Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

17 1314

Rakuin no Monshou

(Đang ra)

Rakuin no Monshou

Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 )

Cuộc chiến tranh kéo dài suốt mười năm giữa hai quốc gia Mephius và Garbera sắp đi đến hồi kết bằng một cuộc hôn nhân chính trị giữa hai hoàng tộc. Orba, một người bị mất gia đình trong chiến tranh và

189 5579

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

(Đang ra)

Cậu sẽ ủng hộ tớ, vì tớ thích cậu chứ?

Ebisu Seiji

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó. Một vtuber siêu nổi tiếng (thực ra là bạn thuở nhỏ của tôi) cùng với một cosplayer lừng danh (em gái tôi đấy) đang tạm nghỉ.

5 87

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

20 387

Web Novel - Chương 524 Chuyển giao Hồng Thủy Thảo

『Ôi chao, chúng ta may mắn thật!』

“Nn”

『Ngờ đâu ngay khi đến Sheftent chúng ta liền gặp được hạm đội thương nghiệp chứ.』

Hôm nay là ngày hôm sau của cái bữa chúng tôi thu thập ma thảo dưới đáy hồ.

Khung cảnh mở ra trước mắt chúng tôi, đang cưỡi trên lưng Urushi chạy men theo mép hồ, là một hạm đội gồm rất nhiều những con thuyền khổng lồ. Không phải con thuyền nào cũng cập bến. Có vẻ như bọn họ định luân phiên cập cảng từng nhóm tàu một trong những ngày tới.

Theo như nữ tiếp tân Ngốc Ngếch (chúng tôi chưa có cơ hội hỏi tên cô gái), bọn họ phải có đến hơn 50 con tàu lớn nhỏ. Bọn họ làm thế nào mà có thể tụ họp sát nhau như vậy mà không va chạm nhau nhỉ?

“Urushi, quan sát từ trên cao đi.”

“Gâu gâu!”

Sau đó Urushi sử dụng khinh công để nhảy vọt lên trời.

『Ồ, nhìn từ trên này trông lộn xộn thật.』

Thay vì nói là đẹp mắt, tôi bị số lượng tàu họ có làm choáng ngợp hơn. Vẻ bề ngoài của con thuyền to nhất hiện ra vô cùng rõ ràng trước mắt chúng tôi ngay cả ở độ cao này. Soái hạm của đội tàu là con tàu lớn nhất trong số những con tàu lớn. Kích thước của nó dám nói ngang ngửa với một pháo đài.

Chiều dài của nó có thể lên đến 150 mét, còn chiều rộng vào chừng 30 mét. Tôi có thể cảm nhận được ma lực tỏa ra từ con thuyền, chắc chắn nó được đẩy bằng hệ thổng đẩy ma thuật. Không, ngay cả hai bên thân tàu cũng có hiện diện của ma lực. Toàn thân con tàu được gia cố bởi ma thuật chăng? Hoặc cũng có thể con tàu được đóng bằng nguyên liệu đặc biệt của ma thú.

Tuy không lớn như những con tàu du lịch sang trọng ở Trái Đất, nó vẫn lớn hơn rất nhiều so với những con tàu chuyên chở thông thường.

“Đến thị trấn xem thử.”

“Gâu!”

『Chúng ta hãy đến Công Hội để vừa hoàn thành nhiệm vụ vận chuyển, vừa nghe ngóng thêm về hạm đội thương nghiệp xem.』

“Nn.”

Thị trấn Seftent trước mắt chúng tôi đông nghịt người. Mặc dù thị trấn này đúng là lớn hơn Kiarazen thật, nhưng cũng không cách biệt đến thế. Tuy nhiên, sức sống ở đây lại sôi nổi hơn hẳn.

Chắc chắn cũng nhờ có hạm đội thương nghiệp cả. Đám đông này còn có thể so sánh với vương đô của vương quốc Kranzel ấy chứ. Cứ như là đang có lễ hội gì lớn lắm vậy.

“Mămmăm”

“Mommom”

『Cứ đi thẳng về phía trước.』

Tôi đang chỉ đường cho Fran, quá lùn so với đám đông xung quanh của mình để biết hướng mà đi, đến Công hội Mạo hiểm giả. May mắn thay, công hội địa phương là một tòa nhà cao tầng. Cứ lấy mái của nó làm mốc, chúng tôi sẽ không thể đi lạc được.

Sau khi vượt qua muôn trùng khó khăn, từ phải rẽ lối qua đám đông, bị cám dỗ bởi hương thơm từ các quầy hàng ăn vặt đường phố, tới những món hàng kì khôi hiếm thấy, chúng tôi cuối cùng đã đến được Công hội Mạo hiểm giả. Cơ mà bên trong công hội cũng đông hệt như bên ngoài.

“Nhiều người quá.”

『Họ chắc là mạo hiểm giả từ hạm đội thương nghiệp xuống.』

Khi hạm đội thương nghiệp cập vào một bến cảng nào đó, những mạo hiểm giả trên hạm đội sẽ xuống thuyền và báo cáo nhiệm vụ của họ với công hội địa phương. Hầu hết bọn họ còn rất trẻ, y như những gì chúng tôi được kể ở Kiarazen.

『Hàng chờ dài thật......』

Đến chừng này người thì lễ tân của công hội tất nhiên sẽ bị quá tải. Tuy nhiên cũng đành chịu nhỉ. Đông như thế này với họ mà nói, mỗi năm chỉ được vài dịp.

Bọn họ còn mở thêm một quầy tiếp tân bổ sung, nhưng chỉ nhiêu vậy vẫn chưa đủ.

『Không còn cách nào khác, đành phải xếp hàng thôi.』

“Nn.”

May mà chúng tôi đã bảo Urushi lặn vào bóng của Fran trước đó rồi. Cậu ta có ở kích thước nào đi nữa thì cũng sẽ rất chật chội.

Ngay khi Fran xếp vào hàng, tất cả ánh mắt của những người xung quanh đồng loạt đổ dồn vào Fran. Con bé đã luôn là trung tâm của sự chú ý rồi, nhưng khi tất cả mọi người, đồng loạt cùng một lúc như thế này thì là lần đầu tiên.

(......Tại sao?)

『Nghĩ lại thì tất cả bọn họ đã biết rõ về nhau từ trước rồi, chỉ mỗi chúng ta là lạ hoắc nhỉ.』

Một cô bé mới đến như Fran với họ mà nói chắc chắn rất nổi bật. Dù sao thì chúng tôi chẳng làm gì sai mà sợ cả, cứ thế mà ngẩng cao đầu thôi.

Không ít người trong số họ tham gia hạm đội chưa lâu, và đã trở thành mạo hiểm giả thực thụ trong khoảng thời gian trên thuyền. Cuối cùng thì cũng đã đến lượt của Fran, và chúng tôi cũng chẳng vướng vào rắc rối nào hết.

Mạo hiểm giả hạm đội đàng hoàng hơn tôi nghĩ. Nghĩ lại, bọn họ phải ở chung với nhau trong một khoảng thời gian dài nên nhờ thế mà những kẻ có tính tình tệ hại đều đã sớm bị loại trừ hoặc giáo dục rồi.

“Ừmm, em mới đến công hội này chăng?”

“Nn. Làm sao biết được?”

“Nếu em là thanh viên của hạm đội thương nghiệp, em đã đeo trên người huy hiệu của bọn họ rồi.”

Nhắc mới thấy, tất cả những người xung quanh chúng tôi đều đeo cùng một chiếc huy hiệu bạc. Vì không có nó mà tiếp tân của công hội nhận ra ngay Fran là ma mới.

“Nn, em chỉ mới đến đây.”

“Ra là vậy. Thế em có công việc gì không?”

“Báo cáo nhiệm vụ. Thu thập và diệt trừ. Đây.”

Fran đưa ra nhiệm vụ mình nhận ở Kiarazen cho chị gái tiếp tân. Cô gái cầm lấy tờ nhiệm vụ với khuôn mặt bất ngờ.

“Đây chẳng phải là nhiệm vụ thu thập Hồng Thủy Thảo sao? Công hội sẽ rất biết ơn em đó, dạo gần đây loại cây thảo dược này đang rơi vào tình trạng khan hiếm. Em có thể đặt chúng ra đây được không?”

“Tất cả?”

“Đúng vậy.”

『Ấy, Fran, chờ đ—.』

*Rầm!*

A, cũng đã được một khoảng thời gian rồi mới thấy lại cảnh tượng này nhỉ. Có vẻ như nữ tiếp tân nghĩ Fran chỉ là một cô bé mới vào nghề, tưởng em ấy chỉ mang bên mình một hoặc hai cây mà thôi.

Ở Kiarazen, tôi được nghe nói rằng các mạo hiểm giả cấp thấp thường trông cậy vào may mắn của mình để thu thập dăm ba cây Hồng Thủy Thảo mọc ở vùng nước nông. Có vẻ cô gái tiếp tân nghĩ Fran là trường hợp tương tự.

“Hể? Hhhhể?”

“Đây là tất cả.”

“C-Chừng này là cỡ bao nhiêu cây!?”

“Chắc tầm 200?”

Có khi nào chúng tôi lấy quá nhiều không? Trái với tưởng tượng của tôi, tại địa điểm thu thập chúng mọc dại vô khối. Đã thế, chúng tôi còn được hướng dẫn thấy bao nhiêu thu thập bấy nhiêu nữa chứ. Thế nên, Hồng Thủy Thảo khu vực chúng tôi ghé qua coi như bị nhổ sạch.

Nghĩ lại, không chỉ có bọn Sát Nhân Hồ Nước, mực nước tại khu vực đó cũng rất sâu nữa. Nếu không có phương pháp đối phó thích hợp, mạo hiểm giả thông thường sẽ rất dễ mất mạng trước khi lấy được bất cứ cây nào.

“X-Xin chờ chút đã!”

Và cô gái tiếp tân đã chập mạch vì hoảng loạn. Trong khi đó, ánh nhìn của toàn bộ mạo hiểm giả xung quanh chúng tôi cũng rất kì khôi. Người thì kinh ngạc, người thì ghen tị, một số khác thì nghi ngờ rõ rệt. Công hội chợt bị nhấn chìm bởi một bầu không khí chẳng rõ thù hình như vậy.

Rồi giờ tính sao đây?

Khi cô gái tiếp tân vẫn đờ người ra không biết xử lý thế nào, một người mạo hiểm giả cao tuổi đứng đằng sau chúng tôi lên tiếng.

“Lulu-chan, sao cô không kiểm tra số cỏ kia và đếm lại số lượng của chúng trước? Không có bất cứ loài cây nào khác quanh đây giống như Hồng Thủy Thảo, nên chắc không phải là đồ giả đâu.”

“A-Anh nói phải!”

“Thu mua loại cỏ này chẳng phải là ưu tiên hàng đầu sao. Chúng tôi có thể chờ, không sao đâu.”

“V-Vâng!”

Có vẻ người mạo hiểm giả lớn tuổi này rất có tiếng nói trong số bọn họ. Hầu hết những mạo hiểm giả khác đều gật đầu đồng thuận.

“Vâng, dĩ nhiên rồi ạ!”

“Ừm.”

Tuyệt vời, cảm ơn dandy!