Chap 92 - Rơi xuống
Tôi lao đến và giữ chặt con slime.
Những mũi kim của nó đâm xuyên qua lớp vảy của tôi, thấu vào trong da thịt.
Nhưng tôi vẫn không buông lỏng cánh tay của mình.
Như muốn nói điều gì đó, cái miệng trồi lên từ quả cầu gai và mở ra.
“Ngươi nghĩ mình đang làm cái gì vậy?”
Tiếc thay, ta không thể trả lời ngươi với khả năng giao tiếp hiện tại.
Và ta cũng không định trả lời ngươi làm gì cả.
Tôi giữ lấy con slime trong khi chạy về phía khe vực, tôi đạp xuống mặt đất và bay lên.
Khi đang ở trên không trung, tôi cảm thấy có ai đó ở gần nên hướng mắt xuống mặt đất.
Đó là một cô gái với mái tóc bện màu cam quen thuộc, đang đeo cây gậy lớn bằng cả cơ thể mình trên lưng.
Nếu tôi không nhầm thì cô gái ấy tên là Marielle, và là một〖Elfinguru・Human〗
Cô ta đang đứng từ xa há hốc mồm nhìn tôi.
Cái gì?
Cô ta đuổi theo tới tận đây à?
Tuy trông không giống như thế, nhưng vậy thì tại sao?
Dù gì đi nữa cô ta cũng không phải là kẻ thù.
Lý do cô ta đến đây, điều đó cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Nếu cô ta đến chỉ để quan sát trận chiến, tôi cũng không cần phải bận tâm làm gì.
Tuy nhiên tôi cũng có thể thấy thằn lằn đen đang ở dưới đó, chăm chú dõi theo tôi và rên rỉ trong tuyệt vọng.
Ahh… họ sẽ nhìn thấy nhau mất.
Sau tất cả, tôi lại sắp phải rời xa thằn lằn đen nữa rồi sao?
Cũng chẳng còn cách nào khác.
Chừng nào tôi còn sống trong khu rừng này thì chừng đó những kiếm sĩ và ma pháp sư sẽ tìm đến để khuất phục tôi.
〖Bụi vảy rồng〗vẫn là kỹ năng mà tôi lo ngại nhất. Tuy nhiên,tôi thực sự không muốn từ bỏ cuộc sống trong khu rừng này cùng với những người bạn mà tôi vất vả có được.
“Này! Ngươi đang nghĩ cái quái gì vậy hả con rồng tai ương kia??”
Con slime mất bình tĩnh và hét lên.
Tôi lờ đi nó và tiếp tục bay lên thậm chí cao hơn nữa.
Giữa đường bay, tôi dần cảm thấy mệt mỏi và bắt đầu mất thăng bằng.
Con slime bị kẹp chặt đang đâm những mũi kim vào tôi một cách điên cuồng.
Nè anh bạn slime, ngươi không định dùng〖Bòn rút năng lượng〗hay〖Bào mòn sức sống〗lên ta thay vì làm mấy chuyện vô nghĩa ấy sao?
Nếu rơi xuống ở độ cao này, sức phòng thủ của ngươi sẽ chẳng hơn gì một đứa con nít.
Khi không thể bay cao hơn được nữa, tôi lập tức lao thẳng xuống bằng tất cả sức mạnh.
Chúng tôi đang ở ngay phía trên miệng khe vực.
Đã quá trễ để quay đầu lại.
Ngươi đã khiến cái tên mà Milia đặt cho ta bị vấy bẩn.
Ngươi đã khiến ta phải giết Gregory, người đã gọi ta bằng chính cái tên đó.
Một kẻ như ngươi không được phép ở trong khu rừng này, nơi mà thằn lằn đen và lũ khỉ đang yên bình sinh sống.
“Haha! Ngươi định ném ta xuống khe vực nữa chứ gì? Chẳng khác gì trước đây đâu, và ngươi nghĩ ta sẽ để yên cho ngươi làm điều đó ư?”
Con slime tiếp tục vươn ra rồi lại thụt vào những mũi kim của nó, đâm xuyên khắp cơ thể tôi.
Khốn thật! HP của tôi đang sụt giảm nhanh chóng.
Tuy nhiên sát thương của nó vẫn không quá lớn, tôi có thể chịu được.
“Với tình trạng bị dính chặt thế này, ngươi không thể ném ta xuống được đâu! Xin lỗi đã làm ngươi thất vọng nhé! Nếu ngươi không cản đường ta thì ta đã không giết ngươi rồi. Đằng nào thì lời đề nghị đó cũng đã hết hạn! Nhờ ngươi mà bây giờ ta có thể làm bất cứ điều gì ta muốn…!
Haha, sau con rồng đá, ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể giết được cả một con rồng tai ương như thế! Đừng lo, ta sẽ sử dụng những kỹ năng của ngươi thật hiệu quả! Với〖Bụi vảy rồng〗mà ngươi đang sở hữu, ta thậm chí có thể hủy diệt cả ngôi làng nhỏ đó cùng với những con quái vật xung quanh!”
Con slime nói một cách đắc ý.
Đối với tôi, bị dính chặt thế này cũng tốt. Điều mà tôi lo ngại nhất - rằng con slime có thể sẽ trốn thoát - đã biến mất.
Con slime cùng sự kiêu ngạo của nó sẽ bị chôn vùi trong ba tấc đất. Bây giờ chẳng còn thứ gì có thể cứu vãn được nó nữa rồi.
“Này, có gì vui lắm sao? Tại sao ngươi lại cười?”
Khi tôi dồn thêm sức để giữ chặt hơn nữa,〖Móng vuốt tê liệt〗của tôi đã giúp đình trệ cử động của con slime, và tôi cứ thế lao thẳng xuống dưới khe vực.
Ngươi đã dùng tơ nhện để tránh đòn〖Sao rơi〗của ta dễ dàng như thế, vậy xem ngươi làm thế nào để tránh được đòn〖Kẹp hạt dẻ〗này nhé.
Bị dính chặt vào cơ thể ta thế này, ngươi sẽ không thể tránh khỏi cú trực diện đâu.
Bởi đã bay khá cao, tôi vẫn còn cách dưới đáy khe vực một khoảng khá xa.
Với khoảng cách như vậy, dù con slime có sở hữu khả năng kháng khủng bố đi nữa, nó vẫn sẽ không thể tránh khỏi sát thương trí mạng.
“Cái gì!? Dừng lại!... Không lẽ ngươi tính ném cả bản thân mình xuống khe vực sao!? Nếu vậy thì không chỉ ta mà ngươi cũng sẽ hứng chịu không ít sát thương đấy! Nếu bị cuốn vào dòng nước chảy xiết ở dưới đó, kể cả ngươi sẽ không chịu nổi đâu! Dừng, dừng lại ngay!...”
Đúng vậy, hiện tại dòng nước ở bên dưới đang chảy xiết vô cùng dữ tợn.
Kể cả khi tôi dùng con slime làm gối đệm, lực phản chấn khổng lồ đó vẫn sẽ ảnh hưởng tới tôi. Đằng nào thì tôi cũng sẽ không tránh khỏi việc nhận sát thương.
Tôi không nghĩ mình còn sức để mà bay lên nữa, tôi sẽ bị cuốn trôi trong dòng nước bên dưới.
Tôi không biết điều gì sẽ xảy đến với mình sau đó.
Có thể tôi sẽ chết, hoặc có thể tôi sẽ bị cuốn trôi đến một nơi xa lạ nào đó, hoặc cũng có thể tôi sẽ chỉ trôi dạt đến một nơi ở gần đây nếu may mắn.
Nhưng ngôi làng đó sẽ không còn bị đe dọa bởi con slime nữa, với cô gái tóc cam cũng đã chứng kiến tôi rơi xuống khe vực, người dân trong làng sẽ không còn phải lo sợ về con rồng tai ương này nữa.
“Được! Được rồi! Ta nhận thua…. ta hứa sẽ không lại gần ngôi làng đó nữa, ta cũng sẽ rời khỏi khu rừng này, vì thế xin ngươi đấy…”
Quả cầu gai há miệng van xin tôi.
Làm như bố mày sẽ tin ấy!
Nếu tôi để con slime này sống, nó sẽ lại gây rắc rối lần nữa một khi đã vượt qua cấp độ của tôi.
“Không, dừng lại! Dừng lại điiiiii!” “Khôngggggggg………!”
“Ta không thể chết ở một nơi như thế này!” “Dừng lại mauuuuu………!”
Hình dạng của con slime trở nên rối loạn, vô số cái miệng mọc ra từ mọi hướng liên tục thốt lên những lời lảm nhảm.
Lờ đi điều đó, tôi tập trung lao xuống phía dưới và nhắm đến một mỏm đá đang nhô cao khỏi dòng nước.
“Gyaaa! TA KHÔNG THỂ CHẾT Ở ĐÂY!!!!”
Con slime vội vã bắn những dải tơ nhện về phía vách đá.
Có vẻ như nó đang cố giảm tốc độ lại bằng cách kéo chúng tôi lên, nhằm giảm lực tác động mà cả hai sắp phải hứng chịu.
“Kịp đi!... Kịp đi mà…!
Khi những dải tơ đã bám thành công vào vách đá gần đó, tôi lập tức dùng móng vuốt cắt đứt chúng đi. (Trans: Chú rất tốt nhưng anh rất tiếc)
“NGƯƠI!? ĐỪNG LÀM THẾ! DỪNG LẠI MAUUU!! IRUSHIAAAAAA…….”
Tôi thay đổi tư thế, dùng cả hai tay đẩy con slime hướng về phía mỏm đá.
Tôi sẽ mất rất nhiều HP sau cú này. Tuy nhiên nếu mọi chuyện tiến triển tốt, tôi sẽ có thể tránh được khỏi tác động trực tiếp.
Tôi vẫn có thể thoát khỏi con slime nếu ưu tiên sự an toàn cho mình, nhưng hiện tại tôi không thể làm thế được.
“Dừng lại đi! T-Ta sẽ làm bất cứ điều gì cho ngươi!... Dừng lại đi mà!... Bất cứ thứ gì ngươi muốn…! Cái gì cũng được…… DỪNG LẠI ĐIIIII!”
Những cái miệng bắt đầu lặp đi lặp lại những điều vô nghĩa.
Vậy cũng tốt, giờ tôi không còn nghe rõ nó nói gì nữa rồi.
“KHÔNG! DỪNG LẠI! KHÔNG PHẢI Ở ĐÂY!! TA KHÔNG THỂ CHẾT!!! THẦN NGÔNNNN! ÔNG ĐÃ HỨA LÀ….”
Lời của con slime bị ngắt đột ngột, cơ thể nó nát như tương sau khi đâm sầm vào mỏm đá.
Mỏm đá cũng bị nứt vỡ thành nhiều mảnh nhỏ.
Móng vuốt của tôi vỡ vụn hoàn toàn, cơn đau đớn xuyên thấu cả hai bàn tay tôi.
Tôi cố dùng chân đạp vào mỏm đá để tránh cơ thể khỏi va chạm.
Lớp vảy trên chân tôi bị tróc gần hết, tôi có thể cảm thấy khớp xương của mình đã bị gãy.
Tuy nhiên, cũng nhờ vậy mà cơ thể tôi đã có thể nảy lên không trung.
Tưởng rằng mình đã thoát nạn, mảnh xúc tu còn sót của con slime dính giữa cơ thể và mỏm đá vô tình kéo tôi trở lại.
“Gugarr!!”
Đầu bị húc vào phần còn lại của mỏm đá, ý thức tôi trở nên tối đen.
Chân của tôi bị dòng nước kéo vào, và thế là cả cơ thể tôi bị cuốn trôi trong dòng nước đang chảy xiết.
Mảnh xúc tu của con slime dính trên cơ thể tôi cũng bị rửa trôi và hòa tan vào dòng nước.
Đó là tất cả những gì tôi cảm thấy được trước khi mất ý thức hoàn toàn.
.
.
.
.
Editor: Vậy là trận chiến với con slime đã kết thúc, còn 4 chương nữa là hết vol 2, nhóm mình sẽ quay trở lại post 1 chap/ngày nhé.