Trong một không gian ngập tràn bầu không khí cao quý.
Có một người đàn ông ở đó.
Không, gọi là một người thì thật bất kính. Phải gọi là một vị Thần mới đúng.
Vị Thần đang nhìn vào một vật thể giống như pha lê và cười toe toét.
Một giọng phụ nữ vang lên:
“Ngài đang xem gì vậy?”
“À, không có gì. Ta đang xem linh hồn ta đã chuyển từ thế giới Alpha sang thế giới Beta cách đây không lâu. Khoảng 18 năm trước thì phải.”
“À, ngài nói rằng đã có lỗi trong việc xử lý ký ức của cậu bé đó phải không?”
“Đúng, chính là cậu ta. Cậu bé đó tình cờ lấy lại được ký ức, và hiện tại đang được gọi là Tử Thần. Thật thú vị! Lúc đầu, ta nghĩ mình đã thất bại khi xảy ra lỗi ký ức, nhưng may mắn là ký ức đã trở lại một cách hoàn hảo. Cậu ta đã bắt tay vào làm rượu và đóng góp vào sự phát triển văn hóa ngay lập tức.”
“Nếu tôi nhớ không lầm, linh hồn lần trước là Reversi và Bài Tây (Trump)? Lần trước nữa là máy bơm nước bằng tay. Thế giới Alpha thật tuyệt vời về phát triển văn hóa. Trong khi đó, thế giới Beta lại phát triển chậm chạp.”
“Đó là lý do ta chuyển linh hồn đến. Đổi lại, thế giới Beta cấm vũ khí hủy diệt hàng loạt. Ma pháp cũng bị hạn chế, không thể sử dụng các phép thuật tiêu diệt có hiệu quả trên diện rộng… Tuy nhiên, con người ở thế giới nào cũng gây chiến. Có lẽ đó là lỗi thiết lập của Đấng Sáng Tạo chăng?”
“Ngài nói thế, nếu bị Đấng Sáng Tạo nghe thấy, ngài sẽ bị xé nát cánh tay đấy!”
“Ôi, sợ quá, sợ quá. Thôi, quay lại chuyện chính. Linh hồn ta gửi đến Beta đó, vì quá thú vị, nên ta quyết định ban cho một chút phước lành. À, chỉ là tăng nhẹ năng lực cơ bản và thêm giá trị cho món phụ kiện cậu ta đang mang thôi.”
“Không được làm quá đâu nhé? Sẽ làm mất cân bằng đấy.”
“Yên tâm. Chỉ một chút thôi.”
“Nếu vậy thì tốt rồi, Thần Minh Giới.”