Tensei shitara doragon no tamago datta ~ saikyō igai mezasane ~e ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

26 158

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 29

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 232

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7479

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 182

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 174

Quyển 05 - Chương 268 – Derek

Chương 268 – Derek

Tôi đang định quay về ngôi đền, nhà mạo hiểm Derek chui ra khỏi hội trường.

Một số người khác lo lắng đi theo.

“Vết thương của anh vẫn chưa lành hẳn. Vẫn còn muốn rời đi sao?”, Hibi hỏi.

Derek chỉ khẽ gật đầu khi khựng lại đôi chút.

“Tôi không thể ở đây mãi được. Cần phải cho họ biết tôi vẫn an toàn. Nếu dành thời gian lâu hơn nữa thì…”

Anh ta không suy nghĩ cho bản thân mà cứ tìm cách về cho thật nhanh.

Đồng đội chắc tưởng anh ta chết rồi, thế không quan trọng đâu.

“Này, anh chắc là tự lo được chứ?”

Một thanh niên cầm cây thương phía sau hỏi.

Hẳn là muốn hộ tống giúp người này.

“...Không sao. Hơn nữa nếu cậu gặp đồng đội của tôi thì mọi chuyện càng phức tạp.”

“Trên tay không có vũ khí, anh định vượt qua thế nào?”

Anh ta đưa cây thương của mình cho Derek.

Dù còn băn khoăn nhưng người này vẫn từ từ nhận lấy.

“Đó là bảo vật đáng quý của tôi. Cẩn trọng với lũ Abyss từ sau lưng. Bọn Grafant thì chậm hơn, và đừng chọc giận một con Morz thì anh vẫn sẽ an toàn. Nếu cứ đi thẳng từ đây thì chỉ cần chú trọng với Abyss thôi.”

“...”

Nhìn lấy cây thương, anh ta không nói lời cảm ơn nào mà chỉ gật đầu nhẹ.

Anh ta rời đi, nhưng khoảng khắc sau vẫn quay lại nhìn ngôi làng.

Quan sát lấy người đã cho anh ta vũ khí và Hibi.

Bắt gặp ánh mắt của Hibi, mặt anh ấy đỏ ửng.

Người đó vội quay đi, còn Hibi chỉ tỏ ra khó hiểu.

Chẳng lẽ là kiểu sét đánh con tym khi được cứu giúp trong tình huống hoạn nạn?

Thật ra Hibi cũng khá xinh đấy chứ.

Có vẻ Hibi là người nói chuyện với anh ta nhiều nhất khi trú dưới hầm, quả nhiên không chạy đâu được.

Vì từ lúc đầu vẫn còn tỏ ra thái độ thù địch, cô ấy đã phải thuyết phục anh ta rất nhiều.

“...Umm, lần tới gặp mặt, tôi muốn bày tỏ lòng cám ơn. Khi mọi chuyện lắng xuống… tôi đến thăm có được không?”

Khi nghe được lời của Derek, Hibi ngẫm nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

“...Người ngoài không nên đến ngôi làng của chúng tôi nhiều. Nếu anh không bị thương chúng tôi đã dọa đuổi đi rồi. Việc anh nói chúng tôi muốn hiến tế anh cho ác thần… Chúng tôi không biết ý của anh là gì, điều đó là bịa đặt. Hãy quên ngày hôm nay đi.”

Qua lời của Hibi, những người khác cũng cúi đầu.

...Chắc là nhắc tới vụ dâng cho con Manticore.

Phải rồi, nếu họ bị bắt buộc hy sinh cả người dân của mình thì không có lý do gì để lỡ một vị lữ khách cả.

Ngôi làng này hẳn cũng đang chịu cảnh đó.

Đến lúc này họ vẫn bắt cóc người khác, cho nên việc đối xử tốt một cách đột ngột khiến họ khó xử.

Họ chưa tìm được cách giải quyết rõ ràng.

Đó là lý do họ dọa nạt đuổi những người không bị thương, nhưng vì nhân tính mà vẫn cứu giúp người khác.

Nhìn cách họ đối xử khi con Manticore giả làm người là đã hiểu.

“...Tôi biết rồi.”

Derek chỉ đáp rồi cúi gầm mặt.

“Tôi lấy lòng biết ơn vì được cứu mạng. Tuy nhiên quên đi là chuyện không thể, tôi sẽ nhớ mãi cái ngày này suốt cuộc đời.”

Khi đi được vài thêm vài bước, Derek quay lại.

“Sau đó, nơi này… Không.”

Một biểu cảm phức tạp hiện lên khuôn mặt.

Anh ta có chuyện gì đó muốn thổ lộ nhưng quyết định giữ im lặng.

Tôi thấp thoáng nghe được anh ấy lẩm nhẩm “Không sao, tôi sẽ không để xảy ra chuyện gì đâu.”

Là sao?

Có vấn đề khác bên ngoài ư?

Không lẽ anh ta trông thấy một con quái thú kỳ lạ.

Tôi có ý định hộ tống anh ta trên quãng đường nên đi theo…

Nhưng khi trông thấy anh ta tái mặt bỏ chạy…

Tính ra cũng khá lành lặn rồi đấy chứ.

“Gaah.”

Cô bạn thi triển 〖Hồi sức tăng cường〗lên Derek.

Có lẽ vì sức lực được hồi phục mà phắn nhanh hơn hẳn.

Cô giỏi dữ…

Cho dù trong tình trạng đó cũng rất nguy hiểm nếu bị một con Abyss tấn công, tôi không nghĩ anh ta sẽ an toàn.

Nhưng vì anh ấy nói không cần nên tôi cũng không cưỡng ép.

Tôi cũng không thích gây hiểu lầm rồi đối đầu với đồng đội của người này.

Lỡ tay một chút thì cô bạn có thể giết họ luôn.

Trên đường trở về ngôi đền, tôi theo dõi anh ta từ xa thông qua 〖Cảm quan〗.

Nếu xảy ra vấn đề tôi sẽ can thiệp, nhưng cuối cùng không có gì.

Trên đường tôi thấy thanh kiếm ai đó đánh rơi.

Derek chắc chắn cũng thấy khi đi ngang qua nhưng không nhặt lên.

Có lẽ anh ấy nghĩ vũ khí cán dài đối phó với quái thú an toàn hơn, hoặc muốn sử dụng món đồ mà mình được trao tặng.

Từ ban đầu gặp mặt, anh ta còn lầm tưởng họ là một bộ tộc man rợ, vì thế còn nhiều điều tôi chưa hiểu.

Bản thân Derek có lẽ cũng nghĩ vậy.

Tôi dừng lại khi anh ta an toàn đi đến bìa rừng để trở về ngôi đền…

Chẳng có gì xảy ra cả.

Chẳng phải tôi tốn công cuốc bộ gấp đôi rồi sao?

Mà thôi kệ.