Tensei Shitara Kendeshita

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6014

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 48

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 103

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 362

Web Novel - Chương 988 Chia tay

Fran, sau khi chứng kiến Matsuyuki trút hơi thở cuối cùng, nhìn chằm chằm Matsuyuki và Ajisai một lúc.

Và rồi, khi bầu không khí nặng nề đã trở nên nhẹ hơn, em ấy quệt đi nước mắt đang tích tụ trên khóe mắt của mình trước khi nhìn xuống.

Fran nhìn xuống Berserk, đã được cất vào trong vỏ kiếm và đặt bên cạnh Ajisai.

Thấy Berserk đã gần như cạn kiệt toàn bộ sức mạnh, em ấy đã không ngăn được sự tò mò của mình.

Một chiếc vỏ kiếm đen tuyền có thể tỏa ra một luồng ma lực màu trắng không tưởng, Berserk nằm yên bên trong nó, cứ như nó cũng đang chìm vào một giấc ngủ sâu giống chủ nhân của nó vậy.

Nhận thấy ánh mắt của Fran, Ajisai khẽ chạm tay đến chiếc vỏ kiếm.

"......"

"......"

Cả hai nhìn thẳng vào mắt nhau một lúc. Thế nhưng, Fran không nhắc gì đến Berserk hay chiếc vỏ kiếm cả.

Thay vào đó, em ấy nhìn sang Shikimi và hỏi cô về kế hoạch tiếp theo của Tướng Quốc Hagane.

"Mọi người bây giờ sẽ làm gì?"

"Chúng tôi đã hoàn thành nghĩa vụ của mình. Với chiến lực hiện tại của chúng tôi, chúng tôi sẽ chỉ gây trở ngại không cần thiết mà thôi. Chúng tôi sẽ quay trở lại."

"Hiểu rồi."

Fran gật đầu, và chắc chắn không phải do tôi tự tưởng tượng mà em ấy còn cảm thấy nhẹ nhõm nữa.

Con bé chắc chắn không muốn thấy đến lượt Ajisai sử dụng Berserk chút nào.

Fran nhìn lại Berserk, nhưng đó chỉ là một cái liếc trộm thoáng qua mà thôi.

Dường như thấy Fran như vậy, bản thân Ajisai cũng cảm thấy thắc mắc. Do đó mà cô bé ngước mắt lên em ấy rồi hỏi.

"Hắc Lôi Công Chúa."

"Gì vậy?"

"Tại sao cậu không hỏi?"

"......Tôi không cần phải hỏi."

"Tại sao? Bình thường, cậu sẽ hỏi tôi mới đúng."

Fran và Ajisai chợt bắt đầu trò chuyện với nhau một cách đầy bí ẩn, âm thầm, và dường như không có chủ đề nào cả.

"Tôi cũng không biết."

"Vâng. Chuyện đó đôi khi cũng xảy ra."

"Nn? Vậy ư?"

"Vâng."

"Cảm ơn."

"Đừng để tâm."

Cách mà họ trao đổi với nhau thật tình kì lạ. Tôi cũng chẳng biết có thể gọi đó là trò chuyện không nữa, và ngay cả tôi lẫn Shikimi và những người khác đang lắng nghe cũng không thể hiểu hết được cụ thể họ đang nói đến điều gì cả.

Dù vậy, họ đúng là đang nói chuyện với nhau, và đều hiểu lẫn nhau.

Là vì những người có tri giác kì lạ như họ có thể dễ dàng giao tiếp với nhau chăng? Nói thế, nhưng tôi vẫn phần nào hiểu được đầu đuôi họ đang nói gì.

Về cơ bản thì Fran đã nói với Ajisai rằng em ấy đã quyết định không hỏi gì về chiếc bao kiếm cả.

Mà dù sao đi nữa, chiếc vỏ kiếm cũng là một bí mật quốc gia của họ. Nếu Ajisai đã không sẵn sàng muốn nói, thì Fran không hỏi ngay từ đầu để tránh vô tình gây ra một bầu không khí không thoải mái là tốt hơn.

Tôi không nghĩ là Fran đã có thể cân nhắc mọi chuyện theo logic như vậy đâu. Có lẽ chính em ấy cũng không biết tại sao mình không muốn hỏi nữa.

Nếu phải đoán, tôi tin rằng đó là vì em ấy vừa đang thương tiếc cho Matsuyuki, vừa cân nhắc đến cảm xúc của Ajisai.

Giữa lúc ấy, Izario và những người khác cũng đã đến với một người đưa tin.

Anh ta ngay lập tức hiểu ra mọi chuyện. Vừa xoa đầu Fran, anh ta vừa cúi đầu trước thi thể của Matsuyuki.

"Cô nương Matsuyuki, xin cảm ơn. Tôi đã được cô cứu mạng rồi."

Các mạo hiểm giả khác cũng đều cúi đầu. Có lẽ họ đã được Izario giải thích trước đó.

"Shikimi-san, vậy Tướng Quốc chỉ đồng hành cùng chúng tôi tới đây thôi nhỉ?"

"......Vâng. Đó là dự định của chúng tôi. Giữa lúc chúng ta đang nghỉ ngơi một lát, nếu anh có gì muốn nói, xin đừng giữ lại."

"Tôi hiểu rồi."

"Ajisai, xin hãy quay lại cỗ xe ngựa, và chăm sóc cho Matsuyuki."

"Okay. Fran, bye bye."

"Nn. Bye bye."

Fran tiếp tục vẫy tay đuổi theo bóng lưng của Ajisai, đang ôm lấy Matsuyuki và đã quay lưng lại với con bé, cho đến khi cô mất hút vào cỗ xe ngựa.

Đằng sau họ, Izario thảo luận với Shikimi.

"Mọi người có thể tự quay trở lại thành phố không?"

"Tất nhiên."

Shikimi ngay lập tức gật đầu với Izario. Đơn vị của họ gần như đã chịu thương vong đến một nửa, và thánh kiếm Berserk cũng không rõ có thể tiếp tục được sử dụng hay không.

Vậy làm thế nào mà họ có thể tự tin như vậy được?

Izario, sau khi nhìn chằm chằm Shikimi được vài giây, liền thả lỏng vai của mình và khẽ gật đầu.

"......Tôi không thích cách suy nghĩ của cô, nhưng tôi vẫn sẽ tôn trọng quyết định của cô."

"Nguyệt hạ mĩ nhân là ưu tiên hàng đầu của chúng tôi."

"Nếu có thể, tôi muốn biết rằng các binh sĩ lớn tuổi kia đều sẽ an toàn trở về mà không ai cần phải mất mạng vô ích nữa."

"Với chúng tôi, không có gì quan trọng hơn sự an nguy của Ajisai và Berserk. Sự hy sinh của chúng tôi sẽ không trở nên vô ích."

Nghe vậy, Izario không ngăn được một hơi thở dài. Với Shikimi, không cần biết là với cái giá nào đi nữa, dù là chính sinh mạng của cô hay các lão binh, Ajisai phải an toàn quay trở lại thành phố.

Chính vì hiểu được điều đó mà gương mặt của Izario mới trở nên phức tạp như thế.

Izario lo lắng cho bọn họ, nhưng chính bản thân họ lại đang muốn hy sinh bản thân mình. Và vì vậy, một người ngoài cuộc như anh có nói gì cũng vô ích.

Cuối cùng thì đơn vị số hai đã tách nhau ra như thế. Không chỉ Tướng Quốc Hagane, mà trong số những người quay lại có cả những mạo hiểm giả và hiệp sĩ không thể chiến đấu được nữa.

Tiến trình rút quân diễn ra rất nhanh chóng. Chỉ trong mười phút sau khi quyết định cuối cùng được đưa ra, mọi người đều đã bắt đầu di chuyển rồi. 

Fran giơ tay mình lên cao, vẫy chào tạm biệt dòng người đang quay lưng lại với mình. Ở phía bên kia, chúng tôi thấy Ajisai đang nhìn lại qua ô cửa kính trên cỗ xe ngựa.

Ajisai vẫn vô cảm như mọi khi, nhưng tôi có thể thấy một thoáng tội lỗi trên gương mặt của cô bé nữa. Có lẽ bản thân cô bé cũng đang lo lắng cho chúng tôi, và trong thâm tâm, không muốn phó mặc cho chúng tôi đơn độc chiến đấu.

Còn Fran, đôi mắt của em ấy lại tràn đầy sự lo lắng cho Ajisai. Em ấy hết lòng quan tâm đến cô bé ấy, chỉ vừa mới mất Matsuyuki, như một người chị em của mình, cũng như các lão binh đang đồng hành cùng với cô.

Giữa hai họ không có một lời nào, nhưng suy nghĩ của cả hai vẫn được truyền tải đến nhau một cách đầy đủ.

"......bye bye."

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage