Chương 681 – Cô gái và loài rồng khải huyền (Góc nhìn từ Miria)
Quái thú với gương mặt thứ hai ở bụng nhảy khỏi mái nhà và lao về chỗ bọn tôi.
Tốc độ của nó thật kinh hãi.
Chúng tôi chắc chắn không thể nào chạy thoát khỏi nó.
“Đó là kẻ đã phá hủy thánh đường phía bắc! Rõ ràng đang nhắm vào chúng ta! Chẳng còn cách nào nữa, chúng ta phải hạ nó thôi!”
Meltia giơ kiếm lên.
Hiện giờ con quái đang tiếp cận chúng tôi còn đáng sợ hơn nhiều so với Jornes bất động.
Radda duỗi tay về phía con quái, những ngón tay giữ cùng hướng.
“...Sử dụng phương pháp Maybel để ước tính mức độ nguy hiểm thông qua vận tốc di chuyển, nó ở khoảng hạng B cấp cao. Tốt hơn chúng ta nên dùng mũi tên từ răng nanh của Ammit. Nếu chúng ta may mắn và bắn bay đầu nó bằng 〖Long tiễn〗 của Sirius thì có lẽ đã hạ gục được trước khi nó đến gần.”
Tôi đã nghe qua về phương pháp Maybel.
Bằng cách sử dụng các ngón tay để đo lường sự thay đổi trực quan về kích cỡ của một con quái thú đang tiến lại, bạn có thể suy ra tốc độ khi đếm ngược từng giây và ước tính được sơ bộ chỉ số của nó.
Bạn cần phải có khả năng đếm chuẩn xác, so sánh kích thước của đối tượng với môi trường xung quanh và bình tĩnh vận dụng tốt những thao tác đó trong tình huống cấp bách để tính toán.
Với độ khó cao như vậy và những hạn chế khi sử dụng, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người thật sự áp dụng nó bất chấp tai tiếng.
“Hạng B cấp cao…”
Tôi nhắc lại lời của Radda.
Những quái thú xếp hạng B thường được xem là mức độ hiểm họa.
Một hạng B đơn lẻ dễ dàng hủy diệt cả một ngôi làng.
Ngay cả với thành phố rộng lớn cũng sẽ gần như bị tàn phá nếu quân lực phòng thủ sơ suất.
Người duy nhất mà tôi từng thấy đạt cấp độ nguy hiểm này là Irushia, và Thermal trong ba hiệp sỹ của công chúa giả mạo.
“Mọi chuyện sẽ kết thúc nếu chúng ta để nó đến được đây! Phải tấn công ngay từ vị trí này!”
Meltia hô to ra lệnh.
Các giáo sĩ đồng loạt giương cung.
Tuy nhiên những mũi tên cùng lắm chỉ làm trầy xước da của nó mà không xuyên qua được.
Ở khoảng cách này chống lại một quái thú nguy hiểm mà cung tên không có kỹ năng hỗ trợ thì cũng đành bất lực.
Tôi sẽ cố gắng làm gì đó bằng phép thuật của mình.
Tôi nhắm quyền trượng vào bụng nó.
“〖Hỏa cầu〗!”
Khối cầu lửa đập thẳng vào gương mặt thứ hai trên bụng.
Nhưng bề mặt của nó chẳng hề bị cháy, không thể hiện sự nao núng mà cứ tiếp tục xông lên.
“K- Không thể nào…!”
Nếu đòn phép của tôi không hiệu nghiệm thì lực lượng hiện tại sẽ không thể tấn công ở tầm xa.
“Miria, hãy lùi lại và tập trung vào bạch ma thuật đi! Chúng ta sẽ dùng cách khác hạ nó!”
Meltia và ba giáo sĩ đứng thành hàng trước mặt tôi.
Thu hẹp khoảng cách trong nháy mắt, con quái hai mặt lao thẳng tới.
Bị khuất tầm nhìn từ đám bụi mù khi nó đáp xuống, cả bốn người không thể đưa ra hành động nào và hai giáo sĩ bị đánh văng bởi cú vung tay khổng lồ.
Họ lộn nhào giữa không trung và ngã xuống đất.
“〖Nguyệt quang〗!”
Nhắm vào điểm mù của con quái, Meltia công kích bằng vô số viên đạn ánh sáng từ lưỡi kiếm.
Thế nhưng nó hoàn toàn không bị ảnh hưởng thậm chí chẳng thèm đưa tay lên đỡ đòn.
“〖Đất sét〗!”
Lợi dụng mây bụi, tôi thành công khóa chặt chân trái của nó xuống đất.
Điều này sẽ khiến nó khó chiến đấu hơn.
Con quái lập tức dậm mạnh chân.
Bề mặt nứt vỡ và xiềng xích 〖Đất sét〗 nát vụn.
Chỉ với một cú hích nhẹ nhàng, Meltia bị hất bay.
“Hự!”
Đội hình của chúng tôi tan rã chỉ trong chưa đầy năm giây.
Nó có thân thể cứng cáp, sức mạnh phi thường và hơn hết là tầm với rộng của cơ thể khổng lồ.
Đây là đối thủ chúng tôi không thể thắng khi cận chiến chỉ với năm người.
Nếu nhóm của Sirius còn sống và sử dụng mũi tên từ răng nanh của Ammit thì không chừng sẽ là một trận đấu cân bằng.
Có lẽ do nghe thấy âm thanh của cuộc đụng độ, tôi phát hiện ra ba quái thú khác tiến đến từ nhiều hướng khác nhau.
Là loại thông thường, chúng nằm trong khả năng đối phó của chúng tôi, nhưng chỉ còn lại hai người bao gồm cả tôi.
Giáo sĩ duy nhất còn đứng vững dường như đã mất đi dũng khí, ngọn giáo treo trên đầu ngón tay.
Con quái đứng ngay trước mặt tôi.
“Hỏa c…!”
Trước khi kịp niệm phép, một bàn tay to tướng tóm lấy tôi và nhấc lên.
Với bề mặt nhẵn như sứ, đó là một cảm giác kỳ lạ.
Tôi cố gắng dùng quyền trượng đánh nó nhưng rất ít hy vọng có thể thoát ra.
Sự khác biệt về sức mạnh quá lớn.
“M- Miria!”
Meltia hét lên.
Tôi sẽ bị giết chết ngay khi nó siết chặt tay lại.
Khi tôi nhận ra, con quái đột nhiên bị hất ngược lên không trung, xương sống bẻ gập lúc rơi xuống đất.
Ngay sau đó tôi thấy như một nhát chém xuyên thủng bụng nó.
Vết chém theo chiều dọc.
Bất chấp sự dẻo dai, nó vẫn bị xẻ ra làm hai trong gang tấc và đổ gục xuống.
Tôi rời khỏi tay nó.
“Một quái thú hạng B cấp cao mà cũng…”
Tôi chẳng biết chuyện gì vừa xảy ra.
Nhìn quanh khi vẫn còn đang lăn lộn trên mặt đất, nhưng tôi không thấy ai tung ra nhát chém đó.
Chỉ có điều một dấu vết lớn trên đất hình thành do tác động từ đòn tấn công.
Với uy lực như thế tôi có thể hiểu tại sao một con quái cường tráng lại bị hạ dễ dàng.
Một tiếng gầm vang lên.
Ba con quái kia đang tiến về hướng này đồng loạt bị chém đứt từ cùng một đòn đánh.
Nếu là từ một người thì phạm vi này quá là điên rồ.
Không thể tin những gì đang thấy, tất cả chúng tôi há hốc mồm kinh ngạc khi nằm bẹp bên dưới.
“M- Miria, thánh đường!”
Tôi nhìn theo lời Meltia khi đứng dậy.
Một con rồng màu đỏ đen đồ sộ đang đậu trên mái công trình.
Đầu nó có cặp sừng cong của quỷ, lông bờm xanh trắng tung bay trong gió.
Răng nanh dài, đuôi to lớn và móng vuốt chuyên dùng để hạ độc.
Ngoại hình của nó ghê tởm nhất trong tất cả quái thú mà tôi từng thấy.
Ánh mắt của nó dán chặt lấy chúng tôi.
“Thật khó mà tin được… Nhưng không sai.”
Radda đẫm máu nhìn con rồng.
Biểu cảm của anh ta vô cùng kinh hoàng.
“A- Anh biết về nó ư?”
Radda gật đầu.
“Tôi đã nhìn thấy nhiều lần trong văn tự và tranh vẽ. Con rồng báo trước ngày tận thế được viết trong lời tiên tri… Apocalypse. Nhưng nghĩ rằng nó thật sự tồn tại thì… thế giới sẽ ra sao? Thành phố đã gần như bị tàn phá khi có ngài Jornes xuất hiện, giờ thì Apocalypse lại ở đây…! Chấm hết rồi! Không chỉ mỗi thành phố mà cả thế giới sẽ diệt vong…!”
Mắt tôi đối diện với con rồng.
Tuy thật đáng sợ… nhưng còn lý do nào đó mà tôi cảm thấy hoài niệm.
Sự ấm áp và dịu dàng đằng sau ánh mắt dữ tợn và ghê rợn ấy.
Tôi nhớ cái nhìn đó.
Giống hệt con rồng đã từng cõng tôi trên lưng trở về ngôi làng trong cuộc chiến với Rồng đá.
“Chẳng lẽ là… Irushia, có phải là cậu không?”
Không có nhiều loài rồng thứ hạng cao xuất hiện.
Nếu đây thật sự là Irushia thì tôi có thể hiểu tại sao Thánh nhân Lilixira lan truyền thông tin thất thiệt và lên kế hoạch thu phục cậu ta.
Có thể cô ấy đã thấy trước rằng Irushia sẽ tiến hóa thành Apocalypse đáng sợ trong kinh thánh.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage