Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 1129 Góc nhìn: Forrund

Không được rồi.

Nếu trận chiến cứ tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ bị đánh bại. Quan sát toàn bộ trận chiến từ trên cao bằng ma kiếm ngoại cảm, tôi có thể thấy rất rõ điều đó.

Từ đám Xích Hiệp Sĩ ào ra từ pháo đài đến đám undead xuất hiện từ đằng sau. Và rồi, như chế diễu quân quân du kích của phía ta, một toán quân du kích của kẻ thù không biết xuất hiện từ đâu đã tấn công bất ngờ thẳng vào mạn sườn phải của ta.

Mạn sườn trái trống trải cũng là một cái bẫy. Bọn chúng đang dồn ép quân ta tới đó. Tôi đã phái một thanh ma kiếm của mình đi để kiểm tra, và phát hiện ra một nguồn ma lực khổng lồ đang âm thầm nằm dưới mặt đất ở đó.

Chúng tôi nên quay trở lại và hỗ trợ họ ngay lập tức, nhưng toáng quân du kích của chúng tôi cũng bị tấn công. Kẻ địch là undead.

Trong hàng ngũ kẻ thù dường như có một tay chiêu hồn sư rất mạnh. Chỉ cần nhìn qua thực lực của đám undead mà hắn kiểm soát là quá rõ.

Tôi đã kịp thời làm suy giảm đáng kể quân số của chúng trước khi chúng có thể tiếp cận chúng tôi, nhưng trong cận chiến, tôi không thể dùng lại chiêu thức phóng kiếm như trước được.

Đây không phải là lúc để suy tính đến tương lai và tiết kiệm sức mạnh. Đây là lúc mà tôi cần sử dụng đến lá bài át chủ của mình.

"Jig. Át chủ."

"Ngài Forrund......! Đã rõ!"

"Ừm."

"Mọi người! Cầm lấy thanh kiếm của ngài Forrund!"

Tôi bảo Jig, một mạo hiểm giả hạng C đang hoạt động cho tôi như là phụ tá, là tôi sẽ sử dụng lá bài át chủ của mình. Thật là tiện khi mà anh ta có thể giúp tôi nói rõ ý định của tôi là gì như vậy.

Jig nhanh chóng truyền đạt cho tất cả mọi người kế hoạch của tôi, còn tôi thì tập trung kích hoạt Kiếm Thần Sủng Ái bằng toàn bộ sức mạnh của mình.

Vô số thanh kiếm xuất hiện ngay trước mặt các mạo hiểm giả du kích. Đây là lá bài át chủ của tôi, hiện thực hóa vô số ma kiếm trong một khoảng thời gian dài.

Thông thường, trừ thanh kiếm mà tôi sẽ trực tiếp sử dụng ra, tôi chỉ có thể duy trì những thanh ma kiếm của mình trong một khoảng thời gian ngắn, và chúng sẽ ngay lập tức biến mất sau khi được phóng đi. Duy trì chúng lâu chẳng những không có ích gì, mà tôi còn phải hy sinh một nguồn ma lực khổng lồ.

Nhưng đó không phải là điều không thể. Bằng cách cho đồng đội của mình sử dụng những thanh ma kiếm mà tôi hiện thực hóa, tôi có thể giúp gia tăng sức mạnh của họ một cách đáng kể. Sức mạnh chiến đấu của mọi người sẽ được cải thiện, gia tăng khả năng sống sót của từng người trong số họ.

Bất cứ ai cầm thanh ma kiếm của tôi lên đều được bọc trong một nguồn ma lực mới. Tôi chủ yếu tạo ra những ma kiếm có năng lực gia tăng chỉ số và có hiệu quả hồi phục.

Ngay cả với những người không sử dụng kiếm, họ chỉ cần trang bị chúng là đủ.

Đổi lại, bể ma lực của tôi đang suy giảm với tốc độ chóng mặt. Sau trận chiến này, năng lực chiến đấu của tôi sẽ bị suy kiệt trong một khoảng thời gian. Nhưng bây giờ là giây phút sống còn.

"Lên nào."

"Uô! Tất cả mọi người! Hét lên nào!"

"""UUUOOôôô!"""

Tôi nhảy đến đạo quân undead trước mắt, dẫn đầu các mạo hiểm giả nay được bọc trong một nguồn ma lực đủ màu sắc. Cầm trên tay hai thanh kiếm nguyên tố thanh tẩy, tôi chém chết hết tên undead này đến tên khác.

Phải một lúc lâu sau chúng tôi, dẫn đầu bởi các mạo hiểm giả, mới có thể đánh bại đạo quân undead ấy. Thiệt hại mà chúng tôi nhận về cũng không hề rẻ chút nào.

Cụ thể hơn, các hiệp sĩ chiến đấu cùng chúng tôi đã tổn thất tới 100 người.

Tuy nhiên, bây giờ mà chia quân ra là quá nguy hiểm. Không chỉ bảo vệ những người bị thương, chúng tôi cần quay trở lại và giải cứu đơn vị chính nhanh nhất có thể.

Đây có phải là mục tiêu của đạo quân undead đó không? Tôi đã bị giữ chân quá lâu rồi. Tôi cần khẩn trương tái hợp lại với lực lượng chính và cùng họ phá vòng vây này.

Vừa nghĩ vậy, chúng tôi vừa di chuyển, trước khi đụng độ phải một toáng hiệp sĩ mặc giáp đỏ. Xích Hiệp Sĩ, thủ hộ quân của vương quốc Reidos, nhưng tôi không ngờ là chúng có thể mạnh như vậy.

Các mạo hiểm giả thậm chí với ma kiếm của tôi cũng đang bị áp đảo. Chẳng những thế, gã thanh niên lãnh đạo đám hiệp sĩ cũng mạnh đến đáng sợ.

"Hahahaha! Cháy đi, cháy hết đi! Đám Kranzel khốn kiếp!"

Gã chắc chỉ mới khoảng 20 tuổi. Một thanh niên có dáng người mảnh khảnh như pháp sư, vừa cẩn thận vuốt ve mái tóc màu xanh dương của mình, vừa vui vẻ nghiền nát phía chúng tôi. Chưa dừng lại tại đó, gã dường như còn có một kĩ năng đặc biệt cho phép gã gia tăng sức mạnh của các Xích Hiệp Sĩ khác.

Vũ khí của Xích Hiệp Sĩ bọn chúng được bọc trong lửa, gia tăng cả khả năng công kích lẫn phòng ngự. Hơn nữa, có lẽ nó còn giúp bọn chúng không hề hấn gì với lửa nữa, khi mà bọn chúng hoàn toàn bình thản ngay cả sau khi bị hỏa thuật đánh trúng.

Gã thanh niên bình thản sử dụng hỏa thuật diện rộng, và chỉ mỗi phía chúng tôi là chịu tổn thất. Ngay sau khi đội hình của chúng tôi bị lung lay là lúc bọn Xích Hiệp Sĩ tiếp tục ập tới, một vòng lặp đáng sợ.

Nếu không triệt hạ gã thanh niên, chúng tôi sẽ không có cơ hội lật ngược thế trận này.

Tôi chém tới gã thanh niên để ngăn hắn niệm chú, nhưng lưỡi kiếm của tôi đã bị chặn lại bởi một kết giới hỏa thuật vừa bất ngờ bùng lên.

"Ta không hề nhận ra ngươi đang đến, ngươi là mạo hiểm giả thượng cấp à?"

"......"

"Không chịu nói gì sao? Hay là ngươi chỉ là một tên nhãi nhép có chút thực lực khác?"

Khả năng giao tiếp tệ hại của tôi lại được lợi những lúc thế này. Tôi liền chuẩn bị tung ra đòn tấn công tiếp theo trong khi gã đang ngưỡng mộ tôi.

"......"

"Vậy thì ngươi cứ im lặng và chết đi!"

Hắn có vẻ như đang coi thường tôi, nhưng hắn không hề tấn công tôi một cách bất cẩn. Trái lại với giọng điệu cao ngạo ấy, hắn hiểu rất rõ hắn sẽ gặp bất lợi như thế nào nếu chiến đấu giáp lá cà với tôi.

Thay vào đó, hắn bắn ra một chuỗi hỏa thuật. Chẳng những là vô chú, mà còn là thi triển hàng loạt. Tôi lập tức tạo ra ma kiếm kháng hỏa và chém tan ma pháp của gã.

"Hả? Vừa nãy là cái gì thế! Một tên nhãi nhép như ngươi cũng trơ tráo đấy! Thiêu thành tro đi!"

"......"

"Chậc! Đừng nói với ta là ngươi bị câm thật nhé!"

Khả năng ma pháp của gã thật khủng khiếp. Gã có thể liên tục tung ra ma thuật thượng cấp mà không đứt đoạn. Ngay cả ma kiếm kháng lửa của tôi cũng không thể triệt tiêu hết hỏa thuật của hắn. Tôi sẽ gặp nguy hiểm nếu phải hứng chịu liên tục ma pháp ở cấp độ ấy.

Bất phân thắng bại. Không, kẻ thù vẫn còn nhàn nhã, còn tôi thì đang rất gần tới giới hạn của mình. Bằng cách cho các đồng đội của tôi vay mượn 100 thanh ma kiếm, tôi đang phải liên tục tiêu thụ ma lực của mình.

Nếu tôi tạm giải trừ ma kiếm hiện thực hóa, có khả năng tôi có thể tạo ra một đòn tấn công đủ mạnh để triệt hạ gã thanh niên. Nhưng đổi lại, các đồng đội của tôi sẽ bị nghiền nát bởi đám Xích Hiệp Sĩ. Tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài tiếp tục chịu đựng.

"Này này này này! Thử chống trả cái coi nào!"

"......"

"Thật là một tên khốn kiếp chán chết!"

Được rồi, tôi sẽ nhận lời khiêu khích của hắn.

Với tôi đột nhiên xông đến với một thanh kiếm đen tuyền, tôi có thể thấy gương mặt của gã thanh niên bỗng nhưng méo lại một chút.

Gã dường như không nghĩ rằng tôi sẽ đớp lấy lời khiêu khích của hắn. Sau khi đột phá qua hỏa thuật diện rộng của gã, tôi đã rút ngắn khoảng cách với hắn.

Gã phòng vệ với thanh kiếm lửa trên tay của mình, nhưng thanh kiếm đen của tôi đã nuốt chửng lấy nó. Đây là thanh Cơ Ngạ Ma Kiếm - Ma Kiếm Nạn Đói, thứ có thể ngấu nghiến hầu hết mọi thứ trên đời này.

Nhưng nó cũng ăn cả ma lực, thể lực, và sinh lực của tôi. Ngay cả tôi, một người vẫn hay bị chế diễu vì sự liều lĩnh của mình, đây là một trong những lá bài cấm mà tôi hiếm khi nào đả động đến.

Tuy nhiên, ngay cả với thanh kiếm này, tôi vẫn chưa thể chạm đến gã thanh niên. Hắn biến cơ thể của mình thành một ngọn lửa, và chỉ chớp mắt sau hắn đã lùi lại được một quãng khá xa như dịch chuyển.

Có vẻ như đó không phải là kĩ thuật mà gã có thể sử dụng thường xuyên, vì lượng ma lực của hắn rõ ràng đã bị suy giảm đáng kể. Ngay cả vậy, tôi cũng không thể nào tiếp tục truy đuổi hắn. Lẽ nào tôi buộc phải sử dụng lá bài át chủ cuối cùng của mình sao? Nếu các đồng đội của tôi có thể sống tiếp, thì tuổi thọ của tôi――

"Mu?"

"Cái gì? Đó là cái gì thế!?"

Gã thanh niên bỗng hét lên như vậy.

Giống như hắn, tôi cũng rất kinh ngạc.

Không chỉ tôi, mà tất cả các mạo hiểm giả khác bỗng nhưng đều được bọc trong một nguồn ánh sáng trắng. Thứ ánh sáng này hoàn toàn không độc hại. Trái lại, chúng tôi đang được nó bảo vệ. Trên thực tế, các vết thương trên người chúng tôi đang dần đóng miệng lại.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trong lúc tất cả vẫn còn đang bối rối trước sự xuất hiện không ngờ đến của luồng ánh sáng trắng bí ẩn, hàng loạt cột chớp đen tuyền bỗng giáng thẳng xuống chiến trường.

"Forrund! Không sao chứ?"

"A"

Cuối cùng, viện quân đã đến. Tất cả các mạo hiểm giả đều hò reo vang dội trước sự xuất hiện của một thiếu nữ hắc miêu cưỡi trên lưng một chú sói khổng lồ. Nhưng không chỉ mừng rỡ, mà tôi còn cảm thấy bối rối nữa.

"Hỡi vu nữ của tại hạ! Hãy để đám undead cho tại hạ!"

"Nn. Làm ơn."

Như đang nghe lệnh Fran là một toáng ngạ quỷ tỏa ra một nguồn tà khí rất đáng sợ. Bọn chúng là cái quái gì vậy?

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage