Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

(Đang ra)

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

Mizuki Nomura

Nhân vật chính máu S đối đầu với cô nàng xinh đẹp máu S - Daiki Sanada, người đã nộp đơn tham gia câu lạc bộ nghệ thuật trong khi bản thân chẳng có chút năng khiếu nào về nghệ thuật. Thực ra, danh ngh

2 2

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

(Đang ra)

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

Yuzumoto Yuto

Câu chuyện tình yêu thuần khiết kể về hành trình đi đến hạnh phúc của nữ chính yêu anh trai đã mất, và người em trai của hôn phu lại yêu cô, cả hai đều thấu hiểu nỗi đau của nhau.

3 2

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

(Đang ra)

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

Ametsuki

Đây là câu chuyện về cách dẫn lối cho một cô gái xinh đẹp đang gặp rắc rối trở về với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình

3 35

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Web Novel - Chương 496 Luyện tập trong lúc thời gian không ngừng trôi

『Đã bao lâu trôi qua rồi?』

“...”

Tất nhiên, chẳng ai đến và trả lời cho tôi cả.

Tưởng như đã vĩnh hằng rồi kể từ khi tôi cắm thân mình vào cái bệ đá này.

Mây trôi, mưa rào, nhiều đêm và ngày cứ thay phiên ghé đến rồi đi, chỉ còn tôi thì vẫn còn lưu lại chốn này.

『Lâu lắm rồi đó... Bao giờ tôi mới rời đi được kia chứ?』

“...”

『Có khác nào tra tấn đâu...』

Tuy nhiên, lần này lời than vãn của tôi đã được đáp lại. Đó là một chất giọng đàn ông uy nghiêm đến từ đâu không rõ.

“Cậu chơi xong vở Trăm Năm Cô Đơn rồi à?”

Đó là Fenrir. Ông ta nhìn tôi đốt thời gian một mình mà á khẩu.

『Tôi chán!』

“Cả ta cũng không ngờ là sẽ lâu tới như vậy. Cơ mà vẫn đỡ hơn cái hồi cậu bị kẹt ở Rừng Kiệt Quệ mà, đúng không?”

『Cũng phải, nhưng...』

So với hồi đó, lần này tôi biết tôi sẽ chỉ bị kẹt trong một khoảng thời gian nhất định, và tôi còn có cả Fran, Urushi và Fenrir ở bên. Hơn nữa, tôi đã trưởng thành nhiều so với xưa rồi.

『Nhưng tôi vẫn chán chết đi được! Đã một tháng rồi đó!』

Phải, một tháng đã trôi qua. Và sau chừng đó thời gian, quá trình phân tích vẫn chưa xong. Cuối cùng thì nó phải bắt tôi chờ bao lâu nữa mới thỏa mãn đây...?

Bên cạnh bệ đá nay đã xuất hiện thêm một căn nhà bằng đá nhỏ. Trong những ngày đầu tiên đến đây, nếu muốn ngủ Fran chỉ cần đặt lưng lên thảm cỏ gần bên là được. Em ấy không phiền ngủ ngoài trời chút nào. Trái lại, em ấy còn thích ngon giấc ở đồng bằng thoáng đãng này hơn là những căn phòng bí khí.

Tuy nhiên, mây mưa đôi khi cũng kéo đến, nên chúng tôi cũng phải dành chút thời gian ra để xây một căn nhà nhỏ. Ý tưởng đầu tiên là nhờ Fenrir xây cho. Tuy nhiên, chúng tôi quên bén mất gã vốn dĩ là sói. Ông ta đào ra một cái hố to rồi bảo con bé “Một nơi tuyệt cú mèo để ngủ!”

Cuối cùng thì cũng phải để tự Fran làm lấy. Tuy nhiên, chúng ta đang nói đến Fran đấy. Ít nhất thì căn nhà ấy có mái che đầu. Chết tiệt, nếu vào tay tôi thì tôi đã cho nó thành khách sạn năm sao rồi!

Dù sao thì cũng nhờ công đoạn phân tích tôi vẫn chưa hoàn tất, Fenrir có dư dả thời gian tự do để giúp Fran và Urushi luyện tập.

『Hiện tại, tôi có thể làm thế này với băng thuật của mình này!』

Tôi đã có thể kiểm soát băng thuật thuần thục hơn rất nhiều. Nếu ban đầu tôi còn hậu đậu, thì hiện tại tôi đã không chỉ có thể tạo sói, mà còn biến nó thành rồng, rồng thành hổ, vân vân rất dễ dàng mà không gặp vấn đề gì.

Với lôi thuật, tôi có thể tạo ra mười con rồng bay lượn trên bầu trời cùng lúc, mỗi con như thể có ý thức riêng của mình, và khiến chúng phát nổ như pháo hoa.

Trước mặt Fran tôi không dám, nhưng tôi còn có thể tạo ra các cô em sẹc si tạo dáng si sẹc trước mắt nữa cơ.

“Là ta, ta đã gỡ kĩ năng Xử Lý Song Hành từ ban đầu rồi.”

『Lỡ có chuyện gì nguy cấp bất ngờ xảy ra thì sao?』

“Cậu lo lắng nhiều thứ quá đấy.”

『Dù sao thì thời gian vừa qua, tôi đã tiến bộ rất nhiều. Khả năng của Fran cũng đã cải thiện không ít.』

Fran và Urushi đã bước sang giai đoạn luyện tập tiếp theo. Cả hai sẽ phải tìm cách chiến đấu mà chỉ dùng kiếm kĩ.

Fran không sử dụng kiếm kĩ thường xuyên. Đó là vì trong các trận chiến tốc độ cao, khoảng hở mà kiếm kĩ gây ra cho người sử dụng có thể trở thành điểm yếu chí mạng. Hơn nữa, Fran có thể tăng cường uy lực tấn công của mình với các ma thuật và kĩ năng khác, nên kiếm kĩ không quá thiết yếu.

Không chỉ vậy, Fran chưa giỏi sử dụng kiếm kĩ lắm.

Trong trường hợp của các kiếm sĩ thông thường, con đường luyện tập kiếm thuật của họ diễn ra như sau: Kiếm thuật -> Kiếm Kĩ -> Chủ yếu chiến đấu với Kiếm Kĩ -> Gặp kẻ thù mà họ không thể đánh bại chỉ với Kiếm Kĩ -> Bắt đầu sử dụng cả Kiếm Thuật lẫn Kiếm Kĩ một cách cân bằng và linh hoạt.

Tuy nhiên, trong trường hợp của Fran, em ấy đã sở hữu Kiếm Thuật cấp độ cao nhất ngay từ ban đầu, và chỉ mỗi mình nó là đủ để em ấy chiến thắng hầu hết các trận chiến. Hơn nữa, con bé mạnh lên quá nhanh, nên nhu cầu với kiếm kĩ cũng không mạnh như những người khác.

Fran bỏ qua những bước chập chững đầu tiên mà bất cứ kiếm sĩ bình thường nào cũng phải trải qua. Sau một khoảng thời gian dài chiến đấu như vậy, cơ thể của em ấy dần trở nên quá thích nghi với kiếm thuật. Chính vì thế, một cô bé chưa có nhiều kinh nghiệm như Fran không giỏi phòng thủ hay tấn công với kiếm kĩ.

Vì vậy khi sử dụng kiếm kĩ, chúng tôi thường dùng nó để khai cuộc hoặc chiếu tướng kẻ thù hơn.

Fenrir nhận ra điều đó, và đã yêu cầu Fran chỉ sử dụng kiếm kĩ để tấn công trong một khoảng thời gian. Ngay cả khi đấu tập với Fenrir, em ấy chỉ có một lựa chọn là kiếm kĩ mà thôi.

Thân ảnh của Fenrir chẳng khác nào ảo giác cả, vì thế ông ta có thể nhận bao nhiêu nhát kiếm cũng được. Bởi vậy, ông ta có thể thoải mái trước lưỡi kiếm của Fran và thong thả cho con bé lời khuyên của mình.

“Ta nghĩ cũng gần đến lúc cho cô bé thực chiến rồi.”

『Cho con bé đấu tập với Fenrir thêm chút nữa chẳng phải sẽ tốt hơn sao?』

“Cơ thể hiện tại của ta chỉ là ảo ảnh, nên cô bé còn không thể chạm được ta đó. Như vậy đâu thể coi là đấu tập được. Chiến đấu với goblin cũng chẳng đáng để gọi là đấu tập, đúng không nào? Cô bé cần đối đầu với đối thủ mạnh hơn. Hoặc với ma thú, hoặc đấu tập với một mạo hiểm giả nào đó.”

Quả thật, trừ khi dấn thân vào nguy hiểm, em ấy sẽ không thể nhận về kinh nghiệm được.

“Bên cạnh đó, cậu biết đấy, ta chẳng còn lại nhiều thời gian nữa.”

『Hể? Ý của ông là sao?』

“Ta đã cố gắng giữ sức trừ khi luyện tập cho Fran và Urushi, nhưng ta không thể ở ngoài này mãi được. Xin lỗi vì đã không báo cho cậu sớm hơn, Master.”

Tôi hiểu ý của Fenrir là gì. Không chỉ chẳng thể xuất hiện ở dạng ảo ảnh nữa, cơ hội được nói chuyện với chúng tôi như thế này cũng sẽ trở nên khó xảy ra trong tương lai hơn.

“Ta đã dạy cho Fran và Urushi tất cả những gì có thể rồi, nhưng... Thật đáng tiếc khi không thể sớm gặp lại cả hai được. Tương lai nhờ cậu hết đấy, Master.”

『Vậy đầu tiên là cho con bé săn mấy con ma thú nhỏ trước?』

“Nếu cô bé không tìm được cho mình bạn đấu tập mới tử tế, thì đó là lựa chọn duy nhất. Bắt đầu với ma thú nhãi nhép trước, rồi từ từ thử sức mình lên. May mắn là nếu muốn, đồng bằng này có thể giáng cấp độ của ma thú xuống một mức độ nhất định.”

Tuy nhiên, tôi vẫn lo lắng để cho cả hai đơn độc chiến đấu với một con ma thú mạnh mẽ nào đó mà không có tôi... Chúng tôi đã trải qua trường hợp tương tự ở vương đô, nhưng vị trí giữa tôi và Fran đã bị đảo ngược. Lần này, tôi là người phải chờ đợi.

『Thế thì để cho Fran và Urushi đấu tập với nhau thì sao?』

“Cả hai đã quá quen với lối tấn công của nhau rồi. Ta thuận theo lựa chọn một mạo hiểm giả hoặc ma thú nào đó mạnh mẽ hơn.”

Chúng tôi không thể gọi bất cứ mạo hiểm giả nào đến đây được. Chúng tôi phải che giấu thân phận của tôi, và cũng chẳng có gì đảm bảo rằng họ sẽ đồng ý đấu tập với Fran được.

“Ta đoán là Master cần phải làm gì đó với tính hay lo âu của mình nhỉ?”

『Chắc vậy...』