Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chapter 149: Cuộc gặp trong hầm ngục

Bom tiếp nè anh em

---------------------------

Chúng tôi từ từ tiến sâu vào trong hầm ngục.

Các cạm bẫy ở tầng một khá đơn giản và ma thú tại đây cũng yếu. Thành ra chúng tôi tới được cầu thang dẫn xuống tầng thứ hai với không một chút xây xước nào.

「Tiến nhanh xuống tầng thứ hai.」

『Tầng một cứ như thể là một nơi luyện tập ấy.』

「Gâu.」

Ý tôi là, cho dùng chúng tôi có cẩn thận, nhưng hỡi ôi tầng một thật là quá dễ dàng ấy.

『Cứ đi tiếp thôi, cho đến khi mọi thứ khó khăn hơn một chút.』

「Nn.」

Welp, tiến đến tầng hai thôi.

Chúng tôi bước xuống cầu thang trong khi vẫn để ý xung quanh, và liền nhận ra một cảnh tượng vô cùng quen thuộc

Đó là Fran, Urushi và tôi đứng trong một căn phòng nhỏ và đối diện với ba ngã rẽ.

「Vẫn rẽ trái?」

『Tất nhiên rồi, tại sao không?』

Chúng tôi thực sự chẳng biết gì về nơi này, và cũng không có vẻ rằng chúng tôi sẽ có một quyết định tốt hơn.

Và rồi, cứ như vậy, chúng tôi nhẹ nhàng đi qua bốn tầng đầu tiên của hầm ngục mà chẳng gặp chút rắc rối nào từ bẫy hay ma thú mà chúng tôi gặp trên đường đi.

Chúng tôi cũng chẳng gặp một mạo hiểm gia nào cả. Mấy tầng đầu tiên dường như chẳng có gì mang lại thu nhập cho các mạo hiểm gia, nên phần đa mọi người chỉ đi theo bản đồ và xuống sâu càng nhanh càng tốt.

Tuy nhiên, vì tò mò, chúng tôi lại tự mò mẫm đường đi trong hầm ngục cũng như gỡ bỏ mọi cạm bẫy gặp phải.

Tầng thứ năm có một chút khác biệt so với bốn tầng trước.

「…」

『…』

Cụ thể là, bẫy ở đây phức tạp hơn một chút, nó làm Fran mất nhiều thời gian hơn để gỡ. Thành ra việc đi qua tầng năm lấy của chúng tôi thời gian bằng với việc đi qua cả hai tầng ba và bốn.

「Master, bẫy.」

『Trời ạ, đặt một cái bẫy ở ngay trước cầu thang dẫn tới tầng tiếp theo thật sự là khốn nạn mà.』

「Gâu.」

『Và cũng khá khó để gỡ nó nữa chứ.』

Tôi kiểm tra các cơ quan bên trong bằng định vị sóng âm, và nhận ra rằng nó thực sự khá phức tạp. Tuy vậy, sự phức tạp của nó chỉ càng làm Fran hứng thú hơn mà thôi.

「Sẽ làm hết sức.」

Và rồi Fran bắt đầu mày mò cái bẫy với một gương mặt nghiêm túc. Em ấy giữ yên lặng trong suốt quá trình thành ra khiến cho cả hầm ngục không một tiếng động, chỉ có duy nhất tiếng lách cách từ cái bẫy cùng vài tiếng thở dài

Cả Urushi và tôi đứng yên lặng theo dõi Fran khi cô bé gỡ cái bẫy.

Fran và tôi đều kêu lên một tiếng nhỏ vào khoảng năm phút sau khi cô bé bắt đầu công việc.

「Oh.」

『Welp.』

Ba mũi tên bay ra từ trần nhà, chúng nhắm thẳng đến lưng của Urushi.

「Whimper!」

『Mày ổn chứ, Urushi?』

「Gâu….」

Trông như câu nhóc bằng cách nào đó đã né được mấy mũi tên kịp lúc. Thôi, mong rằng cậu nhóc sẽ có một bài học và luôn cảnh giác ngay cả khi chúng tôi không trong một rắc rối nào cả.

「Xin lỗi. Đã sai sót.」

Hình như là cô bé đã cắt nhầm dây.

『Xem chừng cái bẫy này khó xử lí hơn những cái trước. Chắc là em sẽ gặp một chút khó khăn khi gỡ nó trừ phi em có một nghề nghiệp tăng cường khả năng xử lý bẫy.』

「Sẽ gỡ cái tiếp theo. Không mắc sai lầm nữa.」

『Được rồi. Cũng không có vấn đề gì đâu nên em cứ từ từ mà làm.』

「Nn!」

Dù sao cố gắng gỡ thêm những cái bẫy phức tạp là một cách tốt để luyện tập kĩ năng Disarm Trap (Gỡ bẫy).

『Mày cũng nên cảnh giác đi, Urushi.』

「Gâu!」

Được rồi, tiến lên thôi nào.

『Xem chừng tầng thứ sáu cũng khá giống những tầng mà chúng ta đã đi qua.』

「Ba ngã rẽ. Vẫn bên trái?」

Hóa ra phần duy nhất của tầng sáu vẫn giữ nguyên chỉ là phần trước ngã rẽ.

Các cạm bẫy ở tầng sau khó gỡ hơn khá nhiều và chúng tôi chỉ gỡ thành công bốn trên năm cái.

Chúng cũng nguy hiểm hơn khá nhiều. Những mũi tên được tẩm độc, có thêm cả đống khói và những cái hố cũng sâu gấp đôi. Mấy cái hố không tệ đến mức để gây chết người ngay lập tức, nhưng chúng chắc chắn đủ sâu để gây ra vài chấn thương nghiêm trọng.

Ngay cả những con ma thú cũng mạnh hơn kha khá nữa.

「Haaah!」

『Fire Javelin! (Thương lửa)』

「Growl!」

「Nn!」

『Tuyệt!』

Những trận chiến với ma thú là một sự luyện tập khá tốt. Fran sử dụng chúng để hoàn thiện kĩ năng sử dụng kiếm của em ấy.

Chúng tôi đối mặt với kha khá loại ma thú, ví dụ như những con Slime Sát thủ hay Thằn lằn hoa. Loại đầu tiên tôi nói đến sẽ chui ra từ những vết nứt trên tường hầm ngục khi tấn công chúng tôi, còn loại thứ hai thường hòa mình vào với bức tưởng. Tất cả những loại ma thú chúng tôi gặp khá giống chúng, những con ma thú ma mãnh chẳng bao giờ chịu đánh trực diện mà luôn cố gắng phục kích chúng tôi. Điều tệ nhất là việc nhận ra phần đa trong số chúng khó đến lố bịch.

Tôi hoàn toàn hiểu ra lí do tại sao luyện tập ở đây lại giúp bạn nâng cao kĩ năng phát hiện nhanh chóng rồi.

Tuy vậy, đám ma thú này vẫn còn xa mới sánh được với tôi và Fran. Chúng giỏi nhất chỉ ở mức độ đe dọa cấp E nên chúng chẳng thể gây tí sát thương nào lên chúng tôi. Thành thật mà nói thì tôi thấy mớ cạm bẫy còn khó đối phó hơn.

『Ma thú đúng là sẽ mạnh lên nếu chúng ta đi sâu hơn, nhưng như lúc này chúng lại chẳng có nhiều…』

Đây mới là ngày đầu tiên chúng tôi ở đây, vậy nên chắc sẽ không sao nếu chúng tôi dành chút thời gian nghỉ ngơi và luyện tập một chút. Chúng tôi có lẽ gặp chút khó khăn trong việc phát hiện mọi thứ ở những tầng dưới, nên cứ vậy đi.

Chúng tôi cũng nên di chuyển thôi. Tôi sẽ quyết định xem chúng tôi nên di chuyển tiếp hay không khi chúng tôi bắt đầu gặp khó khăn hơn khi đối đầu với ma thú.

Chỉ đến khi đi hết tầng thứ sau, chúng tôi mới gặp mạo hiểm gia đầu tiên.

Một anh chàng trẻ máu me be bét sống dở chết dở đang ngồi dựa lưng vào tường hầm ngục. Một người thứ hai già hơn, nằm bên cạnh anh ta, nhưng không may, ông ta đã trút hơi thở cuối. Dù sao thì người đầu tiên có vẻ sắp theo bước người thứ hai nếu chúng tôi bỏ anh ta lại đây.

Có vẻ anh ta có kĩ năng Ngăn chặn Thẩm định nên tôi không thể thẩm định anh ta, vì vậy nên điều duy nhất tôi có thể làm là quan sát ngoại hình anh ta, thứ cho tôi biết anh ta thuộc một tộc người thú. Tôi không thấy bất kì lí do nào để không giúp anh ta. Có ba chúng tôi ở đây nên chúng tôi có thể dễ dàng xử lý anh ta nếu anh ta hóa ra là một kẻ xấu.

『Greater Heal』

「…Cái gì…. đây….?」

「Vẫn sống chứ?」

「Có phải… em vừa cứu… anh?」

「Nn.」

「Anh hiểu rồi, cảm ơn em. K-khoan đã, có ai khác ở đây không hay chỉ có mình anh?」

「Còn một. Không qua khỏi.」

「Cái quái!? T-thủ lĩnh!! Tại sao lại thành ra thế này…?」

Anh chàng người thú bắt đầu khóc và ôm lấy thi thể của người mà anh ta gọi là thủ lĩnh.

「Uuu….」

Fran lập tức cầm tôi lên và chỉ về phía anh ta. Thái độ của cô bé không có chút nhân từ nào nhưng hoàn toàn cần thiết.

「Không có gì chứng minh anh không giết ông ta.」

Luôn luôn có khả năng rằng cậu nhóc đó chỉ đang diễn trò, và cậu ta là một tên trộm đã chính tay kết liễu của người đàn ông bên cạnh. Cảm xúc của cậu ta trông có vẻ là thật, nhưng chúng tôi không thể thẩm định cậu ta, nên chẳng thể lơ là cảnh giác được.

「Vậy em cũng là mạo hiểm gia ư? Em thật… mạnh mẽ hơn anh nhiều.」

「Trả lời.」

「Anh không biết làm sao để em có thể tin anh, nhưng ông ta và anh là bạn…」

『Cậu ta không nói dối.』

「Nn. Đã rõ.」

「Em tin anh ư?」

「Có thể nhận ra sự thật khi quan sát.」

Cậu nhóc ta trông như giải tỏa được gánh nặng dù cho chúng tôi, nói trắng ra, vừa bắt nạt cậu ta. Cậu nhóc thở dài khi bắt đầu run rẩy đứng dậy.

「Cảm ơn em.」

「…Chuyện gì xảy ra?」

Tôi thương hại cậu ta, nhưng tôi cảm giác rằng chúng tôi thật sự cần biết chính xác điều gì vừa xảy ra.

Cậu nhóc trả lời câu hỏi của Fran và từ từ kể lại mọi chuyện cho chúng tôi. Nhóm mà cậu ta tham gia gồm bốn người hạng F, một hạng E và một hạng D.

Họ hoàn thành việc thu thập nguyên liệu họ cần và đang trên đường trở về.

「Nhưng đột nhiên tụi anh bị tấn công.」

「Ma thú?」

「Con người. Ma thú chẳng thể tiêu diệt cả một nhóm sáu người ngay cả khi chúng tập kích bất ngờ, không phải ở tầng này. Những người tấn công chúng tôi là các mạo hiểm gia xấu, những kẻ trộm.」

Vậy à, tôi cũng hình dung được những kẻ làm những việc thế này.

Nhóm của cậu nhóc đã nghe được tin đồn về những mạo hiểm gia hành động như trộm. Họ cũng được báo rằng Công hội thậm chí còn treo thưởng cho việc mang những kẻ đó về. Thành ra nhóm của cậu ta còn muốn tính đến việc tiêu diệt chúng, nhưng kết cục là họ hoàn toàn bị áp đảo.

「Chúng sử dụng bẫy để loại bỏ ngay lập tức hai chúng tôi, sau đó giết hai trong số những thành viên còn lại trong cuộc tấn công bất ngờ sau đó. Hai chúng tôi bị bỏ lại sau đó, nhưng chúng tôi chẳng thể làm gì chống lại ba tên trộm chúng tôi gặp phải. Thủ lĩnh bằng cách nào đó đã sử dụng được Teleportation Feather (Lông vũ dịch chuyển), bằng cách sử dụng nốt chút sức lực cuối cùng. Hai chúng tôi có thể dịch chuyển ra khỏi chỗ đó…」

「Chỉ anh và thủ lĩnh ở đây.」

「Anh thấy rồi…」

「Kẻ tấn công, là chúng như thế nào?」

「Bọn chúng bịt mặt và trang bị cũng không có đặc điểm gì đặc biệt để nhận dạng… Nên điều duy nhất anh biết là chúng gồm một nhóm bốn người, và bọn chúng đều là đàn ông.」

Hmm… Nên làm gì đây? Chúng tôi có thể để Solas, cậu nhóc đó, hướng về phía cửa ra một mình, nhưng cậu ta hẳn sẽ toi mạng nếu bị bỏ lại một mình. Chúng tôi đã bỏ công sức ra cứu anh ta nên tôi thật sự không muốn để anh ta tự đi để rồi lại vong mạng tiếp.

Cuối cùng, chúng tôi quyết định đưa anh ta trở về thành phố. Dù sao thì chúng tôi cũng đi được một khoảng cách khá xa so với một ngày thám hiểm, nên thôi vậy cũng được.

「Xin lỗi vì anh đã gây ra nhiều rắc rối cho em.」

「Giúp đỡ người gặp rắc rối, bình thường.」

「Cảm ơn em. Anh cũng muốn mang thủ lĩnh đi cùng với chúng ta nữa. Anh không muốn để hầm ngục hấp thụ ông ấy nếu có thể.」

Thi thể của bất kì người nào hay ma thú nào đều sẽ bị hấp thụ bởi hầm ngục sau khoảng một ngày. Điều này chỉ có thể được ngăn chặn bằng việc đưa cái xác ra ngoài hầm ngục hoặc xử lý cái xác lấy nguyên liệu.

Soras định đích thân mang theo cái xác ra ngoài, nhưng điều đó mất quá nhiều thời gian. Chúng tôi cũng giúp anh ta mang người thủ lĩnh ra ngoài, ngay cả khi chúng tôi đành bỏ lại những người bạn đồng hành còn lại của anh ta.

Chẳng có cách nào để chúng tôi đưa những người bạn đồng hành còn lại của anh ta ra ngoài, nhưng tôi cho rằng chúng tôi sẽ vác người thủ lĩnh thay anh ta.

「Đã rõ.」

「Huh? Cái gì vừa…」

「Kho Đa chiều.」

「Ồ! Thật kì diệu! Anh chưa từng thấy nó trước đây.」

「Nn. Đi thôi.」

「Ah, yeah, đợi anh với!」

Và rồi, Fran bắt đầu leo ngược lại cầu thang với thi thể của người thủ lĩnh già trong kho đa chiều.