"Kiếm Thần Nhập Thể!"
『Kiếm Thần Nhập Thể, Tinh Linh Chi Thủ toàn lực! Hơn nữa, khốn kiếp, nhưng đây là thời khắc quyết định! Nhờ ngươi đấy, Mảnh Vỡ của Quỷ Thần!』
Nguyên tố thiên do tôi tạo ra và ma lực tà khí tôi rút ra từ Mảnh Vỡ của Quỷ Thần pha trộn với nhau rồi hòa lại làm một.
Chúng cùng kết hợp với hắc sấm của Fran, khiến cho lưỡi kiếm của tôi phát sáng rực rỡ đến mức không thể trực tiếp quan sát bằng mắt thường.
"Lên nào."
『Được! Lên thôi!』
Nếu vẫn như mọi khi, chúng tôi sẽ nhảy lên trời hòng mượn thêm trọng lực để tấn công. Tuy nhiên, một đòn tấn công như vậy chắc chắn sẽ gây thiệt hại cho cả thị trấn.
Thay vào đó, Fran giữ thân thủ của mình sát đất và rút ngắn khoảng cách với kẻ thù.
Ngay cả Đại Tinh Linh cũng có thể cảm nhận được chúng tôi bây giờ nguy hiểm đến mức nào.
Một trận bão tố những đòn tấn công khiến cho hai chữ "kịch liệt" cũng như trở thành một trò đùa giáng xuống đầu chúng tôi. Hoàn toàn không có khoảng hở nào cả. Đứng trước trận đòn như đang xé toạt cả không gian ấy, Fran vẫn lao thẳng về phía trước.
Năm lớp kết giới của tôi đã bị xóa sổ dễ dàng, chỉ còn lại một lớp duy nhất. Nhưng như thế là đủ với Fran.
Với tốc độ tương đương với thuật dịch chuyển, chỉ chớp mắt sau Fran đã ở ngay dưới chân ả Đại Tinh Linh.
Không có gì phải nghi ngờ cả, ánh mắt của Fran đang chĩa thẳng đến lõi của ả Đại Tinh Linh. Ma lực của Marle đang tuần hoàn trong người Fran thật sự rất có ý nghĩa với con bé, dù ít hay nhiều.
Fran gập tay lại, và đưa tôi về phía sau.
Một nguồn ma lực khổng lồ bùng nổ khắp người Fran, ngay sau đó phản ứng với ma lực của tôi mà tạo thành một ánh chớp điên rồ.
Và rồi, như tận dụng đến giới hạn sự trợ đỡ của mặt đất dưới chân mình, Fran đâm tôi về phía trước. Cực hạn sức mạnh của chúng tôi đều tập trung vào đúng một điểm, mũi kiếm của tôi. Một áp lực kinh hồn đang dồn nén cả vào đó.
"RUAAAAAaaaaaa!"
『UÔÔÔÔÔôôôô!』
Vừa hướng thẳng tới mặt trời đang lơ lửng trên cao, cú đâm ấy vừa xoắn lại, đâm xuyên qua người Đại Tinh Linh.
Có lẽ nhờ vào ảnh hưởng của Kiếm Thần Nhập Thể, uy lực của cú đâm thật sự vượt xa so với dự tính của tôi. Tôi có nên gọi đây là Thiên Hoại phiên bản đâm kiếm không?
Cú đâm như đâm thủng cả không gian. Nếu là tôi bây giờ, tôi chắc chắn có thể đâm xuyên thấu bất cứ kẻ thù nào. Cùng với cảm giác toàn năng như thế, chúng tôi đâm vào người Đại Tinh Linh.
Cùng với cảm giác giống như vừa chạm phải một vật cứng, những cơn gió làm nên cơ thể của Đại Tinh Linh bị thổi bay. Dường như vì sức mạnh của Đại Tinh Linh đã bị suy yếu trầm trọng mà nó không thể giữ thân thể vật lý của mình nữa. Để phá hoại sức mạnh của nó hơn nữa, tôi cũng sử dụng cả Ma Lực Hấp Thâu, nhưng......
Tôi bỗng thấy thứ gì đó bay đi với tốc độ khủng khiếp. Tôi nghĩ rằng nó là lõi của Đại Tinh Linh dưới dạng vật chất bị chúng tôi đánh trúng, nhưng nó trông dài và thon, bóng dáng tương đồng với một cây gậy, và một vật phẩm nhân tạo.
Điều đáng kinh ngạc nhất không phải là Đại Tinh Linh có một thứ như thế trong người, mà nó đủ cứng cáp đến mức vẫn giữ nguyên hình dáng của mình sau khi lãnh phải đòn tấn công toàn lực của chúng tôi.
Khoảnh khắc mà tôi để ý đến sự tồn tại của nó, sống lưng của tôi chợt lạnh cóng. Nó bay quá xa nên giờ đã khuất dạng rồi. Chúng tôi có nên khẩn trương thu nhặt nó không? Nhưng trước khi chúng tôi kịp di chuyển, Fran bỗng bịt tai mình lại.
"Mu......!"
『Là Đại Tinh Linh sao?』
"Nn. La hét......"
Đòn tấn công của chúng tôi đã thành công vang dội. Cú đâm của Fran chắc chắn đã làm suy yếu sức mạnh của Đại Tinh Linh đi trông thấy.
Công lớn không chỉ nhờ vào Thần Khí hay Tà Khí, mà còn ở sức mạnh của Kiếm Thần dẫn dắt Fran đánh thẳng vào điểm yếu của Đại Tinh Linh nữa.
Chẳng những thế, mặc dù cú đâm mang theo uy lực không tưởng, nó lại chẳng gây thiệt hại gì cho xung quanh cả. Toàn bộ sức mạnh của đòn công kích đều được tập trung tại một điểm duy nhất, hậu quả là một nguồn ma lực khổng lồ được giải phóng bay theo đường đâm của chúng tôi.
Nếu nó bay về phía thị trấn, chắc hàng tá ngôi nhà đã bị thổi bay rồi đấy chứ?
"Phù......"
『Độ bền của anh chẳng còn lại mấy......』
Cả Fran và tôi đều đã đến giới hạn của mình sau đòn tấn công. Không đời nào chúng tôi có thể làm thêm một chiêu như vậy nữa trong ngày hôm nay.
(Tự nhiên, Marle kì lạ.)
『Gì cơ? Chẳng lẽ cô bé đã sử dụng quá nhiều sức mạnh của mình sao?』
(Hmm? Ngược lại?)
『Vậy là, em ấy trở nên khá hơn?』
(Dạng dạng thế.)
Đại Tinh Linh có liên quan gì không? Marle đã hấp thụ gì đó từ nó sao? Tuy nhiên, chúng tôi không có thời gian để thong thả, vì Đại Tinh Linh đã lại tiếp tục tấn công một lần nữa. Tuy yếu hơn trước, nhưng cũng có phần kịch liệt.
『Chúng ta chạy thôi!』
"Nn."
Vừa cầu nguyện vào sự thành công của Klimt, chúng tôi vừa khẩn trương giữ khoảng cách với Đại Tinh Linh.
Có vẻ như nó vẫn đang tiếp tục la hét, vì gương mặt của Fran còn nhăn nhó. Có bịt tai lại cũng vô nghĩa trước tiếng thét của tinh linh, do đó từ nãy đến giờ con bé trông hết sức khó chịu.
Tuy nhiên, vẻ mặt của Fran bỗng bất ngờ thư giãn hơn.
"Giọng nói của tinh linh, chấm dứt."
『Ồ! Nó đang chuẩn bị biến mất kìa!』
Ngay khi Fran lẩm nhẩm như thế, một biến chuyển bất ngờ xuất hiện ở Đại TInh Linh. Đại Tinh Linh, vốn có hình hài của một người phụ nữ, bỗng mất đi nhân dạng của mình như đang tan chảy vào hư vô.
Khi chúng tôi nhìn sang Klimt, chúng tôi thấy anh ta đang giơ cả hai tay về phía trước và giải phóng ma lực. Dường như công việc tái triệu hồi và phong ấn của anh ta đã bước vào giai đoạn cao trào.
Klimt càng tỏa ra nhiều ma lực, Đại Tinh Linh càng mau chóng biến mất hơn. Không chỉ vậy, gió chợt bất ngờ nổi lên xung quanh anh ta.
Ban đầu, đó chỉ là những cơn gió thoảng nhẹ nhàng, nhưng chẳng mấy chốc, chúng đã thổi mạnh hơn như gió lốc, rồi cuối cùng trở thành một trận lốc xoáy. Fran và những người khác vội vã giữ khoảng cách với Klimt ngay khi mà xung quanh anh ta bất ngờ trở nên nguy hiểm.
K-Klimt sẽ không sao chứ? Anh ta đang bị tấn công sao? Sinh lực của anh ta rõ ràng là đang bị suy giảm......
Sự lo lắng của tôi đã sớm trở thành thừa thãi. Trận lốc xoáy dần mất đi sức mạnh của mình, rồi biến mất như bị hút vào cơ thể của Klimt.
Cùng lúc ấy, nguồn ma lực tỏa ra từ Đại Tinh Linh biến mất không còn dấu vết.
Dù lẽ ra tôi không thể cảm nhận được sự hiện diện của tinh linh mới đúng, tôi vẫn cảm nhận được bầu không khí của thị trấn đã được giải phóng khỏi một nguồn áp lực khổng lồ và cảm giác đe dọa bí ẩn.
『Kết thúc rồi sao......?』
"Klimt!"
Ngay sau đó, Klimt đổ rạp xuống đất.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage