Chap 45 - Cuộc đụng độ trong chuyến khám phá
“Kishii….. Kishii……”
Có tiếng thở nhẹ khẽ vang vọng vào màng nhĩ của tôi.
Tôi mơ màng thức giấc bởi tiếng động lạ đó.
“Kishii…..”
Tôi thấy con thằn lằn đen đang nằm ngủ ngon lành ở ngay trước mũi mình.
Đuôi của nó ngoe nguẩy và không ngừng “vuốt ve” tôi.
Ngủ cái kiểu gì thế hả?
Nếu nhỡ mày mộng du rồi cắn phải tao thì chẳng phải tao sẽ tử ẹo sao? Đáng lẽ mày cần tránh xa tao hết mức có thể.
Để mày nằm ở phía tận cùng bên kia cái hang là hợp lý nhất.
À thì vẫn còn có nhiều sinh vật nguy hiểm ở ngoài kia.
Điều này cũng giống như việc có kẻ xâm nhập vào tổ của quái vật trong lúc chúng đang ngủ.
Nếu không cảnh giác, lần ngủ tiếp theo có thể sẽ là giấc ngủ ngàn thu.
Dĩ nhiên, tôi không muốn bị giết khi đang ngon giấc.
……………...
Trong lúc túng quẫn, nếu đem đậu Phi Perris đi sấy khô, nghiền ra rồi trộn với một chút hỗn hợp chất độc, tôi tin rằng chúng sẽ đủ dùng cho một tuần.
Muối lấy từ cây ăn thịt không bị hỏng nên có thể tích trữ bao lâu cũng được.
Tôi nên làm một chiếc giường cho con thằn lằn đen.
Phải rồi, một chiếc giường có hàng rào ngăn cách.
Nhìn mặt của nó kìa.
Trông nó ngủ thật yên bình khi tứ chi đang bám chặt trên tấm thảm lông đó.
Vì tôi đã giặt sạch tấm thảm nên sẽ rất thoải mái khi nằm lên.
Đặc biệt là đối với con thằn lằn đen, bởi vảy của nó mỏng hơn tôi nhiều.
Sau khi con thằn lằn đen thức dậy, chúng tôi đi xuống chỗ con sông để giải khát.
Trong lúc cổ họng còn đang đầy nước, tôi kiểm tra trạng thái sức khỏe của cả hai.
---------------------------------------------
Loài: Plague Kid Dragon
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 33/40
HP: 149/149
MP: 143/143
---------------------------------------------
---------------------------------------------
Loài: Venom・Princess Lecherta
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 20/35
HP: 110/110
MP: 131/131
---------------------------------------------
Không có trạng thái bất thường nào, thanh HP lẫn MP của cả hai đều đã hồi phục đầy đủ.
Cấp độ của con thằn lằn đen và tôi đều tăng sau trận chiến với lũ sói xám hôm qua.
Trong phần danh hiệu của con Little Rock Dragon có〖Dạng tiến hóa cuối cùng〗, thế nên tôi tự hỏi liệu lần tiến hóa tiếp theo của thằn lằn đen có phải là lần cuối cùng không?
Tôi sẽ sớm tăng cấp và tiến hóa, tuy nhiên tôi vẫn chưa nắm rõ các yếu tố tác động đến những lựa chọn của mình khi tôi tiến hóa thành Plague Kid Dragon.
Khoan nói đến chuyện đó, nếu tôi tiếp tục hợp tác với thằn lằn đen để săn lũ sói, hiệu quả lên cấp sẽ tăng lên rất nhiều.
Tiếc là ẻm không có phép thuật hồi phục.
Nếu có kỹ năng này, chúng tôi có thể đi săn lâu hơn, đồng thời cũng là tấm thẻ bảo hiểm trong những trường hợp nguy cấp.
Nếu tôi không chọn dạng tiến hóa này, tôi đã có thể học được kỹ năng〖Nghỉ ngơi〗rồi.
Chúng tôi tiếp tục khám phá khu rừng, và mỗi lần tìm thấy loài thực vật mới tôi đều sử dụng〖Kiểm tra trạng thái〗
【〖Cỏ ba lá cầu vồng: Giá trị F -〗】
【Một loại thực vật có ba lá với bảy màu sắc khác nhau】
【Mỗi chiếc lá chứa một loại sức mạnh phép thuật, có xu hướng giúp đỡ những cây yếu hơn nó】
Hừm…
Sẽ thật tuyệt khi có loại cỏ này trang trí ở phía trước hang nhà tôi.
Khi bước ra khỏi hang vào mỗi buổi sáng, tôi sẽ được thưởng ngoạn trước vẻ đẹp của chúng.
Tôi cũng tự hỏi liệu mình có thể trồng và nhân giống chúng lúc rảnh rỗi...
【Loại cỏ này cũng là món khoái khẩu của Dark Worm và thường bị chúng ăn sạch mỗi khi tìm thấy】
…
Giờ tôi phải cần cả thuốc trừ sâu nữa à?
Tôi có thể nhờ thằn lằn đen điều chế giúp không nhỉ?
Khi tôi quay sang nhìn con thằn lằn đen, nó chớp mắt nhìn lại tôi với vẻ khó hiểu.
Tuy nhiên sau đó nó kêu một tiếng “Kishi!” Như muốn bảo rằng tôi có thể trông cậy vào nó.
Dường như ý nghĩ của tôi đã được truyền đạt.
Ồ, cỏ bốn lá nè!
Tuy nhiên tôi hơi khựng lại một chút, sự vui mừng của tôi khi nhìn thấy nó chỉ là thường thức của kiếp trước.
Tôi tự hỏi biểu tượng của nó liệu có ý nghĩa thế nào đối với thế giới này?
Xanh lam, đỏ, vàng và trắng muốt, có một sự hài hòa màu sắc không hề nhẹ ở đây.
Tôi tưởng tượng ra một khung cảnh tuyệt đẹp, càng thêm lộng lẫy khi chúng kết hợp với cỏ ba lá cầu vồng.
Và rồi lũ Dark Worm đến…
Dòng tưởng tượng kết thúc.
Sao tôi cảm thấy bực mình thế nhỉ?
Khi tôi cắm cỏ bốn lá trở lại xuống giữa đám cỏ cầu vồng, tôi thấy một loại cỏ nữa có đến năm cánh.
Cứ đà này liệu tôi có tìm được cả cỏ bảy lá không nhỉ?
Khi đã bắt đầu cảm thấy chán chê với việc tìm kiếm, tôi đứng dậy như chưa có gì xảy ra.
“Kishi?”
“Bạn không sao chứ?” Con thằn lằn đen nhìn tôi như muốn nói câu đó.
Tôi khẽ gật đầu và tiếp tục bước đi.
Tôi và con thằn lằn đen ngửi thấy một hương thơm ngào ngạt và thử đi theo nó, chúng tôi bắt gặp một bông hoa màu đỏ tuyệt đẹp và rồi phát hiện rằng nó có độc.
【Loài hoa chỉ nở giữa những xác chết. Chúng thường thấy rất nhiều ở những nơi từng xảy ra chiến tranh hoặc ở những ngôi mộ】
Khi vừa thấy những dòng thông tin đó, tôi giãy bông hoa ra khỏi tay và nhảy bật lên theo phản xạ, tôi chưa từng thấy loài hoa nào đáng sợ đến vậy.
“Kishi! Kishi!”
Con thằn lằn đen bỗng nhiên khựng lại và ré lên về phía tôi.
Giọng điệu đó, giống như kết hợp giữa tức giận và cảnh giác cao độ.
Có chuyện gì thế?
Tao giẫm phải đuôi mày à?
“Kishiii! Kishiii!”
Khi tôi còn đang bối rối vì chưa hiểu chuyện gì xảy ra, tiếng kêu của con thằn lằn đen càng thêm nghiêm trọng.
Liệu chuyện này có liên quan gì đến bông hoa màu đỏ mà tôi cầm lên lúc nãy không?
Nhưng tôi thấy ẻm đã ăn nó rất ngon lành mà?
Cũng có thể đây là tác dụng phụ của loại thực vật đó. Dù sao thì, ai bảo mày vẫn cố ăn nó chứ…
“Kishi!!”
Ánh sáng bỗng bao trùm xung quanh con thằn lằn đen, theo đó xuất hiện vô số những cục đất sét màu vàng nâu.
Nó hẳn đang sử dụng kỹ năng〖Súng đất sét〗
Tôi ngu ngơ ngó xung quanh và vẫn chưa thấy có gì bất thường.
Con thằn lằn đen nhanh chóng cuộn người lại rồi nhảy sang phía bên phải tôi, đồng thời bắn ra những viên đạn đất sét theo một quỹ đạo.
Những viên đạn bay vào bụi cây và trúng phải thứ gì đó.
Một sinh vật kỳ lạ xuất hiện, có vẻ như nó đã cố tình che giấu sự hiện diện của bản thân.
"Guwao'!! Guwaon'!!"
"Kuun...... Kuun......"
Trông nó giống như một con chó bulldog (chó mặt xệ) có hai cái đầu.
Cái đầu bên trái trông rất hung dữ, nhưng cái đầu bên phải thì rụt rè sợ hãi đến kỳ lạ. Cứ như chúng là hai thái cực đối lập vậy.