nuối tiếc khi biết Fran đang chuẩn bị rời đi. Có vài người thật sự mong Fran sẽ nán lại cơ, nhưng em ấy đều từ chối hết.

Bởi trong nội dung nhiệm vụ chúng tôi còn phải hộ tống Brunnen, chủ thuê của chúng tôi, an toàn trở lại lục địa Gilbard nữa. Bên cạnh đó, mục tiêu của Fran là phá vỡ lời nguyền của tộc hắc miêu không thể đạt được trên lục địa này, và tôi cũng không thể phát triển thêm vì quái vật ở đây không có ma thạch.

"Fran, cảm ơn sự giúp đỡ của tiểu thư trong khoảng thời gian qua."

"Lần tới hãy ghé thăm vương quốc của ta nhé."

"O'Falve, Jain."

Hai vị nữ hoàng xuất hiện cùng với một vài tùy tùng của mình. Có vẻ như họ đã có kế hoạch đến đây để tiễn biệt em ấy từ trước. Họ vừa bắt tay Fran, vừa nói lời cảm ơn của mình.

"Nếu tiểu thư có gặp Gallus, nhớ gửi lời chào của ta cho cậu ta nhé."

"Gửi lời chào của ta cho đứa con trai ngu ngốc của ta nữa."

Nhắc mới nhớ, O'Falve là mẹ vợ của Gallus, còn Jain là mẹ ruột của Jean. Cả hai trông đều rất trẻ nên đôi khi tôi cũng quên bẵng chuyện ấy. Bắt đầu với hai người họ, người quen của chúng tôi lần lượt xuất hiện.

"Fran! Vậy là cậu chuẩn bị đi rồi nhỉ."

"Velmeria. Mẹ cậu không sao chứ?"

"Không sao cả. Frederick đang ở bên cạnh bà ấy."

Velmeria vui vẻ xuất hiện và chào tạm biệt chúng tôi. Sau khi cùng nhau chiến đấu như vậy, tình bạn giữa cả hai đã trở nên khăn khít hơn bao giờ hết.

"Xin lỗi về kĩ năng ấy......"

"Vào lúc đó cậu đâu còn lựa chọn nào khác. Ngoài ra thì lúc này, nó chỉ là gánh nặng với tớ mà thôi. Tớ còn phải biết ơn cậu vì đã lấy nó nữa."

Chúng tôi đang nói đến Thần Long Hóa mà chúng tôi đánh cắp từ Velmeria. Mà nếu tôi đã không có cách nào trả nó lại cho cô bé, thì tôi nên tạm coi là mình không còn sự lựa chọn nào khác.

Tôi đã sẵn sàng chuẩn bị tâm lý cho trường hợp Velmeria thù hận chúng tôi, nhưng bản thân cô bé thì không bận lòng chút nào. Hy vọng là một ngày nào đó, tôi có thể trả nó lại cho Velmeria......

"Cô nương nhỏ Fran!"

"Izario. Tại sao ở đây?"

"Này này, cô nương nhỏ có cần phải lạnh nhạt như thế không? Tất nhiên là tôi đến đễ tiễn cháu rồi."

Izario chắc chắn đang phải rất bận rộn với việc giải quyết tình hình sau biến cố, nhưng anh ta vẫn sắp xếp thời gian để chào tạm biệt chúng tôi. Nhận ra điều đó, Fran liền nở một nụ cười hạnh phúc. Từ khi nào chẳng hay, chúng tôi đã trở nên vô cùng thân thiết với nhau rồi.

"Bác Nadia, bác biết Izario ư?"

"一Có thể nói vậy. Ôi trời, Izario-dono, phải làm phiền anh rồi."

"Đừng để ý, cô vẫn chưa hồi phục mà, đúng không? Đừng gượng ép bản thân mình quá."

Không chỉ Izario mà Nadia mà Murzani cũng xuất hiện. Mặc dù cả hai có vẻ chưa từng nói chuyện với nhau, thân là hai cá nhân mạnh mẽ đã chiến đấu trên lục địa này một khoảng thời gian dài, cả hai cũng biết về nhau một chút.

Hiện tại, Izario đang dìu Nadia vẫn chưa thể tự mình đi lại được.

"Fran, cảm ơn cháu vì đã cho bác thanh kiếm này."

"Nn."

Để thay thế cho thanh Overgrowth của Nadia, chúng tôi đã trao cho cô ấy thanh ma kiếm của Resersa, trưởng lão của long nhân phía bắc. Đó sẽ là một món vũ khí hoàn hảo cho cô ấy trên đường đến Thú Nhân Quốc.

"Tiểu thư phải rời đi rồi sao?"

"Nn."

"Hẹn tương lai gặp lại nhé!"

"Fran-dono! Xin hãy cẩn trọng!"

"Cảm ơn rất nhiều!"

Thêm vào đó, mạo hiểm giả Diggins, Yagil Yel, William anh chàng tộc elf gân guốc và nhiều người khác nữa cũng đến. Dù chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, chúng tôi đã quen được không biết bao nhiêu người. Đó thật sự là khung cảnh mà chúng tôi có thể cảm nhận được. 

『Có tiếng Brunnen gọi, đã đến lúc rồi.』

"Nn...... Lát nữa."

"Fran, đừng khóc."

"Hilt......"

Hilt, người cùng rời lục địa này với chúng tôi, quệt đi nước mắt của Fran. Bên cạnh cô là Colbert và Phobos. Họ đã để mất một vài môn đệ sau biến cố ấy, nên họ chắc chắn cũng không thể nào vui vẻ được.

Dù thế, có lẽ thân là người lớn, họ thấy mình cũng phải chăm sóc cho Fran nữa.

"......! Bài hát này!"

"Gâu gâu!"

『A!』

Sophie đang đứng cuối một bờ đê của bến cảng. Trên tay cô là cây đàn hạc, còn đôi mắt của cô nhìn xa xăm đến những con thuyền đang rời bến. Và bài hát của cô là bài hát mà chúng tôi đã nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần.

"Bài hát của mạo hiểm giả......"

Màn trình diễn của Sophie chạm đến trái tim của những người mạo hiểm giả đến để chào từ biệt chúng tôi. Và họ cùng nhau hát, như thể không có ai ở bên vậy.

Tiếng hát không chỉ dừng lại ở họ mà dần lan truyền ra, đến tận những người chỉ tình cờ đi ngang không liên quan gì tới bến cảng. Ai cũng đều thích ca hát nhỉ.

“Không bỏ cuộc~♪ Xông lên~♪ Ý chí bất khuất này, chúng ta sẽ cho cả thế giới thấy~♪”

“Đứng lên~♪ Màn trình diễn này, chúng ta sẽ cho cả thế giới chiêm ngưỡng!”

“Đừng bỏ cuộc, hãy chiến đấu hết sức mình!”

“Chúng ta sẽ cùng sánh vai nhau tiến bước!”

“Chúng ta là mạo hiểm giả~♪”

“Mạo hiểm giả hoàng kim~♪”

Thấy mọi người đều hát vang như thế, đôi mắt của Fran liền nhòa lệ, và tiếng hát cũng tự nhiên xuất hiện trên bờ môi của em ấy.

“Chúng ta là mạo hiểm giả~”

“M-Mạo h-hiểm giả~......Ưư....”

Fran đột nhiên ôm chầm lấy Urushi và vùi mặt mình vào cậu bé, cố gắng giấu đi những giọt nước mắt nặng trĩu của mình.

"Mọi người, hẹn gặp lại......"

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage