「Tôi muốn gửi lời cảm ơn tới những công lao mà cô đã đóng góp.」
「Nn.」
Phillip ghé qua chỗ chúng tôi không lâu sau khi cả bọn đã mang cho hết đống bánh mì cà ri. Hiện khá trễ rồi, nên Urushi đã bắt đầu gà gật trong bóng của Fran. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn để anh ta vào, nhất là khi Phillip đã cất công đến đây như vậy.
Lúc đầu, tôi khá là bất ngờ khi anh ta đến đây mà chẳng có lấy ai hộ tống, tuy nhiên, ngẫm lại, có khi Phillip bảo vệ ngược lại họ ấy chứ. Anh ta đủ mạnh để thong dong đi khắp thành phố mà chả sợ cha chú thằng nào.
Việc đầu tiên của anh ta là đưa cho Fran một chiếc hộp 30cm mỗi cạnh. Tuy cái rương mang sắc đen, nhưng là nguyên liệu tự nhiên. Chắc có lẽ nó được chế tác từ gỗ mun.
「Đây là phần thưởng đền đáp. Mặc dù đáng ra phải có một buổi lễ long trọng vinh danh cô, tuy nhiên, tình hình hiện tại không cho phép.」
「Không cần để ý. Đằng nào cũng không muốn nổi bật.」
「Người chánh án muốn chúng tôi giảm thiểu tối đa việc công khai rối loạn tối qua, nên tôi thật tình mừng khi cô đã nói vậy.」
Bất cứ scandal nào liên quan đến một hầu tước đều là một scandal của cả vương quốc đó, nên chẳng ai muốn xé chuyện ra to thêm nữa.
Tính ra, họ muốn giữ thông tin khỏi bị phát tán đến nỗi không một người nào cáo buộc gia tộc Krysten phải chịu trách nhiệm cho rối loạn tối qua luôn. Hay đúng hơn, họ không thể.
Gia tộc Lãnh Chúa đã đóng góp một phần rất lớn trong việc tái thiết vào ngày hôm sau. Họ không chỉ giữ con số thương vong nằm trong khoảng tối thiểu, mà còn hào phóng đền bù cho những người dân gặp nạn nữa. Giờ mà bảo họ chính là thủ phạm thì khác gì một lần nữa nhấn mọi thứ xuống lỗ thoát nước? Dưới con mắt của giới lãnh đạo, họ muốn tránh kịch bản kia bằng mọi giá. Nên nói cách khác, vương quốc đã quyết định không bắt giữ gia tộc Krysten, mà thay vào đó còn giao nhiệm vụ cho họ phải cải thiện lại Barbra trở về thời hoàng kim của nó.
「Cả cha lẫn tôi đều muốn thú nhận tội lỗi của gia tộc trước công chúng, nhưng phận là quý tộc thì không được trái lệnh triều chính. Xui xẻo thay, chúng tôi cũng không thể công khai lỗi lầm của những đứa em trai của tôi.」
「Về Bluke, đã xảy ra chuyện gì?」
「Bluke lẫn Waint đều không còn là con người nữa. Cả hai đều mất khả năng lý lẽ, nên chúng tôi không còn cách nào khác ngoài tử hình. Hiện phương thức hành án vẫn chưa được quyết định, nhưng chẳng còn nghi ngờ gì nữa, họ sẽ phải đối mặt với tội ác của mình không lâu sau. Vì không thể thông báo cho công chúng tội trạng của họ, nên chúng tôi quyết định cho người dân biết rằng cả hai đã qua đời do bạo bệnh.」
Tôi biết kiểu gì tình hình cũng sẽ như vậy mà.
Phillip trông khá chua chát khi nói về Bluke và Waint. Trông anh ta dường như còn yêu thương cả hai lắm, dù hành động và hiện trạng lúc này của họ có tệ đến vậy đi nữa.
「Cho tôi xin lỗi lần nữa vì đã không công khai tuyên dương cô.」
「Thật sự không để tâm.」
Đằng nào chúng tôi cũng được thưởng rồi, nên để ý làm gì.
Phillip trông thật sự bận lòng về chuyện không có hoa hòe, kèn trống gì, nhưng dù gì đi nữa, nếu có thì chúng tôi cũng từ chối hết. Tính ra, chúng tôi còn nhiều phần cảm kích vì chỉ bình dị như vậy thôi.
「Master, mở bây giờ.」
『Lên đi, anh đang rất tò mò rồi đây.』
Fran mở chiếc hòm ra không lâu sau khi chia tay Phillip, và bên trong toàn đồ giá trị cả.
Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là chồng chồng đồng vàng mà tổng cộng phải lên đến cả triệu Golde. Số còn lại là lấp la lấp lánh những đá quý. Chúng tôi đã trải qua đủ chuyện với suy nghĩ rằng nhiều khi sẽ chẳng nhận chút phần thưởng nào, nên hiện chúng tôi đang hạnh phúc cực, nhất là khi được tặng nhiều tiền đến vậy.
『Chuyến đi đến Barbra quả nhiên khiến ví tiền chúng ta phồng lên khiếp thiệt.』
「Nn, có thể mua nhiều thứ.」
『Ừ. Em muốn mua gì không? Như đồ ăn chẳng hạn?』
「Em cũng muốn chúng, nhưng không phải lần này.」
Chờ đã, Fran muốn thứ gì khác đồ ăn? Chuyện gì đang xảy ra thế này? Phải chăng em ấy đang bắt đầu có sở thích với mấy trang sức dễ thương, nữ tính hơn? Hay quần áo thời trang?
Yup, tôi đoán trật hết.
「Muốn mua ma thạch.」
『Huh? Ma thạch?』
「Nn, em muốn mua ma thạch cho Master. Mục tiêu: Thăng cấp. Ở Barbra chắc có bán.」
『Em chắc không vậy?』
Dùng tiền mua ma thạch cho tôi là thứ gì đó đè khá nặng lên lương tâm của tôi. Tiền là của Fran, toàn bộ. Chúng dùng để mua potion, áo giáp, nguyên liệu và các thứ như vậy cho em ấy. Còn tôi thì lấy chỗ ma thạch. Từ trước tới nay luôn vậy.
Đúng là nếu tôi mạnh hơn, thì Fran cũng sẽ mạnh theo. Thành thử nói dùng chỗ tiền đó chẳng vì mục đích gì cũng không đúng.
Và ngoài ra, tôi cũng nghĩ rằng kiểu gì cũng sẽ thế này.
Tính ra, tôi còn hình dung trong tương lai rằng chúng tôi sẽ càn quét cả thị trường ma thạch ấy chứ. Mỗi lần thăng cấp là mỗi lần điều kiện tăng được gia tăng nặng hơn. Dần dà như vậy, cái giá sẽ khủng đến nỗi mỗi việc săn quái không thôi sẽ chẳng tài nào vị chi nổi.
「Sẽ bán những gì không cần thiết, mua những gì cần, số còn lại dùng cho ma thạch.」
『Anh nghĩ như vậy cũng được. Chúng ta có khi sẽ thu về một lượng rất lớn nếu ghé qua Công Hội Mạo Hiểm hay Hội Luciel.』
Lý tưởng nhất là mua được từ những con hạng cao và chúng tôi chưa từng bắt gặp.
Giờ có lẽ là lúc để dọn hết đống còn tồn trong kho rồi đây.
***
「Cảm ơn vì đã chờ. Đây là số tiền chúng tôi nợ cháu, và chỗ hàng mà cô bé đặt mua sẽ tới sớm thôi.」
「Nn.」
Chúng tôi tạt qua Hội Luciel nhằm vứt đi bằng hết các thứ vô dụng chất đầy thành đống trong kho đa chiều ví như các trang bị yếu hơn, ma cụ vớ vẩn và thậm chí cả các viên đá quý. Chúng tôi cũng mới qua Công Hội Mạo Hiểm vì chuyện tương tự: Bán các nguyên liệu ma thú mà chẳng mang lại cho chúng tôi công dụng gì. Công nhận nhìn lại nhiều rác thiệt.
Tất nhiên, chúng tôi cũng mua cho mình các thứ cần thiết luôn. Cuối cùng, kho đồ đã thành ra thế này:
_______
Phantom Pyroxene (Ma Kiếm)
Deathgaze (Ma Kiếm)
Mysterious Item Bag
Highest Grade Life Potion x 3
High Grade Life Potion x 5
Panacea x 3
High Grade Mana Potion x 3
Mid Grade Mana Potion x 5
Highest Grade Alchemy Potion x 3
High Grade Potion of Repair x 1
Potion of Rising Skill x 1
Anti-Side Effect Potion x 3
Một mớ hổ lốn những gia vị là gia vị
Vật dụng cắm trại
(Vài) Xác chết
Nước độc
_______
Lúc đầu, chúng tôi khá phân vân xoay quanh việc nên và không nên bán Aidoneus’ Mantle và Serpent King’s Short Sword. Nhưng cuối cùng, chúng tôi cũng quyết định liện cả hai đi luôn.
Phù, làm mới lại kho đồ khiến tôi cảm thấy sạch sẽ lạ.
Hai trang bị chúng tôi mua ở đây là Bracelet of Herculean Strength và Mage’s Necklace. Cái đầu tăng STR lên 20 điểm và cái sau cường hóa ma pháp thi triển một chút. Trang bị hiện tại của Fran là:
______
Black Cat Set
Bracelet of Herculean Strength
Bracelet of Substitution
Mage’s Necklace
______
Thậm chí sau khi mua hai cái trên, chúng tôi vẫn còn đến 4,5 triệu Golde.
Tuy nhiên công nhận, cảm giác về tiền nong của tôi lợt đi nặng thiệt. Dù cái vòng tay có giá 1,2 triệu Golde, tôi vẫn thấy nó rẻ.
『Vậy anh nghĩ số còn lại sẽ dành cho việc mua ma thạch.』
「Nn.」
「Còn về số ma thạch mà cháu yêu cầu…」
Hmm, Thuyền trưởng Rengil trông khá do dự. Có vẻ họ không định bán cho chúng tôi cái nào rồi.
「Nguồn cung ma thạch của Barbra hiện tại đang rất thiếu hụt.」
「Tại sao?」
「Đấy là do Hội Giả Kim đã mua tất cả. Chúng tôi giờ chỉ còn rất ít các viên đá hạng D.」
「Nhưng vẫn còn?」
「Rất ít, tuy nhiên chúng đều từ Gullinburstis hoặc không thì cũng Apis, và theo như bác nhớ, cháu không cần cả hai, đúng không?」
Nên nói cách khác, họ chỉ có những thứ có thể tự tìm lấy được?
「Và nhờ việc thiếu nguồn cung như vậy mà giá thành cũng lên mây luôn. Chúng giờ đây mắc gấp đôi so với thông thường.」
God damn it Zerais! You son of a bitch! Fuck, đống ngươi nợ chúng ta nặng hơn là chỉ một cánh tay đấy. Curse you, asshole!
(Trans//: Mình thiệt tình không biết dịch thế nào, thôi thì để nguyên vậy.)
(Giờ phải làm sao?)
『À thì, thiệt tình cũng đành chịu vậy.』
Công Hội Mạo Hiểm có đạo luật cấm bán ma thạch cho người ta ngoài các tổ chức khác. Nên có thể nói, nơi duy nhất mà chúng tôi mua được ma thạch chỉ là ở Hội Luciel. Quả nhiên xui tận mạng.
「Những viên ma thạch còn lại điều chỉ là chỗ đá vụn.」
「Đá vụn?」
「Kiểu ma thạch đến từ đám Goblin, Fanged Mice và các loài ma thú ở hạng G hoặc thấp hơn.」
「Có chúng?」
「Đúng vậy. Bọn nó đã tồn trong kho được một thời gian dài rồi. Lúc đầu, do có vài lần thiếu nguồn cung như vầy mà chúng bác đã mua một số nhằm nghiên cứu, tuy nhiên, chẳng phát hiện ra bọn nó có thể dùng làm gì.」
(Master?)
『Với anh thì khá ổn.』
Tộc Goblin cũng là loài ma thú mang đủ thể loại kĩ năng và ma pháp mà, nên tôi thấy chẳng hại gì khi mua chúng cả.
Cuối cùng, chúng tôi mua đến tận 200 viên với 50 trong chỗ đó tốt hơn một chút so với đống tôi từng hấp thụ. Dù tôi chẳng biết sẽ nhận được kĩ năng gì, nhưng tôi không quan tâm mấy. Chúng vốn đã chứa lỉnh khỉnh điểm ma thạch rồi.
「Cháu có thật là muốn mua chúng không vậy? Chỉ là đám đá vụn thôi đó?」
「Không sao.」
「Được rồi. Thành thật mà nói, bác rất cảm kích khi cháu mua chúng, nên hãy để bác sẽ tặng thêm một chút nữa.」
Tính ra chúng tôi đã dùng 100.000 Golde cho ma thạch. Dường như nếu muốn ‘giá chạm mây’ thì phải hạng D trở lên cơ. Hạng E thì người ta sử dụng hằng ngày cho sinh hoạt thông thường, nên bọn nó khá rẻ. Ngay cả loại mắc nhất là của con Ice Rock Apis cũng chỉ có giá 3000 Golde.
Tôi lập tức lao vào hấp thụ chúng ngay lúc trở về nhà trọ.
「Master, đã sẵn sàng.」
『Oh hell yeah! Hnnnnnnnngggg!!』
Sau khi Fran đổ đống xong đống ma thạch vào bồn tắm là tôi nhảy vào đó luôn.
Mấy bợn phải chăng đang thắc mắc ‘Cái thanh kiếm quần què này đang làm cái hợi gì vậy’?
Câu trả lời là… tắm ma thạch. Bạn có biết rằng đôi khi những người giàu đột ngột sẽ tắm trong tiền của mình? Yup, y thế đó, có điều thay cho mấy tờ đô la thì giờ là mấy cục ma thạch.
Ôi khốn thiệt! Tôi hoàn toàn đắm chìm trong ma thạch rồi! Baby.Iam.Realllll
「Master, vui không?」
『Như phê cần! húhúhú!!!』
Làm một lần hết luôn khó chịu lắm, nên đây là phương pháp nhằm hấp thụ toàn bộ hiệu quả hơn.
Chời má, thiệt tuyệt vời! Cha mẹ ơi con giàu vãi đ*iiiiii!
『Smoke weed every deyyyyyyyyy!!』
Chỉ một cử động nhỏ thôi là đã thấy ma thạch tràn vào trong tôi rồi. Một sức mạnh, hai sức mạnh, quá chời sức mạnh, Ôi mai góttttt!!!
A few moments later… (10 phút)
「Master…」
「Gâu…」
『… lỗi của anh.』
Khi đã bình tĩnh lại, tôi chợt nhận ra vô số hành động thiếu đúng đắn của mình hồi nãy… Dừng lại đi mà Fran, Urushi, đừng nhìn anh bằng ánh mắt đó nữa, tim anh đau quá!!
『M-Mấy đứa muốn gì không? Cứ chọn thoải mái đi.』
「…Một tuần cà ri.」
「Gâu.」
『T-Tất nhiên.』
「Nn.」
「Gâu.」
Được rồi, tôi là một người lớn có trách nhiệm. Đây là lúc để lấy lại phẩm giá của bản thân.
『A-Anh đã nhận được tổng cộng 700 điểm ma thạch.』
「Quả thật nhiều.」
「Gâu!」
Chỉ số của tôi đã thay đổi thành thế này:
_______
Tiến hóa cá nhân
Hạng 11
Điểm ma thạch: 5169/6600
Kí ức: 100
Điểm tiến hóa: 2
Kĩ năng mới
Detect Malice: Lv 1
Evil Sword Techniques: Lv 1
Illusion Magic: Lv 1
Thin Sword Techniques: Lv 1
Thin Sword Arts: Lv 1
Staff Techniques: Lv 1
_______
Không hiệu quả rồi. Ánh mắt của hai đứa nó vẫn còn lạnh giá quá.
『V-Vậy sao chúng ta không ghé thăm hoàng tử và công chúa trước khi rời đi nhỉ?』
「Đồng ý.」
『Được rồi, đi nào.』
「Nn.」
「Gâu!」
Phù, có lẽ đâu đã vào đấy rồi.
Ngay khi tôi đang có suy nghĩ đó, thì cả Fran lẫn Urushi liền nghiêng đầu và nhìn lên tôi. Hai đứa nó thực hiện đồng nhất đến nỗi tưởng đâu đã có sự luyện tập trước chứ.
「Một tuần cà ri, đừng quên đó.」
「Gâu gâu.」
『Dạ, em xin vâng.』