“Nghe nói cậu đã tham gia chiến trường phía nam sau khi chúng ta chia tay?”
“Ừm, đúng vậy. Cậu biết ư?”
“Chỉ một chút thôi. Tớ nghe rằng nhờ vào một thổ thuật sư cao cường, vương quốc đã đẩy lùi được quân đội của vương quốc Bashar. Cậu ở chỗ anh ta?”
“Phải. Nhưng tớ tham gia chiến đấu với thân phận là lính đánh thuê, không phải công chúa.”
“Tại sao?”
Theo như cô bé nói thì em ấy đã che dấu danh tính của mình khỏi sự chú ý của các binh sĩ và dân thường. Sau khi nói chuyện với các tướng lĩnh, em ấy đã tham gia chiến đấu với vỏ bọc là hộ tống riêng của Bạch Giác Rigdalfa.
“Thân là công chúa, tớ không thể di chuyển tự do được, nên là, không phải...”
『Có chuyện gì sao?』
“Selena có mặt ở đó.”
“Ai là Selena?”
“Cô ấy là thị tùng hoàng gia, cùng một tộc với tôi. Mặc dù khả năng chiến đấu trực diện của cô ấy kém hơn tôi, cô ấy là bậc thầy ảo thuật. Vì vóc người của ngài ấy tương đồng với cô chủ, và chủng tộc có thể được làm giả bằng ma thuật, cô ấy được giao cho việc đóng giả công chúa. Cô ấy hoạt động như một chiến binh trong bóng tối. ”
Vậy cô ấy là cô công chúa thế thân mà chúng tôi đã chào hỏi trước đó sao? Không biết chuyện gì với Selena nhỉ. Nếu Mare thật xuất hiện, thì hai người chỉ việc tráo lại vai vế cho nhau thôi, đúng không.
“Tại sao?”
“À thì Selena đóng một vai... cái đó... ừm... là do...”
“Selena đóng một vai nhu mì, mong manh, và thục nữ xứng với hình ảnh của một cô công chúa thực thụ theo lệnh của điện hạ. Dù có cố thế nào, thì tác phong của tiểu thư thật cũng không đời nào sánh được người đóng thế. Ngay cả kẻ đần cũng sẽ nhận ra ngay được chuyện tráo vai của cả hai.”
Hiểu rồi, quả thật bảo Mare trở thành nữ nhi quý phái giống như đòi mặt trời mọc đằng tây vậy. Nếu chuyện Selena, đóng vai một Mare yếu đuối mà vô số quý tộc và binh sĩ đã dày công chiều lòng và bảo vệ thật chất chỉ là giả, ảnh hưởng sẽ khôn lường. Chuyện một cô công chúa của một quốc gia hùng mạnh có thế thân cũng là chuyện hiển nhiên.
“Chỉ cần liếc một cái là thấy ngay được là hai người khác nhau.”
『Gay thật nhỉ...』
“Nn.”
Xét về tính khí của Thú Nhân Quốc, đáng lẽ kiểu thích chiến đấu và hoạt bát như Mare mới được coi trọng chứ nhỉ, mặc dù cũng không thể loại trừ có rất nhiều người quý mến một cô công chúa mỏng manh dễ vỡ hơn.
Nếu bị so sánh với một người có tính cách hoàn toàn khác với bản thân, chính tôi cũng sẽ thấy bị tổn thương lắm.
Tuy nhiên, câu hỏi vẫn chưa được giải đáp hoàn toàn.
『Tại sao điện hạ lại ra lệnh cho thế thân của em phải đóng vai thục nữ?』
Là thế thân, Selena phải bắt chước cách hành xử của Mare và nhập tâm mình vào cô bé chứ, tại sao lại là ngược lại?
Hiện tại, danh tiếng của công chúa Nemea Narashinha xoay quanh hình ảnh một thiếu nữ đoan trang, chân yếu tay mềm. Trong tương lai, khi Nemea thật bước ra ngoài ánh sáng, liệu công chúng có chấp nhận được không, khi cô công chúa nết na họ thường mến mộ nay hóa thành con điên cuồng chiến?
Mare gật đầu trước chia sẻ của tôi.
“Master cũng nghĩ vậy, đúng không? Quá là lạ luôn. Nhiệm vụ của thế thân phải là bắt chước người thật chứ?”
Chính cô bé cũng thấy khó hiểu. Và Kuina, đóng vai Tsukkomi nghiêm túc, giải thích với giọng đều như đọc sách.
“Đó là sở thích của điện hạ.”
『Hả? Sở thích?』
“Vâng. Điện hạ nói rằng ngài rất nóng lòng muốn thấy phản ứng của mọi người khi họ nhận ra chính tiểu thư Mare mới là người thật, còn hình ảnh Selene lâu nay xây dựng chỉ là giả.”
“Gununu (nghiến răng sfx). Cái lão khốn kiếp ấy...!”
Nói đến thú nhân vương, đúng là thú nhân vương có khác... Tôi thấy tội nghiệp cho những người quanh ổng cứ phải chịu đựng tính khí thức thường của ông ta.
“Hơn nữa, điện hạ cũng đang muốn bóng gió trêu ghẹo tiểu thư.”
“Cô giỡn với ta hả?”
“Điện hạ rất thích nhìn tiểu thư trầm cảm và xấu hổ với bản thân trước Selene, người giống y đúc tiểu thư, hành xử đúng mẫu mực của một cô công chúa thực thụ.”
“Xấu tính đến thế là cùng, cái lão già ấy!”
“Và nếu ấn tượng về hai người quá khác biệt, ngài ấy cũng sẽ đỡ lo lắng cho chuyện danh tính của tiểu thư bị bại lộ trong thời bình hơn.”
À, ra là vậy. Trường hợp của Mare có chút đặc biệt. Không chỉ đi sau thế thân của mình vài bước, Mare ra ngoài cung điện, chu du và trở thành mạo hiểm giả. Chính vì hai người hai nơi xa xôi như vậy, cũng hợp lý khi thú nhân vương muốn việc thế thân cho cô công chúa trở nên khó lường hơn.
Nhưng cũng khó loại trừ hoàn toàn sở thích của thú nhân vương trong vụ này.
『Hai người đã tham gia vào trận chiến phía nam, đúng không? Cảm nhận của hai người ở đó như thế nào?』
“Ngay cả khi anh hỏi em thì... Thật ra lúc ấy, không còn nhiều trận chiến nữa.”
“Chúng tôi chỉ đuổi quân địch chạy toán loạn lúc địch đã cạn sĩ khí từ lâu.”
Khi Mare đến nơi thì quân đội của thú nhân quốc đã bắt đầu phản công, đẩy kẻ xâm lược ngược lại biên giới của mình và rượt đuổi kẻ thù rồi.
Có vẻ như Mare đã tham gia truy đuổi kẻ thù vào tận sâu trong lãnh thổ của Bashar.
“Để được tham gia vào chiến dịch, bọn em phải chấp nhận trở thành hộ tống đại tướng của chiến dịch.”
『Em cũng đã đề cập đến chuyện gì đó như vậy nhỉ?』
“Mặc dù nói là hộ tống, nói chúng em không được rời khỏi tầm mắt của đại tướng thì đúng hơn.”
Là thế à. Người đại tướng không muốn công chúa điện hạ vì liều lĩnh mà tự chuốc lấy nguy hiểm vào mình, nên đã giữ cô bé ở bên với vỏ bọc là hộ tống.
“Cuối cùng thì em bỏ giữa chừng.”
“Tại sao?”
“...Tớ muốn đến gặp gia tộc Magnolia.”
Nói đến Magnolia mới nhớ, đó chính là nơi Muerellia đề cập đến. Vào khoảnh khắc cuối cùng của mình, cô ta muốn chúng tôi giải cứu đứa trẻ tên Romeo từ tay gia tộc Magnolia.
Đúng như tôi nghĩ, Mare chắc chắn sẽ không bỏ qua ước nguyện ấy một cách dễ dàng.
“Với quân đội của thú nhân quốc tiến sâu vào trong vùng lãnh thổ của Bashar, lãnh thổ của gia tộc Magnolia vì thế cũng đã nằm dưới sự kiểm soát của chúng ta.”
『Tuy là tiến vào biên giới, chúng phải có cứ điểm phòng thủ hoặc thành trì ngăn quân đội của thú nhân chứ?』
“Tất nhiên là kẻ địch có. Nhưng với trước sức mạnh tổng hợp khổng lồ của bên ta, bên chúng đã trở nên hỗn loạn tới mức không sao kiểm soát nổi.”
Xâm lược với suy nghĩ rằng chiến thắng đã nằm chắc trong tầm tay, ai ngờ thế gọng kèm bị bẻ gãy ở cả hai mũi đã khiến sĩ khí của hậu tuyến bên chúng sụt giảm nghiêm trọng.
Với những tòa thành ấy mà nói, ngay cả khi chúng muốn cứu vớt càng nhiều binh sĩ tiền tuyến càng tốt, số lượng binh sĩ bỏ chạy là vô cùng lớn. Hơn nữa, vẫn còn nguy cơ lẫn trong số quân rút lui là gián điệp, và trong khi quân đội thú nhân quốc vẫn còn truy đuổi không biết mệt mỏi, chúng không có thời gian để kiểm tra từng người một.
“Mà thành trì của chúng cũng khá vô dụng.”
『Em nói là binh sĩ của thú nhân quốc chỉ đơn giản là bỏ mặc chúng?』
“Gần như vậy. Có một số thành trì tỏ ra đáng ngại, cho tới khi Lucius xuất hiện.”
“Lucius ?”
“Ừm, pháp sư triều đình Lucius Laurensia. Pháp sư hệ thổ quyền năng nhất ở vương quốc bọn tớ, hậu duệ của gia tộc Laurencia trong câu chuyện Bi Kịch Laurencia nổi tiếng. Cái tên Vạn Lý Trường Thành Lucius nổi tiếng với lục địa Chrom lắm đấy.”
Laurencia? Không lầm chứ?