Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 617 Sự khác biệt giữa hai dòng lịch sử

“......Chuyện gì đã xảy ra với Sierra?”

“Ồ, đứa trẻ đó sao? Chà, nếu tiểu thư tò mò, sao không ép ta nói bằng vũ lực đi?”

“Tôi sẽ làm thế.”

“Tả tơi như vậy rồi mà vẫn mạnh miệng à!”

Zerais nói không sai, chúng tôi đã tả tơi lắm rồi. Tôi thì hai lần bọc trong nguyên tố thiên trong một ngày, còn gương mặt của Fran thì kiệt sức tới nỗi cả tôi cũng thấy rõ.

Vẫn chưa tới nỗi mà em ấy phải gắng gượng với từng hơi thở của mình, nhưng vẻ mệt mỏi ấy chẳng thể đánh lừa được ai cả. Quả nhiên, Hắc Lôi Thần Trảo đặt một áp lực rất lớn lên người sử dụng.

『Urushi!』

“GRRR!!”

“Uwaa!”

Urushi, được triệu hồi lên bởi kĩ năng Gia Quyến Triệu Tập của tôi, không nhân nhượng tấn công Zerais.

“Ta còn tưởng đã hạ nó rồi mà!?”

“Shii!”

“GRRR!”

Dù Zerais đã kinh ngạc thét lên một cách thảm hại, hắn vẫn hoàn toàn tránh được đòn tấn công của Urushi. Quả nhiên, hắn vẫn rất dè chừng với cậu ta với tất cả những kĩ năng thời không của cậu. Tuy nhiên, ngay cả khi phải chống đỡ cậu ta, hắn vẫn có thể trao đổi kiếm thuật với chúng tôi.

Không có nghi ngờ gì từ những trận chiến trước đây nữa, ngay cả trong cận chiến hắn cũng là một đối thủ đáng gờm.

“Chà, để xem chuyện gì sẽ xảy ra nếu ta dùng nó đây?”

“Mu”

『Một thanh kiếm ma thạch?』

Khi lưỡi kiếm của tôi va chạm với thanh kiếm ma thạch của hắn, nó ngay lập tức bị hấp thụ bởi tôi. Tuy nhiên, Zerais lại chẳng hề tỏ ra nuối tiếc gì cả. Trái lại, cảnh tượng ấy chỉ càng khiến nụ cười của hắn trở nên đậm hơn mà thôi.

“Hahaha! Thế này thì sao?”

『Nữa ư!?』

Zerais liền lấy ra thêm một thanh kiếm nữa và chém đến không ngơi tay. Tất nhiên, mục tiêu của hắn không phải là Fran mà là tôi.

Tuy nhiên, nếu tôi tránh thanh kiếm của hắn, tư thế của Fran sẽ bị gián đoạn và điều đó sẽ đặt em ấy vào nguy hiểm. Tôi không thể tránh, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài cản đường kiếm của hắn lại.

“Thật tuyệt vời! Đúng như ta nghĩ, tất cả đều là khả năng của thanh kiếm hết! Một thanh ma kiếm có thể hấp thụ ma thạch ư? Thật tuyệt vời! Ta muốn có nó bằng mọi giá!”

Hắn điên thật rồi!

Rồi đột nhiên, Zerais đứng khựng lại và nghiêng đầu với một bộ dạng nghiêm túc. Hắn nhìn Fran đang nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy sát khí.

“Hể? Là vậy ư? Hừmm”

“Cái gì?”

“Vì một lý do nào đó, ‘ta’ đã hết hứng thú với cô rồi.”

“Hết hứng thú?”

“Hắn ta nói rằng Fran của lịch sử trước không chỉ mạnh hơn, đáng sợ hơn, mà cũng tàn nhẫn hơn bội phần.”

“!”

Fran như muốn phát bệnh với lời lẽ của hắn. Ngay cả khi Fran như em ấy hiện tại đã rất mạnh rồi, Fran của lịch sử trước còn tuyệt vời hơn như bây giờ rất nhiều nữa ư?

Nói về sự khác biệt giữa hai dòng lịch sử, tất cả cũng vì những kẻ du hành thời gian như Sierra hay Zerais... Ra vậy, đúng thật là bây giờ và trước đây đã có sự khác biệt rất lớn.

Trong biến cố ở Barbra, nếu Zerais đã có kế hoạch như hắn nói, bằng cách nghiền nát đội quân ma thạch của hắn, sức mạnh của chúng tôi sẽ được gia tăng đáng kể. Dám nói chuyện tôi thăng đến bốn, năm hạng là còn khả thi ấy chứ.

Kết quả là gì? Chúng tôi còn có thể săn được nhiều ma thú mạnh mẽ hơn, và tốc độ trưởng thành của chúng tôi sẽ nhanh hơn rõ rệt so với bây giờ.

Tuy nhiên, tốc độ tôi hoàn toàn trở thành một thanh kiếm chắc chắn sẽ được đẩy lên nhanh hơn. Nói cách khác vào thời điểm hiện tại, tuy tôi của quá khứ mạnh hơn tôi bây giờ rất nhiều, tôi đã hoàn toàn mất đi nhân tính của mình.

Và rồi như Rhyn nói, Fran sẽ trở nên mất kiểm soát.

Tóm gọn lại thì Fran tương lai mạnh hơn rất nhiều (nhờ tôi trở nên mạnh hơn), nhưng lại đáng sợ hơn (Fran chưa thể kiểm soát được sức mạnh của mình) và tàn nhẫn hơn (tôi đã không có ở đó để can ngăn em ấy, nên Fran thường xuyên sử dụng sức mạnh ấy một cách liều lĩnh).

Vậy nói cách khác, chẳng lẽ Zerais đã cứu chúng tôi một bàn trong thấy ở lịch sử này sao? Không, cũng hoàn toàn là ngẫu nhiên mà thôi. Người mà chúng tôi nên thấy mắc nợ phải là Fran của lịch sử trước mới đúng.

Nhờ Fran đó trở nên điên cuồng mà chúng tôi mới được cứu và vẫn có hy vọng cho tương lai.

『......』

(Master, anh sao vậy?)

『À, không có gì đâu, chỉ là nghĩ về Fran của tương lai làm anh hơi bận lòng mà thôi.』

(......Em nghĩ là cậu ấy sẽ ổn thôi.)

『Tại sao?』

(Vì master sẽ không bao giờ bỏ rơi em. Nếu có điều gì xấu xảy ra, anh ấy sẽ sớm vực dậy được và một lần nữa cứu em. Mọi chuyện sẽ ổn thôi.)

『Nhưng Rhyn cũng đã nói rằng khi đó, anh đã hoàn toàn trở thành một thanh kiếm rồi mà?』

(Cậu ta sẽ ổn thôi. Cậu ấy vẫn có master ở bên mà. Em chắc chắn là anh ấy sẽ làm gì đó.)

Niềm tin như đinh đóng cột của Fran như đã truyền sang tôi vậy.

『Là thế sao......Có lẽ em nói đúng.』

(Nn!)

Thấy Fran tin tưởng tôi đến như vậy, cả tôi cũng không khỏi lấy làm lạ. Nhưng có lẽ em ấy nói không sai.

Làm sao mà tôi có thể bỏ lại Fran dễ thương này được? Không đời nào mà tôi có thể an phận hoàn toàn trở thành một thanh kiếm. Cảm xúc của tôi, dù có là lịch sử nào đi nữa, thì cũng như một mà thôi.

Và rồi giống Fran nói, một ngày nào đó tôi sẽ lấy lại được nhân tính của mình. Thậm chí có khi còn trở lại bình thường ngay trong biến cố này nữa chứ.

Ngay cả Fran cũng thế. Dù Fran có bị mất kiểm soát một chút, em ấy cũng sẽ sớm nhận ra lỗi lầm của mình. Tôi không có ở đó ư? Thế thì sao chứ? Tôi chắc chắn là con bé sẽ sớm trở về với chính mình và đấm vào mặt tôi một cú thật đau để tôi tỉnh táo trở lại.

Nhưng có nghĩ ngợi gì thì cũng không có cách nào chúng tôi có thể biết được lịch sử trước như thế nào cả.

Tôi cũng đâu đã biết liệu lịch sử đó là một nhánh khác với lịch sử này, hay hai lịch sử đã được ghi đè lên nhau mà.

Dù thế nào đi nữa, tôi phải suy nghĩ tích cực lên. Tôi có lo lắng thế nào đi nữa thì cũng vô ích.