Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 464 Tỉnh dậy và cà ri

Mười phút sau khi chia tay với bá tước và Elinate.

Theo sự hướng dẫn của tôi, Forrund đến được chỗ của Fran. Nơi ấy là nơi tụ tập của những người không trực tiếp tham gia chiến đấu của công hội.

Fran và Gallus đang đắp chăn và nằm trên nền đất, bên cạnh họ là Eihwaz đang ngồi trên một chiếc ghế không rõ là lấy từ đâu ra. Trên tay lão là một thanh ngụy gươm Fanatic đã bị phá hủy. Có vẻ như lão đang nghiên cứu thanh kiếm.

Bên cạnh thanh kiếm, Ehiwaz còn có một chồng giấy tờ nữa. Lão đang đối chiếu thanh kiếm với những gì được ghi trên chỗ tài liệu. Tôi liếc nhanh một cái, và trên một tờ giấy là hình vẽ của ngụy gươm Fanatic. Lão thu thập được chồng giấy tờ ấy ở đâu vậy? Lát nữa, tôi muốn hỏi lão về chúng một chút.

(Để anh đây được chứ.)

『Ừ, cảm ơn anh rất nhiều.』

Forrund đặt tôi bên cạnh Fran.

『Fran, Fran.』

“...Shu—Shuu—”

Em ấy vẫn còn đang ngủ với một khuôn mặt ngây thơ. Tôi chẳng tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào bất thường ở Fran với thẩm định cả. Thay vào đó, sự mệt mỏi của em ấy đang dần được phục hồi. Cứ chờ cho con bé ngủ dậy một cách tự nhiên vậy.

Gần đó, Forrund kể cho Eihwaz tình hình đại khái.

“Hm? Bách Kiểm hử? Trận chiến kết thúc rồi sao?”

“Phải.”

“Vậy thế nào rồi? Friendly Fire thắng chứ?”

“Phải.”

Đúng là càng già càng khôn. Lão có thể khai thác triệt để những gì mình muốn biết từ Forrund bằng những câu hỏi chỉ cần trả lời phải hoặc sai mà thôi.

Steria đứng gần đó, nhưng dì ta quá sợ để chen miệng vào cuộc nói chuyện giữa hai người họ.

Thôi thì cứ để lão Eihwaz cho Forrund vậy.

『Urushi, nhóc đã vất vả rồi.』

(Gâu!)

Tôi khen ngợi Urushi. Cậu bé đang nghỉ ngơi trong bóng của Fran. Rồi đột nhiên, cậu ta kêu lên, buồn bã.

(Kuun)

『Sao thế? Nhóc bị thương chỗ nào sao?』

*Ọc ọc*

Là đói à? Mà quả thật cậu ta chưa ăn gì trong suốt khoảng thời gian vừa qua. Chẳng có gì lạ nếu cậu ta đòi ăn bây giờ. Cậu ta đã rất ngoan ngoãn khi không ăn những thứ rơi vãi ra đường, hoặc trộm từ những ngôi nhà bị bén lửa rồi.

『Đành vậy nhỉ. Urushi, nhờ nhóc sử dụng ma thuật che dấu chúng ta với.』

(Gâu!)

Urushi nhảy vọt ra từ bóng của Fran và nhanh chóng tạo ra một bức màn ảo thuật quanh chúng tôi. Trong khi đó, tôi mang ra cà ri vị cay đặt trước Urushi. Mặc dù gần đây cậu ta không tham gia trực tiếp chiến đấu, nhưng cậu ta đã nghiêm túc hộ tống và bảo vệ Fran. Cậu ta cũng xứng đáng được thưởng.

『Ấy, đừng làm đổ.』

“Gâu gâu!”

“Cái gì? Con sói đó từ đâu ra vậy? Chẳng lẽ là hắc thuật, nhảy ra từ bóng...”

Eihwaz nghiên đầu thắc mắc về Urushi, nhưng chưa nghi ngờ gì tôi. May thật. Trong trường hợp lão nghi ngờ thật, tôi có thể nhờ Forrund nói đỡ gì đó, nhưng không cần nữa.

“Gâu gâu!”

Giữa lúc Urushi đang thưởng thức phần cà ri siêu to khổng lồ của mình tới mức làm vương vãi ra khu vực quanh, Fran nằm bên cạnh chợt cụng cựa.

Đầu tiên là mũi nhỉnh lên, đôi tai mèo đung đưa. Cuối cùng, em ấy hé hờ mắt.

“Myu...Có mùi cà ri...”

“Gâu!”

“Urushi... Cà ri... Không công bằng...”

Con bé tỉnh dậy vì mùi cà ri thật hả...? Là do cà ri quá tuyệt vời sao? Không, bản thân sự háu đói của Fran cũng rất lớn nữa. Có lẽ chỉ nhờ ngửi được mùi món ăn yêu thích của mình đã giúp em ấy hồi phục một chút rồi.

“Master... Cà ri....”

『Fran, quanh chúng ta vẫn còn người đó!』

(Nn, cà ri.)

『Biết rồi, biết rồi. Đây này.』

“Nn.”

Chúng tôi giả bộ như Fran vừa tự lấy ra một phần cà ri siêu to khổng lồ khác. Nó là cà ri ăn kèm với gà chiên xù. Không cần biết Fran đã hoàn toàn tỉnh dậy hay chưa, chừng này chỉ là để tráng miệng mà thôi.

“Măm măm măm.”

“Mom mom mom.”

“Gì thế kia?”

Eihwaz chăm chú nhìn Fran, người vừa thức dậy sau giấc ngủ liền bắt đầu thưởng thức một món ăn có mùi thơm cay nồng bí ẩn. Ánh mắt của lão sáng lên, hiếu kỳ. Không thể nào mà kẻ hay tò mò như Eihwaz lại không hứng thú với món cà ri được.

“Nó có ngon không?”

“Nn. Siêu ngon.”

“Ra vậy.”

Fran quay lưng lại với Eihwaz một chút để tránh ánh mắt dữ dội của lão.

 『Fran, sao em không chia sẻ cho Eihwaz một phần cà ri của mình?』

(Mu...)

『Đừng khó chịu như thế chứ. Khi nãy lão đã giúp đỡ anh rất nhiều đó. Đặc biệt là khi Fran còn đang ngủ.』

“...Dạ vâng.”

Mặc dù vẫn còn lưỡng lự, Fran đã dọn ra trước Eihwaz một phần cà ri của mình.

 “Đây.”

“Cô nhóc tốt bụng thật! Hmmm?”

Eihwaz nhận phần cà ri của mình, vô cùng hứng thú. Lão ngửi lấy một chút, trước khi ăn một muỗng.

“Hou hou! Thật thú vị làm sao! Quả là ngon tuyệt!”

Eihwaz liền bắt đầu phân tích hương vị của nó. Lưỡi của lão sắc bén hơn tôi tưởng nhiều. Đó là nhờ một thời gian dài thí nghiệm với ma dược sao?

“Món ăn này sử dụng tám...à không, chín loại gia vị? Có bốn loại rau củ được hầm nhừ với xương của một con ma thú giống lợn.”

Lão nhìn ra được tất cả nguyên liệu tôi đã sử dụng ư? Có khi lão còn có thể tự mình tái tạo lại món ăn đấy chứ?

“Đừng lo, ta sẽ không truyền bá công thức của nó đâu. Nhưng cho phép ta tự nấu cho bản thân nhé?”

Như vậy chắc cũng không sao. Trong khi đó, Forrund nhìn Eihwaz, ghen tị. Riêng anh ta, tôi đưa cho anh ta hẳn một phần lớn. Fran cũng có thiện cảm với Forrund nên không sao.

Trong khi mọi người đang ăn cà ri, tôi kể lại cho Fran mọi chuyện khi em ấy còn đang ngủ.

(......Muu)

『Sao thế?』

(Cuối cùng thì em vẫn còn vô dụng.)

『Với trận chiến cỡ đó, dù Fran đang trong trạng thái tốt nhất đi nữa cũng là bất khả thi. Anh cũng đâu có trực tiếp chiến đấu với Velmeria đâu.』

(Nhưng Forrund đã chiến đấu cùng với Master.)

Fran phồng má, hờn dỗi.

『Đó là vì... anh cần năng lực đặc biệt của Forrund. Bên cạnh đó, thiếu chút nữa là anh ta cũng đã bỏ mạng rồi đó. Vừa rồi là một canh bạc thật sự.』

(...Master.)

『Sao thế?』

(Forrund có mạnh không?)

『Có chứ.』

(Ra vậy......)

Chẳng lẽ Fran đang ghen sao? Chắc chắn là bên trong em ấy đang có rất nhiều cảm xúc phức tạp, như là tiếc vì bỏ lỡ trận chiến với một đối thủ mạnh, hay không có ích gì trong một trận chiến quan trọng như vậy. Nhưng hơn gì hết, em ấy đang ghen vì tôi và Forrund đã chiến đấu với nhau.

Phần còn lại là lo lắng.

(Em quá yếu... Em không thể trụ lại đến cuối cùng, không như Forrund...)

Dường như Fran đang lo lắng là tôi sẽ so sánh Forrund với em ấy. Tôi cũng hiểu cảm giác đó. Nếu có ngày Fran so sánh tôi với thánh kiếm chắc tôi cũng khóc mất.

『Forrund chắc chắn là một chiến binh mạnh mẽ và đáng tin cậy.』

(Nn......)

『Nhưng đến cuối ngày, Fran với anh vẫn là nhất. Em không biết là khi đó, anh đã ước bao nhiêu lần rằng giá mà có em bên cạnh đâu. Anh rất yếu nếu không có em ở bên.』

(Master không có yếu!)

『Anh có thể mạnh hơn phần lớn các thanh kiếm khác. Nhưng chỉ khi có Fran ở bên thì anh mới là mạnh nhất. Không ai ngoài em có thể hiểu anh và giúp anh trở nên mạnh mẽ đâu, Fran.』

Tôi không phải là đang cố dỗ dành em ấy hay gì cả, đó là lời thật lòng của tôi, là suy nghĩ của tôi trong một khoảng thời gian rất dài rồi.

『Anh sẽ trở nên mạnh hơn và trở thành thanh kiếm phù hợp với em, Fran.』

Mục tiêu của Fran và phá vỡ lời nguyền của toàn bộ tộc hắc miêu để giúp mọi người được tiến hóa và cải thiện danh tiếng của tộc hắc miêu. Nói cách khác, mục tiêu của em ấy là đánh bại một quỷ tộc có cấp độ đe dọa hạng S.

Đối thủ chúng tôi sẽ mạnh hơn những gì tôi được thấy từ trận chiến của những liệt cường kia rất nhiều.

Hiện tại, đó vẫn chỉ là một giấc mơ mà thôi. Nhưng Fran sẽ không từ bỏ. Một ngày nào đó, tôi tin chắc rằng Fran sẽ đạt đến đẳng cấp ấy.

Để có thể trở thành một thanh kiếm phù hợp với em ấy, tôi cũng phải mạnh mẽ hơn. Lần này, nhờ ăn thịt Fanatic mà lượng ma lực của tôi đã được cải thiện trông thấy. Mục tiêu tiếp theo của tôi là sử dụng ma pháp thuần thục hơn.

『Fran, chúng ta đang ngày càng mạnh lên. Tuy nhiên, chúng ta vẫn còn thua kém rất nhiều so với những con quái vật đỉnh cao của thế giới này. Cả em và anh.』

(Nn.)

『Hãy cùng nhau cố gắng để mạnh hơn nữa nào.』

(Dạ vâng! Vậy, luyện tập?)

『Đúng vậy. Anh cần điểm ma thạch, em cần điểm kinh nghiệm. Hãy luyện tập để tích lũy thêm chúng. Anh đang nghĩ đến một nơi khá tốt.』

(Là đâu?)

『Nơi đã sinh ra anh, Quỷ Lang Viên. Anh cũng muốn một ngày nào đó quay trở lại đó, sao chúng ta không luyện tập ở đấy?』

(Nn! Em sẽ trở nên mạnh hơn nữa. Để lần tới, em có thể chiến đấu với Master đến giây phút cuối cùng!)

Và như vậy, rắc rối của vương đô đã hạ màn.