Tensei Shitara Heishi Datta? Akai Shinigami to Yobareta Otoko

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

185 2036

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

(Đang ra)

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp

Câu hỏi: Sau khi gầy đi 30 cân rồi phát hiện ra mình là một mỹ nam thì cảm giác như thế nào?Câu trả lời ẩn danh: Sẽ tốn rất nhiều thời gian để ứng phó với những câu hỏi thừa thãi.Người hỏi tiếp: Không

102 3

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

133 5415

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

(Đang ra)

Xin hãy để linh hồn mỏi mệt này được nghỉ ngơi! Bi kịch của kẻ yếu phải dẫn dắt đội mạnh nhất

Tsukikage

Hãy chứng kiến những thăng trầm dở khóc dở cười của một gã chỉ muốn… nghỉ hưu cho yên thân.

24 157

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

320 8304

Web Novel - Chương 23: Tiệc Chào Mừng?

Tôi đang ở trong sảnh lớn của dinh thự Hầu tước Dickson.

Sau đó, chúng tôi đã đến được lãnh địa mà không gặp bất kỳ trở ngại nào. Hầu tước Dickson, phu nhân Hầu tước và các gia nhân đã ra đón, cùng với cảnh tượng đoàn tụ đầy xúc động giữa họ và Kevin.

Tiếp đó, chúng tôi nhận được lời cảm ơn, và một bữa tiệc chiêu đãi binh lính được tổ chức để khen thưởng công lao. Sau khi nhận quà từ Hầu tước, mọi người được giải tán, nhưng không hiểu sao chỉ mình tôi bị Hầu tước giữ lại.

“Thưa Trung úy Riggsby, ngài có tiện chút không?”

Người đàn ông ngoài 50 tuổi, trông có vẻ hiền lành là Hầu tước đã nói vậy, và tôi không thể từ chối.

“Một lần nữa, xin được cảm ơn ngài. Không chỉ Kevin, cả ba người đều được cứu an toàn, tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc.”

Hầu tước Dickson vừa nói vừa khẽ cúi đầu với mái tóc vàng ngắn, đôi mắt xanh lục toát lên vẻ kiên định.

“Không dám thưa ngài. Con trai ngài bình an vô sự là điều quan trọng nhất rồi. Chúng tôi cũng chỉ làm nhiệm vụ, việc được nhận lời cảm ơn như vậy đã là vinh dự rồi ạ.”

Tôi đáp lại. Dù sao thì, mỗi người lính được nhận một đồng vàng, còn tôi thì được đến 10 đồng. Quy đổi ra yên Nhật thì đó là khoản chi khoảng 50 triệu yên (tương đương khoảng 8,5 tỉ VNĐ).

“Không không, không gì sánh được với mạng sống của con trai tôi.”

(Ông ấy là Hầu tước mà, đáng lẽ phải ra vẻ ta đây hơn chứ. Mình chỉ là một quân nhân quèn, hơn nữa lại là con trai thứ ba của cái nhà Riggsby tai tiếng kia, ông ấy đâu cần phải cúi đầu trước mình. Người này đúng là một nhân cách cao thượng.) Tôi nghĩ thầm.

“Con trai tôi bình an vô sự, lại tránh được nỗi nhục bị bọn đạo tặc vơ vét tiền bạc, tôi vẫn cảm thấy lời cảm ơn chưa đủ. Vậy thì, thưa Ngài Riggsby, ngài có muốn thêm điều gì không? Gia tộc Hầu tước chúng tôi có thể làm được khá nhiều việc đó.”

(Lại còn muốn cho thêm nữa sao? Không không, mình đang trong quân vụ mà!)

Và cứ thế, ông ấy cứ muốn cho, còn tôi thì cứ từ chối. Cuối cùng, mọi chuyện lắng xuống với lời đề nghị:

“Vậy thì, nếu ngài Riggsby có bất cứ khó khăn nào, chúng tôi sẽ giúp đỡ.”

Và đó là thỏa thuận cuối cùng.