Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

27 81

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

8 48

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

(Đang ra)

Isekai Demo Bunan ni Ikitai Shoukougun

Antai (安泰)

Cố lên nhân vật chính! Cố cho đến ngày tên của mình được quyết định nhé!

322 15567

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

15 98

Dù các ngươi có gọi ta Vệ Long hay không, ta vẫn sẽ đi ngủ.

(Đang ra)

Dù các ngươi có gọi ta Vệ Long hay không, ta vẫn sẽ đi ngủ.

Astartes; 아스타르테스

Nhưng cho dù các ngươi có gọi ta như thế hay không, thì ta vẫn cứ ngủ thôi."

6 29

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

280 7251

Web Novel - Chương 476 Chia tay vương đô

『Yo....』

『Ngươi xuất hiện lại rồi.』

Tôi thấy mình như đang mơ, mặc dù bản thân tôi lại không cần ngủ. Tôi không buồn đếm đã mấy lần rồi tôi rơi vào tình cảnh này, nhưng có vẻ như tôi đã dần quen với nó rồi. Ít nhất thì tôi chẳng buồn bận tâm hay lo sợ như lần đầu nữa.

Xung quanh tôi là một không gian trắng tinh khiết. Trước mắt tôi là một người đàn ông quen thuộc. Gã là một kẻ điển trai với mái tóc bạc mặc một chiếc áo choàng dài như kimono.

『Ngẫm lại thì cũng gần đến Lễ Hội Mặt Trăng rồi nhỉ.』

Vào mỗi dịp Lễ Hội Mặt Trăng thì vương đô lại tổ chức một ngày lễ hội tưng bừng. Tuy nhiên sau sự cố này thì chẳng ai buồn tiệc tùng gì. Có vẻ như lần này sẽ chỉ là một buổi lễ nhỏ mà thôi.

『Ngươi là ai? Ngươi có phải là linh hồn bí ẩn bên trong ta không? Chẳng lẽ ngươi là Fenrir?』

『Xin lỗi. Lần tới ta sẽ giải thích cụ thể.』

『Nhưng chính ngươi là người đã nói rằng lần này sẽ thành thật với ta mà?』

『Là lỗi của ai mà thành ra thế này...? Dù sao thì tình hình đã khác trước rồi. Hiện tại, để cậu biết danh tính của ta chỉ khiến cậu gặp nguy hiểm mà thôi. Nếu ta không cẩn thận, kí ức của cậu...』

『Ý là sao?』

『Dù sao thì nghe đây.』

『......Được rồi.』

Thấy thái độ của gã lần này có vẻ nghiêm túc, đây có lẽ là chuyện hệ trọng tôi nên lắng nghe kĩ thì hơn.

『Bên cạnh đó, tại sao ngươi lại mệt mỏi như vậy?』

Nói là quen thuộc, nhưng gã cũng có điểm khác xưa. Trước đây, gã tràn đầy năng lượng, hoặc ít nhất thì tỏ vẻ như vậy.

Tuy nhiên, trước mắt tôi, gã trông kiệt sức kinh khủng. Nước da của hắn trắng bệch, trong khi đó hai mắt thì thâm đen. Gò má của hắn hóp lại như người bị bệnh vậy. Gã bị bệnh sao?

『Cũng vì nhiều nguyên nhân. Một trong những lý do là vì cậu đã bắt đầu gặp chuyện.』

『Chuyện gì cơ?』

『Cậu biết đó, về cái thứ—không, cậu chưa cần biết thì hơn.』

『Chẳng lẽ là giọng nói kì lạ?』

Thứ gì đó bên trong tôi đã la hét ra lệnh cho tôi nuốt chửng mọi thứ. Thiên đàng và nhân thế, thần linh và ác quỷ, con người và súc sanh. Nuốt chửng mọi thứ?

『Không chỉ nó.』

『Còn thứ gì đó khác ư?』

『Rất nhiều. Không may, một tay ta không thể giải quyết được hết mọi rắc rối ở đây.』

Vậy thì vì lý do gì gã lại xuất hiện?

『Dù sao thì ta sẽ hướng dẫn cậu phải làm gì. Hãy đến Quỷ Lang Viên trong vòng 20 ngày.』

『...Ta phải đến chỗ bệ thờ? Trong vòng 20 ngày?』

“Phải. Trong khoảng thời gian này, lúc mà ma lực của mặt trăng vẫn còn mạnh.”

Ma lực của mặt trăng. Chẳng lẽ hắn ta là quyến thuộc của Nữ Thần Trăng Bạc, vì thế hắn mới cần đến khi Lễ Hội Mặt Trăng mới có thể ở trạng thái tốt nhất? Ít nhất thì hắn là đàn ông, nên hắn không thể là bản thân nữ thần được.

『Tại đó, ta sẽ tiết lộ danh tính thật của mình, cùng nhiều chuyện khác.』

『Này, chờ đã—』

Và thế là hắn ta lại biến mất.

Sau khi thân ảnh của hắn biến thành hư vô, thì tầm nhìn của tôi cũng trở về như cũ. Không gian trắng toát biến mất, và tôi thấy mình đã quay lại căn phòng trọ.

Nói là quay lại, nhưng thân thể của tôi nãy giờ vẫn ở nguyên vị trí cũ. Chỉ có linh hồn của tôi là đi lạc mà thôi.

『Khốn kiếp, lần nào cũng độc đoán như thế!』

Tuy nhiên, ít ra lần này tôi đã biết được một mẩu thông tin quan trọng.

“Bệ thờ ở Quỷ Lang Viên sao?”

Đó là nơi mà tôi đã tỉnh dậy khi lần đầu đến với thế giới này. Chẳng lẽ nơi đó có bí mật gì sao? Có vẻ như chuyến ghé thăm Quỷ Lang Viên sắp tới không còn chỉ là để Fran có môi trường để luyện tập. Cả tôi cũng có công chuyện với nó nữa.

“.....Master?”

『Fran, anh lỡ đánh thức em sao?』

“......Nn. Tại anh có vẻ lạ.”

『Chuyện là——』

Tôi thuật lại cho em ấy toàn bộ câu chuyện. Trước đó, em ấy đã được biết về giọng nói quái đảng, Fanatic, và chuyện tôi ăn thịt Fanatic rồi.

Ngay cả khi tôi có trấn an em ấy thế nào thì Fran vẫn còn vô cùng lo lắng cho tôi...

“Phải đến đồng bằng ấy sớm!”

Và cuối cùng lại thành ra như thế. Chúng tôi có kế hoạch ghé qua và chào chánh thái y một tiếng, tuy nhiên em ấy đã hoàn toàn ném nó ra ngoài tâm trí mình rồi.

『Vẫn còn đến 20 ngày lận mà. Trong khi đó, chúng ta chỉ cần vài ngày là đến Alessa, và bản thân Quỷ Lang Viên cũng không đến nỗi rộng lớn như thế. Chúng ta chưa cần phải vội vàng đâu.』

“Nhưng chẳng phải sẽ nguy hiểm sao?”

『Nếu anh đang gặp nguy hiểm đến thế, gã sẽ thúc giục anh quyết liệt hơn vậy nhiều rồi. Kiểu như, ‘ngươi phải đến bệ thờ ngay lập tức’ hay gì đó như thế.』

Quỷ Lang Viên là ưu tiên hàng đầu, nhưng chưa cần phải vội vàng như vậy.

『Việc chào hỏi những người có mặt mũi cũng rất quan trọng, chẳng phải sao?』

“...Em hiểu rồi.”

Fran có vẻ đã hiểu ý của tôi. Chắc là vậy... Hiện tại, có rất nhiều những người có chức có quyền, như chánh thái y và quan thị vệ, để mắt tới Fran và khen ngợi thành tựu của con bé không ngớt, tuy nhiên những lời ấy cứ vào tai này của Fran liền lọt ra tai kia. Cuối cùng thì trước sự kinh ngạc của tôi, Fran nhanh chóng kết thúc bữa ăn của mình với chánh thái y.

Có lẽ chúng tôi chỉ dành cho bữa tiệc nửa tiếng đồng hồ? Chúng ta đang nói đến Fran đó. Một cô bé háu ăn như em ấy lại bỏ bữa ư... Khi được hỏi tại sao lại vội vã như vậy, Fran trả lời rằng mình cần phải sớm đến Alessa. Vì một lý do nào đó, ông ta chấp nhận câu trả lời ấy rất dễ dàng.

Có vẻ như ông ta tưởng rằng em ấy được công hội giao cho nhiệm vụ bí mật, cụ thể là con bé cần sớm đến Alessa để chuẩn bị cho tình huống vương quốc Reidos đánh xuống. Tốt hơn là để người chánh thái y nghĩ vậy hơn là khiến ông ta tức giận, nên tôi chẳng buồn sửa lại hiểu lầm ấy.

“Master, cùng đến Alessa nào!”

『Vâng vâng, hiểu rồi.』

Không ai có thể cản con bé được nữa.

“Urushi, cố lên nhé!”

“Gâu!”

Với đôi chân của Urushi, chúng tôi có thể đến Alessa trong vòng bốn ngày mà không cần phải thúc ép bản thân đến kiệt sức. Tuy nhiên, chúng tôi không khởi hành ngay. Vừa lúc Fran nhảy lên lưng của Urushi thì một giọng nói gọi em ấy lại.

“Fran! Chờ chút!”

“Eliante?”

“Sao em có thể nói đi là đi ngay vậy chứ! May là tôi luôn trông chừng cửa thành đó!”

Có vẻ như cô ấy đã cắt cử người trông chừng Fran biến mất. Dù gì thì chúng tôi phải xếp hàng và trải qua một số thủ tục nhất định mới rời vương đô được.

Bên cạnh Eliante còn có Colbert, Gallus và bá tước Bailleys nữa.

“Sao vậy?”

“Thì em biết đó... Chúng tôi muốn cảm ơn em vì khoảng thời gian qua. Em đã hỗ trợ chúng tôi rất nhiều rồi. Thay mặt cho các mạo hiểm giả của vương đô, xin cảm ơn em.”

Sau khi nói vậy, Eliante liền cúi đầu sâu. Những người khác thay phiên bắt tay Fran và cúi đầu.

Rồi đột nhiên, khắp xung quanh tôi tiếng vỗ tay chợt rộ lên và vỡ òa. Chúng tôi thấy mình được vây quanh bởi binh sĩ và dân thường, trong và ngoài vương đô. Tất cả bọn họ đang cùng nhau reo hò và vỗ tay.

“Thánh Nữ ơi! Cảm ơn cô nương rất nhiều!”

“Xin hãy ghé lại nhé!”

“Thánh Nữ! Xin cảm ơn!”

Được nhiều người đến và tiễn biệt chúng tôi thế này, chẳng phải là lần đầu tiên sao?

“Fran, chúng tôi sẽ luôn chào đón tiểu thư ở đây! Bữa nào tới thăm chúng tôi nhé!”

“Lần tới có trang bị gì ngon ngẽ nhớ khoe với ta!”

“Tiểu thư đã cứu giúp chúng tôi nhiều rồi!”

Theo hiệu lệnh của Fran, Urushi khởi hành với những lời chúc phúc, tiếng hoan hô và nuối tiếc sau lưng. Fran có thể trông chẳng khác với bình thường là mấy, nhưng rõ ràng là em ấy đang cố gắng giấu đi sự xấu hổ của mình. Khóe môi của Fran, dù rất khẽ, đang cong lên thành một nụ cười.

『Đã có nhiều chuyện xảy ra thật nhỉ..... Hy vọng là họ sẽ sớm vực dậy được.』

“Nn.”

『Đích đến tiếp theo là Alessa sao. Kỉ niệm thật đấy.』

“Mong chờ.”

“Gâu!”

Nói vậy thôi, chứ hồi đó đến giờ cũng mới có sáu tháng chứ mấy.

“Urushi, lên nào!”

“Gâu gâu gâu—u!”

『Không cần phải cưỡng ép quá đâu.』