Để đánh gục Velmeria và Frederick, chúng tôi quyết định sử dụng lôi thuật.
“Haa!”
『Nhận lấy này!』
Phép Lôi Gia Tỏa (Thunder Chain) của chúng tôi là ma pháp trói buộc và tê liệt đối thủ sử dụng những tia chớp mang hình dạng sợi xích. Tuy phạm vi hiệu quả bị giới hạn, thời gian thi triển của nó gần như tức thời, và chúng tôi có thể thi triển nhiều tầng phép cùng một lúc.
Đó là ma pháp dưới trung cấp một chút. Hiện tại, Fran có thể đồng thời tạo ra 2 sợi xích, còn tôi bình thường có thể tạo ra 3. Nhưng hiện tại, tôi đang chiến đấu nghiêm túc nên tôi dồn lực tạo ra cùng một lúc 5 sợi.
“GAH!”
“Hự!”
Năm tia chớp mang hình dạng những sợi xích điên cuồng quậy phá như năm con mãng xà hoang dã. Velmeria dễ dàng bị chúng tóm lấy và giật bất tỉnh tại chỗ.
Tuy nhiên, Frederick thì cứng đầu hơn. Gã ta ếm lưỡi kiếm của mình với ma lực và chém rụng mọi sợi xích với đến hắn. Là ma thuật gián đoạn ma lực sao.
『Không tệ. Nhưng chừng đó đó chưa phải là toàn lực của ta đâu.』
“!”
“...Khốn kiếp! Ma thuật vô chú! Và trình độ cao cường tới mức này!”
Đối diện với mười sợi xích sấm chớp do tôi tạo ra, hắn chém rụng được thêm bảy sợi trước khi bị tóm lấy. Lôi Gia Tỏa nhanh chóng tước đi ý thức của gã.
Lôi Gia Tỏa là ma thuật thiên về bắt giữ đối phương hơn là sức công kích. Tuy nhiên, sử dụng liên tục với tốc độ cao tiêu hao không ít ma lực. Hơn nữa, tôi còn phải cẩn thận điều chỉnh lượng ma lực sao cho vừa đủ để không vô tình đoạt mạng Velmeria nữa, người không có khả năng kháng lôi thuật tốt lắm. Nhưng sau cùng thì chúng tôi đã thành công.
Chúng tôi sử dụng ma thuật hệ thổ để trói họ lại. Theo lệnh của chúng tôi, mặt đất cựa quậy rồi trồi lên, bọc lấy rồi khóa cứng cả người và chân hai bọn họ.
Tuy nhiên, tôi vẫn chưa an tâm lắm. Frederick là một hắc thuật sư. Khả năng hắn sử dụng bóng của mình để trốn thoát không phải là không có.
『Urushi, sẵn sàng trong trường hợp hắn dùng hắc thuật để chạy trốn.』
(Gâu.)
Với khả năng tấn công trong bóng tối của Urushi, con đường chạy trốn bằng hắc thuật của hắn đã bị giới hạn.
『Được rồi, tra hỏi chúng thôi.』
“Nn.”
Chúng tôi bắt đầu với Velmeria, vì gã Frederick trông có vẻ khó nhằn để tra hỏi hơn. Đầu tiên, chúng tôi tách hai người ra hai chỗ riêng biệt.
Fran quỳ một gối bên cạnh Velmeria và vỗ vào má của cô bé. Bình thường thì em ấy đã đá hoặc đấm đối phương rồi. Đúng đấy, đôi khi cũng nên nhẹ nhàng với kẻ thù một chút.
Cô bé vẫn còn bị tê liệt bởi lôi thuật, nhưng phòng vệ chính đáng và sử dụng bạo lực sau khi bắt giữ để lại hai ấn tượng hoàn toàn khác nhau. Dù gì thì cô gái này vẫn là con của một quý tộc, và có thể là bạn đồng hành của Colbert. Vì thế, chúng tôi nên hạn chế sử dụng nắm đấm khi nào có thể.
“Ư...”
“Dậy chưa?”
“Ku... Gì thế này...”
Ngay khi tỉnh dậy, đột nhiên trước mắt là một cô bé hắc miêu, và bản thân bị bắt giữ. Tất nhiên phản ứng đầu tiên của cô ta sẽ bối rối.
Thế nhưng, cô bé sớm nhớ lại trận chiến trước đó, và lườm Fran, hét lên.
“Ngươi đã làm gì ta?!”
“Tôi mới là người hỏi câu đó.”
“Thuộc hạ của ta, ngươi đã làm gì anh ấy rồi?!”
“Không quan trọng. Mở miệng trả lời câu hỏi ngay.”
Fran thi triển Vương Uy và dễ dàng đập tan lòng dũng cảm của Velmeria. Trước sự đe dọa của Fran, cô bé run bắn người, khuôn mặt biến dạng vì kinh sợ.
“Ư...Ngươi là ai...”
Tuy nhiên, Velmeria vẫn còn giữ lại được ý chí của mình. Tuy cô bé vẫn còn thiếu kinh nghiệm, và sắp sửa bị nuốt chửng bởi ác mộng, cô vẫn còn niềm tự hào của một chiến binh đủ lông đủ cánh.
Tuy nhiên, địa ngục mà cô bé tưởng tượng trong đầu không bao giờ đến.
『Fran, em nhận ra không?』
“Nn.”
Có ai đó đang chậm rãi tiếp cận chúng tôi từ đằng sau. Kẻ đó đang dè chừng với chúng tôi, nhưng không tỏ ra địch ý.
“Yo, cũng đã được một thời gian rồi nhỉ. Tiểu thư có thể làm ơn thả quý cô đằng kia ra được không, Fran?”
Người mới xuất hiện không ai khác chính là Colbert. Vậy là đúng rồi, cặp đôi tấn công chúng tôi là người quen của anh ta. Ít nhất thì tôi nghĩ vậy vì anh ta canh thời gian xuất hiện khá chuẩn.
Anh ta giơ hai tay lên trời trong lúc tới gần Fran, không có vẻ gì là đang định tấn công chúng tôi bất ngờ. Anh ta thực sự không muốn coi chúng tôi là kẻ thù.
“Ngài Colbert! Ngài quen biết với cô ta sao?!”
“Cũng không hẳn là thân thiết lắm.”
“Vậy, cô ta chẳng lẽ là quân gián điệp của hầu tước Ashtner?”
“Fran ấy hả? Không thể nào.”
“Làm sao ngài có thể chắc chắn được kia chứ.”
“Cô bé này là Hắc Lôi Công Chúa. Tiểu thư chắc biết điều đó có nghĩa là gì chứ?”
Trước lời của Colbert, Velmeria tròn mắt, kinh ngạc.
“Th-Thật ư? Hơn nữa, không phải Hắc Lôi Công Chúa là mạo hiểm giả đã ra tay giết chết Serdio sao?”
Cô bé biết nhiều đến vậy à.
“Xin lỗi, Fran. Tiểu thư nói với tôi rằng tôi đang bị theo đuôi, và bảo tôi để hắn lại cho hai người họ bắt giữ... không ngờ kẻ đó lại là cô.”
Colbert có một đạo cụ ma pháp gọi là Phong Bảo Thạch, một đạo cụ ma pháp cho phép nói chuyện với đồng đội từ xa bằng cách truyền đạt thông điệp qua gió. Tuy nhiên, nó đã bị phá hủy. Có vẻ là đạo cụ dùng một lần. Cô bé chắc chắn đã liên lạc với anh ta sử dụng nó.
“Thế thì tại sao ngươi lại theo chân Colbert!?”
“Lén lút, tỏ ra đáng ngờ.”
“Ư...”
Velmeria chau mày. Đến cô bé cũng không phủ nhận Colbert đã tỏ ra rất lén lút và đáng nghi. Mà em ấy cũng có nói sai đâu? Nếu anh ta ăn mặc như bình thường thì chúng tôi chỉ đơn giản tiếp cận và chào hỏi một tiếng rồi.
“Những người này, ai?”
“À nói sao nhỉ, cả hai là thuộc hạ làm việc cho chủ thuê của tôi. Nói cách khác thì hiện tại, họ là đồng đội của tôi.”
Xét đến tên gia tộc của Velmeria, chẳng lẽ chủ thuê Colbert nhắc đến là bá tước Bailleys sao?
“Nhưng không ngờ là tiểu thư Fran đang ở vương đô đấy. Tôi còn tưởng tiểu thư còn đang ở vương quốc thú nhân cơ, người của Gamud đã nói rằng đó là điểm đến tiếp theo của tiểu thư kia mà. Tại sao lại là vương đô? Vì buổi đấu giá sao?”
“Vì nhiều lý do.”
“Nhiều lý do à. Và có vẻ như Fran lại trở nên mạnh hơn hồi trước rồi.”
“Nn.”
“Phải thú nhận rằng giờ nếu hai chúng ta chiến đấu, tôi chắc chắn sẽ thua.”
“Cái g—!”
Velmeria kinh ngạc trước lời của Colbert. Trong mắt của cô bé, chuyện một người mạnh mẽ như Colbert chưa đánh đã xin hàng thật sự quá khó tin.
“Hai người họ thật tình không có ý định ra tay sát hại tiểu thư đâu, có thể làm ơn tha cho họ không?”
“Mấy người định làm gì? Giám sát hầu tước Ashtner?”
“Hừm, tiểu thư thấy được đến đó sao? Không ngờ là sẽ có ngày chúng ta sẽ ở thế này đấy.”
Colbert thở dài và chịu bó tay. Fran đang sở hữu một lợi thế vô cùng lớn. Đầu tiên, trong tay em ấy là con tin. Thứ hai, Urushi vẫn chưa xuất hiện. Chỉ nhiêu vậy là đủ để gây áp lực đáng kể lên đối phương rồi. Colbert hiểu rõ rằng cậu ta vẫn đang ẩn nấp đâu đó và sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Và cuối cùng, nếu cả hai chiến đấu với nhau, Fran sẽ thắng, dù đó sẽ không phải là một chiến thắng dễ dàng. Colbert đã mạnh hơn kể từ hồi đại hội võ thuật, nhưng người mạnh lên đáng kể nhất vẫn là chúng tôi.
Colbert cuối cùng đành phải ngoan ngoãn thành thật về mục đích của mình thay vì tìm cách đàm phán.
“Quả thật là tôi đang giám sát hầu tước Ashtner. Mục tiêu của tôi là lùa gián điệp của hắn ra và bắt giữ chúng.”
Nói cách khác, Colbert chủ động tỏ ra lén lút để Velmeria và Frederick theo đuôi kẻ theo đuôi để tóm gọn hắn. Đó là kế hoạch của họ à. Chẳng may cho họ người bị dụ không phải là gián điệp của hầu tước, mà là Fran.
Tóm lại, tất cả chỉ là tai nạn mà thôi. Nếu là vậy thì chúng tôi có thể bỏ qua cho họ.
“Vậy, thù địch với hầu tước Ashtner?”
“Phải, đúng là vậy.”
Đó không phải là nói dối. Colbert có biết gì về Gallus không? Chúng tôi quyết định tiết lộ một chút về mục đích của mình.
“Bạn của em có thể đang bị bắt giữ bởi hầu tước Ashtner. Đang tìm hiểu vị trí của người đó.”
“Cái gì? Vậy đó là lý do mà tiểu thư có mặt ở đây sao?”
“Nn, và tình cờ gặp được Colbert.”
“Khà... đúng là số phận...”
Colbert nghĩ ngợi trong một lúc.
“Có manh mối gì không?”
“...Đầu tiên, chúng ta nên rời khỏi đây đã. Nếu chúng ta dành quá nhiều thời gian ở đây, sẽ có người đến mất. Và tôi cũng mong nghe thêm về tình hình của tiểu thư.”
“Đã rõ.”
Colbert nói không sai, vì thế chúng tôi quyết định theo chân anh ta sau khi giải phóng thổ thuật đang trói Velmeria và Frederick. Cô bé sẽ tự mình đánh thức anh ta dậy.
“Vậy đi đâu đây?”
“Cái đó... Tiểu thư Fran, cô có muốn gặp chủ thuê của tôi không?”